Lúc Cự Quỷ Vương thu hồi Quỷ Vương Quả, đang muốn đi bế quan dung nhập nắm Quỷ Vương Quả vào cơ thể, lúc hắn đứng lên, sắc mặt hơi động nhìn lên bầu trời.
Trong mắt hắn là Quỷ Vương Chu đang lao tới gần, hai thân ảnh trên Quỷ Vương Chu lao xuống và bay về phía vương điện của hắn.
Sắc mặt Vô Thưởng Công phức tạp, Bạch Tiểu Thuần đi bên cạnh hắn, sắc mặt âm trầm còn có lửa giận
- Bạch Hạo trở lại rất nhanh, xem bộ dạng không có tổn thương gì.
Cự Quỷ Vương ho một tiếng, hắn đuối lý với Bạch Tiểu Thuần nên cố tình tránh đi nhưng hiểu rõ có tránh cũng không giải quyết được gì, vì vậy trên mặt lộ ra uy nghiêm, hắn ngồi lên ghế lần nữa chờ đợi Bạch Tiểu Thuần tiến tới.
Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần dùng tốc độ cực nhanh đi vào vương điện, Vô Thưởng Công do dự một chút lại tới gần vương điện, hắn ôm quyền chào Bạch Tiểu Thuần và quay về nơi ở, không nên tranh vào vũng nước đục này.
- Bạch Hạo quá to lớn, hiện tại nói không có vương gia an bài thì ta không tin... Vương gia muốn làm gì? Đối kháng với quyền quý Man Hoang sao?
Nội tâm Vô Thương Công khác thường.
Lúc Vô Thường Công rời đi, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần vẫn như trước, hắn nhanh chóng tới bên ngoài vương điện, nội tâm của hắn tức giận không nhỏ, vừa nghĩ tới chuyến đi Luyện Hồn Hồ quá nguy hiểm, nếu không phải mình lợi hại thì chắc chắn phải chết.
Tất cả đều là Cự Quỷ Vương gài bẫy hắn.
Bạch Tiểu Thuần nghiến răng nghiến lợi, lúc đi tới vương điện thì thở sâu, hắn thu hồi tất cả tức giận, nội tâm hừ hừ vài tiếng sau đó cất bước đi vào đại điện.
- Bạch Hạo bái kiến Vương gia!
Mới vừa vào đi, Bạch Tiểu Thuần lớn tiếng nói ra, ánh mắt mang theo ủy khuất nhìn Cự Quỷ Vương đang ngồi trên ghế.
- Thì ra là Hạo nhi trở lại, ha ha, lần này Hạo nhi ngươi lập đại công rồi.
Cự Quỷ Vương cười ha ha, lần đầu gặp Bạch Tiểu Thuần, hắn đứng trên ghế, trên mặt cũng không có uy nghiêm, hắn đang cười nhu hòa, trong mắt xuất hiện vẻ tán thưởng, không che dấu chút nào, dường như rất thỏa mãn về Bạch Tiểu Thuần.
Về phần tiếng Hạo nhị là hắn có tính toán trước...
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần hơi cổ quái, đang muốn mở miệng, Cự Quỷ Vương lại đưa tay ngăn cản.
- Không có bị thương chứ, Hạo nhi, lúc này ngươi giúp bổn vương đại ân, bổn vương đã phân phó người chuẩn bị linh yến cho ngươi, hôm nay chúng ta làm một yến hội nhỏ, ngươi nói xem ngươi muốn cái gì, chỉ cần bổn vương có thể làm được thì nhất định có thể thỏ mãn ngươi.
Cự Quỷ Vương nói xong còn làm ra vẻ mặt ân cần.
- Bạch Hạo không cần ban thưởng gì, lúc này chúng quá khi dễ ngươi! Vương gia không biết, ta đi vào, cả đám người ra tay với ta, lại muốn tiêu diệt ta, cho nên ta chỉ có thể bảo vệ tính mạng, nếu đắc tội những quyền quý kia sẽ khó xử Vương gia.
Cự Quỷ Vương như thế, Bạch Tiểu Thuần tức giận không nhỏ, vì vậy lớn tiếng nói ra.
- Tính toán cái gì, hành động của ngươi lần này là do bổn vương tính toán, ngươi yên tâm đi, bổn vương sẽ không để ngươi chịu ủy khuất đâu.
Cự Quỷ Vương cũng hiểu dưới tình huống như thế, bị hơn trăm người đuổi giết, trong quá trình khó tránh khỏi sẽ có thương vong nhưng không quá nhiều, dù sao Bạch Tiểu Thuần là bị đuổi giết, chuyện này Cự Quỷ Vương vẫn có thể giải quyết, vì vậy hắn lập tức thừa nhận.
Hắn vừa nói như vậy, sắc mặt của Bạch Tiểu Thuần ủy khuất nhưng nội tâm đắc ý, hắn nói thầm, Cự Quỷ Vương ah Cự Quỷ Vương, ngươi bịp ta thì đứng trách ta gài ngươi.
Vì vậy ho nhẹ một tiếng, Bạch Tiểu Thuần đang muốn tiếp tục mở miệng nhưng lúc này túi trữ vật của Cự Quỷ Vương có chấn động mãnh liệt.
- Tìm tới nhanh như vậy?
Ánh mắt Cự Quỷ Vương lóe sáng, hắn xuất ra một cái ngọc giản truyền âm, hắn biết chuyện xảy ra trong Luyện Hồn Hồ không thể lừa gạt được bao lâu, cũng sớm có chuẩn bị, lúc này hắn dung nhập thần thức vào ngọc giản.
- Cửu U...
Cự Quỷ Vương khí định thần nhàn, đang muốn truyền âm, không chờ hắn nói xong thì trong ngọc giản có tiếng gào thét của Cửu U Vương như núi lửa phun trào.
- Cự Quỷ Vương ngươi vô sỉ!!
- Cửu U Vương, ta nói...
Cự Quỷ Vương ho một tiếng, cho rằng đối phương nói chuyện Quỷ Vương Quả, vì vậy không đếm xỉa lên tiếng, Cửu U Vương bên kia rống lên giận dữ giống như thiên lôi, dường như hắn tức giận có thể ảnh hưởng hư vô, hư vô chung quanh Cự Quỷ Vương đang vặn vẹo.
- Cự Quỷ Vương, ngươi ra tay lấy Quỷ Vương Quả trong Luyện Hồn Hồ cũng bo đi, chúng ta tính toán ngươi trước, ngươi phản kích thì chúng ta không nói gì, nhưng thân phận ngươi như vậy, không ngờ ra tay với nhi tử Chu Hoành của ta, Cự Quỷ Vương... Thành Cửu U ta quyết không bỏ qua thành Cự Quỷ của ngươi.
Nói xong Cửu U Vương đoạn truyền âm.
Cự Quỷ Vương sững sờ, nghĩ Bạch Tiểu Thuần đã nói trước thì hắn hơi do dự nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Ngươi ra tay với Chu Hoành? Không giết chứ?
- Đúng thế, hắn khinh người quá đáng! Hừ, ta vẫn giữ cái mạng nhỏ của hắn.
Bạch Tiểu Thuần căm phẫn nói ra.
- Không chết là tốt rồi.
Nội tâm Cự Quỷ Vương thở ra một hơi, suy nghĩ chêến lực của Bạch Hạo thật không tầm thường, có thể bị nhiều người đuổi giết như thế còn có thể gây tổn thương cho Chu Hoành, đang muốn tiếp tục nói chuyện, ngọc gian trong tay chấn động lần nữa, lúc một giọng nói mang theo chiến ý bộc phát.
- Cự Quỷ Vương, khuyển tử bất hảo nên có một kiếp này, bổn vương sẽ tới cảm tạ nhanh thôi!
- Đấu Thắng Vương!
Đôi mắt Cự Quỷ Vương co rụt lại, trong ba đại Thiên Vương, hắn kiêng kỵ nhất chính là Đấu Thắng Vương, trước mắt hắn còn mờ mịt, chuyện quá bất ngờ làm hắn không kịp nghĩ gì, hắn khó hiểu nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.
- Ngươi ra tay với Tiểu Thắng Vương? Hắn cũng không chết chứ?
- Hắn không chết, gia hỏa này quá khó nhằn.
Bạch Tiểu Thuần khoát tay.
Sắc mặt Cự Quỷ Vương mang theo quang mang kì dị, vào lúc này ngọc giản của hắn lại rung động, lần này là Linh Lâm Vương, giọng nói tức giận của hắn còn amnhj hơn Cửu U Vương, dường như muốn vạch mặt.
- Cửu U Vương, con gái thần bí của ngươi ở thành Khôi Hoàng đúng không, người khác không biết, lão phu biết rõ! Lão phu sẽ đi tới, lão bất tử ngươi đã không biết xấu hổ lấy lớn hiếp nhỏ, lão phu cũng học một ít!
Giọng nói từ trong ngọc giản truyền ra ngoài, quanh quẩn trong đại điện.
Cự Quỷ Vương hít thở dồn dập, quá nhanh làm hắn không kịp trở tay, lúc hắn muốn hỏi thì Bạch Tiểu Thuần đã nói trước:
- Yên tâm, Hứa San cũng không chết.
Bạch Tiểu Thuần nói ra.
Cự Quỷ Vương nhìn Bạch Tiểu Thuần, cảm giác không tốt càng ngày càng mạnh, ngay sau đó ngọc giản trong tay hắn có hơn trăm chấn động sinh ra, từng truyền âm hoặc là đắng chát, hoặc là cầu khẩn, hoặc là nổi giận, toàn bộ đều truyền tới.