Bày ra ở trước mặt hắn, lựa chọn tốt nhất là lập tức rời đi, không quan tâm tới, kể từ đó dù có tai hoạ ngầm nhưng cũng khó xuất hiện mánh khóe.
Còn có một lựa chọn, chính là giết hồn Bạch Hạo, kể từ đó thật sự không chê vào đâu được, hắn làm không được, thậm chí hắn không nghĩ tới..
Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ... Đây là đệ tử của hắn, là đệ tử đầu tiên trong đời hắn! Nếu không tìm thấy cũng bỏ đi, một khi gặp được thì hắn không bỏ qua.
Hắn không chút do dự, Bạch Tiểu Thuần dừng bước, hắn tức cải biến phương hướng lao tới vị trí hồn Bạch Hạo, những oan hồn kia không nhìn thấy hắn, hắn tới cũng không làm hồn triều bạo động, trong đó hồn Bạch Hạo cũng như thế, trong mắt của nó vẫn mang theo tham lam đi theo hồn triều công kích đám thiên kiêu Man Hoang.
Trong nháy mắt hồn Bạch Hạo đang lao tói, Bạch Tiểu Thuần mang theo tâm thần rung động và nâng tay lên bắt lấy hồn Bạch Hạo, hắn lập tức thu hồn vào trong hồn tháp.
Sau khi làm xong tất cả, tâm tình Bạch Tiểu Thuần vẫn bất ổn, khí tức phập phồng, vào lúc quay người thì phương xa có hai đạo khí tức thuấn di tới gần.
Chính là Chu Hoành cùng Lý Thiên Thắng!
- Bạch Hạo!!
Chu Hoành nổi giận gầm lên một tiếng, tu vi Nguyên Anh Đại viên mãn bộc phát hình thành trùng kích oanh động bốn phía, nó hóa thành tầng tầng gợn sóng đồng thời trong tay xuất hiện một cái ngọc giản, sau khi hắn bóp nát, hư vô trong phạm vi vạn dặm bị dao động giống như phong ấn khả năng thuấn di.
Hành động rất mau lẹ, vô cùng nhanh chóng như hành vân lưu thủy, giọng nói của hắn như sấm sét vang vọng các nơi.
Giọng nói của hắn quanh quẩn, trong nháy mắt thân ảnh hắn xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần, lúc hắn tới gần, trong người hắn xuất hiện từng sợi tơ màu đen bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt những sợi tơ này ẩn chứa khí tức Thiên Nhân, hiển nhiên là đòn sát thủ cua Cửu U Vương cho hắn.
Sau hắn là Lý Thiên Thắng, trong mắt tên này mang theo âm trầm, hắn tận lực chậm lại vài bước và hất tay áo ra, lập tức khói độc năm màu tản ra, loại độc này vô cùng kinh người, những oan hồn kia tránh không kịp nên lúc đụng chạm khói độc liền kêu thê lương thảm thiết, hóa thành mây khói.
Những tu sĩ chung quanh nhìn thấy Chu Hoành đã đến, tình cảm quần chúng phấn chấn, đồng thời vây quanh Bạch Tiểu Thuần, bọn họ hiểu lần này Bạch Tiểu Thuần không chạy thoát, chỉ cần kéo dài thời gian hơi lâu một chút sẽ có các thiên kiêu khác chạy tới, đến lúc đó là thời cơ đẩy Bạch Tiểu Thuần vào nguy cơ sinh tử.
Cho dù Bạch Tiểu Thuần mạnh hơn nữa thì thế nào, bọn họ người đông thế mạnh, toàn bộ ra tay, Thiên Nhân cũng không dám tranh phong.
Điểm này Bạch Tiểu Thuần cũng hiểu rõ, lúc Chu Hoành đánh tới, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần trọng điểm đặt vào những sợi tơ kia, bởi vì hắn cảm giác những sợi tơ này nguy hiểm, hắn đánh ra một quyền, quyền này chứa đựng lực lượng thân thể bộc phát, tu vi ẩn chứa trong đó hình thành phong bạo mang theo tiếng nổ ngập trời, Chu Hoành biến sắc, đôi mắt co rút lại, những sợi tơ nổ tung làm hắn phun máu tươi, ánh mắt mang theo kinh hãi không nhỏ.
- Tại sao lại mạnh như thế?
Hai mắt Chu Hoành đỏ thẫm, dường như mang theo điên cuồng và không cam lòng, trong người lại có những sợi tơ màu đen bay ra ngoài, lại bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần tránh né và dùng tốc độ cực nhanh trách Chu Hoành, hắn lao thẳng về phía đám thiên kiêu Nguyên Anh trung kỳ đang vây quanh.
Cùng lúc đó Vĩnh Dạ Tán xuất hiện, hắn không do dự chút nào, hắn trực tiếp đâm vào sườn của Diệu Lâm Nhi.
Sinh cơ bị hút đi, Diệu Lâm Nhi kêu lên thê lương thảm thiết, hồng nhan tóc bạc, thân thể héo rũ trong nháy mắt, Bạch Tiểu Thuần vận chuyển Bất Tử Cốt, trong người sinh ra tiếng răng rắc không nhỏ, mượn nhờ sinh cơ này tiến vào Thối Cốt Cảnh đệ nhị trọng tiểu viên mãn.
Một Diệu Lâm Nhi lại giúp mình từ nhị trọng thiên tăng lên tiểu viên mãn, Bạch Tiểu Thuần cũng rất kinh ngạc, không ngờ sinh cơ trong người Diệu Lâm Nhi lại vượt xa những người khác.
- Không biết tiểu bì nương này tu hành công pháp gì, không ngờ trong người nhiều sinh cơ như thế, quần áo bạo lộ, thủ thế phối hợp với dung mạo xinh đẹp, xem ra là tu hành tà công.
Bạch Tiểu Thuần nói thầm một câu.
Tất cả nói thì chậm chạp nhưng chuyện xảy ra lại nhanh như tia chớp, tiện tay ném Diệu Lâm Nhi vào trong túi trữ vật, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần xuất hiện tơ máu, tốc độ nhanh hơn, hắn vung Vĩnh Dạ Tán hình thành một tầng hào quang âm u, những tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ khiếp sợ, bọn họ liên tục ra tay và dùng đủ loại thần thông oanh kích, Vĩnh Dạ Tán bị Bạch Tiểu Thuần mở ra ngăn cản têế công, mũi nhọn của nó đâm vào người một thiên kiêu Nguyên Anh và hấp thu sinh cơ của hắn.
Tên thiên kiêu này la hét thảm thiết, trong nháy mắt thân thể héo rũ thật nhanh, hắn bị Bạch Tiểu Thuần bắt lấy, Bạch Tiểu Thuần thay đổi phương hướng và phóng về phía mục tiêu khác, Chu Hoành tức giận ngập trời, hắn quát lớn và truy kích, bởi vì tốc độ của hắn không bằng Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần dựa vào tốc độ vung Vĩnh Dạ Tán hấp thu sinh cơ của bốn người, Chu Hoành vỗ vào trán một cái, trong nháy mắt sợi tơ màu đen chung quanh ngưng tụ thành một sợi tơ lớn bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
Khí tức Thiên Nhân sinh ra trong sợi tơ màu đen, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, Quy Văn Oa xuất hiện và ngăn cản công kích, oanh, Bạch Tiểu Thuần lui ra sau hơn mười trượng, Vĩnh Dạ Tán rung động vài lần sau đó đâm thẳng vào người một tên thiên kiêu Nguyên Anh trung kỳ tránh né không kịp.
Thân thể tên thiên kiêu héo rũ, hắn kêu thảm thiết, Bạch Tiểu Thuần vận chuyển Bất Tử Cốt trong cơ thể, sinh cơ rót vào trong người, trực tiếp thôi động Thối Cốt Cảnh đến nhị trọng đại viên mãn.
Quá trình này quá hanh, đám thiên kiêu cũng không có thời gian khiếp sợ, bọn họ hoảng hốt nhìn Bạch Tiểu Thuần, không dám lên trước, thậm chí còn lui nhanh ra phía sau, bọn họ đã bị chiêu số quỷ dị của Bạch Tiểu Thuần chấn nhiếp tâm thần.
- Bạch Hạo, ngươi có dám đấu với ta một trận hay không?
Chu Hoành phẫn nộ đến cực điểm, hắn đuổi tới lần nữa, sắc mặt Lý Thiên Thắng tái nhợt, hắn lập tức lui ra phía sau, hắn cảm giác cây dù của Bạch Tiểu Thuần quá quỷ dị nên không dám tới gần.
- Đừng có gấp, giữ lại ngươi là vì muốn ngươi nếm thử một quyền của ta.
Bạch Tiểu Thuần bỏ qua Chu Hoành, ánh mắt trực tiếp nhìn thẳng vào Lý Thiên Thắng đang lui ra sau, hắn tươi cười và nâng bước chân tiến lên, mặc dù hắn không thể thi triển Bất Tử Cấm vì ngọc giản của Chu Hoành quấy nhiễu hư vô, tốc độ thân thể của Bạch Tiểu Thuần còn nhanh hơn cả thuấn di, trong nháy mắt hắn bước tới một bước liền xuất hiện trước mặt Lý Thiên Thắng!