Vương triều của vua Louis XIV vào những ngày tháng cuối đời thật ảm đạm – tuổi già nua đã biến vị vua thành một kẻ sùng đạo cuồng tín và một ông già lẩm cẩm khó ưa. Cả triều đình trở nên chán nản và tuyệt vọng vì không có gì mới mẻ. Vì vậy vào năm 1710, sự xuất hiện của một chàng trai 15 tuổi – vừa rất đẹp trai vừa đầy sức quyến rũ đã có tác động kỳ diệu lên giới nữ quý tộc. Tên của anh ta là Fronsac – sau này chính là công tước Richelieu. Fronsac rất trâng tráo và hóm hỉnh. Các quý bà chơi đùa với anh ta như một món đồ chơi, nhưng anh ta thì đáp trả lại bằng những nụ hôn ngọt ngào và sự khám phá trên thân thể của các quý bà bằng đôi tay non nớt của một cậu bé thiếu kinh nghiệm. Nhưng khi đôi tay của anh ta sờ soạng lung tung trong váy của một nữ công tước khó tính, nhà vua đã giận điên người và ra lệnh tống giam anh ta vào ngục Bastille để dạy cho anh ta một bài học. Tuy nhiên, vì các quý bà đã quá yêu thích chàng trai này nên không thể chịu được sự vắng bóng của anh ta. So với những kẻ vụng về khác trong triều, anh ta chính là một kẻ mặt dạn mày dày đến khó tin với đôi mắt tẻ nhạt và đôi tay nhanh như chớp. Không gì có thể ngăn cản được anh ta và không ai cưỡng nổi sự mới mẻ toát lên từ con người anh ta. Các quý bà trong triều đã cầu xin cho anh ta, vì vậy thời hạn ở trong ngục Bastille của anh ta được rút ngắn lại.
Vài năm sau đó, trong lúc tiểu thư trẻ de Valois đang đi dạo trong công viên Paris với nhủ mẫu của mình – đó là một người phụ nữ đứng tuổi, chẳng bao giờ rời cô nửa bước. Cha của De Valois, công tước d’ Orléans, quyết tâm phải bảo vệ người con gái út của ngài khỏi những kẻ dụ dỗ trong triều cho đến khi nào cô kết hôn, vì vậy ngài đã trói buộc cô với người nhũ mẫu này – một người phụ nữ chanh chua đanh đá nhưng vô cùng đức hạnh và đoan chính. Tuy nhiên, trong công viên, de Valois nhìn thấy một chàng trai trẻ – người có ánh mắt như hút hồn cô, làm tâm can cô nóng ran như lửa đốt. Anh ta bước ngang qua với ánh mắt sáng rạng rỡ và nồng nhiệt. Chính nhũ mẫu đã nói cho cô biết tên của anh ta: Bây giờ anh ta là công tước Richelieu nổi tiếng đồi bại – một kẻ ăn nói báng bổ, một kẻ chuyên dụ dỗ quyến rũ đàn bà và là kẻ chuyên mang đến đau khổ cho người khác. Bằng bất cứ giá nào cũng phải tránh xa gã đó ra.
Vài ngày sau đó, khi người nhũ mẫu lại đưa tiểu thư de Valois đến một công viên khác thì lạ thay Richelieu lại đi ngang qua công viên đó. Lần này, anh ta ngụy trang bằng cách ăn mặc như một gã ăn mày, nhưng ánh mắt xao xuyến của anh ta thì không thể nào quên được. Tiểu thư de Valois đáp trả lại ánh mắt đắm đuối của anh ta: Cuối cùng cũng có điều gì đó thú vị xuất hiện trong cuộc sống tẻ nhạt của cô ta. Do bởi sự nghiêm khắc của người cha, nên chẳng gã đàn ông nào dám bén mảng tới gần cô. Và giờ đây chính gã đàn ông chuyên ve vãn quyến rũ khét tiếng này đang theo đuổi cô, bỏ mặc tất cả những quý bà khác trong triều. Thật đáng sợ! Chẳng bao lâu sau, anh ta nhờ người mang lén những bức thư nắn nót gởi đến cô để diễn tả nỗi khao khát khủng khiếp được sở hữu cô. Cô ta đáp trả lại dè dặt, nhưng chẳng bao lâu sau, chính những bức thư tình đã đem lại sức sống cho cuộc đời cô ta. Trong một bức thư, anh ta hứa hẹn sẽ sắp xếp mọi thứ nếu cô đồng ý trải qua một đêm với anh ta. Đúng là một lời đề nghị khó có thể được chấp nhận, thế nhưng cô đã không chút phiền lòng khi tiếp tục cuộc chơi và chấp nhận lời cầu hôn táo bạo của anh ta.
Tiểu thư de Valois có một nàng hầu tên là Angelique – người có nhiệm vụ dọn dẹp phòng ngủ cho cô và thường ngủ ở phòng bên cạnh. Một đêm nọ, khi người nhũ mẫu đang đan áo, de Valois đang đọc sách, bỗng cô ngước mắt nhìn Angelique đang mang quần áo ngủ đến phòng cô, nhưng có gì đó kỳ lạ khi Angelique quay lại nhìn cô và mỉm cười – thì ra đó là Richelieu cải trang khéo léo như một nàng hầu. De Valois gần như há hốc miệng vì kinh sợ, nhưng liền sau đó trấn tĩnh lại, cô chợt nhận ra mình đang kẹt trong thế “tiến thoái lưỡng nan”: Nếu cô nói chuyện này ra, gia đình cô sẽ phát hiện ra những lá thư tình và vai trò của cô trong chuyện tình ái này. Cô có thể làm gì bây giờ? Cô quyết định đi về phòng và nói chuyện với chàng công tước trẻ về thủ đoạn nguy hiểm đầy lố bịch của anh ta. Cô nói lời chúc nhũ mẫu ngủ ngon, nhưng ngay khi cô ở trong phòng ngủ của riêng mình, những lời nói của cô cũng trở nên vô dụng. Khi cô cố sức tranh luận với Richelieu, anh ta bèn đáp lại bằng ánh mắt đầy đắm đuối và sau đó bằng vòng tay âu yếm. Cô không thể kêu la, nhưng giờ đây, cô không chắc về những gì phải làm. Những lời nói nồng ấm, sự vuốt ve âu yếm của anh ta và mối nguy hiểm của tất cả những gì đang diễn ra – đầu óc cô quay cuồng và cô không thể kiềm chế bản thân mình. Đức hạnh và cảm giác chán chường trước kia không có ý nghĩa gì so với một buổi tối ở cùng kẻ phong lưu khét tiếng nhất trong triều. Vì vậy, trong lúc người nhũ mẫu mải chăm chú đan áo thì vị công tước bắt đầu đưa tiểu thư trẻ tuổi tiến hành nghi thức của sự dâm đãng.
Nhiều tháng sau, cha của de Valois bắt đầu nghi ngờ rằng Richelieu đã phá thủng hàng rào bảo vệ của ông. Người nhũ mẫu bị đuổi việc và sự đề phòng được tăng thêm gấp bội. Công tước không nhận ra rằng đối với Richelieu, những biện pháp ấy chẳng qua chỉ là một sự thách thức và anh ta sống là để đối đầu với những thách thức. Anh ta mua căn nhà bên cạnh dưới một cái tên giả và bí mật đào một đường hầm có cửa lật xuyên qua bức tường cạnh tủ chén trong bếp nhà vị công tước nọ. Vài tháng sau đó, đây chính là nơi De Valois và Richelieu đã tận hưởng những cuộc hẹn hò bất tận mãi cho đến khi sự mới lạ từ từ phai nhạt.
Mọi người ở Paris đều biết đến những “chiến tích” của Richelieu, vì anh ta cố gắng công khai trước công chúng càng ầm ĩ càng tốt. Mỗi tuần sẽ có một câu chuyện mới lan truyền khắp triều đình. Một ông chồng nhốt vợ trong phòng trên lầu vào ban đêm vì đã lo lắng rằng Richelieu theo đuổi vợ mình; để đến được với người vợ ấy vị công tước trẻ tuổi đã bất chấp bóng tối, trườn dọc theo một tấm ván treo lơ lửng giữa hai cánh cửa sổ trên lầu. Hai người đàn bà sống chung trong một căn nhà – một người là góa phụ, người kia đã lập gia đình và rất ngoan đạo – đã khám phá ra một sự thật ghê tởm rằng gã công tước trẻ kia đang quan hệ yêu đương với cả hai người họ cùng một lúc, chia tay với người này vào giữa đêm khuya để đến với người kia. Khi họ chạm trán với anh ta – gã công tước luôn rình mò tìm kiếm sự mới lạ và kẻ ba hoa đầy quỷ kế này – không một lời xin lỗi cũng không bỏ chạy mà tiếp tục tán tỉnh họ trong câu chuyện tình tay ba, đùa giỡn trên lòng kiêu căng tự phụ bị tổn thương của hai người đàn bà – những người không thể chịu đựng được ý nghĩ rằng anh ta đang thích người kia hơn. Năm tháng trôi qua, người ta cứ truyền miệng nhau những câu chuyện về năng lực quyến rũ xuất chúng của anh. Người phụ nữ này ngưỡng mộ tính táo bạo và sự gan dạ của anh, người phụ nữ khác lại tôn sùng sự ga lăng của anh ta trước rào cản quyết liệt của người chồng. Các quý bà tranh giành nhau để được anh ta để mắt tới: Nếu như anh ta không muốn quyến rũ bạn, nghĩa là bạn có vấn đề gì đó. Muốn trở thành tiêu điểm trong mắt anh ta phải trở thành một hình tượng tuyệt vời trong trí tưởng tượng của anh. Tại cùng một thời điểm, hai người phụ nữ đã quyết chiến bằng một cuộc đọ súng để giành được vị công tước trẻ và một trong hai người họ ắt sẽ có người bị thương nghiêm trọng. Nữ công tước d’Orléans, tình địch quyết liệt nhất của Richelieu, từng viết, “Nếu tôi tin tưởng vào ma thuật, tôi sẽ cho rằng chàng công tước này sở hữu vài điều bí ẩn siêu nhiên, vì tôi chưa bao giờ thấy có người phụ nữ nào có thể cưỡng lại mê lực của anh ta dù là sự kháng cự yếu ớt nhất”.
Trong năng lực quyến rũ thường tiềm ẩn tình huống tiến thoái lưỡng nan: Để quyến rũ, bạn cần sắp đặt kế hoạch và tính toán, nhưng nếu nạn nhân của bạn hoài nghi rằng bạn có những động cơ bí ẩn, cô ấy sẽ phát sinh những hành động đề phòng. Hơn thế, nếu bạn dường như luôn kiềm chế, bạn sẽ dấy lên nỗi sợ hãi thay vì sự khao khát.
Kẻ Ăn Chơi Phóng Đãng Nồng Nhiệt giải quyết tình huống “tiến thoái lưỡng nan này” bằng cách thức tài tình và khéo léo nhất. Dĩ nhiên anh ta phải tính toán và lập kế hoạch – anh ta phải tìm ra một “chiêu” để có thể né những ông chồng ghen tuông, hoặc bất kỳ chuớng ngại vật nào. Đó là một công việc đầy khổ ải. Nhưng theo bản năng, Kẻ Ăn Chơi Phóng Đãng Nồng Nhiệt cũng có ưu thế về dục vọng không kiểm soát được. Khi anh ta theo đuổi một người phụ nữ, toàn thân anh ta thật sự cháy bỏng với niềm khao khát; nạn nhân cảm nhận được điều này và cảm thấy vô cùng cảm động. Làm sao một người đàn bà có thể tưởng tượng ra rằng anh ta là một kẻ dụ dỗ vô tâm, người có thể ruồng bỏ cô khi mà anh ta đã bất chấp bao hiểm nguy và trở ngại để có được cô? Và thậm chí nếu như cô ta có biết được quá khứ phong lưu phóng đãng hay biết về sự bất chấp luân thường đạo lý của anh ta thì cũng chẳng sao vì đồng thời, cô cũng sẽ nhìn thấy khuyết điểm của anh ta. Anh ta không thể tự chủ; anh ta thực sự là một nô lệ tình ái cho tất cả phụ nữ. Chính vì thế mà anh ta không gây ra cảm giác sợ hãi.
Những Kẻ Ăn Chơi Phóng Đãng Nồng Nhiệt dạy cho chúng ta một bài học đơn giản: Niềm khao khát mãnh liệt có khả năng khiến tâm trí người phụ nữ rối bời, cũng y hệt như thân hình của Mỹ Nhân Ngư có thể tác động lên người đàn ông. Một người phụ nữ thường đề phòng và có khả năng cảm nhận được đâu là sự chân thành và đâu là sự tính toán có chủ tâm. Nhưng nếu người phụ nữ cảm thấy “bị thiêu cháy” bởi ánh mắt của bạn và tin chắc rằng bạn sẽ bất chấp mọi thứ vì cô ấy, khi ấy cô ấy sẽ chẳng quan tâm đến những thứ khác về bạn hoặc sẽ tìm cách để bao biện và tha thứ cho sự vô ý bất cẩn của bạn. Đây chính là lớp vỏ bọc hoàn hảo cho một kẻ quyến rũ. Mấu chốt là ở chỗ đừng tỏ ra lưỡng lự, hãy xóa bỏ mọi rào cản, hãy thả lỏng bản thân, hãy chứng tỏ rằng bạn không thể kiểm soát nổi chính mình và về cơ bản là yếu ớt. Đừng lo lắng về sự hoài nghi; bởi ngay khi bạn đã là nô lệ trong sự lôi cuốn của cô ta thì cô ta sẽ chẳng nghĩ gì đến hậu quả về sau.