- Nếu Cự Quỷ Vương gạt ta, ta vừa vặn mượn lý do rời khỏi thành Khôi Hoàng sau đó quay về thành Cự Quỷ.
Bạch Tiểu Thuần hạ quyết tâm, hắn nghênh ngang theo sau cô gái trước mặt, lúc đi vào quân doanh lại nhìn bốn phía, những người chung quanh lại châu đầu ghé tai bàn luận với nhau.
- Ai thế? Lại được thân vệ của đại thống lĩnh dẫn đường...
- Vừa rồi ta nghe được lời nói, người này tự xưng đại thống lĩnh là hôn thê của hắn.
- Cái gì?
Các tiếng kinh hô truyền ra, sau khi Bạch Tiểu Thuần nghe xong càng đắc ý, ánh mắt nhìn qua chung quanh, quy mô của quân đoàn Cự Quỷ không nhỏ, quân sĩ hơn trăm vạn, lều vải vô biên vô hạn, khí thế bàng bạc.
Càng có khí chất khắc nghiệt ẩn ẩn bao phủ quân doanh, Bạch Tiểu Thuần lại nhớ tới Trường thành.
Lúc đi theo cô gái này tiến lên phía trước, Bạch Tiểu Thuần ẩn ẩn cảm thấy chung quanh có không ít người, lờ mờ nhìn có chút quên mặt, không đợi hắn nhớ lại, cô gái trước mặt dẫn Bạch Tiểu Thuần đi tới trước một lều vải màu đỏ thật lớn.
Liều lớn chiếm diện tích hơn trăm trượng, mặc dù sắc trời không tính là tối thế nhưng đã đến hoàng hôn, trong trướng có chút đèn dầu đang cháy.
Bốn phía có rất nhiều thủ vệ canh gác, trên người sinh ra khí chất khắc nghiệt nồng đậm, nhất là những người này mặt không biểu tình, cho dù Bạch Tiểu Thuần đi theo thân vệ nhưng ánh mắt của bọn họ vẫn lạnh lùng như băng, cũng không quan tâm hắn có thân phận gì, nếu như có lòng bất chính thì bọn họ sẽ lập tức ra tay.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần rùng mình, hắn vội vàng dò xét quan doanh, hắn cảm nhận được khí tức của không ít cường giả, thậm chí nửa bước Thiên Nhân cũng có, trướng bồng màu đỏ trước mặt trong cảm nhận của hắn không có chút khí tức nào, lúc hắn tới gần lại nghe được tiếng hừ lạnh.
- Vẫn không tìm được.
Đó là giọng của nữ tử, lúc nói chuyện còn mang theo ngữ khí nghiến răng nghiến lợi, càng có khí thế kinh thiên động địa đột nhiên bộc phát, dường như muốn che phủ bầu trời, hư vô chung quanh vặn vẹo, Bạch Tiểu Thuần đã giật mình.
- Khí tức này... Là Thiên Nhân!
Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh, hắn cảm thấy khí tức rất quen thuộc, lúc đang suy nghĩ đột nhiên trong trướng bồng có tiếng quát vang lên, ngay sau đó một pho tượng bị người trong trướng bồng ném ra ngoài.
Pho tượng này là pho tượng hình người, nó bị ném năm xẻ bảy, tán lạc bên ngoài lều, chỉ có nửa cái đầu là hoàn hảo lăn tới dưới chân Sở Mộ.
Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn xuống, đồng tử co rút lại, tóc gáy toàn thân dựng đứng lên.
Hắn càng nhìn nửa đầu pho tượng càng cảm thấy quen thuộc... Dường như giống mình, không phải bộ dạng Bạch Hạo mà là bộ dáng vốn có của hắn...
- Đây... Đây là...
Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, hắn há hốc mồm và ngây ngốc, lúc này trong trướng bồng lại có giọng nói của nữ tử vang lên.
- Tìm cho ta, ta cũng không tin không tìm thấy tên Bạch Tiểu Thuần đáng chết kia!
Giọng nói quanh quẩn làm Bạch Tiểu Thuần run rẩy, ánh mắt của hắn không dám tin, bởi vì khí tức và giọng nói vô cùng quen thuộc, nếu lúc này hắn còn không nhớ ra thì trí nhớ của hắn quá kém rồi.
Hắn đã nghĩ việc này không có khả năng... Lúc này hắn đang run rẩy, lều vải phía trước bị xốc lên, bên trong có nữ thân vệ đi ra, sắc mặt của nàng vô cùng khó coi, sau khi đi ra liền chú ý tới Bạch Tiểu Thuần, nàng không quan tâm nhiều, lúc này cúi người nhặt mảnh vỡ pho tượng Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần mượn nhờ thời điểm nữ thân vệ xốc lều vải lên, hắn nhìn thấy nữ tử đang ngồi ở vị trí trung tâm lều vải, lúc hắn nhìn thấy nữ tử này, đầu óc của hắn như bị thiên lôi đánh trúng, tất cả suy nghĩ may mắn đều tan nát.
- Hồng Trần Nữ!!
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần kêu khóc, sắc mặt hắn tái nhợt, hai chân run rẩy kịch liệt, người ngồi trong trướng bồng chính là kẻ mà hắn nguyền rủa nhiều lần, chính là Hồng Trần Nữ đấu pháp với hắn trong cung điện dưới lòng đất.
Bạch Tiểu Thuần không bao giờ nghĩ tới con gái Cự Quỷ Vương lại là Hồng Trần Nữ... Hiển nhiên Chu Tử Mạch là tên, mà Hồng Trần Nữ là đạo hiệu.
Tâm thần hắn vô cùng rung động và hoảng sợ đến mức tận cùng, hắn hiểu vì sao mình bước vào trong quân doanh lại cảm thấy rất nhiều người quen thuộc, bởi vì những người này chính là Luyện Hồn Sư và hồn tu tham gia trận chiến tại Trường thành.
Thậm chí có một ít trong đó đã giao thủ với hắn, càng có không ít người bị Tụ Hồn Đan chấn động liền tức giận mắng chửi Bạch Tiểu Thuần...
Nhất là một ít trong đó bị cự thú ăn Động Dục Đan liền điên cuồng, sau đó lại ăn không ít đau khổ, hận ý của bọn họ với Bạch Tiểu Thuần đã đạt mức không đội trời chung.
Có thể nói, cả Man Hoang hận Bạch Tiểu Thuần nhất chính là nơi này.
Bởi vì trong khu vực Thông Thiên Hà phong tỏa tin tức Man Hoang, ngại nguyên nhân nào đó cho nên không có chút tiếng gió nào, Bạch Tiểu Thuần trở thành Vạn phu trưởng lại đoán ra một ít, tại những tin tức này tại Trường thành cũng là tuyệt mật, hắn biết được rất ít, chỉ biết người trong Man Hoang đều là địch nhân, không biết bên trong phân chia quân đoàn và cấp bậc thế lực thế nào.
- Trời ơi, quân đoàn Cự Quỷ... Hồng Trần Nữ... Trời ạ... Tại sao ta lại tới nơi này? Ta rớt xuống nơi nào thế này?