Văn án :
Ngay từ đầu, Thẩm Như Như nghĩ rất đơn giản.
Tiếp nhận cửa hàng ông ngoại, lợi dụng kỹ năng đặc biệt của chính mình mở một tiệm hoa tươi. Ngày ngày trồng cây và hoa, trải qua những tháng ngày tươi đẹp.
Mọi chuyện vốn dĩ đã như cô nghĩ, nhưng rồi biến hóa đã xảy ra từ sau khi Vô Lượng Tổ sư gia báo mộng cho cô.--
Thẩm Như Như không chỉ trở thành người thừa kế cửa hàng hương nến, mà còn phải đối mặt với nhiều loại khách hàng có nhu cầu kỳ kỳ quái quái khác nhau, chẳng phân biệt ban ngày hay đêm tối.
Vị hàng xóm đam mê mạt chược tới cửa → cầu chiêu tài phù
Nửa đêm quỷ chết đói gõ cửa → muốn cô làm đồ ăn.
Đạo sĩ không mời mà đến→ muốn cùng cô tiến hành giao lưu học thuật.
Thiếu gia nhà giàu bệnh tật, ốm yếu mỗi ngày đều tới cửa.
......
Thẩm Như Như tỏ vẻ: Tôi chỉ là một người buôn bán nhỏ.
Trong khoảng thời gian Tô Tiêu Tiêu ở nhà nghỉ phép, Chu Lâm Duyên đột ngột bảo cô cùng tới Tây Châu công tác.
Sáng sớm ngày đi công tác Tô Tiêu Tiêu đã vô cùng tức giận. Cô quyết định dọc đường đi sẽ không cùng Chu Lâm Duyên nói chuyện.
Những người làm hạng mục ở Tây Châu đều là nhân viên nam. Đã lâu bọn họ không được gặp người đẹp giống như Tô Tiêu Tiêu. Giám đốc hạng mục nhịn không được lặng lẽ hỏi Chu Lâm Duyên. "Chu tổng, không biết Tô tiểu thư đã có bạn trai chưa ?"
Chu Lâm Duyên lúc ấy dựa vào cửa, đôi tay nhét ở túi quần, nghe vậy mới rũ mắt lạnh lùng liếc anh ta một cái. "Như thế nào ? Cậu có hứng thú."
Lúc nói chuyện bộ dạng của Chu Lâm Duyên có vẻ lười biếng thế nhưng chỉ cần cái liếc mắt cũng đủ để anh chàng giám đốc kia sợ tới mức không dám nói chuyện mà chỉ liên tục lắc đầu.
"Không.. không ..không có hứng thú, tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi." Anh ta nói xong liền hoang mang bỏ chạy.
Sau này anh ta mới lén kể cho đồng nghiệp nghe. "Lúc ấy nếu như tôi dám nói có hứng thú, khẳng định sẽ phải cuốn gói rời khỏi đây !"
NGHE NÓI TỔNG TÀI THẦM YÊU TÔI
Nghê Đa Hỉ