Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

Chương 154: Tân sinh

White không phải không đố kị, chỉ là cảm giác kinh hoảng cùng áy náy thất lạc " video cảm xúc mãnh liệt " nhấn chìm hắn.

Có điều cũng còn tốt, đã qua ba tháng, còn không có bất kỳ người nào phát tin tới uy hiếp, trên internet cũng không cái gì gió thổi cỏ lay. Hắn rốt cục thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu chuyên tâm chế tạo "Trứng số hai".

Trứng số một —— San Đạo bạn học đang nằm nhoài trên ghế cao cao có thể lên xuống, không buông tha nhất cử nhất động của White.

Đây chính là cơ hội quan sát DNA hợp thành tốt.

"Lại nói, con sắp có đệ đệ?" Nhóc chua xót - nói.

"Đúng!" White vùi đầu gian khổ làm.

"Không thông báo lớn lên thành hình dáng ra sao, không thông báo sẽ thông minh giống như con..."

"Nên không giống nhau, ta dùng phương thức tuyệt nhiên ngược lại tổ hợp!"

"A? Cùng con ngược lại?"

"Đúng. Tiêu Tiễn yêu cầu, muốn ta làm ra một đứa bình thường một chút. Ta hỏi y sao là bình thường, y trả lời nói —— cùng San Đạo tiểu tử thúi kia ngược lại, coi như bình thường."

"Người là muốn tạo ra một kẻ ngu ngốc saoag?!" San Đạo oán giận - giơ giơ lên nắm đấm.

"Không đáng kể, đây là Tiêu Tiễn yêu cầu..." White thẳng thắn - tiếp tục làm việc.

Hắn lúc đó hỏi mấy nhà cung cấp DNA, đối với này trứng thứ hai bảo có yêu cầu gì.

Blake nhíu mày nói: "Ta hi vọng đứ thứ hai cánh dài đến càng nhanh một chút, thân thể càng tráng một điểm!" Cũng không thể như San Đạo như, đầu vô cùng lớn, mà tay và chân thì nhỏ, đều sắp nửa tuổi, cánh vẫn là trọc lốc, năm nào tháng nào mới có thể huấn luyện nó bay? Là một người bay lượn, không biết bay vấn đề đã rất lớn, cánh không mọc lông, chuyện này...

Reid nói: "Ta hi vọng đầu óc lão nhị có thể càng đơn thuần một chút..." Lão đại đã mượn gió bẻ măng nhi tử Hổ Vương, tôn tử Hải Hoàng, nhà này không thể tái xuất " cuồng lừa " thứ hai! Ngốc một chút cũng được, thông minh là một loại tội ác a!

Vì lẽ đó hiện tại White hợp thành trứng bảo bảo thứ hai, tuyệt đối trái ngược với San Đạo.

Thế nhưng hắn đã quên, trên đời có một chủng loại hình gọi là "Cực đoan", còn có một loại gọi làm "Uốn cong thành thẳng"...

Hoa nhi cảm tạ còn có thể lại mở, sao băng ngã xuống còn có thể lại tăng lên. Reid bởi vì gia đình gia tăng thành viên mới mà chậm rãi làm nhạt bi thương trong lòng. Luôn có người biến mất, thì có một người mới.

Tiêu Tiễn cùng bọn họ trải qua càng nhiều, cùng bọn họ ràng buộc thì càng sâu.

Tiêu Tiễn tiếp nhận chuỗi nhà hàng Reid cho y, khai trương một phòng ăn lấy mỹ thực làm chủ đề, ở khách sạn một đến bốn tầng. Liên quan khách sạn phụ cận đường phố, cũng cải tạo thành mỹ thực đường phố.

Tiêu Tiễn đem mỹ thực của mình trải qua phát dương quang đại, ở Dực quốc đề cử " Chủ nghĩa Đồ ăn chín ". Các quý tộc quen ăn sống bắt đầu hoa cả mắt - tiếp thu thực phẩm tinh mỹ như tác phẩm nghệ thuật. Quái không nề tinh, những mỹ thực tỉ mỉ tinh chế kia, tập nghệ thuật của mấy ngàn năm nhân loại, thẳng kích thưởng thức người nhũ đầu, gợi ra một hồi ẩm thực gió xoáy.

Mọi người càng nhiều - bắt đầu đàm luận ngươi ngày hôm nay ăn cái gì, mà không phải ngươi ngày hôm nay mua một tên đầy tớ, bay đi nơi nào. Mọi người càng nhiều - bắt đầu thảo luận cái gì ăn ngon, cái gì ăn không ngon, truyền thông bắt đầu thảo luận ăn sống cùng đồ ăn chín. Vốn là XP gia chính là ông trùm giới giải trí, giới truyền thông, vì lẽ đó các loại truyền thông bắt đầu trường thiên mệt độc - giới thiệu chuyên mục mỹ thực, đường phố mỹ thực, người tạo mỹ thực—— Tiêu Tiễn.

Tiêu Tiễn hiện tại đi ở trên đường, cảm thấy cà chua bay đến thiếu hơn nhiều...

Tình cờ cũng sẽ có đại thẩm lại đây hỏi y nấu cá có cần bỏ đường hay không, thịt bò phải thế nào mới càng mềm hơn ngon miệng hơn...

Tiêu Tiễn có ảo giác, như là trở lại rất nhiều rất nhiều năm trước. Y được phụ thân nắm tay, bên cạnh có các bà bà kích động lại đây hỏi dò đại mỹ thực giat hế giới, nơi nào làm món trứng càng ngon lành, cái thành phố này có cái mỹ thực gì không thể bỏ qua.

Hóa ra rời đi giường, rời đi nhà bếp XP gia, y còn có thể ở trong thiên địa có đất đặt chân của mình, có có cảm giác tồn tại nhiều đến như vậy.

Y chán ghét phỏng vấn, vây quanh, không muốn trở thành ngôi sao đời thứ hai, nhưng ở lúc đó, y nguyện ý cùng phụ thân đồng thời thảo luận mỹ thực, y sẽ cùng các bằng hữu phụ thân cùng nhau nghiên cứu thủ pháp mới đối với cách mạng giới mỹ thực. Y nhớ tới có một lần cảm thấy thành tựu nhất, y mang theo đoàn người phụ thân đến bên trong hẻm nhỏ phát hiện một lão đương rìa đường, đồng thời ăn xong một chuỗi món cá, được cùng khen ngon miệng, phụ thân quay về y giơ giơ lên ngón tay cái...

Y yêu thích loại khẳng định phương diện mỹ thực này, cái kia không quan hệ tướng mạo, không quan hệ sắc đẹp, không quan hệ cha mẹ thân phận địa vị giao tình, đó là chính truyền kỳ ông sáng tạo.

Tiêu Tiễn ở trên đường tới lui đứng sừng sững, đột nhiên rất nhớ tới cha của y, y không nhận ra lệ rơi đầy mặt.

Hết thảy tài nấu nướng của mình đều là ông dạy, khẳng định không phải thủ nghệ của y, mà là phụ thân. Một ngàn năm trước là như vậy, một ngàn năm sau cũng như thế... Để nghệ thuật của phụ thân được truyền thừa, là hoài niệm tốt nhất đối với ông.

...

Tâm Hải dương, hải bãi cát trắng nơi san hô sâu xa...

Miêu thiếu cùng tiểu vương tử khoan thai đến muộn. Bọn họ còn coi chính mình là người đầu tiên đến vạch ra rong sào ở đáy biển...

Con cá đang ngủ bên trong sào, cơ hồ giống như đúc tiểu vương tử khi còn bé, đuôi lam Khổng Tước, vảy đẹp đẽ.

"Nó là cá?" Miêu thiếu có chút khiếp sợ, đó hoàn toàn là cá, không có chút nào hình người.

"Em khi còn bé cũng là cá, chờ lớn đến sáu, bảy tuổi, mới sẽ biến thành biến thành dáng vẻ hiện tại." Tiểu vương tử cười hôn trượng phu thân ái một cái, động viên hắn ngạc nhiên.

Miêu thiếu tâm tình vô cùng kích động đến muốn ôm ôm nó, không ngờ gia hỏa giả bộ ngủ này, như rắn hung tàn, lấy tốc độ sét đánh liền cắn vào ngón tay miêu thiếu, hơn nữa tuyệt không há miệng.

Đây tuyệt đối vượt qua dự liệu của miêu thiếu! Một trẻ nhỏ, lại như thế hung hãn?

Tiểu vương tử cười xoa ngực bụng cá nhỏ, giải cứu ngón tay của miêu thiếu ra. Đầu ngón tay của Miêu thiếu bốc ra máu tươi, ở trong nước biển trở thành nhạt.

"Chớ xem thường thằng bé, nó nhưng là người mạnh nhất bên trong anh chị em lên tới hàng ngàn, hàng vạn bộc lộ tài năng!"

"..." Tuy rằng miêu thiếu hiểu điểm này, nhưng hắn vẫn là không quá hiểu pháp tắc tuần hoàn tự nhiên sinh sôi của loài cá.

"Thân ái, mau lấy tên cho con đi!" Tiểu vương tử ôn nhu ôm cá nhỏ đến trong lồng ngực. Dùng ngôn ngữ loại cá cùng động tác tứ chi lẫn nhau câu thông. Cá nhỏ tựa hồ biết đây là mẹ của mình, bơi đến càng hoan, dáng dấp "Người sống chớ gần" vừa nãy thật giống chỉ là một hồi hư tượng.

"Tên gì đây?" Miêu thiếu có chút gọi là vô năng, "Gọi Tiểu Ái đi..." Kết tinh của ái tình mà.

"Được, liền gọi con là Tiểu Ái..." Tiểu vương tử thân mật dùng đuôi cá cùng cá nhỏ vờn đuôi với nhau, ôn nhu nói, "Tiểu Ái, Tiểu Ái, theo chúng ta về nhà đi!"

Ở trong nước, cùng anh chị em chung sào chém giết vô số lần, một mình trở thành bá bên trong chủ sào, cũng trở thành người thừa kế mới của hải tộc.

Bởi vì, nó là duy nhất. Duy nhất mà mọi người biết...

Miêu thiếu sẽ không cho phép người yêu của mình lại trải qua một lần sinh kinh khủng như vậy nữa, Hải Hoàng sẽ không cho phép con độc nhất của mình lại hoang đường một hồi, vì lẽ đó, nó là tôn tử duy nhất của Hải Hoàng, người thừa kế đã định.

Hải tộc cử hành điển lễ thanh thế hùng vĩ đón "Hoàng tôn" về. Ngay cả cả nhà Hổ Vương cũng chạy tới xem trò vui. Hồ nhị ly đi hỏi những bà tử năm đó đỡ đẻ giúp cậu ta, còn từng người từng người hỏi rõ ràng, liên quan với vấn đề cậu ta đến cùng có sinh con trai thứ hai hay không, nhưng đáp án đều là—— chỉ có một, chính là hổ con đang ngủ say bên cạnh cậu.

Đáng tiếc, hổ con không cực phẩm giống San Đạo, nhóc mới mấy tháng, còn chưa biết dùng lời nói biểu đạt ý của mình.

A4 cũng mang theo A Châu trở về xem lễ, chỉ có điều A4 không hiểu, tiểu vương tử vì sao gọi lão bà của mình là "Tỷ tỷ" đây? Còn bảo hoàng tôn cực kỳ quý báu gọi nàng là "Cô cô"? Điều này làm cho A4 nghĩ mãi mà không ra a!

"Em nói cho anh biết em là công chúa anh tin không?" A Châu giảo hoạt mà nhìn A4, chỉ là cười.

A4 lắc đầu: "Anh không tin, nếu như công chúa làm sao có khả năng coi trọng một người thấp hèn như anh?"

"Vì lẽ đó, không nên nghĩ quá nhiều. Chỉ là em là hầu gái của tỷ tỷ tiểu vương tử, cậu ấy cũng là gọi tỷ tỷ..."

"Tiểu vương tử còn chính là sự hòa hợp lại thiện lương a..."

"Đúng vậy. Lén lút nói cho anh biết, kỳ thực cậu ấy cùng em quan hệ so với tỷ tỷ của cậu ấy tốt lắm, em cũng coi cậu ấy là đệ đệ ruột mà đối xử."

"A a, anh sẽ ghen lão bà!"

"Em thích thấy anh ghen..." A Châu xoa xoa mặt A4. Hiện tại hai người này mỗi ngày dùng dưa chuột đắp mặt, mặt A Châu so với trước đây còn chói lọi, đậu đậu trên mặt A4 toàn tiêu, mới nhìn cũng thật là trai tài gái sắc.

"Con cá nhỏ kia thật đáng yêu..." A4 có chút say mê, "Không biết bảo bảo của chúng ta là người bay lượn, hay là nhân ngư đây?"

A Châu điểm điểm mũi của hắn trêu ghẹo nói: "Có thể là cá có cánh, cá bay, cái này cũng là có thể!"

"Cá bay khẳng định rất tuấn tú!" A4 trong mắt bốc ra vẻ hưng phấn, rất nhanh sẽ ảm đạm đi, "Vẫn là không muốn! Nhìn thấy tiểu vương tử lần trước sinh hài tử suýt chút nữa thì mất mạng, chúng ta vẫn là không nên sinh, anh lo lắng cho em!" A4 tuy rằng rất yêu thích tiểu hài tử, nhưng hắn sẽ không để cho vợ của mình đem mạng ra đùa giỡn.

"Anh thật là ngốc! Yên tâm đi, em không ngốc như tiểu vương tử..." Nàng mũi có chút cay cay. Xem ra nàng xác thực không yêu sai người... Nàng quá rõ ràng A4 cỡ nào yêu thích tiểu hài tử, nhưng hắn lại nói với nàng, không nên mạo hiểm, tình yêu của hắn có thể không cho nàng cảm động sao?

Nàng mới sẽ không nói cho hắn, bụng nàng có thể đã có tiểu sinh mệnh đang thai nghén. Nàng sức ăn tăng nhiều, bụng lớn lên, mà A4 tên ngốc này lại cảm thấy nàng là "Lòng thoải mái thì thân thể béo mập", không chút nào cảm thấy được hắn cũng sắp phải làm ba ba...

A Châu xa xa nhìn Hải Hoàng nâng nâng chén, cực kỳ xán lạn - đối với hắn cười cợt, nói cho hắn cuộc sống mình rất đẹp mãn. Nàng đã bắt đầu chờ mong tụ hội sang năm. Đến lúc đó, phụ thân nhất định sẽ càng cao hứng đi. Chẳng những có tôn tử, còn có ngoại tôn đây!