Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 18: Cung Tần làm khó dễ

“Tam muội, muội đến thật sớm…” Liễu Tương Nhã ngồi xuống trước mặt Liễu Vi Dung, cười khanh khách nói.

Bích Thủy cũng hướng Bạch Liên cười một cái.

Hai tỷ muội ngồi chung một chỗ, hoa càng thêm đỏ, lá xanh, đứng gần nhau quả thật so sánh rất đúng.

Ánh mắt một số quý nhân nhìn về hướng Liễu Vi Dung, còn mang theo một tia nhìn có chút hả hê, thật ra thì dung mạo Liễu Vi Dung cũng đẹp, tuy nhiên nàng lại dùng nhựa hoa che dấu màu da nguyên bản trắng nõn nà, so sánh cùng với Liễu Tương Nhã, thật đúng là khác nhau một trời một vực.

“Nơi muội ở cách Thanh Hương viên một khoảng khá xa, cho nên đã tới đây từ rất sớm …” Liễu Vi Dung kéo kéo khóe miệng nói, đối với Liễu Tương Nhã lúc nào cũng lên giọng nàng không muốn nói thêm lời nào.

Hoàng đế lại không đến, chỉ có một đám nữ nhân ở chung một chỗ thôi, cần thiết phải phí tâm ăn mặc, xinh đẹp áp hoa thơm cỏ lạ sao?

Đây không phải là kéo oán hận tới sao?

Tại sao nàng lại cảm thấy Liễu Tương Nhã cùng với nữ chính nguyên tác hình như chênh lệch càng lúc càng lớn.

“Cũng đúng! Đúng rồi, tỷ còn chưa chúc mừng Tam muội được Hoàng thượng sủng ái đó! ” Liễu Tương Nhã cười rực rỡ, ánh mắt đặc biệt chân thành, nếu không phải Liễu Vi Dung thường uống nước suối linh tuyền, giác quan hết sức nhạy bén, sẽ không phát hiện ra đáy mắt nàng chứa đầy lãnh ý cùng ghen tỵ.

Liễu Vi Dung chỉ cười cười.

Lưu quý nhân nghe hai tỷ muội nói chuyện phiếm, giả bộ làm một Mộc đầu nhân( người gỗ)

“Tam muội không có dùng phấn tỷ đưa sao?” Liễu Tương Nhã nhìn nhìn mặt của nàng, đột nhiên kinh ngạc hỏi một câu, vẻ mặt biểu lộ một tia mất mát.

Trong lòng Liễu Vi Dung cười lạnh, dùng phấn của ngươi, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa, nàng lại không phải người ngu, dùng sức đem cả khuôn mặt nín đến đỏ mặt, ngượng ngùng mở miệng: “Sáng nay Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương ban thưởng một ít đến chỗ muội, bên trong có bột phấn nước thượng hạng, cho nên…”

Cho ngươi ghen tỵ chết luôn!

Thân thể Liễu Tương Nhã cứng đờ, vò vò khăn tay, vẻ mặt mất mát ngay lập tức đổi thành nụ cười giống như gió xuân, ngữ điệu mang theo hâm mộ nói: “Hóa ra là như vậy, thật hâm mộ Tam muội, chẳng biết lúc nào Hoàng thượng mới điểm bài của tỷ đây?”

“Tỷ tỷ đừng lo lắng, dung mạo của tỷ đã sớm truyền khắp hậu cung, hậu cung nào có ai xinh đẹp bằng tỷ tỷ, đoán chừng tối nay Hoàng thượng sẽ chọn thẻ bài của tỷ tỷ! ” Liễu Vi Dung cười an ủi.

“Nào có đẹp như muội nói! ” Liễu Tương Nhã ngoài miệng nói khiêm tốn nhưng nụ cười trên mặt lại càng tăng thêm.

Lúc này hai vị chủ thượng phi tần cùng đến, nhìn những gương mặt có xa lạ có quen thuộc kia, Liễu Vi Dung rất dễ dàng đoán ra các nàng đều là được phong tần.

Liễu Vi Dung cùng Liễu Tương Nhã đều đứng lên, cúi thấp đầu hành lễ với các nàng.

Trừ Tĩnh tần cùng Cung tần còn chưa đến ra, những vị chủ tử cung tần khác đã đến.

Sau khi những vị phi tần này ngồi xuống, mắt đẹp của các nàng đều cùng nhau bắn về phía Liễu Tương Nhã hiện tại là người đẹp nhất trong sân, có mấy vị phi tần chanh chua nói mấy câu bị Liễu Tương Nhã nói lại, sắc mặt nhất thời hết sức khó coi, có điều cũng không có lên tiếng khiêu khích nữa.


Liễu Vi Dung cũng không có may mắn thoát khỏi, thật may là các nàng không có quá mức, cũng nhất nhất ứng phó trở lại.

Kế tiếp, Thanh Hương viên lại khôi phục vẻ náo nhiệt.

Phía sau, Bích Thủy nhỏ giọng giới thiệu hai người, lần này rốt cuộc Liễu Vi Dung biết là người nào với người nào.

Có điều nàng chú ý chính là một người an tĩnh trầm mặc, dung mạo chỉ bình thường La tần, điềm mỹ ngây thơ, dung mạo không tầm thường Tạ tần.

Liễu Tương Nhã ngồi bên cạnh chính là La tần an tĩnh trầm mặc, nàng đang cố gắng cùng La tần nói chuyện.

Không ngờ Liễu Tương Nhã đến trước mặt La tần nói trước.

Liễu Vi Dung cười khổ, hồ điệp nàng lại là người kích động xúi giục.

Trong lòng xuất hiện ý niệm, có nên lôi kéo đem La tần về phía mình hay không?

Chỉ trong chốc lát, Tĩnh tần đến, Tĩnh tần là một người an tĩnh, cùng La tần có chút tương tự, bất quá Tĩnh tần dáng người xinh đẹp tuyệt trần, so với La tần xinh hơn nhiều, đáng tiếc không được sủng ái.

Tuy nhiên Liễu Vi Dung cũng không dám khinh thường.

Đầu tiên là nàng, trừ vị trí các vị phi tần, những người khác đều đứng lên cung nghênh.

Chỉ trong chốc lát, Cung tần đến, Cung tần này hoàn toàn là một nhân vật phản diện, có xinh đẹp, mức độ độ lượng lại nhỏ, lòng ghen tỵ nặng, không chịu sủng ái, lại thích lấn áp các phi tần thấp hơn.

Là một người nói khoác đến mây bụi đầy trời.

Mọi người vừa nghe Cung tần đến, thân thể đều căng thẳng, trừ Tần phi cùng cấp, tất cả mọi người đều đứng lên cung nghênh.

Điệu bộ Cung tần rất lớn, Liễu Vi Dung cúi thấp đầu cung nghênh.

Vậy mà Cung tần không có hướng vị trí của nàng đi đến, mà thẳng hướng đến chỗ Liễu Vi Dung,đứng nhìn hai tỷ muội Liễu Vi Dung đang cúi đầu cung nghênh.

“A, đây không phải là Lệ quý nhân xinh đẹp áp quần phương cùng người đầu tiên thị tẩm Đức quý nhân sao?” Giọng nói hơi chanh chua của Cung tần vang lên: “Ngẩng đầu lên, để cho ta xem là quốc sắc thiên hương như thế nào, lại dám xưng là kinh thành đệ nhất mỹ nhân?”

Những lời nàng nói ra này, chúng phi tần trong nội đường không khỏi che miệng cười haha, trên mặt lộ vẻ háo hức hả hê xem cuộc vui.

Liễu Tương Nhã ngẩng đầu lên, lộ ra dung nhan tuyệt sắc tinh xảo, nàng khẽ trả lời: “Hồi nương nương, danh hiệu kinh thành đệ nhất mỹ nhân này chẳng qua là mọi người nói cho vui thôi, thật sự đảm đương không nổi! ”

Cung tần nhìn dung mạo của nàng, đáy mắt thoáng qua một tia kinh động, hung hăng vò vò khăn tay, ghen tỵ trong lòng làm như thế nào cũng không áp chế được, hận không thể phá hủy gương mặt kia, nàng lạnh lùng hừ một tiếng: “Phải không? Sợ là trong lòng ngươi lại có vẻ rất vui mừng! ”


Liễu Tương Nhã luôn miệng nói không dám, khiến cho Cung tần tức giận mà không có chỗ phát tiết, cuối cùng ánh mắt của nàng đặt trên cây trâm khiêm tốn cài ở trên đầu nàng.

Cười lạnh một tiếng, đột nhiên làm khó dễ: “Lệ quý nhân, ngươi có biết tội của ngươi chưa?”

Liễu Tương Nhã kinh ngạc một trận.

“Tì thiếp có tội gì?”

“Chẳng lẽ Lệ quý nhân không biết quy củ? Màu vàng của cây trâm ở trên đầu ngươi là không được phép sử dụng, phải biết màu vàng là màu sắc tôn quý nhất, chỉ có Thái hậu, Hoàng thượng cùng Hoàng hậu nương nương mới có thể sử dụng! ”

Lời này vừa nói ra, không khí trong Thanh Hương viên nhất thời khẩn trương.

Màu vàng chân chính cùng màu vàng sáng mới là màu tôn quý nhất chứ?

Liễu Vi Dung rất là im lặng, liếc trộm LIễu Tương Nhã một cái, phát hiện trên đầu nàng chỉ có một cây trâm làm đẹp màu đậu nành gắn đá quý lớn nhỏ khác nhau, chỉ có một viên màu vàng, đây chính là trong trứng gà cũng chọn được xương.

Đồ trang sức đeo tay trên người người nào không có nửa điểm màu vàng? Vàng nhạt, vàng hơi đậm, vàng sẫm…Người đang ngồi ở đây đều có không ít, còn có một vị tần mặc áo váy dài màu vàng nhạt, Cung tần này không hổ là không có đầu óc, phạm vi lời nói này rất lớn, thật may là nàng hôm nay không có mặc màu vàng nào cả.

Liễu Tương Nhã nghe vậy, tâm trầm xuống, cắn cắn môi, rất dứt khoát quỳ xuống xin tội: “Cung tần nương nương tha tội, trên đầu tì thiếp chỉ có cây trâm này do Huệ phi nương nương ban thưởng cho tì thiếp, tì thiếp không dám không mang, không phải cố ý phạm húy kiêng kị! ”

Dừng một chút, nàng nhìn chằm chằm quần lụa mỏng của Cung tần có điểm một bông hoa màu vàng, như có như không giễu cợt nói: “Trên người nương nương hình như cũng có không ít màu vàng đây, có phải nương nương cũng phạm húy kiêng kị hay không?”

Lời vừa nói ra, nụ cười đắc ý trên mặt Cung tần cứng đờ, làm cho nàng nghẹn họng không nói thành lời.

Không khí quỷ dị nhất thời dâng lên.

Lúc này Tạ tần đột nhiên cười duyên lên tiếng, thanh âm ngây thơ điềm mỹ vì Cung tần giải vây: “Lệ quý nhân, Cung tần tỷ tỷ nói đùa với ngươi đấy! ”

Vừa nói nàng vừa chuyển sang Cung tần, cười ngọt ngào hỏi ngược lại: “Cung tần tỷ tỷ, tỷ nói có phải không?”

Cung tần thấy Tạ tần cho nàng một bậc thang đi xuống, lỗ mũi liền hừ một tiếng, cao ngạo hất cằm lên: “Không sai, đứng lên đi, không nghĩ đến Lệ quý nhân là một người không thích nói giỡn! ”

Sắc mặt cực kỳ khó coi, oán độc trợn mắt nhìn Liễu Tương Nhã một cái.

Liễu Tương Nhã cảm ơn Cung tần, đứng lên, mí mắt buông xuống che dấu một tia hận ý thoáng qua.

Cung tần thấy Lệ quý nhân là một quả hồng cứng, đầu liền chuyển hướng, nhìn về phía Liễu Vi Dung, trong lòng Liễu Vi Dung một trận hồi hộp, sợ là Cung tần này muốn hướng nàng khai hỏa.

Đúng như dự đoán.

“Đức quý nhân! ”

Liễu Vi Dung cung cung kính kính hành lễ: “Tì thiếp Liễu Thị Vi Dung, xin ra mắt Cung tần nương nương.”

Cung tần mới vừa bị Liễu Tương Nhã đem quân phản lại, tâm tình cực kỳ kém, không có bảo Liễu Vi Dung đứng dậy, để cho nàng duy trì tư thế nửa ngồi nửa quỳ.

Trong long Liễu Vi Dung sớm đã chuẩn bị tâm lý, bình tĩnh cúi đầu ngồi chồm hổm, trên mặt mang theo thần sắc cung kính không có nửa điểm thay đổi.

Những người khác lặng thinh nhìn.

Hồi lâu, Cung tần vẫn không cho Liễu Vi Dung đứng dậy, chỉ chậm rãi mở miệng nói: “Ta nghe nói, buổi tối hôm qua Hoàng thượng lật thẻ bài của ngươi? Lại còn ngủ lại chỗ của ngươi?”

Giọng nói bén nhọn mà lạnh như băng.