Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1895: Quỷ dị (1)

- Một cỗ thi thể?

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời nghiêm nghị, vội vàng dừng bước lại:

- Chẳng lẽ Đại Tư Mệnh đã bị bọn họ đánh chết rồi?

Ngay sau đó hắn liền gạt bỏ cái ý niệm này.

Phượng Thiên Nguyên Quân, Diễn Hành Thần Vương, Nguyên Nha Thần Vương và Thiên đang ở phía trước. Phượng Thiên Nguyên Quân hiển nhiên đã liên thủ với Diễn Hành Thần Vương, mà Nguyên Nha Thần Vương thì lại rơi trên Sinh Mệnh Cổ Thụ, dưới thân thể hắn chính là quả trứng chim của hắn.

Tôn Thần Vương Thái Cổ này đang ngồi xổm trên quả trứng chim giống như đang ấp trứng vậy, muốn ấp trứng chính mình.

Diễn Hành Thần Vương hiển nhiên là không có bất kỳ lập trường nào. Hắn vốn liên thủ với Nguyên Nha Thần Vương, nhưng hiện tại Nguyên Nha Thần Vương đã đáp xuống trên Sinh Mệnh Cổ Thụ, hắn liền lập tức quay sang đầu nhập Phượng Thiên Nguyên Quân.

Trước mặt bọn họ là một cỗ thi thể cổ lão. Cỗ thi thể này đã mai một ở nơi này quá lâu rồi, thân thể đã bị khí Hỗn Độn xâm thực, trăm ngàn lỗ thủng, nhưng vẫn chưa bị Hỗn Độn triệt để hóa đi.

Cỗ thi thể này cũng không phải là Đại Tư Mệnh.

Nhưng Đại Tư Mệnh lại vẫn chưa xuất hiện, xuất hiện ở nơi này chỉ là Sinh Mệnh Cổ Thụ, cũng không có những vật khác.

- Điệu hổ ly sơn!

Trong lòng Chung Nhạc ầm ầm chấn động, nhất thời biết rõ ý tưởng của Đại Tư Mệnh. Đám người Thiên, Phượng Thiên Nguyên Quân, Diễn Hành Thần Vương và Nguyên Nha Thần Vương là bị Sinh Mệnh Cổ Thụ dẫn dụ tới đây, mà Đại Tư Mệnh cũng không có đi tới, mà là đang ở một địa phương khác. Hắn hẳn là đã đi đối phó Hắc Đế, Bạch Đế, hoặc là kiện Mộ Cổ kia.

Bất quá, Sinh Mệnh Cổ Thụ của Đại Tư Mệnh dẫn dụ bốn vị tồn tại đáng sợ này đi tới đây, dẫn tới trước cỗ thi thể này, là có nguyên nhân gì?

Mấu chốt nhất chính là, Đại Tư Mệnh không có ở nơi này, khiến cho tính mạng của hắn đã không quá bảo đảm.

Đám người Nguyên Nha Thần Vương, Phượng Thiên Nguyên Quân đã sớm chú ý tới ánh đèn của Chung Nhạc, nhưng cũng không quay đầu nhìn về phía hắn, càng không có giết qua. Lực hấp dẫn của một màn trước mắt này đối với bọn họ đã vượt qua lực hấp dẫn của Chung Nhạc đối với bọn họ.

Bọn họ đã bị một màn trước mắt này dọa sợ!


Trên khuôn mặt giống như một tờ giấy trắng của Thiên đột nhiên nứt ra, lộ ra một con mắt hoàn toàn che khuất khuôn mặt, tựa hồ cái đầu của hắn chính là một khỏa nhãn cầu vậy. Khỏa nhãn cầu lớn này không ngừng xoay tròn, ánh mắt rơi xuống trên mặt của cỗ thi thể kia.

- Đây là thi thể của ai?

Trước ngực hắn chợt mở ra một cái miệng lớn, cất tiếng hỏi.

Hắn dù sao chỉ mới sản sinh ra mười vạn năm mà thôi, so với đám Thần Vương cổ lão này thì niên kỷ vẫn còn quá ngắn. Có chút Thần Vương thọ mệnh cơ hồ có thể đồng nguyên với vũ trụ, thọ mệnh cũng đồng dạng với vũ trụ, ví dụ như Đại Tư Mệnh.

Nguyên Nha Thần Vương khẽ rụt đầu một cái, cau mày há miệng, không nói lời nào, tựa hồ đã bị dọa cho kinh hãi, không dám nói ra.

Sắc mặt Diễn Hành Thần Vương và Phượng Thiên Nguyên Quân cũng đều khẽ biến, không có mở miệng đáp lời.

Chung Nhạc nhìn về phía Táng Linh Thần Vương bên cạnh chính mình, lộ ra thần sắc dò hỏi. Táng Linh Thần Vương vừa nhìn thấy cỗ thi thể này, sắc mặt cũng kịch biến, vội vàng thúc giục nói:

- Chủ công, chúng ta tốt nhất nhanh một chút rời khỏi nơi này, đi càng xa càng tốt, một khắc cũng không được dừng lại!

Chung Nhạc lắc đầu. Mục đích chuyến đi này của hắn là vì tìm kiếm Vũ Trụ Nguyên Dịch. Loại Vũ Trụ Nguyên Dịch này cực kỳ thần kỳ, có thể diễn biến thành vũ trụ hồng hoang, có thể diễn biến thành Cửu Đại Linh Căn, tự nhiên cũng có thể luyện chế thành Thần binh trọng khí cực kỳ cường hoành.

Nếu đã tới nơi này, há có thể tay không mà về?

Chỉ là, biểu tình của mấy tôn Thần Vương này cũng có chút quỷ dị, tựa hồ kinh hãi bởi thân phận của cỗ thi thể này, lại đang sợ hãi chuyện gì vậy.

- Hắn là sư tôn của Hắc Đế, kẻ khai sáng Chư Thiên Vô Đạo! Kẻ luyện chế Mộ Cổ!

Khuôn mặt lông lá của Diễn Hành Thần Vương cũng có chút vặn vẹo, lẩm bẩm giống như nói mê vậy:

- Nhưng vị tồn tại kia sớm đã trở thành Đạo Thần rồi a? Kẻ tế khởi Mộ Cổ truy sát Đại Tư Mệnh cũng chính là hắn…

Chung Nhạc nghe hắn nói thế, lông tóc không khỏi dựng đứng, rợn cả tóc gáy.


Sư tôn của Hắc Đế, kẻ khai sáng Chư Thiên Vô Đạo, thi thể của hắn đang ở trong Khởi Nguyên Chi Địa này, vậy vị sư tôn Hắc Đế, kẻ khai sáng Chư Thiên Vô Đạo trong Đạo Giới kia, hắn là ai?

Thiên cũng có chút không hiểu, ngữ khí suy tư nói:

- Chẳng lẽ là Đạo thân của vị tồn tại kia? Đạo thân của hắn đã bị đánh chết ở nơi này?

Phượng Thiên Nguyên Quân bởi vì sợ hãi, thanh âm cũng có chút khàn khàn:

- Đây không phải là Đạo thân, mà là chân thân! Thiên tiểu nhi, ngươi có nhìn ra hắn đã chết bao lâu rồi không? Cỗ thi thể này hẳn đã chết ở nơi này hơn hai ba trăm vạn năm rồi!

Con mắt trên mặt Thiên chợt ẩn đi, trên khuôn mặt trống rỗng như tờ giấy trắng có thêm một đám phù văn hình thái mây đen, dần dần hiện ra lôi điện, hiển nhiên nội tâm của hắn cũng không bình tĩnh.

Đạo Thần chính là khái niệm hơn mười vạn năm trước mới xuất hiện. Hậu Thổ nương nương lập Luân Hồi, đã lột đi Cấu thân Thần Hậu nương nương, trở thành tôn Đạo Thần đầu tiên trên thế gian.

Thần Hậu nương nương chính là Đạo thân của Hậu Thổ nương nương. Mãi cho tới lúc này mới có hai cái khái niệm Đạo thân và Đạo Thần này, các Thần Vương mới biết được làm cách nào tu thành cảnh giới càng cao hơn.

Trước đó vốn dĩ không có khái niệm Đạo thân.

Nói cách khác, kẻ khai sáng Chư Thiên Vô Đạo chính là chân thân đã chết ở nơi này, vậy vị tồn tại trong Đạo Giới kia, chỉ sợ là một người khác.

Nguyên Nha Thần Vương nhất thời lạnh run cả người, thành thành thật thật ngồi chồm hổm trên Sinh Mệnh Cổ Thụ, tựa hồ đang hết sức chuyên chú ấp trứng chính mình, hy vọng có thể nhanh chóng thoát ly Sinh Mệnh Cổ Thụ.

Một màn trước mắt này thật sự quá quỷ dị, khiến cho trong lòng hắn có một loại dự cảm xấu. Chính mình mặc dù cũng túc trí đa mưu, một hai trăm vạn năm đã định ra mưu kế cướp đoạt Sinh Mệnh Cổ Thụ. Nhưng so với đám lão quái vật đáng sợ như Đại Tư Mệnh và vị tồn tại kia, hắn vẫn cảm thấy chính mình còn quá non.

Hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng ấp trứng chính mình, sớm một chút rời khỏi nơi này, cho dù là trốn vào một góc khỉ ho cò gáy nào đó của vũ trụ cũng tốt hơn so với lo lắng sợ hãi như hiện tại rất nhiều.

- Đại Tư Mệnh dùng Sinh Mệnh Cổ Thụ dẫn dụ chúng ta tới nơi này, là muốn nói cho chúng ta biết bí mật này sao?

Trong lòng bọn họ cũng có chút nghi hoặc. Đại Tư Mệnh là đối thủ của bọn họ, chính là đối thủ không chết không thôi, sao lại hảo tâm nói cho bọn họ biết bí mật này?

- Hiện tại ta chỉ muốn biết, vị tồn tại kia rốt cuộc là ai?

Diễn Hành Thần Vương nói:

- Năm xưa chính là hắn đã lãnh đạo chúng ta làm ra rất nhiều sự tình, hơn nữa toàn bộ đều là đại sự!

Phượng Thiên Nguyên Quân trầm mặc, Thiên cũng trầm mặc.

Vị tồn tại kia đích xác đã lãnh đạo bọn họ làm rất nhiều đại sự, thừa dịp Đại Tư Mệnh chuẩn bị mở ra Đạo Giới, diệt trừ Đại Tư Mệnh, lại tiêu diệt Thời đại Hỏa Kỷ, nhấc lên niên đại động loạn, cũng đã hủy diệt Thời đại Địa Kỷ, khai sáng Thời đại Thần Kỷ.