Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 591: Thánh Đế Lạc Ấn (1)

Dưới ba cây Bàn Đào Thần Thụ, trận chém giết vẫn còn tiếp tục diễn ra. Bàn Đào đã chín cũng chỉ có bốn quả, đám còn lại đều là những quả chưa chín, dược tính cũng không quá cao. Bốn quả Bàn Đào này đối với bất luận kẻ nào cũng đều cực kỳ quan trọng.

Trong rất nhiều cường giả ở đây, ngoại trừ các Cự bá Chân Linh Cảnh ra, trong các Luyện Khí Sĩ của Côn Lôn Cảnh, đám người Khoa Phụ Đỉnh, Thường Khanh, đôi nam nữ của Huyền Vũ Thần Tộc chính là những tồn tại xuất sắc nhất, tu vi thực lực không thua kém gì Cự bá bình thường.

Đôi nam nữ Huyền Vũ Thần Tộc kia vốn cũng không tính quá mức xuất sắc, nhưng hai người này lại có thể hợp thể với nhau, biến thành một tôn Thần Nhân Huyền Vũ, nhất cử trở thành một trong những tồn tại cường đại nhất, vì vậy cũng có được một chỗ đặt chân ở chỗ này. Ngoại trừ bọn họ ra, còn có một gã nam tử trẻ tuổi, thực lực cũng dị thường cường đại, đủ để tranh phong với bọn họ. Mặc dù hắn cũng là Thần Tộc của Côn Lôn Cảnh, thế nhưng đám người lại chưa từng gặp qua hắn bao giờ.

Thật ra thì Tây Vương Mẫu Tộc vốn dĩ nổi danh nhất lại không có xuất hiện tồn tại dị thường cường đại nào. Thực lực của Xích Tình mặc dù cũng rất thâm hậu, nhưng so với tồn tại như đám người Khoa Phụ Đỉnh, Thường Khanh thì vẫn là thua kém một chút.

Mà trong các Ma Tộc tới từ A Đà Cảnh, đám Luyện Khí Sĩ Pháp Thiên Cảnh cũng có những tồn tại dị thường cường đại. Một gã thiếu niên Ma Tộc tới từ Tu Đà Ma Tộc tên là Tu Đà Di mạnh mẽ giao đấu mấy trăm chiêu với Khoa Phụ Đỉnh, không rơi xuống hạ phong chút nào. Ngoại trừ Tu Đà Di ra, còn có nữ tử Phù Tư Hương tới từ Phù Tang Thánh Tộc, Dư Huy tới từ Thiên Tẫn Thánh Tộc, còn có Ma nữ Tước Yên Nhi của Long Tước Thánh Tộc. Những người này đều là cao thủ cực kỳ cường đại.

Thậm chí ngay cả Cự bá xuất thủ, cũng không thể làm gì được đám cường giả trẻ tuổi này. Không chỉ như vậy, thậm chí còn có không ít Cự bá Chân Linh Cảnh còn là thuộc hạ của bọn họ nữa. Chín gã cường giả trẻ tuổi này đều có thủ đoạn của chính mình, mặc dù đã trải qua một trận huyết chiến, nhưng chín gã cường giả trẻ tuổi này cũng đều không bị hao tổn bao nhiêu.

Chín gã cường giả trẻ tuổi này cùng với mấy vị Cự bá huyết tế những người khác, đều đã có năng lực hái được Bàn Đào Thần Quả, đang đại chiến với nhau dưới Bàn Đào Thần Thụ. Phàm là có kẻ nào muốn hái Bàn Đào Thần Quả, đều sẽ bị đám người còn lại vây công, cục diện giằng co không dứt. Đám người trải qua một trận huyết chiến, ai nấy ít nhiều cũng bị chút thương tổn.

Rốt cuộc, trong một lần va chạm kinh người, đôi nam nữ tới từ Huyền Vũ Thần Tộc kia dựa vào lực phòng ngự kinh người, chống đỡ công kích của những cường giả khác, thanh công hái được một quả Bàn Đào, mang theo thương tích lui về phía sau.


Tu Đà Di cũng nhân cơ hội đoạt được một quả Bàn Đào khác, dưới sự bảo vệ của rất nhiều cường giả Ma Tộc an toàn rút đi. Tước Yên Nhi biến thành một con Long Tước hái xuống một quả Bàn Đào, nào ngờ lại bị Khoa Phụ Đỉnh nhân cơ hội đánh trọng thương. Thường Khanh ở bên cạnh chặt đứt bàn tay Tước Yên Nhi, cướp đi quả Bàn Đào kia. Mà một quả Bàn Đào cuối cùng thì bị Phù Tư Hương và Dư Huy liên thủ cướp đi.

Đám cường giả còn lại lập tức nhân cơ hội xuất thủ, hái xuống tất cả những quả Bàn Đào chưa chín còn lại. Trên ba cây Bàn Đào Thần Thụ nhất thời không còn một quả Bàn Đào Thần Quả nào nữa. Đám người lại từ dưới ba cây Bàn Đào Thần Thụ giết ra, lại có thêm một trận hỗn chiến tranh đoạt nữa, huyết chiến tới mức ngất trời.

o0o

Mà lúc này, Chung Nhạc thông qua con đường cầu thang bạch ngọc đã đi lên tới tòa tế đàn trong hư không. Ngẩng đầu nhìn lên, cây Bàn Đào Mẫu Thụ xanh um tươi tốt, sợi rễ đâm sâu vào trong Thần Thổ, Thần thụ thụy khí bừng bừng, hư ảnh Thiên Đình phiêu phù trên cao. Tiếng chuông du dương, tiếng đỉnh réo rắt, một tiếng cao một tiếng thấp. Chư Thần tế tự, thành kính quỳ bái cây Bàn Đào Mẫu Thụ. Trên cây Bàn Đào Mẫu Thụ có ba quả Bàn Đào chín muồi, trong thanh âm tế tự hiển lộ càng thêm mê người. Một màn này cực kỳ thần thánh mà trang nghiêm.

- Không đúng! Không đúng! Chư Thần thành kính quỳ bái không phải là Bàn Đào Mẫu Thụ, mà là người ngồi dưới cây!

Chung Nhạc thoáng ngẩn ra. Dưới cây Bàn Đào Mẫu Thụ này có một nam tử hoàng bào đang đả tọa dưới tàng cây. Hư ảnh của Chư Thần trong Thiên Đình đang triều bái không phải là Bàn Đào Mẫu Thụ, mà là vị nam tử hoàng bào dưới tàng cây này.

Đây là hư ảnh của một tôn Thần Minh! Tôn Thần Minh này đã từng ở đây ngộ đạo, đã lưu lại lạc ấn của hắn ở dưới tàng cây. Sau đầu tôn Thần Minh này có từng đạo từng đạo quang luân, chính là Lục Đạo Luân. Bất đồng với Lục Đạo Luân của Chung Nhạc, Lục Đạo Luân của hắn tràn ngập huyền diệu vô tận. Quan sát Lục Đạo Luân này khiến cho Chung Nhạc nhất thời nhớ tới một màn mà chính mình nhìn thấy tại mười vạn năm trước kia. Là tòa Lục Đạo Luân Hồi to lớn khôn cùng, bao phủ cả sáu đại Tinh hệ ngân hà kia!

Tòa Lục Đạo Luân Hồi này to lớn khôn cùng, vô cùng phức tạp. Vô số sinh linh sinh sinh tử tử, hồn phách vãng sinh ở trong Lục Đạo Luân Hồi. Lục Đạo Luân Hồi có được năng lực chúa tể tất cả sinh mệnh trong Lục Đạo Giới, thống ngự tất cả sinh linh sinh con đẻ cái, lực lượng luân hồi cường đại duy trì thế giới vận chuyển. Chẳng qua lúc đó Chung Nhạc chỉ là nhìn thấy một màn mười vạn năm trước xuất hiện, cũng không thể quan sát rõ ràng, không thể tham khảo học tập được.


Mà ở sau đầu tôn Thần Minh này, hắn lại nhìn thấy được Lục Đạo Luân Hồi. Vừa nhìn một cái, phảng phất như Lục Đạo Luân của tôn Thần Minh này đã biến thành Lục Đạo Luân Hồi to lớn khôn cùng, thống ngự một Lục Đạo Giới khổng lồ, duy trì toàn bộ Lục Đạo Giới vận hành. Một màn này cực kỳ rung động, không thua kém gì tòa Lục Đạo Luân Hồi lần đầu tiên hắn nhìn thấy kia. Loại vận hành này cực kỳ huyền diệu khó giải thích, diệu lại thêm diệu, lạc ấn giống hệt như chân thật vậy, giống như Bí cảnh Nguyên thần của hắn đã biến thành Lục Đạo Luân Hồi chân chính vậy.

Cổ họng Chung Nhạc có chút khô khốc, khẽ lẩm bẩm:

- Hắn là ai? Lục Đạo Luân sau đầu hắn sao lại thể hiện ra cảnh tượng Lục Đạo Luân Hồi như vậy?

Đột nhiên, hắn chợt linh quang khẽ động, nhất thời biết rõ hư ảnh tôn Thần Minh dưới tàng cây này rốt cuộc là ai. Tôn Thần Minh này chính là chủ nhân của Bàn Đào Mẫu Thụ, chủ nhân của Bàn Đào Viên, chúa tể đời đầu tiên cũng là đời cuối cùng của Côn Lôn Thiên Đình, Luân Hồi Đại Thánh Đế! Đây chính là lạc ấn do Thiên Đế của Đệ Nhất Lục Đạo Giới, Luân Hồi Đại Thánh Đế năm xưa lưu lại!

Luân Hồi Đại Thánh Đế đạt được hạt giống Tiên Thiên Linh Căn, đã trồng xuống Bàn Đào Mẫu Thụ, lại ở dưới cây ngộ đạo, thành tựu Đế vị, trở thành Chúa tể của Đệ Nhất Lục Đạo Giới. Thực lực của hắn quá mạnh, mặc dù sau khi đắc đạo rời khỏi Bàn Đào Mẫu Thụ, nhưng hư ảnh của hắn lại lạc ấn xuống dưới tàng cây, cho tới bây giờ vẫn chưa tiêu tan.

Sở dĩ trên không mỗi một gốc Bàn Đào Thần Thụ đều có hình chiếu Thiên Đình, hư ảnh Chư Thần, cũng không phải các hư ảnh Chư Thần đang triều bái Bàn Đào Thần Thụ, mà là đang triều bái Luân Hồi Đại Thánh Đế.

Trái tim Chung Nhạc không ngừng nhảy loạn, có thể nhìn thấy lạc ấn của vị Thánh Đế này, đối với hắn cũng là một sự may mắn thật lớn.

- Nếu có thể tìm hiểu ra hình chiếu Lục Đạo của Luân Hồi Đại Thánh Đế, có lẽ có thể quan tưởng hoàn thiện được Bí cảnh Nguyên thần của ta, hình thành nên Lục Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh trong cơ thể ta!

Chung Nhạc nhất thời miệng khô môi đắng, ba con mắt đồng loạt mở ra nhìn chằm chằm về phía sáu đạo quang luân sau đầu Luân Hồi Đại Thánh Đế, nỗ lực nghiền ngẫm ra ảo diệu ẩn chứa trong đó. Bất quá, mặc dù Phục Hy Thần Nhãn vô cùng tinh diệu, nhưng hắn cũng không nhìn ra bất kỳ huyền cơ gì, căn bản không thể hiểu được thấu đáo, không thể ngộ ra. Lúc Lục Đạo Luân Hồi kia vận chuyển, đạo diệu phát ra lộn xộn bừa bãi, vô số huyền cơ tối tăm khó hiểu, khiến cho hắn không thể nào tìm hiểu, không thể nào quan tưởng.

Phục Hy Thần Nhãn của hắn vẫn chưa hoàn toàn luyện thành, mắt trái và mắt phải rất nhanh khô khốc, khóe mắt chảy máu. Chung Nhạc vội vàng nhắm mắt lại, không tiếp tục quan sát nữa.

Đột nhiên, một đạo thanh âm vô cùng già nua vang lên, truyền vào trong não hải Chung Nhạc, mơ hồ là thanh âm của một nữ tử lớn tuổi: