Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng

Chương 25

Sáng sớm chủ nhật, Hoắc Sâm đã vội vàng đưa vợ về nhà riêng của hai người, nhưng cho dù hắn có hành động nhanh nhẹn đến đâu, cho dù hắn có giành giật từng giây phóng xe về nhà thì ước nguyện hưởng thụ hạnh phúc giữa hai vợ chồng cũng không được thực hiện.Nguyên nhân là vì mỗi tháng Bao Tử đều bất chấp gió mưa đến thăm họ hàng, chính là "người dì cả" luôn tới đúng hẹn.

Thế là cái chuyện lăn lộn kia không làm được rồi.

Mặc dù biết đây là hiện tượng sinh lý bình thường của con gái, nhưng Hoắc Sâm vẫn cảm thấy họ hàng nhà vợ đến không đúng lúc tí nào, thật không có mắt lựa hoàn cảnh gì cả ( ̄^ ̄)ゞ.

Bao Tử và Hoắc Sâm nếu bàn về độ ăn ý thì không có gì phải bàn cãi.Trong khi Hoắc Sâm đang bị tổn thương tinh thần nghiêm trọng vì không thể tận dụng thời gian trước khi ghi hình mà lăn lộn với vợ một trận, thì bên kia tâm trạng của Bao Tử cũng không vui chút nào.Thứ nhất, con gái cứ đến ngày là cảm xúc sẽ rất thất thường, điều này là không thể nghi ngờ.Thứ hai, ngày mai cả đoàn "Có em trong đời" sẽ đi du lịch nước ngoài, nhưng phải mang theo "dì cả" đi cùng thì làm sao mà chơi đùa thoải mái được đây (¬_¬).Thứ ba, buổi sáng còn chưa tỉnh ngủ thì đã bị chồng mình lôi về nhà rồi, nếu không phải có "dì cả" bảo vệ thì e là lúc này...

Hai vợ chồng vì những nguyên nhân khác nhau mà vô cùng buồn bực, không còn cách nào khác là làm ổ trên giường, ôm cái laptop cứng nhắc xem lại tập "Có em trong đời" chiếu tối hôm qua.

[Rõ ràng không hề muốn nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của mình tí nào.]

[Nhưng mà...]

[Ai bảo mình rảnh quá chứ!]

[Phải xem xem mình ngốc thế nào thì sau mới biết mà thay đổi được.]

Thoạt nhìn thì thấy hai vợ chồng đang có chung một suy nghĩ là: Đằng nào thì tâm trạng của ông đây/bà đây cũng không được tốt, ngồi xem mấy trò ngố cho thoải mái chút vậy.

Kết quả...

[Thật không ngờ mấy người lại chiếu kiểu này đấy (¬_¬).]

[Còn lồng chằng chịt cả đống bình luận vào nữa!]

[Hại bọn tôi bây giờ còn chẳng nhìn thấy cả mặt mình luôn rồi!]

[Không ngờ là lại nổi tiếng đến mức độ này cơ đấy!]

Bao Tử nghiêng đầu, hoang mang nhìn Hoắc Sâm đang nằm bên cạnh: "Em nhìn thấy trong màn chữ có người nói độ ngốc của chúng mình đã vượt ra cả không gian rồi QAQ."

"Bọn họ không có mắt nhìn nên mới không nhận ra đó là kỹ năng show ân ái của chúng ta ( ̄^ ̄)ゞ."

"Hả! Bọn mình tham gia chương trình này không phải là để trải nghiệm một cuộc sống khác sao?"

"..."

[Vợ à, anh phải lấy cái gì để cứu vớt sự thông minh của em bây giờ đây?!]

[Tham gia chương trình này là để thể hiện tình cảm vợ chồng chứ trải nghiệm cuộc sống cái khỉ gì!!!]

[Chúng ta phải tìm cách ngược "người bạn trung thành nhất của con người" (ý nói loài chó, ám chỉdân FA là cẩu độc thân), thuận tiện gia tăng lượng fan cho mình (¬_¬).]

[Bánh bao, em còn trẻ lắm.]

[Không hiểu được mấy chiêu trò trong giới giải trí của bọn anh đâu!]

Sau khi tắt màn chữ che trên màn hình đi, bánh bao ngốc tựa vào vai Hoắc Sâm, hai người yên lặng ngồi xem tiếp, sau đó...

"A Sâm, chúng mình hiểu lầm người ta rồi, người ta đâu có nói sai, nhìn vợ chồng mình ngốc thật ý."

"..."

[Vợ đừng nói nữa.]

[Ngầm hiểu trong lòng là được rồi.]

Lúc này đây Bao Tử lại không hề cảm giác được là chồng mình đang rất không muốn đối diện với hai chữ ngốc nghếch, sự ăn ý giữa hai vợ chồng đã sụp đổ trong nháy mắt.Trong lúc Hoắc Sâm đang ôm trán buồn phiền vì hình tượng nam thần lạnh lùng của mình đã không còn, Bao Tử lại cầm di động chụp màn hình bình luận lại, sau đó...

Bánh bao thích mua túi: Thật ra ban đầu tôi vẫn không tin tưởng lắm về lời nhận xét của các bạn dành cho chúng tôi đâu, nhưng sau khi nghiêm túc ngồi xem lại chương trình, tôi mới hiểu ra một chân lý, đó là mắt nhìn của quần chúng đúng là sáng như tuyết!

#Bầu trời bay tới năm chữ: Chị dám nhìn thẳng vào nội tâm của mình như vậy là tốt rồi ◉‿◉.


#Một khúc sông chảy về hướng đông: Ngốc nghếch mới đáng yêu, hai anh chị tặng cho em một tá thức ăn cho cẩu rồi đó @Diễn viên điện ảnh Hoắc Sâm

#Bao Thanh Thiên: Em có điều thắc mắc, trí thông minh của chồng chị như thế thì làm sao trụ được trong giới giải trí vậy?

...

Hoắc Sâm lúc nhìn thấy cái status của vợ thì đã quá muộn, tốc độ vợ hắn đăng status còn nhanh hơn cả tên lửa ý, nhưng là một người chồng tốt thì hắn vẫn phải like và share thôi.

[Ngốc thì ngốc sợ quái gì!]

[Dù gì cũng có vợ ở bên mà = v =.]

[Hắn không sợ.]

[Cũng không thấy cô đơn.]

Diễn viên điện ảnh Hoắc Sâm reply Bao Thanh Thiên: Chỉ cần có vợ ở bên, thì tôi tình nguyện được ngốc nghếch cùng cô ấy.

[Hừ, ngược chết mấy người đi!]

---

Sáng sớm thứ hai, mấy người trong tổ chương trình "Có em trong đời" lại tới nhà gõ cửa. Lần này hai vợ chồng ngốc đã dậy sớm sửa soạn rồi, không còn đầu bù tóc rối mặc đồ ngủ nữa, áo mũ chỉnh tề rất tự tin đứng đối diện với ống kính.

[Dù sao thì tối hôm qua cũng không làm được gì cả.] [Cho nên mới dậy sớm được.]

Đạo diễn: "Tuần trước khi kết thúc ngày ghi hình cuối cùng tôi đã nói trước là tuần này sẽ đi Tiệp Khắc, chủ đề lần này của chúng ta sẽ là "Luôn ở bên nhau"."

Diễn viên là một nghề vô cùng đặc thù, bọn họ thường xuyên phải ra ngoài quay phim, mỗi lần quay có thể sẽ phải ở bên ngoài ba bốn tháng, cho nên thời gian bọn họ ở bên gia đình là rất ít.Nhiều người nói rằng nếu kết hôn với nghệ sĩ thì bạn sẽ phải quen với cảnh họ thường xuyên vắng nhà, để lại bạn ở nhà một mình cô đơn.Qua chuyện đó, tổ chương trình quyết định đặt ra chủ đề này, để hai vợ chồng phải luôn đi cùng nhau như hình với bóng trong suốt chuyến du lịch.

Đạo diễn: "Ngay từ bây giờ hai bạn sẽ bị ràng buộc bởi sợi dây đồng tâm này, phải luôn đeo trên cổ tay nhau, trong năm ngày tới không được tháo ra."

Đối với quy định này, Hoắc ảnh đế tỏ vẻ...

[Chậc chậc, tổ chương trình đúng là càng ngày càng hiểu lòng trẫm = v =.]

[Dây có ngắn hơn nữa cũng không sao đâu.]

Mà nội tâm của Bao Tử thì...

[Đùa nhau à?!]

[Cứ bị trói tay vào nhau thế này thì không tiện đâu!]

[Nếu hai người đi hai hướng khác nhau thì sao chứ!]

[Tổ chương trình, rốt cuộc thì mấy người đang nghĩ cái quái gì vậy?!]

Bao Tử: "Lúc đi vệ sinh thì sao?"

Đạo diễn: "Cũng không được tách ra."

Bao Tử: "Σ (゚д゚lll)"

Hoắc Sâm: "(☆_☆)"

Đạo diễn: "Dù sao các bạn cũng là vợ chồng mà, không làm sao hết."

Hoắc Sâm: "Đạo diễn, anh nói rất đúng."

Bao Tử: "..."

[Anh có hiểu cho cảm giác của một đứa đang bị dì cả ghé thăm không hả?]


[Ô, đúng rồi!]

[Chuyện này trừ Hoắc Sâm ra thì không ai biết cả!]

[Phải làm sao đây!!!]

---

Bánh bao ngốc có hơi hơi ghét bỏ cái sợi dây đang trói buộc cô với Hoắc ảnh đế kia (¬_¬)...

Rõ ràng đã bàn bạc với nhau là lần ghi hình này cả hai sẽ tỏ ra lạnh lùng cool ngầu mà, thế mà đấy, chỉ một sợi dây đỏ thôi cũng đủ khiến cho bạn hiện nguyên hình rồi.

[Chồng à anh làm phản rồi!]

[Anh như thế thì bảo em phải lạnh như thế nào? Lùng như thế nào hả?]

"Vợ ơi, đây chính là dây tơ hồng của nguyệt lão đấy = v =."

"Ý anh đạo diễn là nguyệt lão hả?"

Đạo diễn: "..." Mẹ nó, bỗng dưng lại tự chuốc khổ vào người, lần nào gài bẫy hai vợ chồng này xong đều bị bọn họ làm tổn thương thôi QAQ.Còn nữa, hai người đã từng gặp nguyệt lão nào mà đẹp trai như tôi chưa hả?

"Bánh bao này."

"Dạ."

"Xét về diện tích gương mặt của đạo diễn thì anh thấy anh ta nhìn giống cái bánh trung thu hơn."

"..."

[Lén lút liếc một cái.]

[Hửm?]

[Chứ không phải là cái chậu rửa mặt hả?]

Đạo diễn: "..." Tôi quyết định sẽ rời khỏi cái thế giới hỗn loạn này, cho tôi đi theo hai cặp vợ chồng kia được không?

[Đạo diễn anh đừng khóc, dũng cảm lên nào!]

Thật ra thì sợi dây trói buộc kia không có tác dụng gì lắm với hai vợ chồng ngốc, vì hầu như bình thường bọn họ đi đâu cũng luôn nắm tay nhau.Sau hai tập "Có em trong đời" được phát sóng, thì chuyện hai vợ chồng họ Hoắc luôn nắm tay nhau cũng trở thành một chủ đề được mọi người vô cùng quan tâm.

[Hoắc ảnh đế, xin anh hãy buông tay.]

[Cái cô bánh bao ngốc nhà anh có được thả ra thì cũng chẳng ai thèm đâu (¬_¬).]

Đạo diễn đi đằng sau yên lặng nhìn mười ngón tay đan chặt nhau của hai vợ chồng ngốc, đột nhiên cảm thấy cái sợi dây đỏ kia rất là dư thừa QAQ.

Lúc ngồi trên xe đi đến sân bay, bởi vì có anh quay phim với người lái xe ở đó nên Bao Tử chỉ dám ra sức nháy mắt với Hoắc Sâm, cô tin chắc rằng chồng mình sẽ hiểu được ý nghĩ mà cô muốn biểu đạt, nhưng kết quả lại...

"Em sao vậy? Mắt bị co giật à?"

"..." ( ̄^ ̄)ゞ.

Suy nghĩ hồi lâu, Bao Tử quyết định sẽ nói thầm với chồng, nhưng anh quay phim lại cực kỳ phũ phàng mà nói chen vào: "Đạo diễn đã quan sát biểu hiện của anh chị ở những tuần trước, sau đó anh ấy nói là từ bây giờ hai anh chị không được nói thầm với nhau nữa."

Bao Tử: "..."

[Tổ đạo diễn, các anh đúng là điên rồi!]

[Tôi xin bái phục!]

"A Sâm, nếu ngay cả khi đi vệ sinh mà cũng đeo cái dây này thì bất tiện lắm." "Bánh bao, phải nghe theo quy tắc mà chương trình đề ra chứ ( ̄▽ ̄)." "Anh là đàn ông đó, đi vào nhà vệ sinh nữ không thấy xấu hổ sao?" "Vì hiệu quả của chương trình, anh sẵn lòng."

"..."

Nói không lại được chồng nên bánh bao ngốc giận đến mức quên luôn là trên xe có người ngoài:

"Anh! Em chỉ có một tay thôi, nên anh phải cởi quần cho em đấy (*"へ′*)."

Hoắc Sâm: "Cũng đâu phải chưa từng cởi bao giờ đâu ( ̄▽ ̄)."

Bao Tử: "..."

[Tôi chết rồi, đốt tiền cho tôi nhé!]

[Đúng là em đã đánh giá quá thấp trình độ mặt dày của anh rồi!] Anh quay phim: "..."

[Sớm biết bọn họ nói chuyện thô thiển như vậy...]

[Thì mình đã ngăn lại yêu cầu của đạo diễn rồi.]

[Tự mình ngược mình thì thôi đi!]

[Nhưng người xem bị ô nhiễm theo họ thì phải làm sao?] [Chương trình này là chương trình cực kỳ văn minh mà!]