Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 2: Chuẩn bị lên đài

Thẩm Hành là người phụ trách chính của buổi tổ chức hợp phối tân quỷ năm nay, so với các trưởng bối khác, bắn cũng chỉ mới bước qua tuổi trung niên, cũng chưa thể gọi là già, tinh thần cùng khí chất đều không sai biệt, tại Thẩm gia cũng được coi như là một Ngự quỷ sư xuất sắc, cũng nhận được không ít sự sùng bái của những người trẻ tuổi. Thẩm Hành nhìn thấy lại có ba thanh niên trẻ tuổi đi tới, ở chung quanh hợp phối đài trung tâm người đã đông như mắc cửi, tâm lý cảm khái hàng năm đều như vậy, những quỷ tộc cao cấp luôn khiến người ta chú ý, ai cũng muốn có lấy cho mình một quỷ tộc.

Hắn giữ gìn trật tự hiện trường vô cùng tốt, đảo mắt nhìn xuống đám quỷ mới ưu tú, chúng nó bị mang tới khu thềm bên cạnh, đã được thả ra khỏi lồng, quỷ tộc mang thân hình cường hãn hoặc đứng hoặc ngồi, thờ ơ lạnh nhạt mặc cho mọi người chỉ chỉ chỏ chỏ, chúng nó chỉ cần có người muốn hợp phối liền đứng ra ứng chiến.

Thua, liền trở thành vật sở hữu của đối phương, thắng, thì lại quay về vị trí cũ tiếp tục chờ đợi người tiếp theo. Nếu như quỷ tộc cùng nhân loại, hai phe đều coi trọng đối phương, thì có thể thỏa thuận từ đầu, lúc lên đài ứng chiến chỉ cần thả lỏng một chút cũng không phải không được, mà nếu thiếu niên có dự định chọn lấy một ngự quỷ cao cấp hơn, luôn có thể nhờ các trưởng bối hỗ trợ ngầm một vài đạo cụ tinh xảo mà có uy lực, có thể tăng cao xác suất thu phục quỷ tộc.


“Mọi người im lặng, xếp thành hàng, nếu muốn hợp phối thì đến nơi này báo danh.” Thẩm Hành đứng phía sau một cái bàn, ngẩng đầu liền thấy được Thẩm Tu, trong tay đối phương đã nhấc theo một cái lồng, nếu muốn yêu cầu hợp phối bất quá cũng chỉ mất vài giây. Gã hơi kinh ngạc người trẻ tuổi bây giờ cư nhiên không có kiên nhẫn, nơi này chính là đại sảnh hợp phối của Thẩm thị, không phải người bình thường có thể ra vào tùy tiện, hơn nữa bây giờ giai đoạn hợp phối vừa mới bắt đầu, phần đông người ta cũng còn chưa chọn được cho mình một quỷ tộc mà mình thích, cũng cảm thấy còn phải xem xét kĩ càng, một lúc nữa nói không chừng có quỷ tộc đánh thắng nhưng lại bị thương nặng, thực lực giảm xuống, chính mình biết đâu lại gặp may.

“Hệ điện, loại này nhỏ nhắn, ngươi có cần suy xét lại một chút không?” Thẩm Hành cúi đầu ghi danh người đầu tiên đến yêu cầu hợp phối, thuận miệng hỏi một câu.

Thẩm Tu lắc đầu một cái “Không cần, liền nó đi.”

“Ai, đây không phải là Thẩm thế tổ sao, ba năm trước hành hạ một cái tân quỷ không chán, giờ lại muốn ra tay với một tiểu tinh linh.” Thời điểm âm thanh vừa vang lên, một bóng người xuất hiện phía bên phải bàn, mặc một bộ trường bào. Hoa văn phiền phức chứa đầy pháp thuật, chất liệu vải vóc chắc chắn dẻo dai, dùng làm quần báo hoặc trường bào cũng có thể coi như là một loại vũ khí bảo vệ lợi hại, Ngự Quỷ sư vốn thiếu hụt năng lực tự thân phòng hộ, luôn luôn cần mang vài món dụng cụ phòng vệ tốt nhất mới có thể trong thời khắc mấu chốt bảo vệ chính mình, tỷ như trong trường hợp ngự quỷ của mình chết trận.

Thẩm Hành đầu tiên là sững sờ, sau đó đới với người mới tới hơi cúi đầu hành lễ “Thẩm Vinh thiếu gia, hoan nghênh ngài làm khách quý đặc biệt đến đây xem lễ.”


Tống Bân cũng không thể không cúi đầu, bên trong bộ tộc Thẩm thị đẳng cấp vô cùng sâm nghiêm và rõ ràng, ở tình huống bình thường, không dựa dẫm vào thế lực gia đình, không nhìn tuổi tác, dùng thực lực làm chủ, bất quá gia cảnh cùng hoàn cảnh bất đồng, con cháu mạch chính tự nhiên sẽ so với những người cùng lứa khác được nhận sự giáo dục tốt hơn, còn có tài nguyên cũng nhiều hơn, điều đó khiến họ dễ dàng đứa ở vị trí cao hơn. Cho nên, cũng không hẳn phải lôi cha ra đọ, thế nhưng có còn hơn là không có.

Thẩm Tu nhàn nhạt quét mắt, đối phương nở một nụ cười khinh mạt luôn khiến người khác nhìn qua sẽ khó quên, hắn tiếp tục xách theo cái lồng nhỏ của mình “Thẩm Vinh, đã lâu không gặp.”

“Ba năm thôi mà…. Cũng không thể tính là quá lâu.” Thẩm Vinh cười cười, nhìn từ trên xuống dưới dáng người thẳng tắp của thanh niên, ánh mắt lại xẹt qua vài tia sáng không rõ ràng.

Đỗ Vân hướng người này chào hỏi, Đỗ gia cũng là một thị tộc có tên tuổi, hắn có thể đại biểu cho gia tộc qua đây, cũng coi như là một loại thân phận tượng trưng cho địa vị, ít nhất sẽ không sợ bị người khác thất lễ. Đỗ Vân thái độ rất lạnh nhạt, dù sao lời nói của Thẩm Vinh đối với bằng hữu tốt của mình, nghe qua lại có phần không được thoải mái.


“Hành thúc, ta có thể lên hợp phối đài.” Thẩm Tu vươn ngón tay, đùa nghịch tiểu tinh linh trong lồng tre, đối phương dùng tứ chi ngắn ngủn nỗ lực bám lấy ngón tay thon dài của hắn, ôm lấy không tha, một đoàn lông tơ mềm mại nhìn qua càng thêm tròn trịa.

“Đây là hợp phối vật ngươi chọn?” Thẩm Vinh nhíu nhíu mày, âm thầm suy nghĩ lẽ nào cái đám lông trắng trắng này lại ẩn giấu sức mạnh cường hãn của quỷ tộc.

Thẩm Tu lúc này tỏ ra tư thái của con ông cháu cha, đăng kí hợp phối xong xuôi, không thèm liếc mắt tới những nhân sĩ không liên quan ở xung quanh, trực tiếp đi về phía hợp phối đài, Thẩm Hành lúc này mới nhớ tới, bên trong bộ tộc Thẩm thị có một tiểu bối tên gọi là Thẩm Tu, danh tiếng không hề tốt đẹp, ngược đãi ngự quỷ không nói, hơn nữa tư chất còn quá kém, lười tham gia sự vụ trong gia tộc, đừng nói ngự quỷ, khả năng cũng không có cơ sở quản lý ngự quỷ, tương đương với việc bị gia tộc bỏ qua.