Người Trộm Bóng

Giới Thiệu

Marc Levy (sinh ngày 16 tháng 10 năm 1961, tại Boulogne-Billancourt, nước Pháp) là nhà văn người Pháp gốc Do Thái. Ở tuổi 18, ông gia nhập Hội Chữ Thập Đỏ ở Pháp, nơi ông đã dành 6 năm hoạt động. Trong cùng thời gian, ông học ngành quản lý máy tính ở trường Đại học Paris-Dauphine và sau đó sinh sống tại Hoa Kỳ từ năm 1984 đến năm 1991. Tại đây, ông đã đặt nền tảng cho hai công ty - 1 đặt cơ sở tại California và 1 ở Colorado - chuyên về đồ họa tin học. Vào năm 1991, ông hợp tác lập ra một công ty thiết kế và xây dựng ở trong nước mà sau này đã trở thành một trong những hãng kiến trúc dẫn đầu ở Pháp.

Docsach24.com

Marc Levy viết quyển tiểu thuyết đầu tiên của mình với tên Et si c'était vrai (Nếu em không phải một giấc mơ) vào năm 1998. Ông viết cuốn sách này cho con trai mình, khi đã là một thương gia thành công. Năm 1999, sau khi bán bản quyền phim Et si c'était vrai... cho hãng Dreamworks, ông kết thúc công việc ở hãng kiến trúc để theo đuổi sự nghiệp viết văn của mình.

Marc Levy là một trong những tiểu thuyết gia nổi tiếng nhất nước Pháp, hiện sống tại Luân Đôn. Các tác phẩm của ông đã được dịch ra 41 ngôn ngữ và tiêu thụ 19 triệu bản trên khắp thế giới. Người trộm bóng là tiểu thuyết thứ mười một của ông.

Những tác phẩm của Marc Levy do Nhã Nam xuất bản:

Nếu em không phải một giấc mơ

Kiếp sau

Bảy ngày cho mãi mãi

Bạn tôi tình tôi

Gặp lại

Em ở đâu?

Những đứa con của tự do

Mọi điều ta chưa nói

Ngày đầu tiẻn

Đêm đầu tiên

Người trộm bóng

GIỚI THIỆU TÁC PHẨM

Những cái bóng có thể tiết lộ điều gì về chủ nhân của nó?

Câu trả lời chỉ có thể đến từ Người trộm bóng - một cậu bé có tuổi thơ chẳng mấy yên bình ở một vùng ngoại ô heo hút - bởi qua những lần cầu cứu hay trút bầu tâm sự, chúng đã trở thành bạn bè thân thiết của cậu từ lức nào không hay.

Năm tháng trôi qua, cậu bé ngày nào đã trở thành sinh viên trường Y, những cái bóng lại song hành cùng cậu trên từng bước thăng trầm của cuộc sống, sự nghiệp và cả... TÌNH YÊU. Và lần này, những rắc rối thực sự mới bắt đầu lộ diện...

Hài hước, dịu dàng mà thấm thía, Người trộm bóng đích thực là một câu chuyện tình yêu được Marc Levy viết ở số nhiều.

NHẬN XÉT

“Sau một cuốn tiểu thuyết hai phần, Marc Levy trở lại với một thể loại gần gũi hơn với cuốn tiều thuyết đầu tay, Nếu em không phải một giấc mơ. Với Người trộm bóng, tiểu thuyết gia dành tặng chúng ta một cuốn sách viết theo lối đậm chất tâm tình nhất từ trước tới nay.” - Carrefour Savoirs

“Trong cuốn sách này có những tia lấp lánh của khiếu hài hước và tình yêu thương vô bờ bến, những câu hỏi đích thực vì tình yêu, giác quan thiên bẩm trong việc kiến tạo và trí tưởng tượng luôn tuyệt vời đã tạo nên những cuộc phiêu lưu của con người. Thêm một lần nữa, pháp thuật lại phát huy tác dụng."- Le Parisien

“Nhân vật chính của Người trộm bóng gợi nhớ gưong mặt đã đi vào huyền thoại của Holden Caulfield, nhân vật chính trong Bắt trẻ đồng xanh của J.D. Salinger.” - Le Télégramme

“Trong Người trộm bóng, MarcLevy đã biết tận dụng bản tính vô cùng nhạy cảm của mình, đúc rút kinh nghiệm cá nhân thành nguồn nuôi dưỡng các nhân vật và câu chuyện của ông. (...) Diễn biến tâm lý nhân vật logic và khả năng xây dựng một câu chuyện tình yêu tuyệt đẹp sẽ khiến người hâm mộ không phải thất vọng.”- Le Figaro

“Lại thêm một thành công hoàn toàn nằm trong dự kiến. Marc Levy đã viết nên Người trộm bóng như một câu chuyện triết lý… Câu chuyện cảm động về một cậu nhóc lẻn vào cái bóng của những người khác và qua đó nhận biết những suy nghĩ, hy vọng, đau đớn thống khổ của họ. Một câu chuyện trong đó MarcLevy đã lộ diện đôi chút, hẳn là thế." - Paris-Normandie.

Dành tặng Pauline, Louis và Georges

“Có những kẻ luôn chăm chăm ôm lấy những chiếc bóng; họ chỉ có được cái bóng của hạnh phúc mà thôi.”

William SHAKESPEARE

“Tình yêu, bạn biết đấy, thứ nó cần nhất chính là trí tưởng tượng. Mỗi người cần sáng tạo ra người kia của mình bằng toàn bộ trí tưởng tượng và sức mạnh của bản thân họ, và không được nhượng bộ thực tế, dù chỉ một ly một tấc; đến lúc đó, khi hai trí tưởng tượng gặp nhau… sẽ không còn gì đẹp hơn thế nữa.”

Romain GARY

 

Tôi sợ bóng tối, sợ những hình thù xuất hiện trong bóng tối của màn đêm, nhảy múa trên các nép gấp rèm cửa, trên giấy dán tường trong một căn phòng ngủ. Chúng dần dà biến mất cùng với thời gian. Thế nhưng chỉ cần tôi hồi tưởng đến thời thơ ấu là chúng xuất hiện trở lại, khủng khiếp, đầy đe dọa.

Một câu ngạn ngữ Trung Hoa có nói một người lịch thiệp không giẫm chân lên bóng của người đứng cạnh mình, song vào ngày bước chân tới ngôi trường mới này tôi vẫn chưa biết tới câu nói đó. Thời thơ ấu của tôi ở cả đó, dưới khoảng sân trường kia. Tôi muốn xua đuổi tuổi thơ đó đi, trở thành người lớn, còn nó cứ bám dính lấy tôi trong hình hài này, quá chật chội và nhỏ bé so với mơ ước của tôi.

Docsach24.com