Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

Chương 172: Thiên tài White điên loạn

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

White bị ký ức chém giết đáng sợ chiếm cứ. Hắn đóng chặt lại mắt, hắn làm bộ ngủ, nhưng hắn biết phát sinh cái gì —— bác gái đang chiến đấu cùng kẻ địch, mẹ hai đang chảy máu, đại ca cùng Nhị ca giúp mẹ hai bịt lại vết thương. Bên ngoài cuồn cuộn những kẻ phản bội, vĩnh viễn không có điểm dừng - rêu rao lên, xông đến, bác gái tựa hồ bị thương, bà triệu hoán rất nhiều những chú chim cùng bà cùng ngăn địch.

Hô hấp của mẹ hai càng ngày càng yếu, đại ca cùng Nhị ca nhỏ giọng gào khóc, bi thảm luống cuống.

Không có ai biết, hắn tỉnh táo ghi chép tất cả những thứ này...

San Đạo trưởng thành sớm, trí tuệ không phải trời sinh, hắn làm ba ba của San Đạo, San Đạo giống như hắn, bảy tháng liền phá vỏ chui ra, sinh ra xong liền thông minh hơn so với hài đồng tầm thường, lấy tốc độ thần kỳ đến không thể tưởng tượng nhanh chóng hấp thu tri thức người thường phải cần mười năm, hai mươi năm mới có thể học xong. Chỉ có điều cái họa diệt vọng kia phát sinh quá sớm, kiềm chế biểu hiện của hắn, hắn đem rất nhiều thứ mình có thể khoe khoang giấu đi... Hắn nỗ lực biểu hiện càng như một đứa trẻ bình thường.

Còn có một ký ức rất xa xôi! Ký ức hắn mới vừa lúc ra đời...

"Sovo giáo sư, Sovo giáo sư, ngươi tỉnh lại đi... Đừng bỏ lại bảo bảo a!" Hai người phụ nữ đồng thời hô.

"Thật đáng thương, vừa sinh ra đã không còn mẹ..." Bác gái kiên cường như vậy cũng âm u rơi lệ.

"Bảo bối, không cần lo lắng, sau này chúng ta chính là mẹ con" Mẹ hai khinh thân sờ sờ mặt hắn, tay bà thật là ôn nhu, giọng nói của bà thật dễ nghe. Bà thật giống xưa nay đều là khí định thần nhàn như vậy, ôn nhu như nước.

"Đứa nhỏ này tương lai sẽ là lão tam XP gia! Sovo giáo sư, xin yên tâm, chuyện ta đáp ứng ngài nhất định sẽ làm được!" Bác gái như chặt đinh chém sắt - vỗ vỗ lồng ngực, hào khí vạn trượng - ở trước mặt người mẹ đã qua đời của hắn mà thề.

...

Rất nhiều năm sau, khi hắn lớn rồi, ở trong mơ nhớ lại đoạn ký ức vốn đã chôn vùi từ lâu, hắn tra được tư liệu "Sovo giáo sư".

Nàng là một nữ nhân tuổi trẻ, lông mày tinh tế, đôi mắt mang một cặp mắt kính, có vẻ nhàn tĩnh trang nhã, biết tính mộc mạc.

Nàng không có cánh.

Nàng là một nhân loại. Mặc dù là một trong nhân loại tài năng xuất chúng nhất, có thể năm trăm năm đều sẽ không có thêm một trí giả như vậy. Nàng rất thông minh, nàng hơn hai mươi tuổi liền thành giáo sư đại học, là lão sư của bác gái cùng mẹ hai.

Nàng một đời không kết hôn, thế nhưng sinh ra một đứa trẻ cánh trắng. Vừa bắt đầu ai cũng không rõ ràng đến cùng ai mới là người nàng yêu, phụ thân của hài tử. Này vẫn là một câu đố.

Mãi đến tận đương gia chủ mẫu XP gia tuyên bố đứa trẻ tội nghiệp không người nhận là người thừa kế hợp pháp XP gia, là lão tam, mọi người mới bừng tỉnh —— nha, thiếu gia XP gia ham muốn thật là rộng, không chỉ bên trong hậu cung có nữ tướng quân anh dũng, còn có đệ nhất mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành Dực quốc - Hồng phu nhân, hiện tại nữ nhân tài năng này hắn cũng muốn hớt tay, quả nhiên bên trong vạn hoa, độc hưởng hoa thơm cỏ lạ.

Sự nhiệt tình của White đối với sinh vật di truyền học bắt nguồn từ sự hoài nghi sao mình cùng hai ca ca đều không có lấy một chút nào giống nhau. Sau đó, hắn phát hiện mình cùng các trưởng bối XP gia đều chẳng có điểm nào giống nhau ——XP gia tuy rằng bị phá huỷ, nhưng sau khi trùng kiến, vẫn là từ bên trong phế tích kiếm ra được các bức ảnh đời trước, lần lượt treo lơ lửng ở trên tường trong đường hầm xưa. Liếc mắt nhìn qua, những nét trên khuôn mặt hoặc thần thái đều có chút tương tự. Đại ca Nhị ca ít nhiều sẽ di truyền đến một chút đặc tính, tỷ như đôi mắt sắc bén, cằm hình W, xương gò má cùng cái trán...

Mà hắn, một chút xíu cũng không có. Hắn cũng chỉ là ở trong tư liệu "Sovo giáo sư", cảm giác mình cùng mẹ đẻ có chút tương tự thôi...

Mãi đến tận hắn có được thiết bị kiểm nghiệm DNA của chính mình, lén lút xét nghiệm DNA tổ hợp của ba huynh đệ, hắn mới biết một bí mật kinh thiên động địa —— số liệu DNA của đại ca cùng Nhị ca chứng minh bọn họ là anh em ruột cùng cha khác mẹ. Nhưng hắn lại không phải người XP gia, hắn cùng đại ca Nhị ca không có liên hệ máu mủ!!!

Chuyện này khiến hắn trở nên trầm mặc, hướng nội, hoảng sợ, hậm hực. Hắn đốt tất cả báo cáo thành tro bụi, lại quỳ trước đống tro bụi kia khóc nức nở, cho tới khóe mắt đều sưng to.

"Tiểu đệ biến thành con cá vàng rồi!" Hắn nhớ tới Nhị ca như vậy chế nhạo hắn, xoa mặt bánh bao của hắn.

" Cũng thật là, vì cái gì khóc nhè đây? Nói cho ca ca nghe, ai dám bắt nạt tiểu đệ nhà chúng ta, huynh đi giúp ngươi báo thù!" Nhị ca nắm nắm quả đấm của huynh ấy.

"Nam tử hán chỉ đổ máu, không đổ lệ!" Đại ca dùng sức vỗ vỗ vai nhỏ hắn, như là làm như vậy là có thể lấy dũng khí toàn thân huynh ấy truyền cho hắn.

"Ca ca, nếu như hai người có một ngày phát hiện ta không là đệ đệ hai huynh, liệu có còn cần ta nữa không?" Hắn vẻ mặt đưa đám hỏi. Hắn cái tuổi đó còn không hiểu được ẩn giấu lời trong tim của mình.

"Ngu ngốc, ngươi làm sao có thể hỏi ngu như vậy? Huynh đệ sinh ra chính là huynh đệ, cả đời đều là huynh đệ, làm sao có khả năng ngày hôm nay là huynh đệ, đến ngày mai sẽ không phải huynh đệ? Ngươi sẽ không liền vì chuyện này khóc chứ?" Nhị ca khó có thể tin – nhéo nhéo cái mũi của hắn, cười to lên, "Ai yêu, tiểu đệ cưng cũng quá buồn lo vô cớ! Mấy cô bạn gái của ta có thể ngày hôm nay là bạn gái của ta, ngày mai sẽ không phải, thế nhưng ta rất có trách nhiệm - nói cho ngươi —— ngươi vĩnh viễn là tiểu đệ của ta, ai cũng không thể thay đổi."

White ngừng khóc, ngẩn lên đầu nhỏ, nhìn đại ca một chút. Đại ca sờ sờ đầu hắn, cũng làm bảo đảm: "Đại ca cả đời đều sẽ bảo vệ hai người các ngươi, ba người chúng ta phải cả đời không xa rời nhau, lời thề năm đó, chúng ta đều phải tuân thủ..."

Đại ca nói chính là uống máu thề kia, hắn đương nhiên nhớ tới —— ba huynh đệ chúng ta từ đây đồng sinh cộng tử, vĩnh không ở riêng, cùng thê cộng tử. Nếu làm trái lời, trời giáng lôi phích, biến thành tro bụi.

...

White ở bên trong thức hải chìm chìm nổi nổi, một lúc nghĩ đến ký ức ban đầu, một lúc nghĩ đến mặt trời mãnh liệt, năm đó bọn họ phát huyết thệ, vẫn rõ ràng đến nhớ được xế chiều hôm đó bản thân dụi mắt thành "mắt cá vàng", buộc hai ca ca an ủi hắn...

Hắn lại nhớ được bản thân không bay lên được, làm sao cũng không bay lên được. Hắn sợ cao, sợ ngã, sợ chết, luôn không nắm giữ được năng lực cánh cùng tay chân phối hợp—— mẹ của hắn là một nhân loại, hắn là hài tử của nhân loại, làm sao có khả năng có năng lực bay lượn? Hắn có suy lý đương nhiên như vậy, thuận lý thành chương - giờ dạy học bay lượn trở thành bóng ma trong lòng hắn.

Hắn bị bạn học mắng vì là "Yêm gà", "Người bay lượn mất đi công năng ", "Kẻ thoái hóa ", "Kẻ làm mất mặt XP gia"...

Hắn bị cười nhạo, vây công. Thành tích cuộc thi của hắn cũng trở thành cớ những người đố kị kia công kích hắn. Bọn họ nói hắn là một quái thai, biết giải những đề khó, nhưng bản năng bay lượn đơn giản nhất lại không biết. Hắn là thiên tài, càng là ngớ ngẩn!

Hắn bị ép đuổi học. Hắn ở nhà cùng số 12 quản gia, số 13 bác sĩ. Đại ca tòng quân, Nhị ca phải gánh vác gia tộc, áp lực lớn đến mọi người đều thở không nổi.

Hắn phải ngoan ngoãn, hắn phải nghe lời, phải hiểu chuyện, không được để mọi người buồn phiền. Hắn chủ động học tập tất cả tri thức, hắn ở trên internet thỉnh giáo tên các giáo sư đương đại, Nhị ca còn giúp hắn tìm rất nhiều gia giáo tài giỏi nhất, sau đó những giáo sư một chút đều không thỏa mãn được hắn, hắn bắt đầu toàn bộ tự học, hắn dùng tốc độ khó mà tin nổi tự học trở thành nhà khoa học trẻ nhất trong lịch sử.

Hắn trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, một lòng đặt ở học thuật nghiên cứu, lại có hai ca ca ủng hộ, hoàn toàn không hạn chế hắn, trái lại khắp nơi phát sinh hắn tất cả học tập dã tính, hắn như cỏ dại như thế - sinh trưởng, trắng trợn không kiêng dè.

Thế nhưng hắn vẫn có lúc phiền muộn. Mỗi khi tham gia các vũ hội quý tộc, hoàn toàn không trốn tránh được, tỷ như Vương thượng Vương Hậu mời, hắn sẽ bị các quý tộc cùng tuổi lén lút bắt nạt.

Hiện tại bọn họ dùng từ ngữ mới đến ô nhục hắn. Bọn họ nói hắn là một nam nhân, đánh mất công năng. Bọn họ nói xấu hắn không thể nhân đạo. Bọn họ ở trước mặt hắn khoe khoang bạn gái xinh đẹp, nam sủng nữ nô nhân loại xinh đẹp. Bọn họ thậm chí ở trước mặt hắn tiến hành biểu diễn khó coi, đến làm nhục chế nhạo hắn xử nam... Ngũ thiếu thậm chí muốn xé đi quần của hắn, kiểm tra hắn có phải là nhỏ như cây tăm...

White điên cuồng từ trong những đám người vô liêm sỉ kia tránh ra, dùng hết khí lực toàn thân.

Hắn cắm đầu mà chạy, nhưng hắn chỉ có hai chân, không giống đám người phía sau điên cuồng đuổi bắt, bọn họ căn bản không cần chạy, bọn họ bay lên đỉnh đầu, dễ dàng liền có thể vượt qua hắn, cản hắn lai lên, tiến hành một vòng mới lạnh bạo lực cùng trò đùa dai.

Vũ hội, thành ký ức kinh khủng nhất của hắn, nhưng thành tiết mục cuồng hoan của bọn họ.

Bọn họ thậm chí sẽ giảo hoạt - phân công, mời người đẩy ra hai ca ca, sau đó tất cả mọi người đem hắn uy hiếp đến địa phương không ai, tiến hành tiết mục trào phúng mỗi năm một lần. Mãi đến tận White mất khống chế đại náo, như dã thú, như điên đồ giống như khắp nơi chuyển loạn, thất tâm phong – ném loạn đồ vật, nói số hiệu ai cũng nghe không hiểu, để bộ mặt XP gia mất hết, bọn họ mới cao hứng hóng dài cổ, nhìn hai ca ca đem hắn ra khỏi hiện trường vũ hội.

White lúc mất khống chế thậm chí còn cắn bị thương người... Có một lần cánh tay Nhị ca bị cắn nát, máu me đầm đìa, Vương Hậu sợ máu, trực tiếp doạ co quắp. Những kẻ tham gia vũ hội, đều muốn phái bác sĩ tâm lý chuẩn bệnh cho hắn...

Lại sau đó, trên dưới Dực quốc đều biết, lão tam XP gia là người điên, bệnh thần kinh.

Chỉ có ở trong cái vương quốc được xây dựng dành riêng cho hắn ở XP gia, hắn mới là quốc vương. Hắn mới được tán thành là thiên tài, thần đồng, nhà khoa học.

... Mà hiện tại, có người muốn phá huỷ vương quốc của hắn! Phòng thí nghiệm của bị chiếm lấy! Nhà hắn không thể quay về! Người xấu kia giả mạo Tiêu Tiễn, hiện tại còn muốn giả mạo đại ca! Nếu như hắn đủ thông minh, thì sẽ không để tên bại hoại kia khống chế hệ thống trưởng máy, hắn sớm phải nâng cao hệ thống an toàn mới đúng! Hắn thật đáng chết!

Hơn nữa trứng bảo bảo thứ hai, còn ở trong phòng thí nghiệm, cái tên bại hoại kia sẽ đối xử ra sao với bảo bảo còn chưa thoát xác đây? Hắn ta căn bản không có nhân tính a! Trứng bảo bảo của hắn!

Nếu như hắn bình thường quan tâm kỹ càng thằng bé một chút là tốt rồi, nếu như hắn như đối xử với trứng thứ hai như đối xử với San Đạo cẩn thận mà trông coi như thế là tốt rồi, nếu như hắn trước khi rời nhà mang theo bảo bảo cùng rời đi là tốt rồi! Kia liền không sẽ xảy ra chuyện như vậy a!

Tại sao vừa bắt đầu liền không hết cách đây?

White điên cuồng kiểm điểm mỗi một bước cuộc đời mình, nhưng mỗi một bước đều có sai, sai, vẫn là sai.

Phải chữa trị a! Hắn không ngừng mà tản bộ bước chân, chìm đắm ở bên trong ma cảnh của chính mình, không cách nào tự kiềm chế.