Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1232: Minh ước Thượng Cổ (1)

Nữ Oa là tôn hào của các đời Tộc trưởng Hoa Tư thị. Năm xưa, đời Địa Hoàng thứ hai của Thời đại Địa Kỷ chính là thê tử của đời Địa Hoàng đầu tiên, Phục Hy Thiên Đế. Sau khi Phục Hy Thiên Đế băng hà, Nữ Oa xưng Đế, thống trị vũ trụ, không ai có thể địch lại.

Hoa Thiến Mân được Hoa Tư thị chọn là Nữ Oa đời tiếp theo, tự nhiên là tồn tại siêu quần bạt tụy trong Hoa Tư thị, không phải tầm thường. Nàng có thể đánh ngang tay với Âm Phần Huyên, Chung Nhạc đoán chừng chính mình hơn phân nửa cũng đánh không lại nàng.

Khiến cho Chung Nhạc phiền muộn chính là, hai tồn tại trong cảnh giới Thần Minh mà chính mình đánh không lại vậy mà đều là nữ tử, khiến cho hắn có chút không thể tiếp nhận. Hơn nữa, khiến cho hắn phẫn uất nhất chính là một người trong đó lại là thê tử danh chính ngôn thuận của hắn.

- Thiến Mân sư tỷ, ngươi có quen biết Quân Tư Tà và Khâu Cấm Nhi không?

Chung Nhạc thay đổi chủ đề, hỏi.

- Tự nhiên là quen biết a!

Hoa Thiến Mân cười hì hì, nói:

- Hai vị sư muội đều theo nương nương tu luyện, thực lực đều rất lợi hại a! Dịch tiên sinh quen biết các nàng sao? Đợi một lát sau khi tới chỗ của nương nương, ngươi sẽ có thể nhìn thấy các nàng!

Chung Nhạc nghe nàng nói vậy, cố gắng đè xuống tâm thần kích động. Rốt cuộc, bọn họ cũng đi tới Thánh Sơn cổ lão nhất trong Thánh địa Hoa Tư thị. Thánh cảnh trong núi đẹp không sao tả xiết, kỳ thạch quái tùng, thiên nhiên điêu khắc. Các nữ tử Hoa Tư thị thường thường tiến vào trong núi tu luyện, phun ra nuốt vào linh khí thiên địa. Còn có những con Đại Xà khổng lồ vờn quanh ngọn núi, không biết tu vi như thế nào.

Chung Nhạc nghe được tiếng nước chảy truyền tới, một lúc sau liền đi ngang qua một thác nước. Thác nước giống như Ngân Hà treo ngược, hình thành nên một mảnh áo choàng ngân sắc. Có mấy nàng nữ tử đầu người thân rắn đang bơi lội chơi đùa trong đầm nước.

Chung Nhạc vội vàng quay mặt sang chỗ khác, không dám nhìn tiếp.

Dọc theo con đường này cũng không gặp được bất cứ nam tử nào, toàn bộ đều là nữ nhân. Nữ tử Hoa Tư thị vì vậy mà không chút cố kỵ, không ngờ giữa ban ngày ban mặt lại bơi lội chơi đùa trong thác nước, ngược lại khiến cho hắn mặt đỏ tới mang tai.

Trên đường đi, bọn họ đi ngang qua rất nhiều tòa Thánh điện, bên trong có rất nhiều tồn tại vô cùng cường đại. Quẹo tới quẹo lui một hồi, lại có rất nhiều tòa Thần điện cổ lão xuất hiện, có thể nói là sơn cùng thủy tận, liễu ám hoa minh.

Bọn họ đi tới đỉnh núi Thánh Sơn của Hoa Tư Thần Tộc. Trên thiên không một tòa Thánh điện hùng vĩ cổ xưa, phiêu phù một tòa lại một tòa Chư Thiên cổ lão, hẳn là do Đại năng Hoa Tư thị chế tạo ra, bên trong nội tàng Lục Đạo Luân Hồi, tự thành một giới.

Thần Tộc cổ lão này vẫn như cũ có sinh mệnh lực cường đại, không ngừng sinh sôi nảy nở. Mặc dù xa xa không cường thịnh bằng trước đây, nhưng tình cảnh so với Lôi Trạch thị thì tốt hơn rất nhiều.


Trong Tinh vực Tử Vi cũng có Lôi Trạch thị, cũng có Thánh địa và Chư Thiên của chính mình. Nhưng trong này lại có tới hai tòa Thánh địa Lôi Trạch. Trong đó, Thánh địa Lôi Trạch cường thịnh hơn có thể nói là không thua kém gì Đế tộc. Nhưng Lôi Trạch thị trong này trên ý nghĩa chân chính đã không phải là Lôi Trạch thị, mà là hậu đại của Đại năng Thượng Cổ đã chuyển thế vào Lôi Trạch thị.

Mà một tòa Thánh địa Lôi Trạch còn lại thì thuộc về chi nhánh Lôi Trạch thị trong ba ngàn Lục Đạo Giới, xây dựng thế lực trong Tinh vực Tử Vi. Nhưng bất luận là thanh thế hay là thực lực cũng đều thua kém Thánh địa của Ngụy Lôi Trạch thị, chỉ chiếm cứ một địa phương nho nhỏ, an phận ở một góc, không khiến cho người ta chú ý.

- Không ngờ Hoa Tư thị vẫn còn cường thịnh như vậy, thật sự hiếm thấy!

Chung Nhạc đang muốn đi vào tòa Thánh điện cổ lão này, ánh mắt đột nhiên thoáng nhìn về phía một hồ nước trên Thánh Sơn. Trên mặt hồ linh khí sáng ngời, linh quang như sóng nước ba động. Nước này là do khí Tiên Thiên ngưng tụ biến thành, vậy mà ngưng tụ thành một hồ nước.

Trong hồ mọc lên từng đóa từng đóa hoa sen thánh khiết, có một nàng nữ tử đang chèo thuyền trong hồ sen, bên cạnh là một nàng nữ tử đang ngồi trong hoa sen, dùng Tiên Thiên Thần Thủy gội đầu. Đuôi rắn của nàng rũ xuống trong hồ nước do khí Tiên Thiên biến thành, mái tóc thật dài rũ xuống trong thủy quang, bị ánh sáng của hồ sen chiếu rọi. Nữ tử trong sóng nước lăn tăn có vẻ đẹp thuần khiết nói không nên lời.

- Quân sư tỷ, Cấm Nhi…

Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Nữ tử chèo thuyền kia là Quân Tư Tà, mà nữ tử gội đầu trong hoa sen chính là Khâu Cấm Nhi:

- Cấm Nhi làm sao lại hóa thành hình thái Hoa Tư thị, biến thành Hoa Tư Tộc rồi?

- Tư Tà sư muội! Cấm Nhi sư muội!

Hoa Thiến Mân hưng phấn bừng bừng vẫy tay gọi hai nàng nữ tử, mỉm cười nói:

- Vị Dịch tiên sinh này nói là nhận thức các ngươi a!

Khâu Cấm Nhi và Quân Tư Tà cũng đều kinh ngạc, chèo thuyền tiến về phía này. Trong lòng Chung Nhạc kích động, đang muốn hiện ra chân thân, đột nhiên Hoa Thiến Mân đã mỉm cười, nói:

- Vị Dịch tiên sinh này vô cùng lợi hại a! Hắn là Dịch Quân Vương của Tiên Thiên Cung! Các ngươi biết Âm Phần Huyên không? Chính là Âm Phần Huyên lần trước đã giao thủ với ta đó! Thánh Nữ của Âm Khang thị, chính là thê tử của hắn!

Chung Nhạc hừ khẽ một tiếng, lập tức bỏ đi ý niệm hiện ra chân thân.

Quân Tư Tà từ trên thuyền nhảy xuống, cẩn thận quan sát Chung Nhạc, lộ ra thần sắc nghi hoặc, chân thành hành lễ, hỏi:


- Vị tiên sinh này thật ra vô cùng lạ mặt, xin hỏi vì sao tiên sinh lại nói nhận thức chúng ta? Chúng ta trước giờ chưa từng rời khỏi Thánh địa Hoa Tư, tựa hồ chưa từng gặp qua tiên sinh a?

Chung Nhạc bất động thanh sắc, nói:

- Ta cũng chỉ là nghe nói qua hai vị cô nương…

- Sư ca?

Khâu Cấm Nhi đột nhiên rụt rè hỏi:

- Ngươi là sư ca a? Biết được chúng ta ở nơi này, cũng chỉ có sư ca mà thôi!

Chung Nhạc nhất thời giật mình, mỉm cười nói:

- Ta không phải là…

Đột nhiên, trong tòa Thánh điện sau lưng bọn họ chợt truyền tới thanh âm của Thần Hậu nương nương:

- Chung Sơn thị đã tới rồi? Còn không mau tiến vào, ở đó lèo nhèo cái gì?

Cặp mắt Quân Tư Tà trợn trừng, cực kỳ hung ác nhìn chằm chằm hắn. Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi lạnh. Khâu Cấm Nhi cũng nhấp nháy mắt, thấp giọng hỏi:

- Sư ca đã thành thân rồi?

Quân Tư Tà ôm lấy cánh tay hắn, bàn tay còn lại thò xuống dưới nách hắn nhéo một miếng thịt, hung hăng xoay tròn vài vòng, cười tủm tỉm, nói:

- Sư đệ, ngươi vừa nói ngươi không là cái gì? Nghe nói qua hai vị cô nương cái gì?

Chung Nhạc cố nhịn đau nhức, sắc mặt không đổi, mỉm cười nói:

- Các ngươi nhất định là nghe lầm rồi a!

Hoa Thiến Mân cũng nghi hoặc nói:

- Vừa rồi ngươi nói rất rõ ràng, ta cũng nghe được!

Quân Tư Tà lại xoay thêm vài vòng, mỉm cười nói:

- Ngươi đã thành thân rồi a? Không ngờ lại không báo cho ta biết, để ta chuẩn bị cho ngươi chút hạ lễ!