Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 706: Cửu Đầu Cuồng Sư (2)

- Ngươi gọi ta sư tôn, lẽ nào ngươi và Long Nhạc…

- Long Nhạc là ta! Nhưng ta không phải là Long Nhạc!

Chung Nhạc ngẩng đầu quan sát bốn phía, mỉm cười nói:

- Thiên Địa Huyền Hoàng Tứ Tẩu không đi theo sư tôn a? Ngươi đã chọn một địa phương thật tốt! Ở chỗ này giết ngươi, trời biết đất biết!

Sư Bất Dịch cười ha hả, sắc mặt đột nhiên phát lạnh:

- Chung Sơn thị, chỉ bằng ngươi cũng đòi giết ta? Ngươi cho là ngươi bây giờ có được tu vi như Phong Thường năm xưa sao? Phong Thường còn bị ta tươi sống mệt chết, huống chi là ngươi?

- Cho nên ta cũng tới!

Trên thiên không chợt truyền tới một đạo thanh âm. Sư Bất Dịch ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một đám mây trắng từ từ đáp xuống, hóa thành một gã cường giả trẻ tuổi, thân người cánh chim chân chim, hạ xuống trên đỉnh núi.

- Cô Hồng Tử!

Sắc mặt Sư Bất Dịch khẽ biến, đột nhiên cười nói:

- Cô Hồng Tử, không ngờ ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta! Tốt! Tốt! Tốt!

Cô Hồng Tử lạnh nhạt nói:

- Sư Bất Dịch, lần trước ta bại trong tay ngươi, may mắn thoát được một mạng, hôm nay ta sẽ tiễn ngươi lên đường!

Mười tám con mắt của Sư Bất Dịch hết nhìn về phía Chung Nhạc, lại nhìn về phía Long Nhạc và Cô Hồng Tử, bật cười ha hả, nói:

- Đám tiểu bối ngày nay quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ cọp! Cho dù các ngươi có liên thủ cũng không gì hơn cái này! Thanh Sơn, ra đi!


Thanh âm của hắn vang vọng tới cực điểm, truyền ra ngoài ngàn dặm. Nhưng không sơn vắng vẻ, Lưu Thanh Sơn thủy chung cũng không có xuất hiện.

- Thanh Sơn!

Sư Bất Dịch hét lớn:

- Lưu Thanh Sơn!

Nhưng cuối cùng, Lưu Thanh Sơn vẫn là không xuất hiện. Chín cái đầu của Sư Bất Dịch nhất thời toát ra mồ hôi lạnh, đột nhiên cười hắc hắc, nói:

- Hảo tiểu tử! Không ngờ ngay cả ngươi cũng phản bội ta. Ta còn tưởng rằng trong các đệ tử của ta, kẻ trung hậu nhất, trung tâm nhất chính là ngươi, còn dự định truyền y bát lại cho ngươi, không nghĩ tới ngươi cũng là một tên phản cốt!

Chung Nhạc nhìn về phía hắn, trên mặt lộ ra thần sắc thương cảm, lắc đầu nói:

- Sư tôn, ngươi đối đãi đệ tử không thành tâm, lại muốn đệ tử trung thành và tận tâm với ngươi sao? Trong các đệ tử của ngươi, Lãng Thanh Vân là gian tế của Hiếu Mang Thần Tộc, bị ngươi dạy tới mức vừa lên tới Côn Tinh liền đầu phục vào Côn Tộc. Hai nữ đệ tử của ngươi thì tự giết lẫn nhau, tính toán đồng môn. Đối với ta, ngươi tính toán Thần Nhãn của ta. Cả đời ngươi một mực tính kế tính tới tính lui, rốt cuộc cũng đem chính mình tính toán vào luôn. Lưu Thanh Sơn sẽ không tới đâu! Chỉ cần ngươi chết rồi, hắn sẽ có thể trở thành Yêu Chủ đời tiếp theo, vì sao lại tới chứ?

Cô Hồng Tử lạnh lùng nói:

- Cho dù hắn có xuất hiện, cũng chỉ là giúp chúng ta giết ngươi! Sư Bất Dịch, những năm gần đây, vì sao Yêu Tộc không thể đại hưng? Chính là bởi vì ngươi đố kỵ anh tài. Xuất hiện một thiên tài, ngươi liền giết một tên, mặc kệ kẻ đó có uy hiếp tới địa vị của ngươi hay không. Ngươi hiện tại đã là chúng bạn xa lánh, ngươi có biết ngươi đã làm sai rồi không?

Sắc mặt Sư Bất Dịch tái nhợt, đột nhiên bật cười ha hả, thanh âm càng lúc càng lớn, chấn động quần sơn, chấn cho núi non không ngừng chấn động.

- Ta làm sai sao? Đánh rắm!

Cửu Đầu Sư Tử rống lớn, thanh âm kinh thiên động địa:

- Ta chưa bao giờ làm sai! Ta hùng tài vĩ lược, chính là minh chủ của Yêu Tộc! Nếu không phải Yêu Thần Minh Vương Quyết không trọn vẹn, không được đầy đủ, ta sớm đã là Yêu Thần. Ta sao có thể làm sai? Hai tên tiểu tử miệng còn hôi sữa, cho rằng như vậy sẽ có thể khiến cho ta mất đi ý chí chiến đấu, khiến cho ta mặc cho các ngươi xâm lược sao? Các ngươi ở trước mặt ta vẫn là quá non nớt rồi!

Ầm ầm!


Hắn đại phóng khí thế toàn thân, hóa thành một tôn Thần Nhân chín đầu mặt sư tử, dưới chân dẫm mạnh một cái, đạp sập ngọn núi hoang này, cười ha hả:

- Hai tên tiểu quỷ các ngươi quá xem thường ta rồi! Ta có thể tề danh với Lão Kiếm Thần Phong Thường của Kiếm Môn, cũng không phải chỉ có hư danh!

Mi tâm trên chín cái đầu của hắn đột nhiên nứt ra, hiện ra chín khỏa Thụ nhãn, linh khí thiên địa điên cuồng vọt tới, hội tụ trong chín khỏa Minh Vương Thần Nhãn của hắn.

- Thiên Địa Bát Cực!

Cửu Đầu Sư Tử rít gào, vươn tay che trời, cánh tay đập xuống bốn phương tám hướng. Thời điểm tám cánh tay hạ xuống, đã thấy Bát Cực Binh xuất hiện. Tám cánh tay của Sư Bất Dịch nắm lấy đao, kiếm, song thuẫn, song câu, roi, chùy, khởi động Bát Cực Sát Trận, không ngừng biến hóa, giết về phía Chung Nhạc, Long Nhạc và Cô Hồng Tử.

Ầm!

Chung Nhạc tế khởi Kim kiếm Bằng vũ mạnh mẽ đón đỡ. Một tiếng nổ vang kinh thiên động địa vang lên. Hổ khẩu Chung Nhạc vỡ nát, thân thể bị chấn cho không ngừng lui về phía sau. Vết chân hắn đạp trên mặt đất, lưu lại từng cái từng cái hố sâu.

- Pháp lực hùng hồn như vậy?

Trong lòng Chung Nhạc cả kinh. Pháp lực của Sư Bất Dịch quả thật thâm hậu hùng hồn tới cực điểm, lại cường đại vô biên. Trong những cường giả Cự bá các tộc mà hắn từng tao ngộ qua, có được pháp lực hùng hồn đáng sợ như vậy, Sư Bất Dịch tuyệt đối là kẻ mạnh nhất, cũng là kẻ duy nhất. Cho dù là Cự bá Côn Bằng Thần Tộc, Cự bá Long Tộc, luận pháp lực cũng không thâm hậu bằng hắn.

Bản thân Yêu Thần Minh Vương Quyết chính là nổi danh bởi pháp lực hùng hồn, Sư Bất Dịch lại càng là dị chủng Yêu Tộc, chín cái đầu đồng thời tu luyện, pháp lực vô cùng thâm hậu.

Chung Nhạc bị đánh lui, Cô Hồng Tử cũng bị đánh bay, Long Nhạc thì thổ huyết lui về phía sau. Cả ba người trong một chiêu duy nhất đã bị Sư Bất Dịch hết thảy đẩy lùi. Trong ba người, Nguyên thần của Cô Hồng Tử đã dung hợp Yêu Thần Chi Linh, pháp lực thâm hậu nhất. Nhưng cho dù là hắn, trên phương diện pháp lực cũng không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.

- Tế Thần binh!

Cô Hồng Tử quát lớn một tiếng, tế khởi Xà Thần Mâu, đầu mâu tung bay như mưa, công kích như cuồng phong bạo vũ về phía Sư Bất Dịch. Long Nhạc quát lớn một tiếng, tế khởi Lão Nhận, tay cầm Độc Nha Nhận, hai kiện Thần binh tung bay, Lão Nhận bay lượn giữa không trung, không ngừng chém về phía Sư Bất Dịch. Quang luân sau đầu Chung Nhạc ong ong chuyển động, sáu Bí cảnh Nguyên thần hết thảy mở ra. Hắn hít mạnh một hơi thật dài, thi triển Thiên Địa Tá Pháp. Thiên địa linh lực nhất thời điên cuồng vọt tới, lớn mạnh nhục thân Nguyên thần, lao về phía Sư Bất Dịch.

- Cửu Chuyển Nguyên Đan, tế!

Nguyên đan của hắn bay ra, Lực tràng Thần Ma Thái Cực nhất thời tuôn trào ra, thổi quét mấy ngàn dặm bốn phương tám hướng, giam cầm Sư Bất Dịch vào bên trong, toàn lực áp chế tu vi của Sư Bất Dịch. Sau lưng Chung Nhạc hiện ra Tế đàn, vạn thần triều bái, khí huyết hắn nhất thời tăng vọt, pháp lực bạo tăng, bỗng nhiên cúi đầu một cái về phía Sư Bất Dịch.

Cùng lúc đó, Cô Hồng Tử, Long Nhạc đồng thời xoay quanh tôn Thần Nhân chín đầu Sư Bất Dịch này không ngừng chém giết. Thân thể hai người không ngừng chảy máu, cho dù là có Lực tràng Thần Ma Cửu Chuyển Nguyên Đan trấn áp, vậy mà cũng không đè ép được con Cửu Đầu Cuồng Sư này.

Thần Ma Triều Bái oanh tới, thiên địa rung động. Bước chân Sư Bất Dịch lảo đảo, chín cái đầu đột nhiên mở ra miệng lớn, ra sức rống giận. Lực tràng Thái Cực nhất thời hỗn loạn, Âm Dương giao thoa, lực lượng Thần Ma hỗn loạn. Đại nhật cơ hồ bị ép tới mức dập tắt, minh nguyệt cũng phủ đầy vết rách. Chung Nhạc bị chấn cho khóe miệng tươm máu, quát lớn:

- Còn không tế Nguyên đan?

Cô Hồng Tử và Long Nhạc mỗi người quát lớn một tiếng. Hai khỏa Cửu Chuyển Nguyên Đan tế khởi. Ba đại Lực tràng Nguyên đan nhất thời trọng điệp lại, cùng nhau trấn áp xuống.