Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 49: Ta không chê

Nếu như không nhìn ở góc độ nam nhân này có thể ở trước mặt Hải Thanh đại sư, trấn định tự nhiên đặt câu hỏi, hơn nữa Hải Thanh đại sư tựa hồ đối với hắn cũng có hảo cảm, Trần Phong cũng không đến nỗi đặc biệt đưa ra ý tốt. Chuyện tốt như vậy, có rất nhiều Ngự Quỷ sư đánh nhau đến mức bể đầu để đi làm, khiến cho các lão sư đều phải nghiêm túc sàng giần để chọn lựa, chứ đừng nói đến các tay mơ vừa mới đến Không Đảo ngày hôm qua.

Tần Nhị cũng không biết lúc này Trần Phong đang lôi kéo Thẩm Tu vào trong đội ngũ, Ninh Hải Sinh đang ra sức nỗ lực đề nghị được trao trả lại ngự quỷ cũ của gã, lại bị nhân viên thông báo cho biết tên quỷ tộc Ô Lai kia đã được đưa đến tay người khác, khẳng định là không cầm về được, trừ phi chịu đưa ra giá lớn, hoặc là liên hệ với người kia, sau đó lấy lại quyền sở hữu.

Ninh Hải Sinh đấm một đấm lên vách tường, căm hận nói “Cư nhiên đưa nó cho tên Ngự Quỷ sư mới đến Thẩm Tu kia!”

Lý Dịch cũng không chịu nổi khi người kia tốt, thuận miệng nói “Còn không phải sao, bỏ đá xuống giếng, cả ngự quỷ của người khác cũng thèm nhỏ dãi, lần này đã lộ bộ mặt thật ra rồi.”

Tần Nhị lại không có tâm tình đi để ý đến việc Thẩm Tu lúc này lại có thêm một bút cừu hận, gã bận trốn ở trong phòng vệ sinh, liên lạc lần cuối với Mục Ngôn thông qua ám dạ tiểu tinh linh, sau khi đảm bảo có thể trong ứng ngoài hợp, không có sơ hở nào, mới mang sắc mặt thản nhiên rửa tay đi ra, mang theo bộ dạng nắm chắc phần thắng.

“Làm sao thu thập Thẩm Tu bây giờ? Hiện tại trong tay Hải Sinh không có ngự quỷ, sẽ chịu thiệt một chút a…” Trương Kim đứng ở trong đám người, xoay trái xoay phải nói.

Tần Nhị liếc mắt nhìn vài đồng bạn một cái, trầm giọng nói “Chờ lúc trở lại hẵng nói, Hải Sinh, ngươi mang theo cái vòng điều khiển quỷ tộc lâm thời, ở trên đường đi chúng ta sẽ tận lực giúp ngươi bắt lấy một con quỷ tộc dùng tạm.”


“Nhưng làm sao có khả năng dùng tốt hơn là quỷ tộc đã dùng quen tay…” Ninh Hải Sinh oán trách, đối mặt với thực tại, cũng chỉ có thể lựa chọn làm như vậy.

Bốn người gia nhập đội ngũ thảo phạt, mặc dù bản thân mang tội, thế nhưng rất nhanh Tần Nhị ‘làm người khiêm tốn, hiểu chuyện, lễ độ’ cùng với Ninh Hải Sinh ‘tự nhiên hào phóng, tính tình phóng khoáng’ lập tức cùng với một ít Ngự Quỷ sư không biết rõ nội tình nói chuyện đến mức tương đối quen thuộc, mà Trần Phong vốn đã chuẩn bị kỹ càng, nằm ở trạng thái chờ đợi vẫn còn đang tiếp tục đại nghiệp lấy lòng của y.

Thẩm Tu  đối với việc vô duyên vô cớ gây sự hại thân kỳ thực không có nhiều chống cự, người đi lại trong giang hồ, nào có cái chậu nào rửa tay, cũng không đến mức cần phải một mình an an ổn ổn tự đi quét tuyết trước cửa, kiên kiên định định mặc kệ tuyết rơi ở trên mái nhà của người khác, hắn hơi nhếch đuôi lông mày, bình tĩnh tâm tình suy tư trong chốc lát, lại nghe thấy Trần Phong tiếp tục khuyên “Cái tên Tần Nhị kia, nhìn ngươi rất không vừa mắt, lúc trước ta đã có chút cảm giác như vậy, hiện tại nếu hắn lập được công lao, nếu như ngươi không chịu ra sức, có thể sẽ chịu thiệt!”

“Đám người Tần Nhị cũng đi?” Hắn đột nhiên nhớ tới chuyện của đồng tộc Lục Chiến, ở trong một thôn xóm, hơn nữa chúng nó cũng nói có thể giúp tên quỷ tộc kia giải trừ viên hoàn điều khiển quỷ tộc. Chuyện trùng hợp trên thế gian thật nhiều, thế nhưng cũng không thể đi đánh cược.

Thẩm Tu chú ý thấy tên quỷ tộc đứng ở sau lưng hắn tuy rằng mặt vẫn không hề có cảm xúc, thế nhưng sống lưng thẳng tắp lại hơi hơi run rẩy trong chốc lát.

Trong lòng hắn hơi động, liền ra quyết định.

“Đương nhiên là phải đi, bọn họ phụ trách dẫn đường.” Trần Phong đối với một Ngự Quỷ sư mà y từng nhìn nhầm, sẽ không lại để ý một lần nữa, lấy công chuộc tội, nhưng không nhất định có thể thuyết phục được lòng người.

“Nếu có cơ hội, ta cũng hy vọng có thể góp chút sức lực, ngươi có thể giúp ta đệ trình xin phép sao?” Thẩm Tu nhàn nhạt cười nói.


Trần Phong còn chưa kịp tiếp tục phân tích vấn đề được mất trong chuyện này cho người mới, đã nhận được một câu trả lời khẳng định, nhất thời không khỏi có một loại cảm giác thành công khi thuyết phục người khác, Ngự Quỷ sư mới đến có tiềm lực là chuyện rất bình thường, nhưng nhìn người trước mắt này tựa hồ không có nhiều tâm kế. Nếu như còn tiếp tục từ chối, sau này Tần Nhị được thưởng thức, vươn mình, có thể sẽ thù dai chèn ép tên nam tử này, y không muốn hắn cứ như vậy tiếc hận, Trần Phong cười nói với tên Ngự Quỷ sư mới đến “Ngươi có thể rõ ràng là tốt, ta lập tức đi nói với Hải Thanh đại sư, nếu như có thể, sẽ thông báo cho ngươi, thời gian khởi hành xác định vào lúc xế chiều hôm nay, chuyện nào quá khẩn cấp sẽ tương đối gấp gáp, cho nên hiện tại ngươi tốt nhất là nên chuẩn bị sẵn sàng, phải đảm bảo bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát.”

Trần Phong không thể giải thích được vì sao y lại phát hiện bản thân có dự cảm Hải Thanh đại sư cũng sẽ đồng ý việc này, có lẽ là bởi vì thái độ trấn định trầm ổn của nam tử này, hoặc là do lúc trước hắn biểu hiện thực lực không giống bình thường.

Thẩm Tu khẽ gật đầu, mang theo hai tên ngự quỷ trở về phòng, đơn giản thu thập một chút, sau khi thu gom xong bọc quần áo, mới nhớ tới việc trước tiên phải giải quyết vấn đề của tên ngự quỷ Ô Lai kia. Hắn ra hiệu đối phương đứng sang một chỗ, ngữ khí ôn hòa, dò hỏi “Ta chỉ là một gã Ngự Quỷ sư sơ cấp, năng lực có hạn, cũng không có ý định nắm giữ hai con ngự quỷ, cho nên mới ký kết hiệp nghị lâm thời với ngươi, chờ đến lúc đi tới biên giới của quỷ giới, sẽ tìm cơ hội thả ngươi rời đi, ngươi có thể tự tìm được về thôn xóm của ngươi sao?”

Lúc Ô Lai bị Trần Phong mang đến nguyên bản nằm ở bên trong trạng thái đờ đẫn, lúc trước ở bên trong nhà giam bị Ninh Hải Sinh hành hạ một lúc lâu, sau khi nhận được phán quyết, lúc đi ra khỏi nhà giam đã không đứng thẳng được, nó nghĩ có lẽ Trần Phong chuẩn bị đem nó bán đi, hoặc là gửi nó trở về Ninh gia, vạn vạn không nghĩ tới… Ô Lai lạnh run giương mắt nhìn tên nhân tộc này một chút, không nghĩ tới lại được nam tử này thu lưu, hơn nữa còn có ý tốt để nó trở thành ngự quỷ lâm thời, đồng thời còn cư nhiên có ý định thả cho nó chạy?! Ở trên đời này, tại sao lại có một Ngự Quỷ sư như vậy, không chỉ không cân nhắc vấn đề tăng thực lực của bản thân, còn cố chấp kiên trì chế độ một người một quỷ…

Lời thề cũ kĩ, khế ước xa xăm như vậy, chỉ có thể nghe được ở trong miệng của các thế hệ trước, từng có lúc, mối quan hệ giữa Ngự Quỷ sư và ngự quỷ là mối quan hệ tín nhiệm lẫn nhau, trợ giúp lẫn nhau, cùng nhau quan ái và ràng buộc lẫn nhau mới là nền tảng xây dựng cầu nối tinh thần của hai bên, giao lưu và tiếp xúc với nhau nhiều hơn, là để hiểu rõ lẫn nhau, là phương thức khiến cho tinh thần thống nhất, chỉ có điều cho tới bây giờ, những thứ đó đã thay đổi sang một dạng khác, nơi nào còn có bao nhiêu trung thành có thể nói ra miệng?!

Ô Lai trầm mặc một lúc, mới tràn ngập cảm kích, nói “Cảm tạ ngài, Thẩm Tu đại nhân, nếu như ngài không chê, ta cũng có thể… Trở thành ngự quỷ chính thức của ngài.”

Đặc biệt lúc này, nó có thể phát huy tác dụng.

Thẩm Tu “…” Bây giờ quỷ tộc đều làm sao thế này! Đối với tự do không thèm liếc mắt một cái? Vẫn là trên Không Đảo địa linh nhân kiệt, quỷ tộc thích dính người…


Lục Chiến yên tĩnh liếc mắt nhìn tên ngự quỷ kia một cái, rồi cụp mắt, đứng nghiêm trang, đồ sộ bất động, chỉ là thoáng di động thêm nửa bước đi về phía bên cạnh nam nhân, khóe mắt so sánh rồi vạch ra một khoảng cách nhất định giữa chủ nhân với quỷ tộc — “Khoảng cách sản sinh ra cái đẹp” câu nói này đối với quỷ tộc mà nói không có chút tác dụng nào, chúng nó tương đối nguyện ý tin tưởng vào sự thật trước mắt.

“Ngươi không cần như vậy, ta không chê, chỉ là không cần.” Thẩm Tu nhàn nhạt cười nói.

“Thế nhưng…” Ô Lai có chút nóng nảy, theo bản năng muốn tiến lên vài bước, muốn rõ ràng nói ra suy nghĩ của nó, lại phát hiện phía trước có một tên đồng tộc chắn lối đi, nó nghi ngờ liếc mắt xem xét đối phương, sắc mặt của nó băng lãnh cường ngạnh chống lại đối phương, nhưng vẫn cảm thấy cả người rét run, đây là một quỷ tộc cao đẳng cao gầy tuấn mỹ, còn là loại hình thân kinh bách chiến, lãnh tình lãnh huyết.

Ô Lai cũng không có cảm giác được ác ý, thế nhưng bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, nó thật sự không dám bước qua đó, liền dừng bước lại, chậm rãi nói “Ta tự nguyện! Hiện tại, ngài cũng cần tăng cường thực lực mới đúng.”

Ninh Hải Sinh không phải người tốt, Tần Nhị càng không phải, nhân tộc nó từng tiếp xúc rất nhiều, có thể nhận ra được những kẻ tiểu nhân lòng dạ nhỏ nhen hẹp hòi!

Thẩm Tu hơi nao nao, cho rằng tên quỷ tộc này nhìn hắn cảm thấy hắn quá yếu, trong lòng không khỏi tự giễu vài phần, bề ngoài của hắn nhìn qua cũng không tệ lắm, làm sao liền trở thành một con gà còm, hắn nhẹ nhàng khoát tay áo một cái, có lẽ con quỷ tộc này không phân biết phân biệt thể trạng của con người, rõ ràng còn lùn hơn hắn một cái đầu “Không có vấn đề gì, ta có thể ứng phó được, làm phiền ngươi lo lắng, nếu như không thành vấn đề, như vậy cứ quyết định là lúc đi vào bên trong quỷ giới, ngươi cẩn thận làm tốt chuẩn bị để âm thầm rời khỏi đội ngũ.”

Ô Lai cảm thấy hốc mắt của nó có chút nóng lên, người này tốt bao nhiêu a, vì thả cho nó tự do, liền có thể bác bỏ ngự quỷ thỉnh cầu được làm ngự quỷ chính thức, mới vừa nghe thấy tên Ngự Quỷ sư trung cấp Trần Phong kia nói, biết được sau này tên nam tử này có thể bị đám người Ninh Hải Sinh làm khó dễ, lúc đó hẳn là hắn phải cần đến sức mạnh, nhưng làm sao lại cứ nhẹ dạ như vậy đây!

Lục Chiến lạnh lùng nhìn tên ngự quỷ này khổ cực cầu xin, hi vọng được chuyển làm ngự quỷ chính thức! Nhân tộc đã từng bỏ rơi nó, càng lúc càng trở nên bán chạy như thế, nó hơi nheo nheo mắt, thấy thái độ của nam nhân kiên định, nghiêm túc từ chối, tâm lý phập phồng mới thoáng bình tĩnh lại.

Trấn an ngự quỷ luôn miệng nói cám ơn, liền xác định xem con ngự quỷ còn lại luôn luôn giữ gương mặt bình tĩnh không có ý định mở miệng yêu cầu chuyển thành ngự quỷ lâm thời, để thuận tiện phóng sinh, Thẩm Tu ở trong phòng chợp mắt một lát, liền nhận được tin tức của Trần Phong: Hải Thanh đại sư đồng ý cho hắn gia nhập đội ngũ thảo phạt.


“Chúc mừng, nhiệm vụ lần này, chúng ta chắc chắn sẽ chiến thắng, vinh quang trở về!” Trần Phong cười híp mắt nói, hắn nhớ lại biểu tình lúc nãy của Hải Thanh đại sư, sắc mặt biến hóa càng thêm hòa nhã dễ gần, cái loại biểu tình mừng rỡ đến mức không kịp chờ đợi kia của đại sư, nhất định là bởi vì có một loại kỳ vọng vô cùng lớn với tên Ngự Quỷ sư mới đến này!

“… Hi vọng là như vậy, xin chân thành cảm tạ sự giúp đỡ của ngươi.” Thẩm Tu khẽ gật đầu, nói “Thúy quả khô ta mang đến cũng không còn nhiều, dự định đi ra cửa hàng ngoài kia mua một ít, sau đó sẽ trực tiếp đi đến điểm tập hợp.”

“Được, chú ý thời gian.” Trần Phong rất hài lòng với người mới có lễ phép.

Sau khi rời khỏi bạch tháp, Thẩm Tu trực tiếp đi tới một cửa hàng bán đồ ăn ở gần đó, ở đây, đồ ăn của nhân tộc cùng với của các dị tộc khác đều đặt bán ở cùng một chỗ, cũng dễ dàng để cho Ngự Quỷ sư mua một số đồ ăn cần thiết mỗi ngày. Hắn muốn mua một ít thúy quả khô giá hơi cao một chút, thế nhưng mùi vị cực tốt, chia làm hai túi, đưa cho hai tên ngự quỷ đứng ở hai bên mỗi tên một túi, lúc giao dịch sẽ trực tiếp khấu trừ điểm số ở trong thẻ, vô cùng nhanh chóng thuận tiện.

Lục Chiến nhận lấy túi đồ ăn của nó, không vội vã ăn ngay, đầu tiên là mở túi ra, móc lấy một quả thúy quả khô ở bên trong, đưa tới trước mặt tên đồng tộc còn lại.

Ô Lai nhìn cánh tay trắng nõn thon dài của quỷ tộc kia, không khỏi ngẩn người, nó đương nhiên biết được thúy quả khô mùi vị tốt rất đắt, ăn ngon lại không đói bụng, thế nhưng vì sao Lục Chiến phải đưa thêm cho nó một ít.

Lục Chiến dùng ánh mắt ra hiệu đối phương nhận lấy.

Ô Lai nuốt một ngụm nước bọt, có chút suy nghĩ không tốt lắm, nói “Ngươi quá khách khí, vẫn giữ lại đi, ta đủ ăn, hơn nữa đây là chủ nhân mua…” Tên đồng tộc này cũng thật hào phóng a, trong lòng nó thầm nghĩ.


Lục Chiến không chút do dự nhét một viên thúy quả khô vào trong túi thức ăn của Ô Lai, xác định đối phương ngây ngốc nhận lấy, trong tiếng nói cám ơn của đồng tộc, nó xoay người từ từ mở một góc bao khỏa của chủ nhân ra, đem mấy viên thúy quả khô còn sót lại ở bên trong nhận toàn bộ là của nó, để vào chỗ sâu nhất trong túi thức ăn… Mấy viên thúy quả khô này là do chủ nhân tự mình làm!

Hiện tại nó cũng không cần phải chia sẻ cho quỷ tộc khác.