- Bạch Hạo này không những độc ác, càng ưa thích thê tử người khác... Vì Trần phu nhân, hắn bức tử tộc trưởng Trần gia, nghe nói Trần phu nhân còn ở quý phủ của hắn, cả ngày bị chà đạp một trăm lần, thật quá phận.
- Những việc này không phải trọng điểm, trọng điểm là Bạch Hạo cả gan làm loạn, đoạn thời gian trước hắn trói tất cả thiên kiêu của tám thành quyền quý Man Hoang, những thiên kiêu này đều vô cùng thê thảm, cho dù là nam hay nữ, tất cả bị hắn tra tấn chỉ còn da bọc xương, thật đáng sợ!
Những lời này truyền rõ vào tai hồn Bạch Hạo, sắc mặt của hắn vô cùng cổ quái, đến cuối cùng hắn lại há hốc mồm, hắn cũng không ngờ sư tôn dùng tên của mình làm ra bao nhiêu đại sự kinh thiên động địa.
Những gì Bạch Tiểu Thuần nói với hắn lúc trước, Bạch Hạo cũng cẩn thận tìm hiểu một cách rõ ràng, biết rõ sư tôn của mình lúc còn là Kết Đan đã đánh nhau vói Thiên Nhân không nói, về sau càng hung hăng càn quấy bắt cóc Cự Quỷ Vương, hết lần này tới lần khác về sau không có việc gì, ngược lại một bước lên mây, sau đó xét nhà ba đại gia tộc, thanh danh truyền khắp thành Cự Quỷ, ngay cả hắn cũng khiếp sợ không nhỏ.
- Quá bưu hãn... Khó có thể tưởng tượng nổi!
Bạch Hạo xem như hiểu rõ, hắn cũng không còn lời gì để nói về sư tôn của mình, đồng thời hắn cũng nghe được tên của người khác nghị luận về cái tên Bạch Tiểu Thuần và chuyện bia đá Minh Hoàng, biết rõ Man Hoang đang truy nã Bạch Tiểu Thuần, nội tâm kinh ngạc, sau khi im lặng một lúc lâu, bỗng nhiên hắn hiểu ra sư tôn nói tên của hắn với mình là hoàn toàn tín nhiệm mình.
Mặc dù hắn cũng là người Man Hoang nhưng sau khi chết qua một lần liền xem nhạt nhiều việc, hắn không thèm để ý thân phận của Bạch Tiểu Thuần, chỉ nhận Bạch Tiểu Thuần là sư tôn của mình mà thôi.
Hồn Bạch Hạo yên lặng quay về mật thất Bạch Tiểu Thuần bế quan, lúc nhìn sư tôn hắn cũng phục rồi, cười khổ một phen, chui vào trong túi trữ vật của Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần mỏ mắt ra nhìn túi trữ vật và mỉm cười, hắn đã lựa chọn nói tên thật với Bạch Hạo, cũng bởi vì hắn tín nhiệm Bạch Hạo, loại tín nhiệm này có phần đột ngột, trong lòng của hắn nghĩ thế, biểu hiện của Bạch Hạo, mặc dù không nói rõ nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn ra, nội tâm hắn vui mừng.
Hoàng hôn ngày hôm sau khi Bạch Hạo trở về, Bạch Tiểu Thuần vẫn bế quan khôi phục tiêu hao tinh lực, trong cung điện thành Cự Quỷ, Cự Quỷ Vương đang ngồi trên ghế nhìn ngọc giản trong tay.
Ngọc giản truyền âm này tới từ hoàng cung thành Khôi Hoàng, ngôn từ không có sắc bén, chỉ lãnh đạm hỏi một câu, hỏi vì sao Trần Mạn Dao chưa quay về.
Chỉ một câu nói bình thản nhưng làm Cự Quỷ Vương rungđoộng, bởi vì người nói câu này chính là Đại Thiên Sư, là người hiệp thiên tử lệnh chư hầu.
Cự Quỷ Vương thà rằng đắc tội ba vương gia khác cũng không muốn trêu chọc Đại Thiên Sư, không chỉ bởi vì Đại Thiên Sư là Bán Thần có thực lực vượt qua bốn vương gia bọn họ, còn bởi vì tâm trí và thủ đoạn của đối phương làm hắn kiêng kị.
- Trần Mạn Dao...
Cự Quỷ Vương thở sâu, hắn có chút ấn tượng với cái tên này, biết rõ nàng là một trong những đệ tử của Đại Thiên Sư, nàng có tướng mạo tuyệt sắc.
Bạch Tiểu Thuần ném cho hắn những thiên kiêu kia nhưng không có Trần Mạn Dao, việc này Cự Quỷ Vương suy nghĩ một chút cũng hiểu rõ, hắn dở khóc dở cười mắng nhỏ.
- Ranh con, tám phần là vừa ý mỹ mạo của người ta, với tuổi của hắn cũng tới thời điểm tìm đạo lữ rồi... Nhưng không thể động vào Trần Mạn Dao.
Cự Quỷ Vương đau đầu, mặc dù hắn kiêng kị Đại Thiên Sư, chuyện Bạch Tiểu Thuần giam Trần Mạn Dao không làm hắn tức giận, ngược lại có chút thưởng thức, trên thực tế hắn và Bạch Tiểu Thuần đã phát sinh rất nhiều chuyện, đã đánh vỡ quan hệ tôn ti, cũng xác thực như lúc trước hắn lẩm bẩm, một khi Bạch Tiểu Thuần thực giúp hắn thuận lợi cướp đoạt Quỷ Vương Quả, hắn sẽ đối đãi với Bạch Tiểu Thuần như con mình.
Hắn cũng biết bản thân Bạch Tiểu Thuần ưu tú, thậm chí nhìn khắp Man Hoang cũng không tìm được kẻ thứ hai có gan làm loạn như Bạch Tiểu Thuần, nhất là những chuyện vừa qua cũng để lộ năng lực của hắn, Cự Quỷ Vương tán thưởng hắn túc trí đa mưu, có thể nói hữu dũng hữu mưu và thức thời, biết tiến thối, đúng là hiếm thấy.
Nếu không như vậy, dựa vào việc Bạch Tiểu Thuần trói người ném phiền toái cho hắn, Cự Quỷ Vương đã sớm trở mặt.
Lúc này hắn không biết nên khóc hay nên cười, Cự Quỷ Vương cũng thở dài, ẩn ẩn cảm thấy Bạch Tiểu Thuần có chút giống mình... Nghĩ tới đây, Cự Quỷ Vương chỉ mắng vài câu, hắn đứng lên và ra khỏ vương điện.
Vào lúc xuất hiện đã đứng bên ngoài mật thất Bạch Tiểu Thuần bế quan, Cự Quỷ Vương hừ lạnh một tiếng, cũng không giống lúc trước, không nhìn thẳng mà đi và bên trong, lúc này hắn đứng ngoài truyền âm vào.
- Bạch Hạo!
Âm thanh truyền vào trong mật thất, Bạch Tiểu Thuần đang thổ nạp liền giật mình, hắn mở mắt ra nhưng không phản ứng, Cự Quỷ Vương đứng bên ngoài cảm nhận được Bạch Tiểu Thuần thức tỉnh, hắn lập tức đi vào mật thất và đứng trước mặt Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần ngơ ngác nhìn Cự Quỷ Vương xuất hiện trước mặt mình, hắn đứng lên ôm quyền cúi chào.
-Bái kiến Vương gia!
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần hơi oán thầm, cảm thấy Cự Quỷ Vương ưa thích tập kích đột nhiên, đây đã là lần thứ hai rồi, quá không biết lễ phép. Nghĩ tới đối phương vội vã như thế chắc không có chuyện tốt, vì vậy hắn nói:
- Vương gia, vài ngày trước ta tu luyện vô ý tổn thương tâm thần, hôm nay trong người trọng thương, ta không đi nơi nào cả, còn có Tạo Hóa Đan, ta đã ăn chín lần, vô dụng thôi.
Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng bổ sung một câu, bởi vì câu sau cùng là nhược điểm làm hắn thất bại trong lần trước, mặc dù nói hắn chỉ ăn ba viên Tạo Hóa Đan nhưng khi nói dối lại không chớp mắt.
- Có phải Trần Mạn Dao nằm trong tay ngươi không?
Cự Quỷ Vương trừng mắt, hắn rất không vui với thần thái của Bạch Tiểu Thuần như hiện tại, hắn hừ lạnh và hỏi.
Cự Quỷ Vương nói câu này lọt vào trong tai Bạch Tiểu Thuần không khác gì sấm sét giữa trời quang, đột nhiên trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, nội tâm chấn động, hắn biết không ổn.
Trần Mạn Dao nằm trong tay hắn, hắn còn chưa nghĩ ra nên tiếp xúc với đối phương thế nào, càng lo lắng Trần Mạn Dao nhận ra thân phận của mình, hắn đang xoắn xuýt, hắn nói cái gì cũng không chịu giao Trần Mạn Dao ra.
Lúc này hắn lập tức lắc đầu chối bỏ, thậm chí còn làm ra bộ dáng mờ mịt, ngây ngốc nhìn Cự Quỷ Vương.
- Vương gia, Trần Mạn Dao là ai? Nghe tên là nữ thì phải, Vương gia coi trọng nàng? Vương gia yên tâm, ty chức nhất định sẽ bắt nàng tới.
Bạch Tiểu Thuần nói xong liền vỗ ngực cam đoan.