Ngồi Mãi Sao Có Thể Không Loạn

Chương 50

Sáng sớm ngày hai mươi tám tháng chạp (tháng 12 âm lịch), Thẩm Hoài Cảnh với Ôn Đinh đi đến chổ Uông Úy Phàm trước, mời ông cùng bọn họ đón năm mới. Những năm này, Uông Úy Phàm một mình đón năm mới, đương nhiên vui vẻ đồng ý.


Buổi chiều, Vi Từ Minh gọi điện thoại kêu Thẩm Hoài Cảnh đến một chuyến. Đêm qua, Liên Hiên đã gọi điện thoại nói chuyện của cậu ta và Vi Thiến, cho nên trong lòng Thẩm Hoài Cảnh đã đoán được. Ôn Đinh có chút lo lắng: "Ông ấy sẽ không vẫn là muốn đem Vi Thiến gả cho anh chứ?"


Thẩm Hoài Cảnh cầm lấy áo khoác mặc vào, thuận miệng trả lời: "Có lẽ vậy."
Ôn Đinh lập tức thay đổi sắc mặt, ghét bỏ đẩy anh ra ngoài: "Đi đi, đi đi, đừng trở về."


Thẩm Hoài Cảnh thuận theo cường độ của cô bị đẩy ra cửa nhà, sau đó trở tay đưa cô tiến vào trong ngực, đè vào tường hôn lên. Ôn vùng vẫy qua loa hai lần, ôm lấy cổ của anh hôn đáp lại.


Một nụ hôn, Thẩm Hoài Cảnh buông cô ra, nhìn cánh môi đỏ chót của cô, trong mắt lóe lên một vòng tia sáng, giọng nói khàn khàn: "Anh rất nhanh sẽ trở về, buổi tối chờ anh ăn cơm tối."
Ôn Đinh chẹp miệng: "Anh này, đã đi làm con rể cho người khác, còn trở về ăn cái gì cơm nha."


Bàn tay Thẩm Hoài Cảnh giơ lên nắm cằm của cô, nhìn cô thật sâu. Ôn Đinh gượng cười hai tiếng, ở ngoài miệng mình kéo cái khóa kéo. 
(Đọc truyện chính chủ tại Wattpad @TieuHiTieuHi).
 Thẩm Hoài Cảnh còn chưa hài lòng, kéo cằm cô qua ở môi cô ʍút̼ một chút, mới buông cô ra.


Nhìn anh đi đến bên cạnh xe, Ôn Đinh dựa vào cửa đối với anh liếc mắt đưa tình, miệng tiện thể thêm một câu: "Thẩm tiên sinh, hoa dại bên ngoài không nên hái loạn a."
Bước chân Thẩm Hoài Cảnh không ngừng quay lại hướng cô bước tới. Ôn Đinh hét to một tiếng, cười hì hì chạy vào trong nhà.


Khóe miệng Thẩm Hoài Cảnh không khỏi giương lên, mở cửa xe lên xe.
Ôn Đinh cùng Khương Hoài Bắc chơi một hồi. Khương Hoài Bắc mệt mỏi, thì ôm cậu đem lên giường ngủ.


Từ trên lầu đi xuống, Ôn Đinh nghĩ đến hay là buổi tối gọi Vi Thiến với Liên Hiên đến nhà ăn lẩu, liền gọi điện thoại cho Liên Hiên. Hôm qua Liên Hiên nháo muốn ăn lẩu, bị Vi Từ Minh cắt ngang, không ăn được. Lời này của Ôn Đinh tự nhiên nói đến tim đen của anh, lập tức đồng ý, nói lập tức đến đây.


Ôn Đinh đi nhìn xem đồ ăn trong tủ lạnh một chút, không còn quá nhiều nguyên liệu nấu ăn. Nghĩ đến Liên Hiên có tính động vật ăn thịt, thì bàn giao dì (Bảo mẫu) trông Khương Hoài Bắc, bản thân đi gọi Ôn Dĩ Nam với Khương Hoài Nhân cùng đi siêu thị mua đồ ăn. Đương nhiên chủ yếu là muốn hai người giúp đỡ cầm đồ.


Ba người vừa ra khỏi cửa, thì có người theo sau. Khương Hoài Nhân ghét bỏ nhìn mấy lần, ôm lấy cánh tay Ôn Đinh: "Sau này hay là không cần ra khỏi cửa, cảm giác cả ngày bị người giám sát giống như..., rất khó chịu."


Ôn Đinh liếc lại thấy người không xa không gần đi theo ba người, nhún nhún vai, an ủi Khương Hoài Nhân: "Nhịn một chút đi, chờ mọi chuyện kết thúc, thì