Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1875: Hỷ nộ vô thường

- Bái kiến sư tôn!

Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Tơ nương nương lập tức cúi lạy, Tiêu Dao Đế lắc đầu:

- Đừng gọi sư tôn vội, ta đã nói làm đồng tử dưới trướng ta trước, còn phải kiểm tra các ngươi một lượt...

- Sư tôn, mời uống trà!

- Sư tôn, để con bóp chân cho người!

- Sư tôn, đồ nhi luyện chế Mỹ Nhan Cao, có thể xóa tan nếp nhăn cho người!

...

Tiêu Dao Đế thổi râu trợn mắt, bị ba người đẩy về phía trước, đấm vai bóp chân dâng trà, trên mặt còn được Thiên Tơ nương nương bôi Mỹ Nhan Cao, đúng là hết cách với ba người họ. Đang lúc đau đầu, đột nhiên lão giả này cười ha hả:

- Được rồi, được rồi, coi như các ngươi cũng nhanh nhẹn, làm ký danh đệ tử trước, đồng tử thì miễn đi. Tên nhóc Phục Hy thị cũng thật kiếm chuyện cho ta, một lúc thu liền người...

Hắn đứng dậy, vẫy tay về phía sau thuyền, nói lớn:

- Ta dạy dỗ chúng xong sẽ bảo chúng tới tìm ngươi! Trở về đi!

Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Tơ nương nương vội nhìn về phía sau thuyền, thấy Chung Nhạc đang từ xa nhìn về phía họ. Ba người khựng người, Mặc Ẩn thở dài:

- Vẫn là không so được với Dịch Quân Vương, hắn đã liệu được kế hoạch của Tử Quang...

- Phục Hy thị, vạn tộc chi linh trưởng, đương thế chi kiêu hùng, thần trung chi anh kiệt, ma trung chi kiệt xuất. Ba tên ngốc các ngươi muốn so với hắn thì cố gắng tu hành đi!

Tiêu Dao Đế đả kích họ.

Ba người tươi cười, không hề bị hắn đánh gục, cười vẫy tay với Chung Nhạc.

Chung Nhạc vẫy tay, quay người rời đi:

- Tiêu Dao Đế sẽ chăm sóc cho họ, ta không cần phải lo lắng cho an nguy của họ nữa. Giờ cuối cùng đế tranh cũng đã kết thúc.

Đại quân Thiên Đình bị tiểu diệt, tù binh vô số, tàn binh bại tướng thì không không gây được chuyện gì. Chung Nhạc lập tức chỉnh đốn đại quân, thiết lập các tòa Thất Đạo Luân Hồi đại trận, đánh về chiến trường của Mục Tiên Thiên và Đế Hậu nương nương.

Vô số thiên ma được Đế Quân đại viên mãn dẫn đầu, Thất Đạo Luân Hồi đại trận có thể chiến đấu với đế cấp, các tòa trận pháp biến thành vòng tinh hà khổng lồ, cuốn về Kim Thiên Đế, Hắc Bạch Nhị Đế theo sự điều khiển của Chung Nhạc!

Mục Tiên Thiên lập tức rảnh tay hơn, ba chân thân chuyên tâm đối phó Đế Hậu nương nương.

Hắc Nha, Bạch Nha Nhị Đế thấy vậy lập tức bỏ Đế Hậu, xung phá đại trận phong tỏa, biến thành hai con quạ trắng đen bay đi. Kim Thiên Đế thấy vậy không khỏi dựng tóc gáy, vội hét lớn:

- Ta là đệ tử Phượng Thiên Nguyên Quân, nguyện ý đầu hàng! Mục Tiên Thiên, hãy cho ta đường sống!

Tiếng của Mục Tiên Thiên vọng lại:

- Dịch quân, Kim Thiên Đế dù sao cũng là đệ tử Nguyên Quân, cho hắn một đường sống.

Chung Nhạc hạ lệnh, các quân dừng chém giết, thả Kim Thiên Đế ra, Ương Tôn Đế và Trường Sinh Đế cũng thu chiêu, chư thiên đại quân nhanh chóng bao vây chiến trường cuối cùng, vây Đế Hậu và Mục Tiên Thiên ở giữa để không tránh Đế Hậu nương nương bỏ trốn.

Đế Hậu tóc tai xõa xượi, thương thế trên người rất ặng, nàng ta không còn smct, vốn đã không phải đối thủ của Mục Tiên Thiên, huống hồ là ba chân thân Mục Tiên Thiên, mỗi chân thân đều mở bí cảnh thứ bảy, thực lực không hề thua kém nàng ta, ba chân thân liên thủ càng khiến nàng ta như chó cắn áo rách.

Rắc!

Cây cung lá liễu của nàng ta bị ma đạo chân thân chặt đứt, rồi bị mẫu thể Mục Tiên Thiên một chưởng tát vào mặt, cả người xoay tròn.

- Dừng tay!


Đế Hậu lấy lại thăng bằng, vội hét lớn:

- Mục Tiên Thiên dừng tay! Thiếp thân là đệ tử của Nguyên Nha Thần Vương, giờ nhận thua rồi, mong Mục Thiên Đế cho một đường sống! Thiếp thân nguyện vào hậu cung, dốc hết sức phò tá Mục Thiên Đế, không dám có lòng dạ khác!

Mục Tiên Thiên mẫu thể vẫn không buông tha, cười khanh khách:

- Ta bản thân là nữ tử, ngươi vào hậu cung thì có tác dụng gì?

Đế Hậu nương nương sắc mặt đại biến, cố gắng chống cự nhưng hai tay khó chống lại bốn tay, thương thế trên người càng thêm nặng, hét lên:

- Nếu ngươi giết ta, sư tôn của ta chắc chắn sẽ không để ngươi yên! Mục Tiên Thiên, đế tranh thời đại Thần Kỷ chúng ta chẳng qua chỉ là quân cờ bị đẩy ra trước mà thôi, thực tế là trận chiến giữa các Thượng Cổ Thần Vương phía sau, ngươi hà tất phải đuổi tận giết tuyệt?

Nàng ta trọng thương thổ huyết, tránh một đòn của thần đạo chân thân Mục Tiên Thiên, nhưng không tránh được đòn của ma đạo chân thân, ho ra máu nói:

- Giết ta sẽ là làm mất mặt sư tôn ta, đế vị của ngươi cũng sẽ không vững! Sư tôn ta sẽ khiến ngươi không được yên ổn!

Đột nhiên ba chân thân của Mục Tiên Thiên tiến về phía trước, hợp lực trấn áp nàng ta nhưng không hạ sát thủ mà chỉ phong ấn nguyên thần, phong tỏ mọi thần thông biến hóa:

- Vũ Uy Vương, áp giải nàng ta đi.

Thần Vũ Uy Vương tiến lại áp giải Đế Hậu đi, chần chừ nói:

- Bệ hạ, nữ tử này là nguyên nhân của loạn thế, tại sao không giết đi khỏi lo lắng?

- Ta tự sẽ có sắp xếp.

Mục Tiên Thiên mỉm cười, nhìn quanh nói lớn:

- Chư quân, giờ các ngươi có thể bái kiến tân Thiên Đế rồi.

Vô số thần ma soạt soạt quỳ một chân xuống:

- Cung hỷ bệ hạ, cung hỷ bệ hạ! Bệ hạ giang sơn vững bền, thọ mệnh tề thiên!

Mục Tiên Thiên cười ha hả, tiếng cười của ba chân thân đan xen, dưới chân là thi thể của vô số thần ma.

Trường Sinh Đế nhìn thân ảnh càng ngày càng cao của hắn, cảm khái nói:

- Nhất tướng công thành vạn cốt khô, nhất đế công thành thì bao nhiêu khô cốt đây?

Ương Tôn Đế đứng bên cạnh hắn, mỉm cười:

- Nhưng tốt xấu gì thời loạn thế này cũng chấm dứt rồi. Sau này các tộc cũng sẽ được nghỉ ngơi tu dưỡng, có thể thái bình một thời gian rồi. Tiên Thiên bệ hạ, đế tranh đã kết thúc, phỉ tặc hàng phục, thiên hạ chưa bình định, thỉnh mong bệ hạ hạ lệnh đại xá thiên hạ, để loạn đảng khắp vũ trụ có thể đầu hàng quy thuận, như vậy là phúc cho thiên hạ!

Mục Tiên Thiên nhìn hắn:

- Sư huynh nói vậy là sai rồi! Giờ Thiên Đình đã bị hủy, uy nghiêm thiên triều không còn, không nên đại xá thiên hạ mà nên xây dựng uy nghiêm của Thiên Đế, dùng đại quân hoành tảo loạn đảng tặc tử các nơi, trảm thị chúng, như vậy mới có thể thể hiện thiên uy của Tiên Thiên thần triều!

Ương Tôn Đế chau mày, không nói thêm gì.

- Trẫm sẽ hạnh lệnh tiêu diệt các lộ phản loạn chư hầu, dẹp hết loạn thần tắc tử!

Mục Tiên Thiên nhìn Chung Nhạc, cười:

- Dịch quân, lần này công ngươi rất lớn, trẫm sẽ không bạc đãi ngươi. Ngươi hãy chọn ra tù binh để chúng xây dựng Thiên Đình cho trẫm! Còn bình định thiên hạ thì giao cho thủ lĩnh các quân, Dịch quân có thể nghỉ ngơi ròi!

Câu nói này chẳng khác gì đoạt đi binh quyền của Chung Nhạc. Chung Nhạc là binh mã đại nguyên soái quyền thế nhất dưới trướng Mục Tiên Thiên, thống thị toàn bộ đại quân thần ma.

Một câu này của Mục Tiên Thiên khiến Chung Nhạc phải giao binh quyền, nói Chung Nhạc nghỉ ngơi thực chất là tước đoạt hết thực quyền của hắn!


Chung Nhạc sắc mặt không hề thay đổi, cúi người:

- Đa tạ bệ hạ suy nghĩ cho lão thần. Thời gian này đúng là thần cảm thấy lực bất tòng tâm, không thể tiếp tục dẫn binh nam chinh bắc chiến được nữa. Việc xây dựng Thiên Đình mong bệ hạ ủy thác cho thần tử khác, thần định tu dưỡng một thời gian.

- Như vậy cũng được, Dịch quân đừng quá lo lắng.

Mục Tiên Thiên cười:

- Nếu ngươi mệt quá rồi thì trẫm sẽ xót lắm. Với ngươi, trẫm còn có sự ủy thác khác. Thiên Khu Sứ, cho những tù binh kia xây dựng Thiên Đình cho trẫm. Các quân các bộ truyền chỉ ý của trẫm, thiên hạ các tộc tiến cống thiên tài địa bảo, trẫm muốn hào quang của Thiên Đình mới sẽ huy hoàng hơn Thiên Đình trước kia!

Nàng ta đầy hào hứng, cười với Ương Tôn Đế, Trường Sinh Đế và Kim Thiên Đế:

- Ba vị sư huynh, chiến trường là chiến trường, giao tình là giao tình, việc nào đi việc đó. Trẫm được thiên hạ chính thống, đương nhiên sẽ không bạc đãi chư vị. Ba vị đều sẽ là một trong Tứ Ngự, mỗi người một tòa Thiên Đình, đến khi bình định vũ trụ cổ mọi ngươi sẽ cùng Kim Ô Thần Đế được phong là Đông Thiên, Tây Thiên, Nam Thiên, Bắc Thiên!

Trường Sinh Đế nhìn Kim Thiên Đế, nhíu mày, ho hắng nói:

- Tiên Thiên bệ hạ, Kim Ô sư huynh là Tứ Ngự ta không có ý kiến gì, dù sao hắn cũng đã vất vả giữ chân ma tộc vũ trục cổ và Dương Hầu Ma Đế, nhưng tại sao Kim Thiên sư huynh cũng được phong Tứ Ngự? Phản bội bệ hạ, đối đầu với bệ hạ cũng được phong Tứ Ngự, như vậy sẽ khiến những thần tử có công dị nghị.

Mục Tiên Thiên do dự một chút, nói:

- Sư tôn của Kim Thiên Đế là Phượng Thiên Nguyên Đế.

Trường Sinh Đế trầm mặc không nói gì nữa.

Kim Thiên Đế thì đại hỷ, vội cúi người bái tạ.

Chung Nhạc nhìn thấy cả, đột nhiên có cảm giác kỳ lạ.

- Tử Quang sư huynh ta từng hỏi huynh Mục Tiên Thiên xưng đế sẽ là hôn quân hay minh quân, huynh không đáp, nếu huynh còn sống thì giờ chắc có đáp án rồi chứ? Đáng thương cho huynh và Y Lão, không dưng mất mạng. Tử Quân à Tử Quân, thiên hạ này không phải thiên hạ mà huynh muốn, Thiên Đế này cũng không phải Thiên Đế mà huynh cần. Huynh có hối hận tài học cả đời mình lại dùng cho hắn không?...

Đế chiến đã kết thúc, kết cục đã định, Chung Nhạc dẫn theo Âm Khang thị trở về Trấn Thiên Quan, cả ngày không có việc gì, bế quan tu dưỡng. Phía trên det, vô số thần ma tù binh đang xây dựng Thiên Đình mới, họ bị sai khiến như nô lệ.

Tử Vi các tộc nhận chỉ ý của Thiên Đế, run rẩy sợ hãu, tiến cống thiên tài địa bảo để có đủ nguyên vật liệu xây dựng Thiên Đình.

Mục Tiên Thiên lại hạ lệnh cho các tộc tiến công thợ giỏi cùng thiết kế, xây dựng Thiên Đình.

Mười năm sau, Thiên Đình mới mới bắt đầu thành hình, khí phách huy hoàng hơn trước kia, quy mô cũng hơn gắp đôi Thiên Đình cũ.

Mục Tiên Thiên triệu tập quần thần, Chung Nhạc cũng được triệu kiến, trên triều, quần thần chúc mừng Thiên Đế, trò chuyện vô cùng vui vẻ.

- Vô Kỵ ái khanh, truyền ý chỉ của trẫm!

Mục Tiên Thiên cười:

- Huyết tế tù binh phản quân, dùng máu của chúng củng cố giang sơn cho Thiên Đình mới, Thiên Đế mới!

Phong Vô Kỵ cúi người lãnh chỉ rời đi, hô lớn:

- Bệ hạc có chỉ, giết hết loạn thần tặc tử huyế tế Thiên Đình, củng cố giang sơn cho bệ hạ!

Văn võ trên triều biến sắc nhìn nhau, không khí vui vẻ ban nãy tiêu tan.

Mục Tiên Thiên cười:

- Chư vị ái khanh tưởng trẫm hồ đồ sao? Đám loạn thần tặc tử đó đã giết biết bao bộ hạ của ta, chống lại mệnh lệnh của trẫm, giờ Thiên Đình mới đã được dựng lên, không có tế tự vài vạn năm thì đừng mong vững chắc được như trước kia. Dùng chúng để huyết tế Thiên Đình cũng coi như tận dụng phế vật. Uống rượu, chúng ta uống tiếp đi!

Trên triều, tiếng chạm cốc vang lên, bên ngoài thì từng chiếc đầu rơi xuống, thần huyết ma huyết chảy thành sông, rồi được tế vào trong hàng nghìn vạn cung điện của Thiên Đình.

Các lộ thần ma đại tướng lại tích thi thể lại, khởi động tế đàn, dung nhập thần thi ma thi vào các loại kiến trúc trong Thiên Đình, củng cố chúng.

- Áp giải Đế Hậu tiền triều lên đây.

Mục Tiên Thiên vỗ tay.

Không lâu sau, Đế Hậu nương nương bị áp giải lên triều, nữ tử này vẫn xinh đẹp khiến cả triều sáng bừng.

Mục Tiên Thiên cười:

- Từ lâu đã nghe Đế Hậu giỏi ca múa, ngay Thiên Đình được xây dựng xong, có thể mời Đế Hậu múa một bài không?

Nói rồi hắn ra lệnh tháo cùm.

Đế Hậu vừa kinh vừa mừng, nghĩ bụng vận đạo đã tới rồi, thế là vừa múa vừa hát trước mặt văn võ bá quan, khiến người xem phải đắm chìm vào sự thướt tha ấy.

Mục Tiên Thiên vừa nghe vừa vỗ tay theo nhịp, hết một khúc thì cười:

- Quá hay, không hổ là tuyệt sắc ưu vật. Người đầu, giải lên Trảm Thần Đài, tiễn nàng ta lên đường!