Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 456: Ý đồ của Võ Hoàng


Cũng không biết vì sao, Hàn Phong lại có cảm giác tựa hồ Tiêu Tấn rất quan tâm đối với sự tình của tứ các, nhiệt tâm một cách dị thường.
 
Mấy ngày nay phái ra nhân thủ cực nhiều, cho dù là hoàng thất cũng có chút ăn không tiêu, nhưng Tiêu Tấn tựa hồ không hề quan tâm tới điều này, mà hắn chỉ quan tâm tới người của tứ các còn sống.
 
Hàn Phong tự nhiên sẽ không ngây thơ cho rằng Tiêu Tấn chỉ đơn thuần muốn trợ giúp tứ các.
 
Trong chuyện này nếu như không có vấn đề e là nói ra cũng không ai tin.
 
Bất quá, Tiêu Tấn cũng không nói với hắn chuyện này, nên Hàn Phong cũng không có nhiều lời.
 
Cứ như vậy qua tròn một tháng, Thiên Tinh Đế Quốc vần tràn ngập không khí nặng nề.
 
Trải qua mấy ngày nay, hoàng thất nỗ lực rốt cuộc để họ tìm được thêm vài người của tứ các cón sống sót.
 
Tuy rằng toàn bộ nhân số tổng cộng chưa đến trăm người, nhưng cuối cùng vẫn là tin tức tốt nhất trong một tháng qua.
 
Tiêu Tấn cũng từ trong miệng những người sống sót này biết được một vài tình hình ban đầu.
 
Lúc Hàn Phong từ trong tay Tiêu Tấn đạt được mấy tin tức này, cũng cảm thấy khiếp sợ không thôi.
 
Không nghĩ tới, Võ Hoàng Điện lại xuất ra thủ bút lớn như thế, thực lực lại cường đại tới như vậy.
 
Căn cứ theo miêu tả của những người sống sót, Võ Hoàng Điện đồng thời phái ra không dưới ba mươi thiên giai cường giả cùng ngụy thiên giai cường giả.
 
Con số khổng lồ như thế đã hoàn toàn vượt khỏi nhận biết của Hàn Phong.
 
Cả nghìn năm qua, liệu có thể lực nào có thể có được hơn hơn ba mươi thiên giai cường giả.
 
Bản thân có được lực lượng khổng lồ như vậy, Võ Hoàng Điện dù không ẩn dấu hành tung, e là cả đại lục vẫn không ai có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.
 
Hàn Phong cũng không rõ vì sao Võ Hoàng vẫn muốn ẩn nhẫn như vậy?
 
Bất quá, tứ các cũng đồng dạng truyền thừa mấy nghìn năm, nội tình vẫn phải thua kém.
 
Tuy rằng không biết vì sao Võ Hoàng Điện phái lực lượng phân tán để đối phó tứ các, nhưng từ biểu hiện mà xem, thực lực của tứ các vẫn kém xa.
 
Nhưng đây chỉ là những gì thể hiện ra bề ngoài, không thể không nói mọi chuyện giống như Hàn Phong suy đoán, đằng sau tứ các xác thực vẫn còn ẩn dấu lực lượng không muốn người khác biết được.
 

Tuy rằng những người còn sống này không nói rõ ràng, nhưng Hàn Phong vẫn đoán ra được đại khái, phía sau tứ các ít nhất vẫn còn mấy vị thiên giai cường giả tu vi cao thâm.
 
Mà những thiên giai cường giả này mới chính là chỗ dựa chân chính của tứ các.
 
Dù vậy tứ các vẫn không thể tránh khỏi tổn thương cực lớn, đây là sự thật không cần bàn cãi.
 
Những người may mắn sống sót, lúc này đang được Tiêu Tấn an bài ở đế đô. Nhóm người Đường Vũ Nhu nghe được tin tức này sau đó cũng kích động dị thường.
 
Chỉ là hiển nhiên giai đoạn cam go này, Hàn Phong sẽ không để bọn họ tùy ý đi loạn, tránh khỏi bị lọt vào Võ Hoàng Điện phục kích.
 
Ngay khi mấy người Hàn Phong đợi tại Huyền Thiên Tông an tâm tĩnh dưỡng, thì nhận được tin tức vô cùng không tốt.
 
Các chủ tứ các trong đại chiến chết trận ba người, chỉ còn lại mình Băng Tuyết Các Mộ Tuyết là sống sót.
 
Về phần tin tức này cũng không phải do Tiêu Tấn thu được tin tình báo mà là do Võ Hoàng Điện tự mình để lộ ra.
 
Ngay hôm qua, Võ Hoàng Điện sau mấy tháng yên lặng đột nhiên hiện thân.
 
Hơn nữa vừa hiện thân liền tung ra tin tức chấn động thế nhân.
 
Cuối cùng Võ Hoàng càng trực tiếp lên tiếng muốn trong mười ngày sau, sẽ tế sống Băng Tuyết Các Các chủ cùng trưởng lão tứ các còn sống xem như là báo thù cho đệ tử của Võ Hoàng Điện chết trong tay tứ các.
 
Tin tức này vừa truyền ra, mặc dù không khiến thiên hạ rung động, nhưng cũng là người kinh ngạc.
 
Ai cũng không ngờ Võ Hoàng Điện dĩ nhiên kiêu ngạo như vậy, dám công nhiên tuyên bố tế sống trưởng lão tứ các cùng Băng Tuyết Các Các chủ.
 
Phải biết rằng Võ Hoàng Điện làm như vậy có thể nói là vô cùng tàn nhẫn, thủy chung không nghĩ ra được nguyên nhân.
 
- Võ Hoàng Điện muốn làm gì đây? Dĩ nhiên lại lộ liễu như vậy?
 
Hàn Phong cau mày, thủy chung không thể nghĩ ra nguyên nhân.
 
Một bên Triệu Vô Cực lại thở dài, có chút cảm khái nói:
 
- Nghĩ không ra Võ Hoàng so với ngàn năm trước, càng thêm tàn nhẫn, càng khiến người ta khó có thể nắm bắt, chỉ là hiện tại chúng ta đụng độ với hắn căn bản không chiếm được tiện nghi.
 
- Tiền bối, ngươi có thể đoán ra ý đồ Võ Hoàng Điện làm như vậy?
 
Hàn Phong kỳ quái hỏi.

 
Võ Hoàng Điện ẩn nhẫn cả ngàn năm, đột nhiên hành sự cao ngạo như thế, thật khiến người ta khó lòng lý giải. Lẽ nào Võ Hoàng Điện thực không sợ hành động như vậy sẽ khiến phản ứng rất lớn do đó gặp phải người bất mãn vây đánh sao?
 
Sau khi Triệu Vô Cực nghe vậy cũng rơi vào trầm tư suy nghĩ, lấy lý giải của hắn về Võ Hoàng, trong chốc lát cũng đoán không ra nguyên nhân.
 
Vì vậy, Triệu Vô Cực có chút kỳ quái nói:
 
- Ta cũng không rõ rốt cuộc Võ Hoàng muốn gì, những lấy hiểu biết của ta về hắn, thì đó không phải là người mù quáng, sở dĩ Võ Hoàng Điện năm đó có thể nhất cứ lật đỏ Đại Viêm Đế Quốc, sau đó lại ẩn nhẫn ngàn năm, liền đủ để chứng minh lòng dạ và ẩn nhẫn cực kỳ đáng sợ.
 
Hàn Phong cũng tán thành ý kiến của Triệu Vô Cực, nếu như không có phần lòng dạ và ẩn nhẫn này, Võ Hoàng Điện sao có thể một kích đắc thủ đem tứ các tồn tại mấy nghìn năm tiêu diệt?
 
Lúc này, Triệu Vô Cực lại nhíu mày nói:
 
- Là Võ Hoàng vô luận trước khi làm chuyện gì tất sẽ suy nghĩ cặn kẽ, kiên quyết không dễ dàng để thế nhân biết được sự cường đại của Võ Hoàng Điện, và làm ra hành động lộ liễu như vậy, vạn nhất khiến mọi người lo lắng, từ đó đứng lên chống lại, cho dù Võ Hoàng Điện có cường đại thế nào, e là cũng ăn không tiêu.
 
- có phải Võ Hoàng muốn thông qua hành động này đạt được mục đích nào đó?
 
Hàn Phong suy đoán.
 
Triệu Vô Cực lại trầm ngâm một hồi, nhân tiện đáp:
 
- Ngươi nói vô cùng có khả năng, chẳng qua tứ các đều đã tiêu vong, người có thể chạy thoát không còn mấy, có thể nói hết thảy đều đã nằm trong tay chúng, đến tột cùng Võ Hoàng là muốn làm gì chứ?
 
- Lấy sự khổ tâm sắp xếp của Võ Hoàng Điện lúc trước, đồng thời cử động tấn công tứ các, rất hiển nhiên là muốn tránh cho đả thảo kinh xà, do đó nhất cử đánh bại tứ các, mà mục đích hắn làm vậy có lẽ là muốn đoạt được vật gì đó quan trọng trong tứ các.
 
Hàn Phong lớn mật suy đoán nói.
 
- Ngươi cho rằng lúc trước Võ Hoàng đánh bại tứ các nhưng chưa đạt được mục đích, nên mục đích hành động lần này là…
 
Triệu Vô Cực chần chờ, cũng hiểu được ý tứ lời nói vừa rồi của Hàn Phong.
 
Hàn Phong gật đầu, nhân tiện đáp:
 
- Không sai, có thể hành động lần này của Võ Hoàng chỉ là vì muốn dẫn dắt đệ tử của tứ các còn sống sót xuất hiện, đồng thời có thể tiêu diệt hoàn toàn lực lượng của tứ các, mặt khác có thể chúng còn muốn từ trên những người còn sống này tìm được thứ mình muốn.
 
Ngừng một chút, Hàn Phong có chút bất đắc dĩ nói rằng:
 
- Đáng tiếc chính là ta và ngài đều không hiểu rõ tứ các, bằng không liền có thể biết được rốt cuộc Võ Hoàng có mục đích gì.
 
Ngay khi hai người còn đang phân tích ý đồ thật sự của Võ Hoàng, bên ngoài chợt truyền đến một trận tiếng ồn ào.
 
Nghe được tiềng ồn ào này, Hàn Phong không khỏi nhướng mày, lập tức quay đầu nhìn về phía Triệu Vô Cực.
 
Triệu Vô Cực lại thản nhiên nói:
 
- Xem ra, ngươi đoán đúng phân nửa.
 
- Chúng ta vẫn nên ra ngoài xem sao đi!
 
Hàn Phong nói xong, liền đứng lên, lập tức đi ra ngoài.