Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1316: Đại phát hiện (1)

Rất nhiều Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng, Ma Hoàng mất thời gian mấy ngày, cuối cùng cũng kéo chiếc thuyền lớn này tới trước Quân Vương Điện. Sau đó mỗi người lập tức quay trở về Thanh Long Môn. Tường thành và thành lâu Thanh Long Môn đã bị chiếc thuyền lớn này đụng vỡ, nhất định phải móc lên Tinh sa dưới Tinh hà, dùng Tinh sa tu bổ lại.

Ngoại trừ cái này ra, còn cần những tồn tại cấp Thần Hoàng, Ma Hoàng, Tạo Vật Chủ thậm chí là cấp Đế Quân dùng máu tươi của chính mình kiến trúc. Sau đó lại lạc ấn hoa văn Đồ đằng, vẽ lên phù văn Đồ đằng, khắc ấn trận pháp, liên tiếp Đồ đằng đại đạo với những khúc tường thành khác… mới có thể khiến cho tường thành mới tạo giống như trước đây, có thể chống đỡ được Tinh lãng ngày đêm vỗ đánh. Bằng không, đừng nói là ngoại địch tấn công, cho dù là Tinh lãng vỗ đánh cũng có thể oanh phá thành lâu, vỗ sập tường thành.

Mặc cho đám Thần Ma kia tiếp tục bận rộn, Chung Nhạc và Âm Phần Huyên lại leo lên chiếc lâu thuyền cổ lão này. Chiếc lâu thuyền này đã trải qua thời gian lâu dài vô tận, là sản vật của thời đại hắc ám. Chung Nhạc giơ tay lên khẽ chạm vào thân thuyền, đó là một loại kim chúc băng lãnh. Nhưng thân thuyền rốt cuộc là dùng loại Thần kim nào chế tạo, hắn lại nhìn không ra.

Trên thân thuyền phá vỡ một cái động lớn, cũng không nhìn ra là vật gì đã đánh vỡ chiếc thuyền lớn này. Bất quá, cỗ lực lượng kia hẳn là cực kỳ bất phàm, uy năng tuyệt đối có thể xưng là khủng bố. Trên thân thuyền còn lạc ấn các loại hoa văn mỹ lệ, hoàn toàn bất đồng với phương pháp luyện khí hiện tại, rất có vị đạo thần bí.

Chung Nhạc thử thôi diễn những hoa văn trên thân thuyền, lại không có chút thu hoạch nào. Những đạo pháp thần thông trên thân chiếc thuyền này vậy mà hoàn toàn khác biệt với hệ thống tu luyện do Toại Hoàng mở ra, căn bản không thể dùng hệ thống Đồ đằng để giải thích đạo pháp thần thông thời tiền sử.

- Hai hệ thống hoàn toàn khác nhau!

Cặp mắt Chung Nhạc trợn trừng, nhìn chằm chằm đám hoa văn này, vô kế khả thi. Đây là sự tình trước đây hắn chưa bao giờ gặp qua.

Hệ thống tu luyện hiện nay là do Toại Hoàng khai sáng, hệ thống tu luyện Đồ đằng do Đại Toại xác lập. Từ khi Đại Toại sáng lập ra Thần văn, định ra Thần ngữ, khai sáng lịch pháp, hệ thống này cũng đã được xác định.

Văn tự trong Thần văn chính là phù văn Đồ đằng. Học tập những Thần văn này, sẽ có thể quan tưởng, có thể tu luyện. Thần ngữ chính là Đạo âm, ẩn chứa ảo diệu thiên địa, mà bộ lịch pháp Đại Sơn Phù Mộc Thái Dương Lịch này chính là ghi chép ảo diệu vũ trụ vận hành, ảo diệu đại đạo vận chuyển. Ba cái này được xác định, Văn minh đại nhất thống, vũ trụ đại nhất thống, từ đó đã có hệ thống tu luyện hoàn chỉnh.


Hết thảy những thần thông đạo pháp do hậu thế khai phá ra, kể cả Lục Đạo do Phục Hy mở ra, Luân Hồi do Hậu Thổ lập, toàn bộ đều là bổ sung đối với hệ thống này. Trong hệ thống này, thần thông là dùng văn lộ Đồ đằng để diễn dịch, đại đạo đồng dạng cũng là dùng văn lộ Đồ đằng để diễn dịch.

Hết thảy những sở học sở ngộ Chung Nhạc, cũng đều là không ngừng tiến lên, không ngừng phát triển trong hệ thống khung sườn hiện hữu, không có khả năng nhảy ra cái khung sườn này. Thậm chí, sau Toại Hoàng, các Tiên Thiên Thần, Tiên Thiên Ma Thần cũng đều tu luyện dựa theo hệ thống này, cũng góp một viên gạch vào hệ thống tu luyện Đồ đằng này. Đây là nguyên nhân vì sao trong danh hào Đại Toại có một chữ Đại, là địa phương mà những Thiên Đế khác không cách nào sánh bằng.

Mà hoa văn lạc ấn trên chiếc thuyền nát này cũng không thuộc hệ thống Đồ đằng do Đại Toại khai sáng, mà là một loại phương pháp tu luyện khác, phương pháp tu luyện sớm đã bị đào thải, bị lịch sử bao phủ. Cho nên đối với đám người Chung Nhạc và Âm Phần Huyên, gần như không thể nào hiểu nổi.

Phương pháp tu luyện này bị đào thải, hẳn là tại thời điểm cạnh tranh với hệ thống tu luyện Đồ đằng, bởi vì khó có thể tu luyện nên đã bị đào thải. Hệ thống tu luyện Đồ đằng càng dễ dàng hơn, đối với sinh linh Hậu Thiên, từ Uẩn Linh tới Khai Luân, từ Pháp Thiên tới Thông Thần, từ Thuần dương tới Đế cảnh, đều là có dấu vết có thể lần theo, dựa theo đó mà làm.

Đối với Tiên Thiên Thần, Tiên Thiên Ma Thần trời sinh cường đại, hệ thống tu luyện Đồ đằng này cũng có thể để cho bọn họ tu luyện, vấn đỉnh Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế, thậm chí bước vào cảnh giới Đạo Thần, so với sinh linh Hậu Thiên còn siêu thoát hơn, triệt để bao trùm trên sinh linh Hậu Thiên.

- Nhưng đây cũng không có nghĩa là hệ thống đại đạo Đồ đằng càng mạnh hơn so với pháp môn tu luyện thời tiền sử. Pháp môn tu luyện thời tiền sử hẳn cũng có chỗ độc đáo riêng, chỉ là sức cạnh tranh không bằng hệ thống Đồ đằng mà thôi!

Chung Nhạc suy tư nói:

- Nan đề duy nhất là, làm sao mới có thể hiểu được huyền bí uẩn tàng trong những hoa văn này…

Âm Phần Huyên cũng là vô kế khả thi. Tuy là nàng là Thánh Linh Thể, trời sinh thân thiện với đại đạo, rất nhiều thần thông đạo pháp đều là không ngộ tự rõ, nhưng dù sao từ nhỏ tu luyện chính là hệ thống tu luyện Đồ đằng, thân ở trong khung sườn này, nghĩ muốn nhảy ra ngoài liền phi thường khó khăn rồi.


Chiếc lâu thuyền này cực kỳ khổng lồ, hai người phi hành xung quanh thân thuyền, ghi nhớ các loại hoa văn trên đó, sau đó leo lên boong thuyền, lại nhìn thấy càng nhiều những hoa văn kỳ lạ, nhưng vẫn như cũ không chút thu hoạch.

Những hoa văn này so với văn lộ Đồ đằng thì cực kỳ đơn giản sáng tỏ, những đường cong rất huyền diệu, những đồ án cũng không phức tạp. So với văn lộ Đồ đằng, cho dù là thần thông đơn giản nhất, cũng là do mười mấy loại văn lộ Đồ đằng cấu thành, mà phức tạp như thần thông Đế cấp, hoa văn Đồ đằng cấu thành thần thông chính là dùng ức để tính toán.

Mà hoa văn trên thuyền lại mang tới cho bọn họ một loại cảm giác đại đạo chí giản, một bút phác họa ra bản chất, huyền diệu khó giải thích, đã diệu lại càng diệu. Đây là điểm mà bọn họ chưa từng thấy qua, cũng là khó lý giải nhất.

Mi tâm Chung Nhạc đột nhiên nứt ra, Thần Nhãn thứ ba xuất hiện, tinh tế quan sát đám hoa văn này. Chỉ thấy những hoa văn này vẫn là một chỉnh thể, cũng không có quá nhiều đồ vật càng tỉ mỉ hơn bị Thần Nhãn thứ ba giải tích ra. Đột nhiên, cặp mắt hắn hiện ra nhật nguyệt, ba khỏa Thần nhãn biến thành tam muội Âm, Dương, Dịch, nỗ lực phân tích ảo diệu uẩn tàng trong hoa văn, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.

Chung Nhạc trầm ngâm, lại lấy ra Tiên Thiên Thần Đao. Thanh Thần đao này hiện tại đã khôi phục tới bảo vật cấp Đế Quân, có thể giải tích vạn vật, thậm chí ngay cả đạo pháp thần thông của Đế Quân, kể cả nhục thân và Nguyên thần của Đế Quân, cũng có thể chiếu rọi ra ảo diệu.

Hắn xoay chuyển Thần đao, thân đao giống như tấm gương chiếu rọi những hoa văn trên thuyền. Nhưng kỳ quái chính là, hoa văn chiếu rọi ra trên thân đao vẫn là nguyên trạng, không hề bị giải tích ra chút nào. Không giải được manh mối, cho dù hắn có được năng lực thôi diễn cực kỳ khủng bố cũng không thể làm được gì. Ánh mắt của hắn chớp động, trong lòng thầm nghĩ:

- Cổ quái! Quá cổ quái rồi! Có lẽ, ta nên mời Phong sư huynh tới đây. Phong sư huynh có trí tuệ như Thiên Nhân, nói không chừng có thể khám phá ra ảo diệu uẩn tàng trong những hoa văn này!

- Phu quân, chiếc thuyền này cũng không phải ở trạng thái hoàn chỉnh!

Âm Phần Huyên đột nhiên có phát hiện, vội vàng gọi Chung Nhạc đi qua, chỉ vào một chút hoa văn trên thân thuyền, nói:

- Ngươi xem những hoa văn này!

Chung Nhạc tiến lên nhìn lại, chỉ thấy những hoa văn này nối liền với nhau, giống như văn lộ một cặp cánh, trong lòng không khỏi khẽ động, nói:

- Chiếc thuyền này mọc ra cặp cánh?