Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 30: Theo Yêu Cầu

"Chuyện gì, cô nói đi?" ngự gao đưa tay sờ túi quần, định tìm điếu thuốc lá để hút. Không biết vì sao, khi nhìn thấy những vết bầm tím trên người cô, trong lòng anh rất nặng nề.

"Có thể cho tôi ở trong một căn nhà không?" Cô là người tình, là công cụ giải quyết nhu cầu sinh lý, vậy cô yêu cầu anh ta cho cô một căn nhà cũng không có gì là quá đáng chứ.

Bọn họ đều theo nhu cầu của bản thân mà thôi.

Ngự Giao sững sờ một lúc, khóe miệng nhếch lên đầy vẻ trào phúng.

Cô ta quả nhiên không phải người tốt gì, vậy sự mềm lòng của anh là điều không cần thiết rồi.

Phụ nữ chỉ biết ham muốn hưởng thụ vật chất, là loại anh chán ghét nhất.

"Có thể, không thành vấn đề" Một căn nhà đối với anh mà nói, chỉ là nhỏ giống sợi lông trên củ ấu mà thôi.

Thực ra, cô chỉ muốn có một căn nhà để ổn định cuộc sống.

Sau này nếu Tô Y Thu đến nhà họ Thẩm, vậy chuyện cô ở đây sớm hay muộn cũng sẽ bị phát hiện. Cho nên cô muốn chuyển ra ngoài, hơn nữa có thể cho em trai cô một môi trường sống tốt hơn.

Trên thế giới này có rất nhiều chuyện chỉ có thể chấp nhận không thể phản kháng, vậy sao cô không thử ở trong tình thế khó khăn đau khổ này tìm một con đường đi khác tốt hơn.

Giống như một câu nói trên mạng internet: Cuộc sống giống như một đứa trẻ, không thể phản kháng thì sẽ phải học cách hưởng thụ.

Có lẽ có người sẽ cười cô làm như vậy rất vô liêm sỉ, nhưng cô không quan tâm. Dù sao con người cô đã bị Ngự Giao nắm trong tay, cho dù phản kháng cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp, vậy cô phải khiến em trai được sống những ngày tháng tốt đẹp.

***


Ngự Giao thực sự là một người đàn ông nói được làm được.

Hai ngày sau, anh ta đã mua một căn nhà trong rộng lớn xa hoa trong một khu phố sầm uất, có vườn hoa trên sân thượng, bên trong còn có bể bơi,

Căn nhà nằm ở giữa thành phố cảng phồn hoa, giá cả chắc chắn không dưới hai ba vạn tệ.

Doãn Băng Dao không ngờ anh lại hào phóng như vậy.

Anh không xuất hiện, là Lang Long lái xe tới đón hai chị em cô, đưa đến căn nhà mới.

"Ngự Giao đâu?" ít nhất phải gặp mặt anh ta nói một tiếng cảm ơn.

"Cậu ấy.... có chút việc bận, không thể tới đây" Lang Long nói lảng sang chuyện khác: "Có vấn đề gì cô có thể nói với tôi, tôi sẽ chuyển lời đến tổng giám đốc"

"Không có việc gì. Tôi chỉ tiện miệng hỏi vậy thôi" khóe miệng xinh đẹp khẽ nở nụ cười tự giễu.

Anh ta luôn như vâyh, muốn đến thì đến, muốn gặp cô thì liền gọi cô đến. Còn cô, chỉ có thể để mặc cho anh nắm giữ.

"Nếu không có chuyện gì nữa, tôi đi trước đây" Lang Long rút danh thiếp nói, "Trên đây có số điện thoại của tôi, có chuyện gì có thể gọi cho tôi"

Hai chị em cô cầm chìa khó mở cửa căn nhà mới, cô rất vui vì anh có thể đồng ý với yêu cầu của cô.

Trong nhà họ Thẩm, thật sự khiến người ta rất áp lực.


"Oa, Chị, căn nhà rộng quá" Doãn Lăng Diệc vừa bước vào nhà liền vui sướng nói, ngồi chỗ này một chút sờ chỗ kia một chút.

"Em thích không?"

"Dạ thích.... Ở đây trời mưa có bị rột không?" Doãn Lăng Diệc nhíu mày, có chút nghi ngờ.

"Đương nhiên là không rồi" Doãn Băng Dao thấy buồn cười nói.

"Lúc trời mưa to gió lớn cửa sổ có bị thổi tung không?" doãn lang chạy đến lay cánh tay cô, "Nếu cũng giống căn nhà trước đây, vậy lăng không thích đâu, vì chị sẽ lạnh"

"Tất nhiên là cửa sổ sẽ không bị thổi tung"

"Còn mùa hè trời nóng thì sao?"

"Không đâu, ở đây đông ấm hè mát"

"Thật sao, vậy thì tốt quá, Lăng Diệc thích nơi này, nhưng chúng ta ở lại đây bao lâu vậy? Liệu có bị... gì kia đuổi ra ngoài...." cậu trề môi nói, vẻ mặt có chút ấm ức.

Người gì Doãn Lăng Diệc diệc nhắc tới chính là Thi Lục Đình.

"Không đâu, em yêu tâm đi, bà ta sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt Lăng Diệc nữa" Băng Dao biết em trai rất sợ người đàn bà kia. Vì trước kia, bà ra lúc nào cũng đánh cậu.

Có lẽ em trại cô bị chính là bà ta đánh thành đần độn, nhớ hồi nhỏ Lăng Diệc thông minh đáng yêu như vậy.

Nhưng nơi này có thể ở trong bao lâu, thực sự cô cũng không biết, có lẽ một ngày nào đó khi Ngự Giao đã chán ngấy cô rồi, sẽ đuổi cô đi thôi.

Nhưng chỉ cần nhìn em trai vui vẻ như vây giờ, cô cảm thấy tất cả những gì mình làm đều đáng giá.

"Vậy bây giờ em ở đây thăm quan nhà mới nhé, chị đi về nơi ở trước đây lấy chút đồ."

Mặc dù nơi này rất xa hoa, nhưng có một số đồ vật dùng lâu sẽ có tình cảm.

Một mình Doãn Băng Dao trở lại căn nhà trước đây hai chị em cô từng ở, không ngờ ở nơi đó, gặp lại một người đã rất lâu không gặp.