Ngưu Nam

Chương 243

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Lúc hai căn nhà sàn trên Ngưu Vương trang đều đã chật cứng người. Hoa thứ hồng trên núi vừa vặn cũng bước vào kỳ nở rộ, mỗi ngày sáng sớm đều có rất nhiều rất nhiều nụ hoa run rẩy bung xòe cánh hoa, sau đó phần lớn cánh hoa đều sẽ tại cùng ngày bị hái xuống, chở tới dưới chân núi tinh luyện tinh dầu, nhóm ong mật cũng tại trong bụi hoa bay vào bay ra, vội vàng thu thập mật hoa.


Bởi vì hoa non của hoa thứ hồng khá rẻ, tinh luyện tinh dầu lại cần hàng loạt cánh hoa, lúc trước khi trồng, lão Chu cũng là tính toán đầy đủ rồi, vành đai hoa bao quanh toàn bộ Ngưu Bối Phong vừa dài lại rộng, mấy trăm người cùng tiến vào, phân bố loãng một chút đều không ngại nhiều.


Trong tứ hợp viện dưới chân núi, có một nhà kho được dọn dẹp sạch sẽ, chuyên môn dùng để tinh luyện tinh dầu, vị trí liền gần kề phòng thí nghiệm của Mã Đinh Lương, ông lão này cũng là người ham cái mới mẻ, gần đây liền đặc biệt cảm thấy hứng thú đối việc tinh luyện tinh dầu này, lão Chu tự nhiên cũng vui vẻ có thêm một nhânc ông miễn phí, nhưng lại là cấp bậc nửa chuyên nghiệp.


Bởi vì từ lâu liền đáp ứng Mario xuất bán đợt tinh dầu này cho gã, trong quá trình tinh luyện tinh dầu, gặp phải vấn đề tự nhiên cũng không có gì ngượng ngùng hỏi, bên Mario càng là vui lòng chỉ dạy, thậm chí còn gọi video trao đổi.


Nhà bọn Mario có một cái vườn hoa hồng tương truyền nhiều thế hệ, trình độ chuyên nghiệp chân thật đáng tin, liền ngay cả  hai cô gái hơn mười tuổi của nhà họ, làm việc cũng là có bài bản hẳn hoi, lúc nhóm người lớn không rảnh, La Mông còn phải tới nhờ hai cô bé chỉ bảo, vì bày tỏ cảm ơn, La Mông nói chờ lúc giao hàng tinh dầu hoa hồng, tặng các cô bé mỗi người một chai mật ong hoa hồng.


“Hoa hồng còn có mật ong sao?”. Các cô bé mở to hai mắt, dùng tiếng Anh không lưu loát lắm hỏi.


“Đúng nha, hoa hồng củahỗ bọn anh là có mật ong, nhưng mà cực kỳ ít ỏi”. La Mông vừa nói chuyện qua cuộc gọi video với các cô bé, vừa chỉnh lý thu hoạch của ngày này, từ sáng tới tối, mấy trăm người làm việc liên tục, cánh hoa từng sọt từng sọt  từ trên núi chở xuống dưới, qua gia công, liền chỉ hoàn thành mấy chai tinh dầu nhỏ như vậy, không bán ra giá trên trời, quả thực rất có lỗi đối sự lao động vất vả cần cù của mọi người.


“Rất  mắc sao?”.
“Dĩ nhiên, cho nên anh chỉ có thể cho cho các em mỗi người một chai nhỏ”.
“Nếu mật ong này thật tốt như anh nói, bọn em có thể cân nhắc tiến cử hoa hồng của đất nước anh”.
“Này chỉ sợ rất khó?”.
“Tại sao?”.


“Bởi vì hiệu quả và lợi ích quá thấp, trừ khi bên các em cũng có đất đai giá rẻ cộng thêm hàng loạt sức lao động giá rẻ, còn có, chủng loại ong mật cũng không giống, bên bọn anh nuôi một loại ong mật kích cỡ khá nhỏ, cực kỳ am hiểu thu thập nguồn mật lẻ tẻ, con lớn bên các em không được”.


“Có lẽ bọn em có thể trồng thử mấy cây ở vườn sau?”.
“Nếu em muốn mua cây hoa giống, chào đón bất cứ lúc nào”.
“Xong rồi?”. Lúc này, cửa của nhà kho bị đẩy ra, Tiếu Thụ lâm thò đầu vào hỏi.


“Rồi”. La Mông quay đầu lại đáp một tiếng, nhanh chóng tạm biệt hai cô bé trên cuộc gọi video, sau đó tắt máy tính, bỏ tinh dầu và nước hoa hồng vào trong ngăn tủ khóa lại, rút chìa khóa ra, tắt đèn khóa cửa.


Bên ngoài trời đều đã tối đen rồi, La Mông và Tiếu Thụ Lâm cùng nhau đi bên Lò Rèn, mấy ngày này, một nhà bọn anh mỗi ngày thời gian ở chung dài nhất chính là tại trên một đoạn đường này, lúc đi ra ngoài là hai người, lúc trở về là ba người.


 Gần đây Bé Khỉ mê cờ vua, mỗi buổi chiều  từ nhà trẻ về nhà, ăn xong cơm tối liền đi bên Lò Rèn, có đôi khi dứt khoát ngay cả cơm tối đều ăn ở bên đó, liền chờ trước lúc đi ngủ La Mông và Tiếu Thụ Lâm đón bé về nhà.


“Chiếu tướng!”. Trong sân mở đèn, lão Thường nghênh ngang ngồi tại  ghế mây, nâng tay đẩy con mã xuống dưới.


“…….”. Bé Khỉ im ỉm không lên tiếng ngồi xổm một góc bàn cờ, một tay cầm hai quân cờ không nhanh không chậm đặt xuống, một tay ấn Hoa Hoa không thành thật. Hoa Hoa con này càng lớn càng lộrõ dã tính, không chỉ có bắt chim, còn bắt cá nhỏ trong mương, bị Tiếu Thụ Lâm bắt một lần, sau đó không gian hoạt động tự do của nó liền bọ giảm bớt rất lớn.


“Đừng nhìn nữa, nước cờ thua”. Lão Thường đắc ý cười nói.
“Ngao!”. Hoa Hoa không khách sáo đáp lại một tiếng kêu, con này hiện tại kêu lên đã  không giống mèo nhỏ rồi, rất có phong phạm dã thú.


“Chiếu tướng”. Bé Khỉ di chuyển con tướng của mình hướng bên cạnh, chống lại chiếu tướng của đối diện.
“Vô dụng”. Lão Thường không gấp không chậm dịch con tướng của mình hướng bên cạnh.


Qua mấy nước cờ, tình thế của bên Bé Khỉ vẫn là không có khởi sắc, con tốt của lão Thường lại qua sông, trực tiếp ăn mất con tướng của bé, Bé Khỉ nhìn nửa ngày, cũng không nhìn ra còn có đường sống ở đâu, đành phải ngoan ngoãn đẩy một cái lồng cỏ qua hướng đối diện.


“Ngao! Ngao!!!”. Hoa Hoa mặc kệ, móng vuốt gắt gao móc cái lồng cỏ kia, chết sống không chịu buông ra.


“Dám cá dám nhận thua, thua không dậy nổi rồi?”. Lão Thường cười ha ha cầm lấy cái lồng cỏ kia, Hoa Hoa hàng này cũng chỉ là kêu to hai tiếng, rốt cuộc vẫn là không dám trêu chọc ông lão giá trị vũ lực nổ bảng biểu trước mắt này.


“Ba ba”. Bé Khỉ quay đầu nhìn về phía La Mông và Tiếu Thụ Lâm bên cạnh, trên mặt rất nhanh liền hiện ra vui vẻ, gần đây bé con này thua cờ đều thua thành quen rồi, hơn nữa lão Chu nhà bé nói, chút đồ ấy coi như nộp học phí, không cần quá tiếc nuối.


“Con trai à, bàn cờ này chơi không tệ nha”. Lão Chu tận hết sức lực giúp con trai cực cưng nhà anh tìm về tự tin tại nơi khác, bộ cờ vua này là Tiếu Thụ Lâm làm cho bé, bởi vì không cần điêu khắc hoa văn gì, liền mấy cái kiểu dáng, làm lên cũng rất nhanh, chưa mấy ngày liền để Bé Khỉ chơi quân cờ óc chó rồi.


“Lão Yến tử, lão Thôi ơi, mau tới mau tới, từng ăn trùng măng chưa? Nướng lên, mùi vị khá ngon”. Bên này lão Thường dã hô bè gọi bạn chuẩn bị ăn khuya rồi.
trùng măng
“Thứ này hồi nhỏ tôi thích ăn lắm”.
“Rắc chút muối càng ngon”.


“Nếu có thể thêm chút rượu liền càng tốt nha”.
Bên này La Mông và Tiếu Thụ Lâm bế Bé Khỉ, dẫn theo Hoa Hoa, sau khi chào hai người Tiếu lão đại và dì Vân, liền đi khỏi Lò Rèn.


Kỳ thật lão Thường đối bé Khỉ không tệ, thứ tốt trong nhà ông, Bé Khỉ cũng ăn không ít, kẹo nhập khẩu, hải sản tươi, hoa quả của phía nam các loại, hiện tại ông lão này có tiền có thời gian, chính mình chịu chi để ăn, con cái cũng hiếu thảo, trong nhà mỗi ngày không ít đồ ăn ngon.


Nhưng mà chiều nào chơi cờ thua thứ gì đó, Bé Khỉ  liền đừng nghĩ ăn ké, thua chính là thua, cũng không bởi vì bé là trẻ con liền không nghiêm túc với bé. La Mông và Tiếu Thụ Lâm cũng đều cảm thấy như vậy rất tốt, tại dưới loại biến đổi ngầm này, con trai nhà bọn anh sau này lớn lên nhất định là người đàn ông chân chính.


Gom góp tích lũy mấy ngày, đợt nước hoa hồng đầu tiên đã tới lúc có thể lên giá hàng tiêu thụ rồi. Cái gọi là nước hoa hồng, chính là ở trong quá trình chưng cất, thu thập hết tinh dầu và lượng nước, lại chắt lọc một tầng tinh dầu bên trên, còn lại chính là nước hoa hồng, trong nước hoa hồng ngoại trừ lượng nước, còn có rất nhiều vật chất hòa tan cùng nước trong cánh hoa, tuy rằng nước hoa hồng này không có quý báu như tinh dầu, nhưng mà khá hiếm có.


Nước hoa hồng của nhà lão Chu thuần thiên nhiên không chất phụ gia, có lẽ không giống như một ít sản phẩm dưỡng da trên thị trường có mục tiêu, nhưng mà hiện tại người theo đuổi thuần thiên nhiên cũng không ít, cút sản phẩm nhà bọn anh căn bản không đủ nhóm dân mạng nhiệt tình nhét kẽ răng.


Tới tận bây giờ, sản phẩm làm đẹp dưỡng da của nhà lão Chu cũng chỉ có hai loại, nước dây mướp của trước đó cộng thêm nước hoa hồng của hiện tại, nếu tinh dầu hoa hồng, phải chờ tới sau khi hoa hồng Damacus nở rộ, tới khi đó tinh luyện tinh dầu liền định để trong siêu thì nhà bọn anh và tiệm online của La Hưng Hữu tiêu thụ.


Bởi vì một khoản nước dây mướp này thu vào không tồi, hiện tại trên Ngưu Vương trang trồng không ít dây mướp, tương ứng, giá của trái mướp cũng khá rẻ, giá của trái mướp bên bọn anh rẻ, trái mướp trong làng bán liền không tốt rồi, cho nên hiện tại người của làng Đại Loan không thích trồng dây mướp. Rãnh rỗi muốn cạnh tranh cùng Ngưu Vương trang? Này không phải vội vàng tìm khó chịu cho chính mình à, trong đất người ta dùng bao nhiêu phân trâu, nhà bọn họ dùng bao nhiêu? Này có thể so sánh sao?


Trong kho lạnh của nhà lão Chu, từng vại từng vại nước dây mướp, chờ để đủ thời gian rồi, lại vớt sạch bọt và vật chất lắng đọng lại phía dưới, lọc qua đóng chai bày bán, về phần hiệu quả sử dụng, dù sao dùng qua đều nói rất tốt.


Trong diễn đàn còn có người tạo topic ghi chép, là một người nữ tại Đồng thành, hai mươi chín tuổi, đã kết hôn sinh con, nhà mẹ đẻ nhà chồng, gia cảnh cũng không sai, từ nhỏ chính là được nâng trong lòng bàn tay lớn lên, sau khi lập gia đình cũng sống rất tốt.


Nhưng mà năm tháng khiến người ta già đi, còn chưa tới ba mươi tuổi, cô liền cảm thấy làn da của chính mình đã bắt đầu lão hóa rồi. Có lẽ là do chất da cá nhân, có lẽ là do lúc trẻ dùng quá nhiều sản phẩm hóa học, cô tại một năm hai mươi chín tuổi này, trên mặt bắt đầu có nếp nhăn nhỏ, làn da thiếu độ đàn hồi, thậm chí còn có một ít vết nám mờ mờ.


Chồng cô là cấp nguyên lão của diễn đàn Đồng thành, hai người bọn họ còn từng làm việc tại Ngưu Vương trang, đều là fan trung thành của Ngưu Vương trang, lúc lão Chu bắt đầu bán nước dây mướp, chồng cô vừa vặn ở trên Ngưu Vương trang, mặt dày mày dạn quấn lấy không tha, còn lôi mấy người bạn làm cùng góp đủ số, một hơi cầm về năm chai cho cô, hàng này là rất thương vợ, sùng bái mù quáng đối ngưu vương trang cũng là tuyệt đối.


Sau đó cô tạo topic ghi chép ngay tại trong diễn đàn, hơn nữa quyết định tại dưới điều kiện ánh sáng như nhau, mỗi ngày đều đăng một tấm hình cận cảnh làn da trên mặt chính mình, trong sinh hoạt kế tiếp, mỗi ngày sớm tối gì cô dùng nước dây mướp, mỗi ngày chụp hình so sánh, ban ngày cũng tận lực ít dùng mỹ phẩm, lúc mới đầu còn không thích ứng lắm, vẫn cảm thấy không trang điểm hoàn mỹ liền không cách nào gặp người khác, nhưng cô vẫn là khẽ cắn môi kiên trì tiếp.


Hiệu quả trong khoảng thời gian ngắn cũng không cực kỳ rõ ràng, chờ sau khi cô dùng đủ nửa tháng rồi, tìm tấm hình chính mình lúc trước tạo topic ra so sánh, hình như là có một chút cải thiện, vì thế cô liền dùng tiếp, chờ dùng hết năm chai này rồi, topic này của cô cũng nổi rồi, nước dây mướp của nhà lão Chu lại không cần phải nói, dù sao cho tới bây giờ anh liền không vì nguồn tiêu thụ mà lo lắng.


Rất nhanh, đám dân mạng này liền phát hiện nhà lão Chu lại lên hàng mới, nước hoa hồng hoa thứ hồng, nhưng mà phần lớn bọn họ lúc mở trang web này ra, đều đã  bỏ lỡ đợt nước hoa hồng đầu tiên rồi, cũng may còn có thể đọc  miêu tả cụ thể của bảo bối này. Đồ nhà ão Chu từ trước tới nay không có giới thiệu nhiều lắm, ngoại trừ người bán của tiệm online này biên tập thống nhất điều cần biết và người chuyển phát nhanh giới thiệu tình huống, còn lại cơ bản đều lấy hình ảnh là chính.


Giống nước hoa hồng hoa thứ hồng lần này, trên trang web liền đăng hai tấm hình vành đai hoa thứ hồng, còn có hai tấm hình của người hái hoa, ngoài ra chính là cánh hoa, cảnh tượng thu hoa, cùng với quá trình đại khái của tinh luyện tinh dầu, nước hoa hồng. Bất kể là giới thiệu vắn tắt hay là hình ảnh đều rất đơn giản tự nhiên, chưa từng quá mức nhuộm đẫm bầu không khí nghệ thuật, cũng không có không cố ý cường điệu hương dã giản dị, liền như vậy chân chân thật thật phơi bày tồn tại của nước hoa hồng này trên mạng.


Đối lập nước dây mướp, giá nước hoa hồng hoa thứ hồng này liền có vẻ hơi cao, một chai nước hoa hồng nhỏ, 100cc, bán một trăm tệ, trên mạng có nói gía mắc quá, cũng có nói nước hoa hồng hoa thứ hồng phẩm chất thấp, mặc kệ bọn họ nói như thế nào, mỗi ngày lúc một đám nước hoa hồng lên giá hàng, như cũ vẫn là cướp tới khí thế ngất trời.


Từ lúc hoạt động hái hoa triển khai tới nay, thời gian La Mông mỗi ngày giết gà tìm kiếm kê linh liền cơ bản không có rồi, việc chiết xuất tinh dầu bản thân anh hiện tại cũng là dò dẫm tiến hành, tạm thời không tìm được nhân công thích hợp có thể chuyển giao hạng mục này ra ngoài, anh đành phải chính mình tạm thời làm.


Một bên kia, tuy rằng trạng thái của lão Thường vẫn tạm ổn, nhưng việc này dù sao còn rất thấp thỏm, ông lão này làm người không tệ, đối bé Khỉ nhà bọn anh cũng rất tốt, chuyện của ông ấy La Mông cảm thấy chính mình cũng có thể để tâm một chút, nhưng kê linh thứ này, dù sao cũng không phải anh muốn có liền có thể có.


Sáng ngày này trời chưa sáng, lúc Tiếu Thụ Lâm đi trấn trên luyện võ, La Mông vừa vặn cũng thúc dậy rồi, anh suy nghĩ một chút, một mình liền đi tới bên chuồng gà, sau khi nhìn chằm chằm một lúc lâu đám gà trống buộc thừng nhỏ của nhà mình, cuối cùng vẫn là bắt tay cởi hết dây thừng trên chân bắt bọn nó, một con cũng không chừa lại.


Lát sau Sài Phượng Hương và Biên Đại Quân tới đó bắt một đám gà trống nhỏ hôm nay phải chở đi Cực Vị lâu, đợi tới trời sáng rồi, gà trống gà mái gà lớn gà nhỏ đều đi tra từ trong chuồng, La Mông lại cùng bọn họ cùng nhau cho ăn.


“A ô…..”. Nha Nha, Đại Bảo hai đứa ăn hàng này đều có xu thế phát triển bề ngang, trông coi nhiều gà như vậy, cuộc sống khá nhàn hạ.
“Đại Bảo, lại đây”. La Mông ngồi xổm trên một cây gỗ, nhìn đàn gà nhà mình một lát, sau đó anh ngoắc tay bảo Đại Bảo đi qua.


“Gâu”. Đại Bảo sủa khẽ một tiếng, vài bước liền nhảy qua rồi, hiện tại con này cao lớn rồi, khổ người còn lớn hơn không ít so với cha nó, một thân lông trắng vừa bồng lại xỏa tung, tôn lên dáng người tròn xoe của nó càng thêm tròn xoe, lão Chu không ý kiến gì đối dáng người của nó, chính là có chút ý kiến đối sức ăn của nó.


“Bảo à, mày đi bắt con gà giùm tao, nếu có thể có kê linh, tao mời mày ăn thịt gà một tuần, mỗi ngày một con”. Lão Chu vỗ vỗ đầu chó của Đại Bảo nhà bọn anh nói.
“Gâu!”. Thật hả? Đại Bảo lè lưỡi phe phẩy cái đuôi đầy mắt chờ mong.
“Biết kê linh ha?”.
“Gâu!”.


“Ái chà xem khổ người của mày kìa, mày đó rốt cuộc ăn bao nhiêu đồ ngon của lão tử? Con tao cũng không ăn nhiều bằng mày”.
“Gâu ô…..”.
“Tìm được rồi liền ăn thịt gà, tìm không thấy liền gặm bánh bao chay”.
“A ô a ô!!!”.
“Được rồi, đi đi, kháng nghị vô hiệu”.


Đại Bảo con này đi vào đàn gà, thậm chí đều không do dự chút nào, liền mạnh nhào qua một con gà trống lớn oai phong lẫm liệt, con gà trống đó cực kỳ dũng mãnh, vừa là quạt cánh lại là đạp chân, bất đắc dĩ nó và Đại Bảo căn bản không cùng một cái cân nặng, vài cái liền bị cắn cánh ngậm tới trước mặt La Mông.


“Mày xác định trên người nó có kê linh? Mày cũng không  tỉ mỉ tìm nha”. Lão Chu nhìn nhìn con gà trống lớn này, đây chính là một con gà lấy giống tốt nhất nhà bọn anh, gà chiến đấu trong gà lấy giống, Đại Bảo hàng này sẽ không là hiểu sai ý của anh chứ?


Đại Bảo thả con gà trống lớn ngậm trong miện xuống đất, giơ lên một cái chân trước khỏe mạnh dậm một cái lên cổ gà: “A ô a ô a ô! A ô ô ô ô ô!”.
Tình hình của mỗi một con gà trong này nó đều rõ như lòng bàn tay, còn cần tỉ mỉ tìm?