Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 470: Nhục thân bí cảnh (2)

Xích Tuyết gật đầu:

- Có thể là tập tục của Trọng Lê thần tộc khi tu luyện trong bí cảnh. Hai vị sư muội, chi bằng chúng ta vào tiểu hư không du lịch một chuyến. Ta cũng muốn kiểm chứng tu vi thực lực của mình xem thế nào, liệu có thể lên Chí Tôn Bảng được không.

Khâu Cấm Nhi gật đầu, Quân Tư Tà thì lắc đầu, cười:

- Hai người đi đi, ta còn có việc.

Hai người vào tiể hư không, Quân Tư Tà nhìn linh của võ đạo thần nhân kia, ánh mắt lay động.

Trong Hỏa Thánh Cung, Chung Nhạc nhắm mắt dưỡng thần chờ tin của Thủy Tử An. Vừa rồi hắn gây nên động tĩnh lớn như vậy mà Thủy Tử An cũng không xuất hiện, e là tiểu lão đầu này không ở Hỏa Thánh Cung mà đi điều tra truyền tống đại trận rồi.

- Thủy trưởng lão đến giờ chưa xuất hiện có nghĩa là tòa truyền tống đại trận này có lẽ ở bí cảnh nào đó, lẽ nào trong tiểu hư không?

Chung Nhạc suy nghĩ một lúc, lắc đầu nghĩ bụng:

- Trong Hỏa Đô chắc chắn không chỉ có một bí cảnh là tiểu hư không. Chắc chắn còn có bí cảnh khác nữa. Ta vẫn nên trị thương trước, khỏe rồi đánh với Long Nhạc một trận, xóa bỏ tin đồn Long Nhạc chính là Chung Nhạc rồi tính tiếp.

Quỷ kiếm vô cùng âm hiểm, quỷ dị, kiếm chưa nhập thể đã có thể trấn áp nguyên thần của đối phương, kiếm cắm vào cơ thể uy lực tăng gấp trăm lần!

Cũng may ngoài quỷ dị ra uy lực của thanh kiếm đó không mạnh lắm. Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ của hắn vừa hay có thể khắc chế món hồn binh này, nếu không hậu quả khó lượng.

Nếu đổi là hồn binh cấp cự phách khác ví như hồn binh có tác dụng rạch toạc hoặc lôi đình thì e là giờ Chung Nhạc đã thành cái xác rồi!

Cho dù vậy, máu trong cơ thể hắn vẫn bị ô nhiễm, máu tại vết thương đen sẫm lại, nguyên thần cũng bị hắc khí bao quanh, tiếng oan hồn gào rú gây rối loạn tinh thần lực của hắn.

Hơn nữa dư uy của quỷ kiếm vẫn đang khăcs chế bất tử chi thân của hắn, khiến vết thương dù đã đắp thuốc nhưng không thể liền lại được.


Chung Nhạc quan tưởng Toại Hoàng, một lúc lâu sau máu mới trở lại màu bình thường, hắc khí quanh nguyên thần cũng được luyện hóa, oán niệm của oan hồn được loại bỏ sạch sẽ.

Bất tử chi thân lập tức phát huy tác dụng, vết thương nhanh chóng liền lại.

- Quỷ thần tộc đúng là có thành tựu hơn nười về thích sát. Chúng có thể ẩn mình trogn không gian, chắc hẳn các chủng tộc khác đều ngưỡng mộ loại thiên phú này.

Chung Nhạc khen ngợi, cầm quỷ kiếm lên quan sát. Quỷ kiếm đã bị tổn hại, bị hắn dùng Bức Vương Chúa Tể chặt theo sống kiếm, uy năng giảm mạnh, còn bị hắn luyện hóa một phần uy lực, giờ còn không sánh được bằng hồn binh ftc.

Nhưng đồ đằng văn trên nó vẫn còn, vô cùng huyền diệu, thâm ảo khó hiểu.

Chung Nhạc mở thần nhãn nhìn đồ đằng văn, một lúc lâu sau đột nhiên pháp lực trào dâng kích hoạt quỷ kiếm.

Uỳnh!!!

Một âm thanh khẽ vang lên, Chung Nhạc không khỏi kinh ngạc, quỷ kiếm trong tay hắn đã biến mất!

- Đây là...

Hắn chấn kinh, quỷ kiếm lại trốn trong không gian, chạy khỏi bàn tay hắn.

Hắn quan sát đồ đằng văn trong kiếm, tham ngộ ra một phần kiến giải nên có thể điều khiển nó, không ngờ lại xuất hiện tình huống này!

- Thanh kiếm này cũng có thể chui ào không gian!

Chung Nhạc di chuyển bàn tay, quỷ kiếm lại xuất hiện, Chung Nhạc thêm pháp lực để thanh kiếm thêm uy năng rồi từ từ di chuyển bàn tay cầm kiếm. Thanh quỷ kiếm vẫn không hiển hình mà di chuyển theo bàn tay hắn.

Chung Nhạc mở bàn tay ra, dùng tinh thần lực của mình điều khiển món hồn binh này, tế quỷ kiếm trên không trung, chầm chậm di chuyển, quỷ kiếm vẫn không hiện hình.


- Hồn binh của Quỷ thần tộc đúng là quỷ dị, chẳng trách lại tinh thông thích sát!

Hắn thu tinh thần lực và pháp lực về, quỷ kiếm xuất hiện, nghĩ bụng:

- Nếu thanh kiếm này đưa được cả chủ nhân vào không gian ẩn mình thì quá tốt!

Bất tri bất giác hai ngày đã qua, cuối cùng cũng tới ngày Song Nhạc đối quyết. Thủy Tử An vẫn không xuất hiện. Khâu Cấm Nhi và Xích Tuyết từ tiểu hư không trở về, Xích Tuyết thì chán nản.

Chung Nhạc hỏi, Khâu Cấm Nhi le lưỡi thấp giọng nói:

- Sư ca, Xích Tuyết lợi hại lắm, lên Thần Thoại Bảng, xếp hạng cao hơn cả Phong Hiếu Trung Phong sư huynh, xếp thứ sáu cơ mà! Nhưng tỷ ấy nói vẫn không bằng lão tổ của nhà mình nên rất buồn.

- Hạng sáu Thần Thoại Bảng?

Chung Nhạc quan sát vị thiếu nữ răng hổ, nghĩ bụng:

- Nữ tử này quả nhiên thâm tàng bất lộ. Tây Vương Mẫu Quốc cường đại vậy thật sao?

Hỏa Đô Thành vô cùng náo nhiệt, không biết có bao nhiêu luyện khí sĩ xuất hiện trong thành, có người chiếm nơi cao, có người bay trên không trung. Luyện khí sĩ địa vị cao còn ngồi trên những đám mây màu sắc trên trời quan chiến.

Thậm chí có người tế cả lầu các, thuyền hoa, bảo tháp, cung điện để chứng kiến trận đối quyết giữa hai cường giả trẻ tuổi này.

Trên Vô Thần Đài, Chung Nhạc, Long Nhạc từ tốn lên đài cao. Hai người tới đài ngang vẫn không dừng lại, tiếp tục đi lên Vô Thần Đài.

Bên trong cơ thể võ đạo thần nhân bên ngoài tiểu hư không, người này hồi còn sống đã mở một bí cảnh trong nhục thân của mình. Bên trong cơ thể có không gian khác, có tất cả ngũ đại bí cảnh, vô cùng rộng lớn, lớn nhất là Vạn Tượng Bí Cảnh. Các luyện khí sĩ đang bận rộn xây dựng một tòa truyền tống đại trận, tông chủ Chúc Dung thị Chúc Dung Nhan Khâm đích thân giám sát, bên cạnh còn có một thiếu niên nt cầm ô màu trắng.

Phong Vô Kỵ.

- Long Nhạc, Chung Nhạc, Song Nhạc đối quyết, đúng là một màn kịch hay!

Phong Vô Kỵ cười khẽ.

Chúng Dung Nhan Khâm là một vị nữ phụ xinh đẹp, thê tử của Hạ tông chủ, cười hỏi:

- Phong lão đệ sao lại nói vậy?