Một giờ mười lăm.
Sau đây là điều cảm nhận của tôi vào lúc này.
Đầu đau dữ dội, thân lạnh, trán nóng bừng. Mỗi lần đứng lên hay cúi xuống, tôi cảm thấy hình như có một chất lỏng đang bập bềnh trong óc đập vào thành sọ.
Toàn thân tôi run lên bần bật và thỉnh thoảng cái bút như bị giật lên vì kích động, lại rơi ra khỏi tay tôi.
Mắt tôi cay xè như bị ám khói.
Tôi thấy đau ở khuỷu tay.
Chỉ còn hai giờ bốn mươi nhăm phút nữa, tôi sẽ khỏi.