Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 578: Chọc cười (2)

Sắc mặt Phượng Thiên Y không đổi, tiến lên nghênh đón. Đầu nàng nhẹ nhàng điểm một cái, chỉ thấy cây phượng thoa trang điểm trên thái dương đột nhiên bay lên, phát ra một tiếng phượng minh trong trẻo, cây phượng thoa đã biến thành một con Hỏa Phượng Hoàng, lao thẳng về phía Xích Tuyết. Trên cây phượng thoa kia còn treo sáu cái chuông nhỏ. Sáu cái chuông nhỏ này nhất thời phù không, biến thành sáu cái kim chung, đinh đương vang dội, oanh kích về phía Xích Tuyết.

Ống tay áo Xích Tuyết tung bay, hai cánh tay trắng như tuyết lộ ra, cổ tay khẽ rung, sáu cái chuông nhỏ trên thủ trạc cũng ào ào bay ra, đều biến thành sáu cái kim chung. Kim chung đấu kim chung!

Mười hai cái kim chung này đều là Thần binh, một bộ kim chung tổng cộng có sáu cái, phân biệt do hai vị Thần Minh khác nhau luyện thành, uy lực không phân cao thấp. Mười hai cái kim chung đối kích lẫn nhau, âm ba đối kích vô cùng khủng bố.

Mà cây phượng thoa kia bay ra, biến thành Hỏa Phượng giơ vuốt trảo xuống. Xích Tuyết rút ngân trâm từ trên mái tóc xuống, cây ngân trâm đón gió lớn lên, biến thành một đạo kiếm quang ngân sắc, một kiếm đâm tới.

- Khoa Phụ Đỉnh, chúng ta cùng xuất thủ, mau chóng giết chết nàng, tránh phát sinh chuyện bất trắc!

Xích Nguyệt cao giọng nói. Khoa Phụ Đỉnh gật đầu. Đám Luyện Khí Sĩ Phượng Tộc cùng với đám Luyện Khí Sĩ các tộc khác lập tức xông lên, đánh về phía Xích Tuyết. Chung Nhạc bật cười ha hả, hoành thân ngăn lại trước mặt đám người, mỉm cười nói:

- Các vị, ta mới vừa nói qua, các ngươi giao cho ta! Nếu để các ngươi nhúng tay vào, mặt mũi của ta còn đặt ở chỗ nào nữa?

Sắc mặt đám Luyện Khí Sĩ kia nhất thời cổ quái, ánh mắt nhìn hắn giống như đang nhìn một con kiến hôi nhỏ bé muốn khiêu chiến với cự nhân vậy. Một nàng thiếu nữ Phượng Tộc cảm thấy buồn cười, bật cười khanh khách, nói:

- Ngươi cái tên này, thật sự không biết sống chết sao? Ngươi vẫn chưa luyện thành Nguyên đan…

- Một tên tiểu Luyện Khí Sĩ ngay cả Nguyên đan cũng chưa luyện thành, liền muốn một mình ngăn cản chúng ta sao?

- …

Đám Luyện Khí Sĩ nhất thời nhao nhao cười lớn. Cho dù là Khoa Phụ Đỉnh, sắc mặt bình thường vốn rất nghiêm túc, lúc này cũng không khỏi lộ ra thần sắc châm chọc. Lúc này, Anh Nữ và Hồ Tam Ông sãi bước tiến lên phía trước. Hồ Tam Ông chống nạnh nói:

- Còn có chúng ta nữa!


- Một cây củ cải, cùng với một nàng Luyện Khí Sĩ Đan Nguyên Cảnh…

Đám Luyện Khí Sĩ lại càng cười lớn hơn, tiếng cười xông thẳng lên thiên không. Xích Nguyệt càng cười tới mức hai tay ôm bụng, thật không dễ dàng mới ngưng cười lại, đưa tay lau đi nước mắt tươm ra trên khóe mắt, cười duyên nói:

- Thật lâu đã không vui vẻ như thế rồi! Ta thật sự không muốn giết mấy kẻ dở hơi này chút nào a!

Xích Vân cũng cười tới mức không ngừng lại được, vừa cười vừa nói:

- Thật sự muốn bắt ba kẻ dở hơi này lại, hảo hảo nuôi dưỡng, để cho bọn chúng bày trò cười cho ta cả đời a! Đợi tới lúc bọn chúng bày trò cười không còn vui nữa, ta mới giết chết bọn chúng. Đáng tiếc! Ba kẻ dở hơi này thật sự quá không biết tự lượng sức mình!

Sắc mặt Anh Nữ nhất thời đỏ lên, khàn giọng vì Chung Nhạc giải thích:

- Chung sư huynh thật sự rất lợi hại!

- Các ngươi có thể xem thường ta, nhưng quyết không thể xem thường hắn!

Xích Vân lại cười khanh khách không thể ngừng được, kêu lên:

- Ta chỉ vừa mới ngưng cười, nàng lại chọc cho ta cười tiếp… Không được! Ta không nhịn cười nổi rồi! Các ngươi kẻ nào xuất thủ giết chết bọn chúng đi, ta sắp sửa bị bọn chúng chọc cười tới chết rồi!

Một gã nam tử Phượng Tộc cất bước tiến thẳng về phía Chung Nhạc, vươn tay chụp về phía hắn, bàn tay càng lúc càng lớn, mỉm cười nói:

- Nếu Vân Công chúa đã lên tiếng, vậy cứ để ta xuất lực a! Tên Luyện Khí Sĩ ngay cả Nguyên đan cũng chưa luyện thành như ngươi này, ta một bàn tay đã có thể bóp chết ba tên!


Sau một khắc, bàn tay của hắn đã chụp lấy Chung Nhạc, mạnh mẽ bóp một cái, mỉm cười nói:

- Kiếp sau lại tiếp tục chọc cười như thế a… Hửm?

Bàn tay hắn mạnh mẽ phát lực, nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ yên yên lành lành đứng ở nơi đó, chút nào cũng không có bộ dáng bị hắn bóp chết. Sắc mặt nam tử Phượng Tộc kia đỏ lên, khẽ quát một tiếng, vận khởi pháp lực, toàn lực bóp mạnh. Nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ yên yên lành lành đứng trong bàn tay của hắn.

Nam tử Phượng Tộc kia không nhịn được, quang luân sau đầu chuyển động, một kiện Hồn binh Cự bá bay ra, chính là một cái đại ấn sơn hình, trong lúc di động trên không trung cũng cấp tốc biến lớn, hóa thành một ngọn núi cao, ầm một tiếng đập xuống, đập lên sau gáy Chung Nhạc.

Chỉ nghe một tiếng đương thật lớn vang lên, hỏa quang văng bắn khắp nơi, ngọn núi này đã bị phần gáy Chung Nhạc mạnh mẽ đánh bay.

- Thật sảng khoái!

Chung Nhạc lắc lắc đầu mấy cái. Sắc mặt nam tử Phượng Tộc kia càng lúc càng đỏ, đại thủ bắt lấy Chung Nhạc từng ngón từng ngón tay không cầm được, từng ngón từng ngón bị xé rách, xương cốt phát ra thanh âm rắc rắc, ngón tay đứt đoạn, máu tươi chảy ra. Mái tóc Chung Nhạc phất phới, khí tức đột nhiên tăng vọt, cười hắc hắc nói:

- Ta đã luyện thành Nguyên đan rồi! Rốt cuộc cũng đã luyện thành Nguyên đan rồi! Các ngươi muốn chết như thế nào? Ta thành toàn cho các ngươi!

Hai nữ Xích Vân, Xích Nguyệt vốn dĩ còn đang khiếp sợ, không ngờ hắn lại có thể xé rách bàn tay của nam tử Phượng Tộc kia, lúc này nghe hắn nói thế, nhất thời lại nhịn không được bật cười ha hả. Tỷ muội hai người quay sang nhìn nhau, cười tới mức nước mắt giàn giụa:

- Hắn luyện thành Nguyên đan rồi…

Soạt!

Mái tóc Chung Nhạc tăng vọt, biến thành ngàn tia vạn kiếm, cắt nát thân thể gã nam tử Phượng Tộc kia. Tiếng cười của hai tỷ muội còn chưa dứt, chỉ thấy bước chân Chung Nhạc khẽ động, giết vào trong đám Luyện Khí Sĩ, kim kiếm bằng vũ bay ra, một kiếm xuyên thấu mi tâm một nàng Phượng Nữ. Hắn lật tay đè xuống một chưởng, mạnh mẽ đánh nát một gã Luyện Khí Sĩ khác.

- Mãng cổ!

Sau đầu Chung Nhạc hiện ra một con Lục Mục Tinh Thiềm, mở miệng rống lớn. Từng đạo từng đạo thân ảnh bị mạnh mẽ đánh bay, trong miệng thổ huyết. Chỉ thấy thân hình Chung Nhạc dịch chuyển, tay cầm kim kiếm bằng vũ, kiếm quang nở rộ giống như khổng tước xòe đuôi vậy, từng cái từng cái đầu nhao nhao bay lên.

- Cao thủ!

Sắc mặt Khoa Phụ Đỉnh kịch biến, một quyền đánh thẳng về phía Chung Nhạc còn đang ở trên không trung.