Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 952: Trảm Đạo (2)

- Canh Vương gia ngàn vạn lần không nên trở về vào lúc này! Ngàn vạn lần không nên trở về… Chúng ta tiến vào Ca Giới chỉ mới có vài ngày, bên ngoài hẳn chỉ là mới qua nửa canh giờ, Canh Vương gia nhất định là chưa kịp trở về…

Chung Nhạc đi ra khỏi Bất Tử Hoa, Ma Tam Thọ cũng theo hắn ra ngoài, đảo mắt quan sát bốn phía, không khỏi thở phào nhẹ nhõm:

- Canh Vương gia quả nhiên chưa trở về…

Đột nhiên, hư không ầm vang nổ tung, chỉ nghe một đạo thanh âm từ một chỗ hư không khác truyền tới:

- Vị sư huynh này không mời mà tới, sao lại đại khai sát giới tại Đạo tràng của ta?

Thanh âm này cực kỳ chấn động, trong thanh âm vậy mà cũng chất chứa đạo pháp thần thông. Ma Tam Thọ lập tức cảm thấy đầu óc chính mình mê mê man man, Nguyên thần trong Thức hải phảng phất như rơi vào trong một cái đạo một đạo quang luân, không ngừng trầm luân trong đó.

Chung Nhạc lại hồn nhiên không chút bị ảnh hưởng, tinh thần lực chấn động, truyền về phía chỗ hư không kia:

- Canh Vương gia?

- Chính là Trường Canh!

Từ chỗ hư không kia, đạo thanh âm kia có chút không vui, nói:

- Sao sư huynh lại hạ thủ với các tùy tùng của ta trong Đạo tràng? Với tu vi thủ đoạn của ngươi, hẳn là khinh thường động thủ với bọn họ a? Còn xin sư huynh cho Trường Canh một lời giải thích!

- Vì sao phải giải thích?

Tinh thần Chung Nhạc ba động, ngữ khí kinh ngạc nói:


- Ở trong Cổ địa vực Thần Tàng, ta giết bọn họ còn cần lý do sao? Canh Vương gia, ngươi cách nơi này rất xa, phát hiện chúng ta sắp sửa rời khỏi, lúc này mới cách không truyền âm, chẳng qua là muốn kéo dài thời gian mà thôi. Xin lỗi! Không thể như ngươi ý rồi!

- Ngươi đi không được!

Hư không lại đột nhiên nổ tung, một bàn tay nhẹ nhàng từ bên kia hư không vươn tới, đầu ngón tay cầm lấy một đóa hoa, hoa nở sáu cánh, tổng cộng có sáu đạo quang hoàn xoay tròn lượn lờ. Đóa hoa này vậy mà đã thống nhất Lục Đạo, Lục Đạo chuyển động xung quanh kỳ hoa, ẩn chứa uy năng bàng đại.

Thần thông hình đóa hoa, có thể chất chứa lực lượng Lục Đạo, thống hợp nhất thể. Mà đóa hoa kia lại lộ ra vô cùng kiều diễm mỏng manh, tựa hồ búng một cái liền rách, gió thổi liền nát. Mà bàn tay cầm hoa đẩy tới kia cũng lộ ra cẩn cẩn thận thận, tựa hồ lo lắng sẽ làm gãy đóa hoa mỏng manh. Nhưng một kích này lại ý cảnh sâu xa, một đóa hoa một thế giới, rất có ý tứ giấu thế giới bên trong đóa hoa, chính mình chủ đạo Lục Đạo, chưởng quản Luân Hồi.

Đóa hoa quất về phía Chung Nhạc, trong lúc đánh tới, lại xuất hiện ngàn vạn dị tượng, giống như muốn nhét hắn vào trong Luân Hồi, chúa tể sinh tử của hắn vậy.

- Hảo thần thông!

Sắc mặt Chung Nhạc khẽ động, không khỏi tán thán. Thần thông bậc này, tạo nghệ bậc này, hiện tại hắn cũng không làm được.

Thần thông của Canh Vương gia quá tinh tế rồi, tinh tế tới mức khiến cho người ta kính sợ. Đóa hoa này vô cùng chân thật, nhưng thật ra là các loại văn lộ Đồ đằng chất chứa những lý niệm bàng đại cấu thành, sinh động như thật, rất có khí thế hư không tạo vật.

Chung Nhạc giơ đao, một đao chém xuống, sau đầu hiện ra sáu đạo quang luân, Lục Đạo Luân Hồi nhất thống, biến toàn bộ pháp lực toàn thân thành khí Thuần Dương, rót vào trong Thái Dương Thần Đao. Thần đao vung lên, một vầng đại nhật chiếu rọi không gian.

Thần đao chém xuống, Nhật Diệu như khổng tước xòe đuôi bạo phát, va chạm với bàn tay cầm hoa. Uy năng thuần dương của vầng đại nhật hoàn toàn bạo phát, khiến cho một đao này của hắn kinh diễm tuyệt luân. Thanh đao với đóa hoa gặp nhau, uy năng của cả hai nhất thời đại phóng. Thân thể Chung Nhạc chấn động, rất nhanh biến Thần đao thành vỏ đao, trở tay rút đao, rút ra Nguyên Từ Thần Đao. Uy năng một đao này dung hợp với uy năng của Thái Dương Thần Đao, uy lực càng mạnh mẽ hơn, rốt cuộc chém đôi đóa hoa kia.

Hai đạo đao quang đột nhiên bay lên, biến thành một Long một Giao, cắt về phía bàn tay của Canh Vương gia. Chính là thần thông Long Giao Tiễn!

Bàn tay Canh Vương gia rất nhanh lùi về, năm ngón tay theo thứ tự búng ra. Mỗi một ngón tay trong nháy mắt đã búng ra mấy vạn lần. Mà môn thần thông Long Giao Tiễn này nhìn như một cây kéo thô to, nhưng thật ra lại cực kỳ tinh tế tỉ mỉ. Nhìn như một cây kéo, nhưng trên thực tế, trong mỗi một cái nháy mắt đều cất giấu mấy vạn loại biến hóa. Mỗi một lần đầu ngón tay hắn nhảy lên, vừa vặn khắc chế một loại biến hóa của Long Giao Tiễn.


Mục đích Phong Hiếu Trung khai sáng ra môn thần thông này là vì để phá cấm, cho nên trên phương diện biến hóa đã diễn biến tới tận cùng. Trước đây Chung Nhạc còn chưa gặp qua kẻ nào có thể phá giải môn thần thông này. Hiện tại rốt cuộc nhìn thấy một người.

Năm ngón tay của Canh Vương gia không ngừng búng ra, bàn tay cũng không ngừng lùi về trong hư không. Long Giao Tiễn cũng bị đánh trở về nguyên hình, biến thành hai đạo đao quang.

Trong lòng Chung Nhạc ngưng trọng. Song đao không còn là song đao, mà đã biến thành một vầng đại nhật cùng một vầng minh nguyệt, cùng nhau xoay tròn lượn lờ, đuổi theo cái bàn tay kia tiến vào trong hư không.

o0o

Cổ địa vực Thần Tàng, trên không một mảnh biển rộng, Canh Vương gia cùng với mấy trăm gã Luyện Khí Sĩ vây quanh đang lúc nhanh như điện chớp phóng đi. Đột nhiên, hư không chợt chấn động, Canh Vương gia thu hồi bàn tay trở về. Chỉ thấy một đạo đao ý bàng đại từ trong hư không bắn ra, nhật nguyệt lượn vòng, oanh động chém xuống.

Ông!

Thời điểm hai vầng nhật nguyệt chém xuống, Hắc Bạch Thái Cực Đồ hiện ra, không gian nhất thời ngưng kết lại. Từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ bị đóng đinh trên không trung, hết thảy nhục thân Nguyên thần đều không thể động đậy, chỉ còn lại đạo đao ý bàng đại kia chém xuống mà thôi.

Đồng tử mấy trăm gã Luyện Khí Sĩ không ngừng xoay chuyển, mồ hôi lạnh trên trán tuôn chảy cuồn cuộn, nhưng Nguyên thần lại không cách nào động đậy, thậm chí ngay cả văn lộ Đồ đằng, tinh thần lực, pháp lực… trong cơ thể đều mất đi cảm ứng.

Hắc Bạch Thái Cực Đồ không ngừng xoay tròn trên đỉnh đầu bọn họ, giống như một cái bàn xoay cực lớn vậy. Vô số đao quang tung bay xuống, giống như từng con từng con Cự long, Cự mãng từ trong đồ bay ra, từ trên chém xuống, bao phủ toàn bộ đám Luyện Khí Sĩ.

- Hảo thần thông!

Sắc mặt Canh Vương gia ngưng trọng, tán thán một tiếng. Đột nhiên, vô số tinh quang tụ tập lại, biến thành một đạo Tinh hà bát ngát. Gã thiếu niên này chân đạp lên trên Tinh hà, vô số ngôi sao chảy xuôi dưới chân và bên cạnh thân thể hắn. Hai tay Canh Vương gia tung bay, đạo Tinh hà kia bay lên, phóng thẳng về phía Hắc Bạch Thái Cực Đồ kia.

Không gian ầm ầm chấn động, Thái Cực Đồ đột nhiên nứt ra, biến thành hai đạo lưu quang chui vào trong hư không, biến mất không thấy đâu nữa. Mà đám đao quang ngập trời kia cũng biến mất không thấy đâu nữa.

Chỗ Đạo tràng Ca Giới, thân thể Chung Nhạc đại chấn, hai đạo đao quang từ trong hư không bay ra, rơi vào trong quang luân sau đầu hắn.

- Đây là thần thông gì?

Lúc này, thanh âm Canh Vương gia từ bên kia hư không truyền tới. Chung Nhạc xoay người bỏ chạy, dẫn theo Ma Tam Thọ. Hắn bấm tay búng một cái, một cây thạch trụ trong Đạo tràng ầm ầm nổ thành bột mịn. Chung Nhạc thả người nhảy một cái, viễn độn bỏ chạy.

- Trảm Đạo!

Tinh thần lực của hắn ba động, truyền vào trong tai Canh Vương gia.