Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 371: Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh (1)

Một lão quái vật A Tu La Thánh Tộc thở dài một tiếng, nói:

- Thánh Nữ Phi và mấy tên đệ tử trẻ tuổi khác cũng đã từng tiến vào Thái Dương Xa tìm hiểu, nhưng cái mà bọn họ dựa vào đều là Phù lục của Môn chủ. Mà gã thiếu niên hùng tráng như trâu này lại không cần dùng tới Phù lục của Môn chủ đã có thể leo lên Thái Dương Xa. Thật là bất phàm a! Chẳng lẽ hắn thật sự đã tìm hiểu ra ảo diệu của Thái Dương Ma Hỏa cấp Thiên Ma Thần rồi sao?

Leo lên Thái Dương Xa cũng không phải là chuyện tình tu vi cao đơn giản như vậy, cho dù là Cự bá của Ma Tộc, nếu không có lý giải thâm ảo đối với Thái Dương Ma Hỏa, tiến vào trong Ma hỏa nhất định sẽ bị thiêu đốt Nguyên thần. Cho dù tế khởi Hồn binh của chính mình để kháng cự cũng không có tác dụng gì. Ngược lại, nếu lĩnh ngộ đối với Thái Dương Ma Hỏa đạt tới cấp bậc Thiên Ma Thần, sẽ có thể tiến vào Thái Dương Xa, đạt được truyền thừa cấp bậc càng cao hơn, càng nhiều chỗ tốt hơn.

Hai môn huyền công trấn tộc của A Tu La Thánh Tộc, Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh và Đại Nhật Thiên Ma Kinh đều được lưu lại trên chiếc Thái Dương Xa này, là truyền thừa chí cao vô thượng của A Tu La Thánh Tộc. Chỉ có văn lộ Đồ đằng trên Thái Dương Xa mới có thể biểu đạt ra đạo lý khắc sâu nhất của hai môn công pháp này. Văn lộ Đồ đằng lạc ấn của những Cự bá Thánh Tộc khác, thậm chí cho dù là Ma Thần, so với văn lộ Đồ đằng lạc ấn trên Thái Dương Xa cũng thua kém hơn rất nhiều.

Mà những đệ tử trẻ tuổi trực tiếp leo lên Thái Dương Xa, cho dù là trong lịch sử của A Tu La Thánh Tộc cũng không có bao nhiêu. Đại đa số những đệ tử đạt được truyền thừa đều là dựa vào Phù lục của Môn chủ mới có thể tiến vào trong xe, đạt được truyền thừa Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh. Cho nên Chung Nhạc dựa vào sức một mình leo lên Thái Dương Xa, mới khiến cho đám lão quái vật A Tu La Thánh Tộc bên cạnh xe kia kinh hãi như vậy.

Đám lão quái vật này cũng đều là tu luyện Nhật Linh, bất quá Nhật Linh của bọn họ là thông qua cảm ngộ Linh của Thiên Ma Thần trong Thánh Tộc mà đạt được, trên phương diện đẳng cấp so với Đại Nhật Kim Ô Chi Linh do Chung Nhạc trực tiếp cảm ngộ trên thái dương có sự khác biệt một trời một vực. Chung Nhạc lĩnh ngộ Thái Dương Ma Hỏa so với bọn họ cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Cộng thêm hắn đã tận lực dẫn Ma hỏa nhập thể, dùng Nguyên thần của chính mình mạo hiểm, phân tích ảo diệu của Ma hỏa, cùng với năng lực khám phá lĩnh ngộ ảo diệu thần thông của Thần Nhãn thứ ba của Phục Hy Thần Tộc, do đó mới khiến cho Chung Nhạc có thể nhanh như vậy lĩnh ngộ ra ảo diệu của Thái Dương Ma Hỏa tầng thứ càng cao hơn. Bất quá, hắn cũng chưa hoàn toàn hiểu được hết thảy ảo diệu của Thái Dương Ma Hỏa, nhưng tự bảo vệ mình cũng đã đủ rồi.

Một lão quái vật có chút nghi hoặc nói:

- Ta cảm thấy hắn tựa hồ không quá giống con cháu Thánh Tộc ta? Hắn không mọc ra bốn cánh tay, hơn nữa thân thể có chút cường tráng quá mức bình thường. So với đệ tử A Tu La Tộc chúng ta thì cao lớn hơn rất nhiều, gần như là gấp đôi!

Mấy lão quái vật nhao nhao suy đoán:


- Ngoại tộc không có khả năng được phép tiến vào tìm hiểu Thái Dương Xa, càng không thể nào tiếp cận Thái Dương Xa. Có khả năng là Luyện Khí Sĩ thiên phú dị bẩm của tộc ta. Chúng ta đã rất nhiều năm không có xuất quan rồi, chẳng lẽ hắn là kỳ tài mới trưởng thành trong những năm qua?

Trên Thái Dương Xa, Chung Nhạc chậm rãi tiễn về phía Linh của Thiên Ma Thần. Chiếc chiến xa này dài tới một dặm, mà Linh của Thiên Ma Thần thì đắm chìm trong đạo hỏa trụ từ trên không trung hạ xuống kia.

Tôn Ma Thần Linh này ngồi xếp bằng ở đó, vẫn như cũ lộ ra vô cùng vĩ ngạn. Hắn cũng giống như các tộc nhân A Tu La Tộc khác, có tổng cộng bốn cánh tay, ba khuôn mặt. Cả ba khuôn mặt đều cực kỳ tuấn mỹ, làm ra các loại biểu tình bất đồng. Bất quá nhãn mâu của hắn khép kín, cũng không mở ra. Vô số văn lộ Đồ đằng tung bay quanh người hắn, giống như một đám hồ điệp khép mỡ cặp cánh huyễn lệ, lại phảng phất như là từng sợi từng sợi dải lụa vờn quanh thân thể hắn, lại giống như từng đám từng đám thải vân, vô cùng phiêu miễu phiêu dật. Trong lòng Chung Nhạc xuất hiện một loại cảm giác quái dị. Tôn Ma Thần Linh này không giống như là Ma, trái lại so với Thần còn thần thánh hơn rất nhiều!

Chung Nhạc tinh tế quan sát đám dải lụa do văn lộ Đồ đằng cấu thành kia. Chỉ thấy trong dải lụa có vô số chuỗi văn lộ Đồ đằng lưu động, từng loại từng loại văn lộ Đồ đằng huyễn lệ phảng phất như vô số ngôi sao trong tinh hà trên thiên không vậy, nhiều tới không thể đếm hết!

- Nhiều văn lộ Đồ đằng như vậy, hơn nữa đều là văn lộ Đồ đằng Thần cấp, cần phải lĩnh ngộ tới khi nào mới xong đây?

Trong đầu Chung Nhạc ầm ầm chấn động. Đám văn lộ Đồ đằng vờn quanh Linh của A Tu La Thiên Ma Thần thật sự quá nhiều rồi, hơn nữa đẳng cấp cũng cực cao, đừng nói là nửa tháng, cho dù là mấy chục năm cũng không nhất định có thể lĩnh ngộ hết được.

- Không đúng! Không đúng! Nếu lĩnh ngộ Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh cần thời gian dài như vậy, hơn nữa cần phải lĩnh ngộ nhiều văn lộ Đồ đằng Thần cấp như thế, vậy môn công pháp này sớm đã thất truyền rồi!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, trong lòng thầm nghĩ:

- Trong này khẳng định có bí quyết gì!


- Nhạc tiểu tử, chú ý tới mấy cánh tay của hắn!

Đột nhiên, thanh âm của Tân Hỏa chợt từ trong Thức hải của hắn truyền tới. Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, vội vàng nhìn về phía bốn cánh tay của A Tu La Thiên Ma Thần. Chỉ thấy hình dạng động tác của bốn cánh tay này đều bất đồng nhau, rõ ràng là đang làm ra bốn loại ấn pháp bất đồng.

- Ảo diệu của Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh chính là nằm trong những biến hóa của bốn loại ấn pháp mà bốn cánh tay hắn đang thể hiện!

Tân Hỏa nói:

- Ngươi thi triển ra ấn pháp đồng dạng, sau đó hãy quan sát đám văn lộ Đồ đằng kia!

Chung Nhạc ngồi xếp bằng xuống, một tay kháp Thiên Ma Nhật Chiếu Ấn, ngón cái ngón giữa khép lại, ba ngón còn lại làm ra hình thái dương quang chiếu xạ. Một tay còn lại kháp Đại Nhật Ma Thai Ấn, bốn ngón tay phủ bên ngoài ngón cái, làm ra hình thái như nắm đấm, lại như trái tim, như thái dương. Kháp xong hai loại ấn pháp này, vẫn không có bất luận dị trạng gì xảy ra.

- Nhục thân tái sinh!

Chung Nhạc khẽ quát một tiếng. Huyết nhục dưới nách hắn đột nhiên chậm rãi nhúc nhích, từ dưới nách từ từ sinh ra hai cánh tay. Thậm chí ngay cả huyết quản, huyết nhục, xương cốt, da thịt… trên hai cánh tay này cũng chậm rãi sinh trưởng. Không bao lâu sau, hai cánh tay mới rốt cuộc đã sinh trưởng ra hoàn chỉnh.

Bất Tử Chi Thân của hắn đã có chút thành tựu, nhục thân tái sinh chính là một diệu dụng trong đó. Loại năng lực này cũng không tính là Bất Tử Chi Thân chân chính. Phải biết rằng, Cự bá Quỳ Long Tộc Quỳ Chính bị Kiếm Môn bắt giữ, dùng tới Đại Tự Tại Thần Kiếm cũng không thể trảm sát được hắn, cũng không thể tiêu diệt được Nguyên thần của hắn. Đó mới là Bất Tử Chi Thân chân chính. Bất Tử Chi Thân của Chung Nhạc, trước mắt chỉ có thể xem như là tiểu đạo mà thôi.

Hai cánh tay mới này của hắn một tay kháp Thiên Ma Vô Úy Ấn, một tay khác thì kháp Ma Ô Thiên Dực Ấn. Bốn loại ấn pháp vừa thành, khí huyết Chung Nhạc nhất thời chấn động, trong đầu oanh động, tinh thần lực cùng khí huyết vận hành cuồn cuộn, dựa theo một loại huyền dị quỹ tích mà vận chuyển.

Ầm ầm!

Khí huyết hắn chấn động kịch liệt, toàn thân không ngờ lại có từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng do khí huyết hóa thành soạt soạt bay ra, biến thành từng sợi từng sợi dải lụa thật dài, bao phủ toàn thân hắn trong dải lụa, bộ dạng cực kỳ phiêu dật lộng lẫy. Sau đầu Chung Nhạc, Đại Nhật Kim Ô Chi Linh đột nhiên hiện ra, mang theo ma khí cuồn cuộn phóng thẳng lên không trung, cánh chim dang rộng, bộ dáng phi thường huyễn lệ, từ Kim Ô hóa thành Ma Ô.