Nghề Vương Phi

Chương 33: Kình địch (2)

Lam Tranh che cho Băng Sơ ở sau lưng, nói với Vũ Lâu: “Ngươi đừng phạt nàng, trước kia ngươi chưa đến, đều là nàng chăm sóc cho ta.”


Vũ Lâu cố gắng dùng đôi mắt tình cảm, dịu dàng nhất, giọng điệu cũng ấm áp nhẹ nhàng như gió tháng tư: “Muội muội nói gì vậy, tỷ tỷ là người hung hãn không hiểu lý hiểu tình như vậy sao. Ta về phủ này đã hơn nửa tháng, mà không nhìn thấy muội muội, chắc là muội muội có việc đi xa, giờ đã trở về, có lẽ sẽ có rất nhiều chuyện muốn nói với Vương gia, chúng ta vào trong rồi nói.”


Băng Sơ vẫn dán lên người Lam Tranh, rụt rè đáp: “Vâng, nương nương.” Sau đó lại quay sang nũng nịu với Lam Tranh: “Lam Tranh, để Băng Sơ dìu ngài đi.” Lam Tranh căn bản không nhận ra được sự đả kích ngấm ngầm hay công khai tranh đoạt của nữ nhân, chỉ cao hứng vì thấy Băng Sơ, gật gật đầu: “Được.” Một câu nói đó, chẳng khác nào cho Băng Sơ quyền được hầu hạ kề cận với hắn, Vũ Lâu sẽ không dễ tiếp cận.


Lam Tranh cùng Băng Sơ đi trước, tiến vào trong phủ, quản gia, thị vệ và hạ nhân vây xung quanh, bỏ lại Vương phi chân chính là Vũ Lâu sang một bên.
Phi Lục bất bình tức giận: “Tiểu thư, người nhìn bộ dạng của ả kia xem, rõ ràng là muốn quyến rũ Vương gia.”


Tần Vũ Lâu nhếch miệng cười: “Nàng ta là thị nữ hầu bên người hắn, phải quyến rũ chứ, rồi sẽ sớm lăn lên giường thôi, giờ có lo lắng cũng vô dụng, quan trọng là nàng ta vì cái gì mà giờ lại quay về tranh chấp với ta, trước đó đã đi đâu.”


“Tiểu thư, người thật quá bình tĩnh, nếu ta là người, thấy có kẻ dám quyến rũ phu quân của ta, ta đã sớm đánh vào mặt nàng rồi.” Phi Lục cảm thán.


“Căn bản ta không coi Huệ vương là trượng phu của ta.”