-- Bí thư Thành ủy Hàn, anh xem khi nào thì triệu tập Hội nghị thường vụ?Tiễn bước Triệu Nhạc, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban thư ký Hoàng Thổ Kim liền đi đến bên cạnh Hàn Đông, vẻ mặt cung kính hỏi. Anh ta mặc áo sơ mi ngắn tay màu trắng, quần tây màu đen, giày da dưới chân sáng bóng, đứng ở đó tuy rằng vẻ mặt tươi cười nhưng có một chút không thành thật.Nụ cười trên mặt Hoàng Thổ Kin làm cho người ta có cảm giác giả dối, điểm này Hàn Đông từ lần đầu tiên nhìn mặt anh ta đã nhận ra. Nhưng Hàn Đông cũng biết điều này không quan trọng, quan trọng là Hàn Đông biết, Hoàng Thổ Kim này là thân tín hàng đầu của Dương Bộ Hầu, mặc dù trong số Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Giang Trung, xếp hạng của anh ta không đặc biệt ở trên đầu, nhưng sức ảnh hưởng của anh ta ở thành phố Giang Trung lại rất lớn, có thể nói là người phát ngôn đại diện cho Dương Bộ Hầu ở thành phố Giang Trung.Trong tình hình bình thường, nhân vật số 1 mới nhậm chức, trước tiên đương nhiên là triệu tập Hội nghị thường vụ, gặp mặt nhau, thông báo đơn giản một số tình hình, vậy cũng coi như là quan mới nhậm chức lần đầu thể hiện chủ quyền của mình.Nhưng bây giờ Hàn Đông cũng không nghĩ như vậy, mặc dù mình danh chính ngôn thuận là Bí thư Thành ủy, nhân vật số một của Thành ủy, nhưng bây giờ vừa mới đến, căn bản cũng không thể nắm giữ được nhiều thực quyền, việc đầu tiên bây giờ cần làm là phải nhanh chóng hiểu rõ tình hình bên trong thành phố, chỉ có thực sự nắm giữ được tình hình mới có thể tìm ra bước đột phá, nếu không thì những người xung quanh mình đều là những người có mâu thuẫn nội bộ, nếu mình không có cách nào, phỏng chừng cũng không thể thực hiện tốt được.Mà Hoàng Thổ Kim này mặc dù là có ý tốt nhắc nhở mình triệu tập Hội nghị thường vụ, nhưng trên thực tế không phải là một loại thăm dò sao.Huống hồ Hàn Đông đã có suy nghĩ của mình, có triệu tập Hội nghị thường vụ hay không, lúc nào triệu tập Hội nghị thường vụ đều là chuyện Hàn Đông quyết định, đợi đến khi Hàn Đông quyết định sẽ báo Hoàng Thổ Kim đi thông báo với các Ủy viên thường vụ Thành ủy khác. - - Cứ từ từ đã. Hàn Đông thản nhiên nói.Hoàng Thổ Kim ngây người, lập tức trên mặt lại lộ vẻ tươi cười, nói:- - Vâng, Bí thư Thành ủy Hàn, bây giờ anh đi xem văn phòng hay chỗ ở trước?Rõ ràng Hoàng Thổ Kim lập tức cảm giác được sự bất mãn của Hàn Đông, thái độ cũng lập tức thay đổi, lưng cũng theo đó cong thêm vài phần, chỉ có điều ánh mắt lại không hề nhìn vào mắt Hàn Đông.Hàn Đông thản nhiên, nói:- - Đi xem văn phòng đi.Về phần nhà ở, đợi lát nữa để Lý Tri Thu đi xem là được, Hàn Đông bây giờ đến văn phòng, nhanh chóng bắt tay vào công việc, dù sao tình hình của thành phố Giang Trung như vậy, Hàn Đông tuyệt đối sẽ không tha thứ.Tòa nhà Thành ủy ở trung tâm quận Long Ẩn, trước cổng chính là quảng trường Long Ẩn, đó là một quảng trường xinh đẹp, toàn bộ quảng trường đều là hình ghép do đá cẩm thạch ghép thành, bốn phía quảng trường là nhà lầu xếp hàng chỉnh tề, dường như lấy tòa nhà Thành ủy làm trung tâm, mỗi con đường bốn phía đều đông đúc xe cộ, đèn ne-on xung quanh quảng trường làm tăng thêm vài phần không khí hài hòa cho nơi này. Đến buổi tối nơi này trở nên đẹp hơn, buổi tối sẽ có người ngồi ở ghế hóng mát, bốn phía quảng trường có 4 bồn hoa rất độc đáo, bên ngoài khắc hoa trông rất sống động như hiện ra trước mắt. Toàn bộ tòa nhà Thành ủy tràn đầy hơi thở hiện đại hoá, nằm đối diện trục trung tâm của quảng trường, mà dải cây xanh trong sân cũng mang một thiết kế tinh tế, từ không trung quan sát thì hai bên là hai con rồng lớn bay lên, nâng trọn tòa nhà văn phòng, hiện ra cảnh nhị long nâng châu.Văn phòng của Hàn Đông ở tầng 9, thông thường lãnh đạo các nơi đều đặt văn phòng ở tầng 9, trên quan trường rất coi trọng con số 9, cửu ngũ chi tôn, 9 là con số cao nhất, đại biểu cho thân phận chí cao, dù sao trí tưởng tượng của con người vô cùng phong phú, dần dần liền tạo thành một quan niệm như vậy.Văn phòng của Hàn Đông có thể quan sát toàn bộ tòa nhà Thành ủy, ngay dưới mắt là hai con rồng đang nâng, ngay phía trước là một quảng trường rộng lớn, ánh mắt nhìn ra xa hơn thì có thể nhìn thấy một con sông màu xanh trôi lơ lửng xen ở giữa các tòa nhà cao tầng.Mà sau lưng tòa nhà Thành ủy lại là cư xá Thành ủy, ở trong đó đều là cán bộ cao cấp của Tỉnh, giữa một đám cây cối rậm rạm, có một khu nhà biệt thự độc lập, đó là nơi các Ủy viên thường vụ Thành ủy và lãnh đạo lão thành cấp thành phố ở.Tất cả điều này Hàn Đông ngồi ở trong phòng làm việc đều nhìn rõ mồn một, hiển nhiên ban đầu khi thiết kế trụ sở làm việc này, người thiết kế liền suy tính đến điểm này, đó chính là để người cầm quyền ngồi ở văn phòng có thể có một cảm giác quan sát xung quanh, trong lòng đương nhiên sẽ sinh ra cảm giác nắm đại quyền.Trong văn phòng đã trải qua điều chỉnh ban đầu, đây đều do Lý Tri Thu phụ trách, anh ta đến trước một ngày, đương nhiên cũng nên làm một số chuyện.Tổng thể toàn bộ văn phòng bố trí rất hợp với yêu cầu của Hàn Đông, cảm thấy rất thoải mái.- - Bí thư Thành ủy Hàn, anh xem có chỗ nào không hài lòng, cứ dặn dò bất cứ lúc nào, tôi sẽ cho người điều chỉnh. Hoàng Thổ Kim nói.Hàn Đông gật đầu, nói:- - Tạm thời cứ như vậy đi, có gì cần tôi sẽ bảo Tiểu Lý.Hoàng Thổ Kim lại hỏi Hàn Đông yêu cầu cụ thể đối với lái xe và cảnh vệ, rồi lập tức đi ra ngoài bố trí.Theo yêu cầu của Hàn Đông, lái xe phải từng nhập ngũ, tốt nhất là lính lái xe, đồng thời phải tương đối quen thuộc thành phố Giang Trung, mà cảnh vệ thì lại không cần anh ta phải quan tâm.“Hàn Đông này rõ ràng là không tín nhiệm mình.” Hoàng Thổ Kim từ văn phòng Hàn Đông đi ra, trong lòng có chút tức giận, thật ra đây là chuyện anh ta từng nghĩ đến, nhưng không thể ngờ thái độ của Hàn Đông lại thể hiện rõ như vậy, điều này cũng làm cho trong lòng của anh ta hơi có chút bực bội, xem ra kế tiếp mọi người không được yên ổn qua ngày rồi.Sau khi Hoàng Thổ Kim đi rồi, ánh mắt Hàn Đông bèn nhìn lên bản đồ thành phố Giang Trung ở trên tường đối diện, đây chính là địa phương mình cầm quyền tiếp theo, mảnh đất này sẽ trở thành mảnh ruộng thí nghiệm của mình, Hàn Đông quyết định ở đây làm tốt một phen sự nghiệp, biến rất nhiều ý tưởng trong lòng thành hiện thực.Thành phố Giang Trung là mảnh đất giao hợp được phân tách ra từ tỉnh Giang Bắc và tỉnh Du Châu trước kia, kinh tế của toàn bộ khu vực phía Đông thành phố Giang Trung phát triển hơn so với phía Tây, nguyên nhân chủ yếu là do phía Tây của thành phố Giang Trung chủ yếu là vùng núi, cơ sở kinh tế kém, độ khó khăn phát triển lớn hơn nhiều. Mà môi trường tự nhiên của phía Đông tốt hơn rất nhiều, liền với tỉnh Giang Bắc, giao thông phát triển.Toàn bộ thành phố Giang Trung tổng cộng có mười hai quận thành, về phía Tây là quận Tín Sơn, là một quận có diện tích lớn nhất trong tất cả các quận, nhân khẩu ngược lại là ít nhất toàn thành phố.Mà quận trung tâm nội thành thành phố Giang Trung thì là quận Long Ẩn, nhánh sông Thanh lớn nhất trên thượng du sông Trường Giang chia thành phố làm 2, ngoài ra trong nội thành còn có mấy con sông nhỏ hơn một chút, bởi vậy giao thông trong nội thành liền trở thành vấn đề rất quan trọng, xây dựng nhiều cây cầu, cả nội thành giống như thế giới cầu, toàn quận Long Ẩn đã từng được gọi là tiểu Hồng Kong, hơn nữa truyền thuyết từ xưa trong sông Thanh của quận Long Ẩn có thần long ẩn cư, phù hộ người dân ở đây, cho nên đặt tên là Long Ẩn. Thành phố Giang Trung có thể thuận lợi trực thuộc Trung ương, trong đó xu thế phát triển của quận Long Ẩn này là một nguyên nhân quan trọng. “Chim sẻ tuy nhỏ nhưng cũng đầy đủ ngũ tạng.” Hàn Đông trong lòng thở dài, thành phố Giang Trung tuy nhỏ, nhưng địa mạo cũng vô cùng phong phú, hơn nữa xu thế phát triển kinh tế cũng đa dạng hóa, như vậy cũng tốt, vừa thích hợp để mình đi thực hiện suy nghĩ trong lòng.