Cole ghé thăngay tuần sau đó, và tuần sau đó, rồi tuần sau đó nữa. Một tháng trôi qua, mỗi dịp cuối tuần Cole đều ở đó, thỉnh thoảng anh bay chuyến đêm ngày thứ sáu, thỉnh thoảng anh đến vào ngày thứ Bảy và tối chủ nhật thì anh lại rời đi. Một tháng riêng tư tuyệt vời và học cách nhìn rõ nhau, duy chỉ một tin đồn nhảm mà Jolie luôn đụng phải là từ người hàng xóm lớn tuổi của cô, người mà cứ để ý ‘người đàn ông trẻ tuổi’ của Jolie.
Cuộc sống thật tuyệt vời.
‘ Em định làm gì vào cuối tuần tới?’ Cole lười biếng hỏi vào chiều Chủ Nhật khi Jolie đang ở bếp đang trộn bột bánh và lén lút nếm thử bằng những ngón tay. Cole rất thích nấu ăn – một điều khám phá nữa mà làm cô ngạc nhiên, mặc dù có lẽ nó không nên. Cole Reeds có thể xoay chuyển bất cứ thứ gì trong tay anh.
‘ Không nhiều lắm,’ cô nói. ‘ Tại sao?’
‘ Anh đang cầm trong tay bữa cơm của những nhân viên của Rees Holdings và đối tác làm ăn của họ. Sẽ có bài thuyết trình ngắn gọn, có rất nhiều sự liên kết. Anh đã làm một số thay đổi kết cấu đến những thế mạnh khác của công ty trong thời gian gần đây. Cuộc họp chủ yếu củng cố lại những thay đổi đó.’
‘ Vậy anh không ghé đến đây đúng không?’ Jolie giữ giọng mình nhỏ lại và hi vọng sẽ giấu được sự thất vọng của cô.
‘ Không. Anh sẽ không thể đến đây. Không có nghĩa là anh không muốn gặp em.’
Bột bánh cần được để yên. Jolie cần ngồi xuống bởi vì cô nghĩ cô sẽ biết được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Ảo tưởng bí mật cuối cùng cô thật chuyên tâm cẩn thận. Sự xâm lược của thế giới thực vào thế giới tưởng tượng của cô và Cole đã tạo ra. Jolie không phải là một người hâm mộ của thế giới thực.
‘ Vậy, em muốn thế nào, Jolie?’ anh thầm thì. ‘ Em có muốn đến chỗ anh ở Queenstown tuần này không? Bởi vì anh muốn dắt em đến bữa tiệc đó. Như là một bạn nhảy.’
‘ Đó là một ý kiến tồi tệ.’
‘ Em sợ điều gì thế, Jolie? Mấy tin đồn nhảm à?’
‘ Oh, em nghĩ anh sẽ thấy em sợ nhiều thứ khác hơn là mấy tin đồn ấy.’ Jolie để chiếc muỗng khuấy trên kệ và trao Cole cặp mắt phiền muộn. Anh vẫn đứng đó, đôi mắt xanh anh nhìn chăm chú. ‘ Những điều chúng ta có… những điều chúng ta làm.. tất cả điều đó làm chúng ta ở đây. Em không biết sẽ tốt đẹp ra sao khi mọi chuyện của chúng ta diễn ra ở Queenstown.
‘ Đã đến lúc phơi bày mọi thứ, em nói có phải không?’
‘ Dường như chuyện đó có hơi … sớm.’
‘ Ngốc thật,’ anh nói dịu dàng.
Nếu chiếc mũ ấy vừa thì… ‘ Em chỉ.. Gia đình anh sẽ nói gì? Về anh và em. Về chúng ta.’
‘ Hannah đã có những nghi ngờ khi hỏi anh đi đâu vào cuối tuần. Nó chưa hỏi.’
‘ Và anh không nói.’
‘ Như em thường nói,’ Cole nhẹ nhàng nói. ‘ Đã đến lúc rồi.’
‘ Vậy mẹ anh thì sao? Bà ấy có nghi ngờ gì khi anh gặp em không?’
‘ Dĩ nhiên là không. Mẹ con anh không nói chuyện nhiều.’
‘ Nhưng bà ấy sẽ có mặt trong buổi tiệc.’
‘ Đúng vậy.’
‘ Nói điều gì thay vì bắt tay làm nhục trước tất cả cộng đồng bữa tiệc, anh là một đứa con ngoan, đến thăm bà ấy hay gọi nói cho bà ấy biết trước mọi thứ về chúng ta ?’
‘ Nhưng bà ấy sẽ không mất lịch sự đâu.’
Jolie cười lớn ; cô không thể ngừng được. Người đàn ông này có một tính tình xảo quyệt đánh dấu bởi một đường rộng lớn. ‘ Anh muốn ép em về chuyện này. Ép em vào gia đình anh và giao cho họ mà không có đường về, chẳng hề tạo ra một viễn cảnh nào.’
‘ Đúng vậy.’ Cole nhìn kiên định vào mắt cô chứa mọi giận dữ của người đang đàm phán hoàn toàn đưa ra định đoạt điều anh muốn.
‘ Em đồng ý chứ ?’
‘ Thật tình là em không biết.’
‘ Em sẽ cần một bộ váy dạ hội.’
‘ Em có một bộ,’ cô thầm thì, với một cái nhìn ước lượng tốt đẹp. ‘Và trước khi anh trở nên kiêu ngạo, nó nghe như không phải là một buổi dạ hội. Nó nghe như là một bữa tiệc áo váy vậy.’
‘ Em có một trong mấy bộ đó không ?’
‘ Em có. Và em nghĩ anh đang đẩy sự may của anh đi khi nó tới để mà ép em đến gia đình anh. Em nghi là họ đã sẵn sàng. Em thì chưa. Thật đấy, Cole,’ Cô năn nỉ. ‘ Tại sao lại là lúc này? Không phải mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp sao ?’
Cole quay lại và bước về phòng khách nhỏ của cô. Cô không nghĩ anh thấy được vẻ xinh xắn của nó trong lúc này, chỉ là những bức tường. Và chúng đóng lại.
‘ Đúng vậy, mọi thứ đang rất tốt đẹp, ‘ anh nói một cách cộc cằn. ‘ Đó là thứ mà anh cần ở em thêm tí nữa. Anh không thể rời khỏi thế giới của mình và đến gia nhập hay chơi trong thế giới của em được, Red. Thỉnh thoảng anh sẽ cần em – và muốn em – muốn em – trong thế giới của anh. Em có hiểu không ?’
Jolie nhìn anh mà không nói nên lời. Một cách lo lắng.
‘ Đây là một bài kiểm tra ư ? Vài kiểu thí nghiệm nếu như mối quan hệ này có chức năng ở thế giới thực hay không ư ?’
‘ Đúng vậy,’ anh nói một cách cộc lốc và rồi, ‘Không. Chết tiệt thật. Tại sao em nghĩ đây là một bài kiểm tra nhỉ ? Tại sao em không nghĩ đấy là một bước tiếp trong mối quan hệ của chúng ta ?’
‘ Tại sao anh không nghĩ đó sẽ là một cú sốc cho gia đình anh ?’ cô đáp lại. ‘ Điều đó cần được giải quyết một cách nhạy cảm hơn là đấm mạnh vào cổ họ.’
‘ Được rồi, anh sẽ nói với họ trước,’ anh ngắt lời. ‘ Vậy thì bây giờ em có có đi với anh đến bữa tiệc đó công khai được chứ ?’
‘ Em chỉ nghĩ – ‘
‘ Anh biết em nghĩ gì,’ anh hét lên. ‘ Em muốn anh đối với mối quan hệ này như một bí mật nhỏ xấu xa. Anh sẽ không đâu. Chúng ta chẳng làm gì sai cả. Anh không phải như cha anh, và anh không chờ chết bởi sự chèn ép của mớ lộn xộn mà ông để lại.’
Cole hít một hơi thật dài. Jolie nhìn anh một cách thận trọng.
‘ Oh, chết tiệt,’ anh nói một cách cộc cằn. ‘ Anh xin lỗi, Red. Anh chỉ là …. Những vấn đề của cha anh trong lúc này. Anh đang giải quyết chúng. Anh sẽ chinh phục được chúng, nhưng chỉ là …hãy trả lời anh điều này. Nếu mẹ em chưa từng làm tình nhân của cha anh, nếu như anh chỉ là một người yêu, người mời em vào thế giới của anh ta để em có thể thấy em thích ở đấy, và thích anh ta, và cái cách anh ta điều khiển nó, em sẽ đến chứ?’