Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 42: Đột phá vòng vây

– Hai tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị lại đuổi tới rồi!

Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn, không khỏi nghiến răng. Hắn lập tức tăng tốc bỏ chạy.

Hơn mười ngày nay, hắn sống vô cùng gian khổ. Vừa phải luyện hóa tinh khí thần thú dư thừa trong cơ thể, vừa phải tránh né hai tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị này truy đuổi, phải nói là chạy trốn khắp Đại Hoang.

Hắn hóa thành Long Tướng nên có tốc độ nhanh vô cùng, thậm chí còn điều khiển lôi đình để tăng tốc, nhưng không thể nào chạy được lâu cả, không lâu sau hai tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị kia sẽ lại đuổi kịp.

Mà với hắn, uy hiếp lớn nhất không phải Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị, mà là tinh khí thần thú không ngừng được nội đan thần thú phát ra. Hắn phải duy trì trạng thái quan tưởng Toại Hoàng, không được gián đoạn chút nào, nếu không tinh khí thần thú càng để nhiều trong cơ thể thì cuối cùng sẽ biến hắn thành một con Long Tướng hoàn toàn.

Đây quả thực là gian khổ tra tấn người khác hơn cả thời khắc sinh tử hay dùng lôi đình tôi hồn. Vất vả chưa từng có. Vừa phải tu luyện liên tục không được ngắt quãng, lại vừa phải tránh né truy kích, thậm chí ngay cả khi ngủ cũng phải duy trì quan tưởng. Phải nói đây là một thử thách to lớn cho cả tinh thần lực, cả cơ thể và nghị lực của hắn!

Hai ngày đầu hắn còn kiên trì được, nhưng tới ngày thứ ba thì hắn suýt nữa suy sụp, nhịn không được mà lăn vào khe núi ngủ vùi, bỏ quên quan tưởng, cũng quên đi đám Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị đang truy kích phía sau. Cũng may là Tân Hỏa luôn một bên giám sát, đã đánh thức hắn dậy, đốc xúc hắn đừng quên chuyện quan tưởng. Thế mới khiến hắn không bị đồng hóa trở thành Long Tướng, cũng giúp hắn không bị rơi vào tay đám Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị.

Trải qua hơn mười ngày tu luyện, Chung Nhạc đã cơ bản làm được tới mức “phi tưởng”. Phi tưởng ấy chính là không cần phải quan tưởng mà bản thân có thể tự động rơi vào trạng thái quan tưởng. Lê Tú Nương cũng đang ở bậc này.

Lê Tú Nương đã tu luyện nhiều năm mới khiến bản thân làm được tới mức phi tưởng, mà hắn lại là trải qua mười ngày cực khổ như tra tấn mới ép cho bản thân đạt tới mức phi tưởng.

Chẳng qua nếu muốn làm tới trình độ lúc ngủ cũng không gián đoạn quan tưởng thì phải làm được “phi phi tưởng”, mà điều này thì rất là khó. “Phi phi tưởng” cao hơn “phi tưởng”, chỉ có Tân Hỏa không ngừng nhắc nhở, hắn mới có thể thi thoảng làm được phi tưởng, nhưng không duy trì được thời gian dài. Nếu rơi vào giấc ngủ sâu là trạng thái quan tưởng của hắn sẽ bị gián đoạn ngay.

Hơn mười ngày này đúng là cực hình tra tấn hắn, nhờ có nghị lực mạnh mẽ lắm hắn mới có thể kiên trì được. Nhưng đây cũng là một lần tôi luyện, làm cho tinh thần lực tu vi của hắn tăng mạnh. Nay thức hải hắn đã tăng lên tới ba nghìn mẫu, mà tinh thần lực cũng vô cùng tinh thuần.

– Hai tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị này đúng là dai như đỉa đói!”

Chung Nhạc nghiến răng, nay tu vi hắn tăng lên, thức hải mở rộng hơn. Lượng tinh khí thần thú phát ra từ nội đan thần thú và tốc độ luyện hóa của hắn đã dần đạt tới trạng thái cân bằng, đây là bước nhảy vọt lớn về tu vi của hắn! Dựa theo tốc độ này, mấy ngày nữa hắn có thể luyện hóa được lượng tinh khí thần thú còn dư lại trong cơ thể, từ hình thái Long Tướng biến về hình người.

– Ồ, hai tên Luyện khí sĩ này tách ra rồi?

Chung Nhạc đột nhiên cảm nhận được hai tên Luyện khí sĩ đã tách nhau ra, một tên đuổi theo sát hắn, tên còn lại thì ngày càng xa, hẳn là đi đường vòng.

– Kỳ quái nhỉ, sao bọn họ lại tách nhau ra như vậy?

Chung Nhạc híp mắt lại, lòng có phần tò mò:

– Hai kẻ này đuổi theo lâu như vậy cũng không thể cản ta lại, tách ra rồi lại càng khó bắt được ta… Không tốt, phía trước có hơi nước. Thì ra là như vậy!

Khoảng một dặm trước mặt hắn là một con sông lớn mênh mông đang ào ào chảy. Con sông này rộng mấy nghìn trượng, rộng tới mười dặm, nước sông chảy xiết, dấy lên những sóng nước cao tới mấy thước. Hơn nữa dòng sông này chảy qua nơi đây, vòng quanh triền núi dưới chân Chung Nhạc tạo thành một nửa vòng tròn.

Nói cách khác, tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị kia thực sự không phải đi đường vòng, mà là lúc ở thượng du thì tách ra khỏi tên Luyện khí sĩ kia, đạp sông mà chuẩn bị tại mặt sông chặn Chung Nhạc lại. Mà tên còn lại thì đuổi theo phía sau, tạo thành thế gọng kìm, muốn bắt hắn ngay trên con sông này.

Chung Nhạc híp mắt nhìn về hạ du sông, lúc này thấy trên bãi bùn hai bên bờ sông có những đám thị tộc, thành trại nối tiếp nhau, lại có không ít thuyền bè đang đánh cá bên bờ.

– Không xong, là Vị Thủy! Là thị tộc Thủy Đồ thị! Bên trong Thủy Đồ thị e là còn có Luyện khí sĩ tọa trấn, nếu bị chặn ở đây thì có khi chạy trời không khỏi nắng rồi!


Chung Nhạc hít vào một hơi thật dài:

– Hạ du chính là thị tộc Thủy Đồ thị, đằng trước và đằng sau đều có Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị, nay chỉ có một con đường, đó là trước khi bị hai tên Luyện khí sĩ vây kín ta phải xông được qua sông!

Lúc này trên thượng du Vị Thủy sóng nước cuồn cuộn tung trào, một tên Luyện khí sĩ đạp sóng lướt tới, mà lúc này gã đã hóa làm thân Hà Bá, điều khiển sóng nước nên tốc độ lướt tới cực nhanh. Mà tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị ở sau lưng Chung Nhạc cũng tăng tốc độ lên, khí tức của y đang không ngừng tới gần.

Chung Nhạc không nghĩ ngợi gì thêm, hắn thả người nhảy rồi nhanh chóng phóng sang bờ bên kia sông Vị Thủy. Long Tướng có tốc độ cực nhanh, vừa đạp xuống, còn chưa kịp chạm mặt nước thì sức bật đã nâng thân thể mình đi. Tạch Tạch Tạch, mặt nước không ngừng vang lên những tiếng động to, một đạo long ảnh đang lao đi như bão táp.

– Vị Thủy chính là sân nhà của Thủy Đồ thị ta, đến sân nhà của ta mà ngươi còn muốn đi?

Một tiếng cười to vang lên, tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị ở trên mặt sông chợt tăng tốc độ, khiến sóng nước dấy lên cao trăm trượng, vắt ngang con sông Vị Thủy này, rồi cuồn cuộn trút xuống. Gã cười lạnh rồi nói:

– Trên con sông này, Thủy Đồ thị ta chính là vương giả vô địch!

Sóng cao trăm trượng, vượt ngang sông lớn, ép xuống, phải nói là khủng bố vô cùng.

Chung Nhạc cắn chặt răng, dưới chân hắn hiện ra lôi đình khiến tốc độ nhanh hơn bao nhiêu. Chỉ trong khoảnh khắc liền đột phá âm chướng, nhưng sóng nước lại còn nhanh hơn, khi hắn tới giữa sông thì sóng đã tới cạnh người hắn rồi.

– Băng phách kiếm sơn!

Tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị kia đứng trên sóng nước, giẫm chân một cái, lập tức vô số đạo băng phách kiếm khí từ trong ngọn sóng vù vù bắn ra.

Chung Nhạc nhảy dựng lên trăm trượng trên trời cao, tránh đi từng đạo kiếm khí. Tên Luyện khí sĩ kia cười ha ha, thúc giục thân thể Hà Bá đánh tới, cười nói:

– Nghiệt súc, ngươi đang ở trên Vị Thủy mà còn định giao tranh với ta ư?

Trong lúc nói thì tên Luyện khí sĩ kia đã hạ xuống mặt sông Vị Thủy, tốc độ cũng tăng lên rất nhiều, cùng nhau truy kích Chung Nhạc. Cùng lúc đó đám Luyện khí sĩ trong thị tộc Vị Thủy cũng nhìn thấy động tĩnh trên thượng dụ, đều bay lên trời nhìn từ đằng xa.

– Là Kiếm Thư và Kiếm Bình sư huynh!

Mấy tên Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị đều kinh ngạc:

– Bọn họ đang bắt giữ một con dị thú, mau mau tới giúp!

Mấy tên Luyện khí sĩ kia vội vàng từ hạ du chạy tới thượng du. Mà lúc này ở giữa không trung, Chung Nhạc không chút nghĩ ngợi lập tức quan tưởng giao long, liều mạng với thân Hà Bá của Thủy Kiếm Bình, bị chấn cho rơi xuống khỏi không trung.

Tiểu đồng Tân Hỏa lười biếng nói:

– Nhạc tiểu tử, ngươi quan tưởng giao long làm gì, sao không quan tưởng bản thân?

– Quan tưởng bản thân ư?


Chung Nhạc bị đánh rơi xuống, nghe vậy không khỏi ngạc nhiên. Lúc này dưới mặt sông, từng con rồng nước to lớn phóng lên. Thủy long giương nanh múa vuốt, trông hung ác dữ tợn, đang vồ tới định bắt lấy hắn, hẳn là cảnh tượng khủng bố mà Thủy Kiếm Bình thôi động dòng nước lớn hóa thành.

Giao thủ với Luyện khí sĩ thì Chung Nhạc vẫn còn non kém lắm. Tuy Thủy Kiếm Bình chỉ là một tên Luyện khí sĩ bình thường, nhưng đệ tử thượng viện mà so với Luyện khí sĩ thì đúng là vực thẳm với trời cao, không thể so sánh được. Với thực lực hiện tại của mình thì hắn chẳng thể nào chống lại được bọn họ.

– Đương nhiên là quan tưởng bản thân rồi, giao long thì là cái gì chứ? Hoàn toàn thua kém Long Tướng!

Tân Hỏa cười khoái trá:

– Ngươi chính là Long Tướng, mấy ngày nay ắt đã quen thuộc với cơ thể Long Tướng, nên việc quan tưởng Long Tướng, hóa Long Tướng thành hoa văn đồ đằng cũng chẳng khó gì với ngươi. Nếu ngươi quan tưởng Long Tướng rồi kết hợp với bản thân, hai hợp làm một, thì chắc chắn khí lực phải lớn hơn hiện giờ gấp đôi! Còn sợ không chạy thoát được ư?

Chung Nhạc nghe vậy mà tỉnh ngộ, hắn lập tức quan tưởng Long Tướng, cũng chính là quan tưởng bản thân hắn. Lập tức thức hải rộng ban nghìn mẫu tuôn trào, tinh thần lực cuồn cuộn chỉ thoáng chốc đã chảy tới từng góc trên cơ thể hắn, làm cho khí lực hắn trở nên mạnh đến hắn khó thể tưởng tượng được.

Gầm~

Chung Nhạc phát ra tiếng rồng ngâm cao vút, sóng âm vang vọng khắp nơi, trong tinh thần lực chất chứa lôi đình bùng nổ quấn quanh thân thể, chân đạp không khí mà phóng đi như bay trong không trung. Một tiếng ầm vang lên, hắn đụng vỡ nát một con thủy long vừa quấn lấy hắn, thủy long kia rầm rầm vỡ tan, nước rơi xuống nện lên mặt sông.

Ầm ầm ầm!

Từng con thủy long bị đụng vỡ. Ở bên trên Thủy Kiếm Bình thấy vậy thì giật mình, lập tức điều khiển thân thể Hà Bá chộp tới phía Chung Nhạc, nhưng không kịp bắt được hắn, mà để Chung Nhạc chạy thoát khỏi lòng ban tay gã.

– Nhanh vậy ư?

Thủy Kiếm Bình choáng váng, sóng lớn dưới chân lay động, bắn ra vô số kiếm khí. Băng phách kiếm khí ngập trời đồng loạt đâm tới Chung Nhạc, lại từng tiếng nổ đì đùng vang lên, băng phách kiếm khí bắn lên người Chung Nhạc thì lập tức nổ tung, không ngờ là lại chẳng thể bắn phá được long lân ngoài cơ thể Chung Nhạc.

– Vụ Tỏa Đại Giang!

Thủy Kiếm Bình gầm lên, một cây cột nước trên mặt sông rộng vài dặm phóng lên trời cao, hóa thành một cái lồng giam, sau đó sương khói trào ra từ trong cột phong tỏa Vị Thủy lại. Lại đúng lúc này một tiếng ầm vang lên, con Long Tướng kia đụng nát một cây cột nước, lao ra khỏi màn sương mù, đạp không phóng đi, đi qua đâu thì nơi đó vang lên tiếng sấm rền.

Thủy Kiếm Bình đực mặt ra, Thủy Kiếm Thư đuổi tới Vị Thủy, mà đám Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị vừa bay tới từ hạ du cũng ngẩn ra nhìn cảnh tượng này.

– Con Long Tướng này có tốc độ phát triển quá nhanh, không thể nào đuổi kịp….

Mấy tên Luyện khí sĩ nhìn nhau, đều lắc đầu.

Thủy Kiếm Thư ho khan một tiếng, nói:

– Các ngươi tiếp tục đuổi theo, ta vào Kiếm Môn báo cho trưởng lão. Chỉ có mời trưởng lão điều động thêm Luyện khí sĩ thì mới vây khốn được nó, chứ chỉ dựa vào mấy người chúng ta….

Y lắc đầu rồi xoay người rời đi.

Ở cạnh thị tộc Vị Thủy, chiếm cứ thiên thời địa lợi nhân hoà, ở trong tình cảnh có lợi như vậy mà chẳng thể bắt được Long Tướng, quả là đả kích mạnh mẽ tới niềm tin của bọn họ.

Lúc này Chung Nhạc đang chân đạp không khí lao đi rất nhanh, lòng vui tới dị thường. Hắn đột nhiên gầm lên một tiếng, thân thể đột ngột thay đổi, từ Long Tướng biến thành hình người, khôi phục hình dáng cũ, nhưng hắn không có bị rơi xuống mà vẫn tiếp tục đạp không phóng đi.

– Cuối cùng cũng khôi phục rồi, thế là khỏi lo bị kẻ khác coi là yêu thú mà săn giết, cuối cùng cũng có thể về Kiếm Môn được rồi!

Chung Nhạc nhịn không được mà thét dài một tiếng. Quan tưởng Long Tướng làm cho tinh thần lực của hắn dung nhập vào toàn thân, nên dù có tán đi thân Long Tướng thì hắn vẫn có thể ngự không mà đi, không lo bị rơi xuống.

– Nhạc tiểu tử…

Tân Hỏa thấy vậy, nhịn không được mà nhắc nhở:

– Ngươi không mặc quần áo đâu. Áo da thú cùng quần của ngươi đều bị vỡ nát khi ngươi biến thân làm Long Tướng rồi…

Giữa không trung bỗng vang lên một tiếng thét đầy sợ hãi.