Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 280: Oan gia ngõ hẹp


Con mắt Lâm Chân Khôn phát hiện tinh huống đã nằm ngoài tính toán của mình, mà đám cao thủ phụ trách chiếm đánh đế đô không ngờ lại toàn quân bị diệt.
 
Mà vừa rồi nếu Tiêu Tấn không hỏi Phí lão thì hắn cũng không thể biết được chuyện này.
 
Phí lão phụ trách phía đông đế đô, mà Lý Thần lại phụ trách phía tây.
 
Lúc này nghe được Tiêu Tấn hỏi như vậy vẻ mặt cũng xem thường đáp:
 
- Tên kia! Hoả Tam cước miêu của lão phu thế nào. Hôm nay ta vô cùng cao hứng, nhìn qua thực lực cũng không phải là yếu, để ta hảo hảo dạy dỗ ngươi một phen.
 
Nghe được lời này của Lý Thần, Tiêu Tấn cũng yên lòng. Lúc trước Hàn Phong đưa hai người tới trước mặt hắn, Tiêu Tấn cũng có chút kinh ngạc.
 
Bất quá khi biết được thực lực của Phí lão được đề thằng mà Lý Thần cũng đã khôi phục thực lực thì trong lòng tự nhiên là vui vẻ không gì so sanhd được. Lập tức cùng với Hàn Phong hợp kế hoạch, chuẩn bị hành động cho tối nay.
 
Nếu như Lâm Chấn Khôn biết được tình hình của Phí lão và Lý Thần thì chắc chắn hắn hôm nay sẽ không tuỳ tiện hành động như vậy.
 
Mà lúc này, Tiêu Tấn lại nhàn nhạt nói rằng:
 
- Lâm Chấn Khôn, ngươi có muốn biết đám phản loạn quân đang nháo sự đế đô kia hiện giờ ra sao, tình huống thế nào?
 
Nghe vậy Lâm Chấn Khôn nheo mắt, trầm giọng nói:
 
- Ngươi muốn nói cái gì?
 
- Ha ha! Ta chỉ nghĩ nói cho ngươi biến vì sao hai vị Thiên giai cường giả bên cạnh ta lại đến muộn như vậy mà thôi.
 
Tiêu Tấn rất hài lòng với biểu tình bây giờ của Lâm Chấn Khôn.
 
Chí ít khuôn mặt của Tiêu Tấn không có biểu tình nào khác lạ, hai mắt lộ ra hàn quang sắc bén, ngữ khí dày đặc nói:
 
- Ngươi cái gì gọi là Địa giai tư sĩ, chỉ sợ bây giờ đều đã bị hai vị Thiên giai cường giả bên cạnh ta toàn diệt rồi. Đồng thời bây giờ Tiết gia và Hàn gia cũng đã liên hợp lại đang ở đế đô trấn áp phản loạn.
 
- Tiết gia và Hàn gia cũng đến?
 
Lâm Chấn Khôn nghe được Tiêu Tấn nói như thế thì cơ mặt không ngừng biến đối. Hắn tin Tiêu Tấn không có lừa gạt hắn.
 
Hàn gia bởi gì tồn tại mối quan hệ với Hàn Phong mà Lâm Chấn Khôn cũng sơm có dự liệu, tinh không cảm thấy kinh ngạc.
 
Nhưng Tiết gia, chẳng phải lâu nay luôn tỏ vẻ trung lập, cũng chưa bao giờ tham dự vào cuộc đấu tranh của các gia tộc khác. Nhưng tại sao lần này lại đứng về phía hoàng thất.
 
Đồng thời đến bây giờ Lâm Chấn Khôn cũng chưa hề thấy được hình bóng của Tiết gia gia chủ Tiết Chí. Trong lòng Lâm Chấn Khôn càng cảm thấy bất an.
 
- Ngươi không cần tìm, bây giờ Tiết Chí đang ở bên ngoài phụ trách công tác thanh trừ phản loạn. Có hắn toạ trấn tin tưởng rằng Địa giai tử sĩ của ngươi cũng không thể làm gì được.
 
Lâm Chấn Khôn nghiến răng nghiến lơi, hai mắt mở to trừng trừng nhìn Tiêu Tấn, hắn dường như muốn dùng ánh mắt của mình để giết chết Tiêu Tấn vậy.
 
- Hảo! Hảo! Hảo thủ đoạn! Tiêu Tấn, không nghĩ tới ta nhiều năm bày kế như vậy, ở kinh đô khổ tâm tính toán, cuối cùng vẫn bị ngươi đơn giản hoá giải. Xem ra ta vẫn còn xem thường ngươi.
 
Ngay khi Lâm Chấn Khôn vừa dứt lời thì cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu rền vang. Ngay sau đó một đạo thân ảnh bay thẳng tới Lâm Chấn Khôn. Vừa vặn rơi cách Lâm Chấn Khôn năm bước.
 
Mà thân ảnh sau khi rơi xuống đất thì khong ngừng phun ra tiên huyết. Gương mặt tái nhợt vô lực.
 
Lâm Chấn Khôn híp mắt nhìn, thân ảnh này không phải là tử tôn của hắn Lâm Hà sao? Thế nào lại chật vật như vậy?
 
Trong thấy vẻ mặt thống khổ đầy dữ tợn của lâm Hà, Lâm Chấn Khôn cũng có chút kinh ngạc vô cùng, lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.
 
Vừa lúc thấy được Hàn Phong cầm trong tay Băng Phách Hàn Quang kiếm, sát khí trùng trùng. Ngay cả thân kiếm cũng cộng sinh run rẩy một trận. Một tia hàn khí không ngừng tuôn ra, nhất thời khiến nhiệt độ xung quanh giảm xuống.
 
- Đã xảy ra chuyện gì?
 
Lâm Chấn Khôn có chút không dám tin vào con mắt của mình.
 
Bởi vì vừa rồi đem lực chú ý lên Tiêu Tấn nên hắn cũng không có biết được tình huống bên phía Hàn Phong.
 
Chẳng qua theo hắn nghĩ thì Hàn Phong măc dù có phương pháp tu luyện vô cùng phi thường nhưng đấu khí chẳng qua cũng là Địa giai tứ phẩm mà thôi.
 
Mà Lâm Hà tôn tử của hắn đã trải qua huyết tế, đã trở thành nguỵ Thiên giai cường giả.
 

Nhưng dù vậy dùng thực lực Thiên giai nhị phẩm của hắn đối phó với cao thủ Địa giai phải dư sức mới đúng.
 
Chính là hắn không thể nào ngờ được Hàn Phong cũng không phải là một Địa giai cao thủ phổ thông. Từ thời gian trước hắn đã một bước tiến vào Địa giai cửu phẩm.
 
- Phốc!
 
Vừa chạm mặt đất, sản sinh là phản lực vô cùng to lớn khiến cho Lâm Hà cũng phải liên tiếp phun ra vài ngụm máu tươi.
 
Thân thể không ngừng giãy giụa, một tay bưng ngực, một tay nhanh chóng lau về máu ở khoé miệng. Lúc này ánh mắt của Lâm Hà tràn ngập vẻ khiếp sợ không cam lòng.
 
Mặc cho hắn có nghĩ thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể nào suy nghĩ được. Trước mắt chỉ là một Hàn Phong mới có mười lăm tuổi. Thế nhưng hắn là quái vật nơi nào lại có thể đánh bại hắn đã trải qua hai lần huyết tế.
 
Hắn thật ra là Thiên giai nhị phẩm cường giả!
 
Mặc dù trong chuyện này hắn biết được khó có thể xảy ra tình huống đó. Thế nhưng cũng không phải một Địa giai cường giả có thể làm được điều đó. Đánh bại hắn. Vốn nghĩ hôm nay có thể báo thù, rửa sạch mỗi nhục, hơn nữa có thể khiến Hàn Phong nhục nhã một phen.
 
Ai bết, cuối cùng lại xuất hiện kết cục như vậy.
 
Nghĩ đến đây, khuôn mặt tái nhợt của Lâm Hà cũng không khỏi trở nên vặn vẹo dữ tợn.
 
Đang tiếc ngay lúc trước hắn vừa mới bị hàn Phong đánh trúng một chưởng, lúc này toàn thân khí huyết cuồn cuộn. Càng nghiêm trọng hơn chính là hai tay hai chân hắn không ngừng run rẩy khiến hắn không thể nào đứng vững được.
 
Nhìn Lâm Hà đứng dậy vô cùng miễn cưỡng, muốn tiếp tục đánh nhau là điều không tưởng.
 
Tuy rằng Lâm Hà đã mất đi hi vọng nhưng dù sao thì bản thân hắn là tôn tử, Lâm Chấn Khôn cũng sẽ không mở to mắt mà nhìn Lâm Hà gặp phải chuyện không may.
 
Vì vậy tiến lên hai bước đem Lâm Hà che chắn ở phía sau, Lâm Chấn Khôn lúc này mới trầm giọng nói:
 
- Lâm Hà! Đến tốt cục đã xảy ra chuyện gì, ngươi vì sao lại bị một Địa giai võ giả đánh thành như vậy.
 
Nghe vậy, trong lòng Lâm Hà phiền muộn không gì tả nổi. Nhưng câu hỏi của gia gia hắn, hắn tự nhiên không dám không trả lời. Hắn cũng chỉ có thể thành thật trả lời:
 
- Gia gia! Tiểu tử này đấu khí rất quỷ dị, cộng với chuôi binh khí trong tay hắn có thể cùng ta tranh đấu.
 
Lâm Hà lại nhìn Hàn Phong vẻ mặt nghiến răng nhiến lợi nói:
 
- Ta đã dùng tất cả thủ đoạn nhưng đều bị thân pháp quỷ dị của hắn tránh được. Hắn cuối cùng thừa dịp ta lực kiệt mới ra tay đánh lén.
 
Lâm Hà tựa hồ cảm giác mình bị một Địa giai võ giả đánh bại thật mất mặt vô cùng. Lời nói này cũng chỉ có thể miễn cưỡng chấp nhận được mà thôi.
 
Nhưng những người ở đây có ai không phải là lão cáo già. Sao lại có thể dễ dàng tin tưởng lời nói của Lâm Hà như vậy.
 
Cho nên mấy người còn chưa có động thủ đều không hẹn mà nhìn về phía Hàn Phong.
 
Phí lão thì đương nhiên không có điều gì phải ngạc nhiê. Từ lâu hắn đã biết được thực lực chân chính của Hàn Phong không chỉ đơn giản như vẻ bề ngoài. Trên đời này trừ Thiên giai cường giả ra thì tin tưởng rằng không có ai có thể là đối thủ của hắn.
 
Mặc dù Lâm Hà trải qua huyết tế, đã là Thiên giai nhị phẩm cường giả. Thế nhưng dù sao thì cũng không có Tiên Thiên đấu khí, cho dù lực lượng có mạnh nhưng tiêu hao cũng phi thường nhanh.
 
Có thể hắn phải huyết tế vài lần nữa đạt được nguỵ Thiên giai ngũ phẩm thì mới có thể hoàn toàn đánh bại được Hàn Phong. Bất quá lúc này thì hắn không phải đối thủ của Hàn Phong.
 
Tiêu Tấn và Lý Thần đứng ở bên cạnh, hai người bây giờ mới thoáng mang theo ánh mắt kinh dị nhìn Hàn Phong.
 
Mặc dù hai người đối với thực lực của Hàn Phong cũng biết được chút ít nhưng không nghĩ tới thực lực của hắn lại có thể kinh khủng như vậy. Lực lượng bậc này đã nằm ngoài nhận thức Địa giai võ giả của bọn họ.
 
Dùng nhiều năm từng trải của bọn họ, tự nhiên biết được trên đại lục này dù là Địa giai võ giả đỉnh phong cũng không thể nào có được thực lực như vậy.
 
Trừ khi phải dùng bí pháp nào đó, nhưng Hàn Phong hiển nhiên không có sử dụng bất luận phụ trợ ngoại lục nào cả. Đây hoàn toàn là chân chính thực lực.
 
Về phần Lâm Chấn Khôn, đến bây giờ liên tiếp xảy ra vài lần biến cố khiến cho vẻ mặt của hắn càng ngày càng âm trầm.
 
Đầu tiên là Tiêu Tấn mạc danh kỳ diệu trở thành Thiên giai cường giả. Tiếp đó thì Phí lão xuất quan cùng với một Thiên giai cường giả không biết từ nơi nào đến, đem thế lực bên ngoài của mình tiêu diệt hoàn toàn.
 
Còn có sự tham dự của Hàn gia và Tiết gia. Kể từ đó, Lâm Chấn Khôn cũng minh bạch, kế hoạch mà bản thân mình tính toán bấy lâu nay đã sụp đổ hoàn toàn.
 
Đồng thời với tình huống của hắn hiện nay tựa hồ có chút không ổn.
 
Lâm Hà bị trọng thương mất đi khả năng chiến đấu. Địa Tá và Địa Chi hai vị cường giả đến từ Võ Hoàng điện trước kia bộ mặt cao ngạo không gì so sánh được, không ngờ đến thời điểm mấu chốt lại không có tác dụng gì.
 
Điều này khiến trong lòng Lâm Chấn Khôn ảo não không ngớt.

 
Bây giờ cũng chỉ có thể trông cậy vào ba gã Thiên giai cường giả mà Thượng Quan Vô Ngã mời về, cùng với ba gã Thiên giai cung phụng mà thôi.
 
Lâm Chấn Khôn tin tưởng, với thủ đoạn của Tiêu Tấn nếu như không phải bất đắc dĩ thì tuyệt đối không cho phép có người phản bội hắn.
 
Cho nên bây giờ hoàng thất có phần chiếm ưu thế, Tiêu Tấn cũng sẽ không có giọng điệu chiêu hàng. Điều này cũng làm cho ý niệm của bốn người kia không cách nào có thể thực hiện được.
 
Nhưng dù vậy thì tình cảnh của Lâm Chấn Khôn lúc này không cách gì cải biến.
 
Mà lúc này Hàn Phong đang đi về phía Lâm Hà. Mặc dù bên cạnh là Lâm Chấn Khôn nhưng lúc này Hàn Phong lại hoàn toàn không có nhìn thấy. Lời nói lúc trước Lâm Hà đã chạm phải nghịch lân của hắn.
 
Với Hàn Phong mà nói thì Tiêu Linh cùng với những người thân bên cạnh hắn chính là nghịch lân. Kiếp trước hắn không có chỗ nương tựa, cửa tan nhà nát. Từ khi sống lại tới nay thì mục tiêu của hắn chính là không ngừng cường đại hơn. Chỉ có thể cường đại hơn hắn mới có lực bảo vệ người thân.
 
Mà Huyền Thiên tông chính là mục tiêu kiếp trước của hắn. Hắn muốn khiến Huyền Thiên tông trở thành tông môn làm cho cả đại lục phải rung động.
 
Có như vậy thì hắn mới có thể bảo vệ được những người xung quanh.
 
Cho nên những lời nói ác ý vừa rồi của Lâm Hà đối với Tiêu Linh khiến cho Hàn Phong đã cho Lâm Hà vào trong danh sách tử hình.
 
Không cần nói nhiều, Hàn Phong bước từng bước tiếp cận Lâm Hà.
 
Phí lão đứng ở phía sau Hàn Phong căn bản không có nhắc nhở gì. Bởi vì hắn biết bây giờ Hàn Phong muốn gì.
 
Không một chút do dự, Phí lão thân hình léo lên, một khắc đã xuất hiện trước mặt Hàn Phong vừa vặn che chắn cho hắn khỏi Lâm Chân Khôn.
 
Hàn Phong chỉ nhàn nhạt nói:
 
- Cảm tạ!
 
Sau đó lại tiếp tục đi về phía Lâm Hà.
 
- Ngươi muốn làm gì?
 
Lâm Hà tuy trong lòng vô cùng tức giận. Nhưng bây giờ ánh mắt Hàn Phong lạnh như băng, tràn ngập sát ý khiến cho thân thể hắn không ngừng run lên.
 
Chẳng biết tại sao trong lòng Lâm hà toát ra một cỗ nguy cơ vô cùng to lớn. Hai chấn vốn không ngừng run rẩy nhưng đột nhiên như có khí lực nhanh chóng lùi lại sau hai bước.
 
Mà lúc này Lâm Chấn Khôn thấy Hàn Phong giống như không nhìn thấy bản thân mình thì sắc mặt không khỏi tức giận nói:
 
- Tiểu tử! Đừng có quá càn rỡ, lão phu còn chưa có chịu thua. Địa Chu, Địa Tá hai người còn đứng đó làm gì, còn không mau xuất thủ. Các ngươi lẽ nào lại muốn chết phải không.
 
Hai người Địa Chu và Địa Tá ở đằng sau vừa rồi đã từng cùng Phí lão và Lý Thân giao phong. Chỉ một chiêu đã phải rơi xuống hạ phong. Cho tới giờ khắc này khí tác vẫn còn có chút tán loạn.
 
Nghe thấy Lâm Chấn Khôn gầm lên, hai người cũng liếc nhau.
 
Địa Chu thoáng do dự, liền thấp giọng nói:
 
- Địa Tá, hành sự tuỳ theo hoàn cảnh. Nếu như chuyện không thể làm thì dùng linh độn thuật để thoát thân. Ta tin tưởng bọn họ không thể nào ngăn cản chúng ta.
 
Địa Tá đứng bên cạnh nghe vậy cũng cẩn thận gật đầu. Lập tức hai người một tả một hữu nhanh chóng tiếp cận Phí lão.
 
Nhìn thấy hai người xuất thủ, Lâm Chấn Khon cũng không có nói nhiều, đấu khí trong cơ thể điên cuồng vận chuyển đem lực lượng toàn thân vận khởi đến cực điểm. Lập tức cùng với hai người Địa Chu và Địa Tá liên thủ giáp công Phí lão.
 
Phí lão đối mặt với ba người cũng chỉ cảm thấy một ít áp lực nhỏ.
 
Vào thời khắc này Lý Thần đằng sau thấy hành động của nhóm người Lâm Chấn Khôn cũng nhanh chóng chạy tới bên cạnh Phí lão đồng thời trong miệng không ngừng cười ha hả nói:
 
- Ta nói là ai đêm nay dám tập kích hoàng cung. Nguyên lai các ngươi là đám quái vật của Võ Hoàng điện. Hôm nay đúng là oan gia ngõ hẹp. Hai mươi năm trước bị tông môn các ngươi hãm hại. Hai mươi năm sau chính là lúc ta đòi lại một chút lợi tức.
 
Nói xong Lý Thần liền hướng tới Địa Tá công kích, vừa vặn giap chiến với ở hắn ở trên không trung.
 
Mà Địa Tá nghe được Lý Thần nói như vậy thì trong mắt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức trầm giọng nói rằng:
 
- Ngươi là ai mà cùng Võ Hoàng điện chúng ta lại có thâm cừu đại hận?
 
Tâm tưu Địa Tá vừa chuyển, lập tức dụ dỗ nói:
 
- Nếu như các hạ không bỏ hiềm khích lúc trước nguyện trợ giúp ta bắt được Tiêu Tấn thì ngày khác Võ Hoàng điện tự nhiên sẽ hướng tới các hạ cảm tạ. Đồng thời cừu hận trước đây cũng sẽ xoá bỏ. Các hạ thấy thế nào?
 
Không thể không nói một chút ý nghĩ này của Địa Tá cũng chỉ trong hai lần hô hấp mà thôi. Nhưng cũng chỉ cần có thể, trong đầu hắn đã hiện lên một kế hoạch.
 
Bất quá, thật đáng tiếc, Địa Tá lại chọn sai đối tượng.
 
Hàn Phong đứng một bên nghe thấy Lý Thần nói vậy cũng minh bạch được nguyên lai hai mươi năm trước đấu khí của Lý Thần bị phế bỏ là do Võ Hoàng điện thần bí khó lường.
 
Như vậy xem ra Võ Hoàng điện từ hai mươi năm trước đã thường lui tới đại lục. Mà hai mươi năm nay vẫn một mực ẩn nhẫn, không một ai biết được bọn họ tồn tại.
 
Hàn Phong nghĩ như thế.
 
Tiếu theo, ngay khi Lý Thần vừa ra tay thì Tiêu Tấn cũng xuất thủ. Tuy rằng thân là đế vương một đời nhưng Tiêu Tấn cũng hiểu tốc chiến tốc thắng tránh cho đêm dài lắm mộng.
 
Cho nên hắn bất chấp cái gì là thân phận đế vương, đấu khí hồng sắc chói mắt trong khoảnh khắc trải rộng toàn than.
 
> chính là tâm pháp hoả thuộc tính đỉnh cấp. Mà hoàng thất nhất mạch cơ bản đều thiên hướng có đấu khí hoả thuộc tính.
 
Bây giờ một thân đấu khí được thi triển, xung quanh hoàng cung nhiệt độ không ngừng được nâng cao.
 
Toàn thân bị hoả hồng đấu khí bao vậ, Tiêu Tấn bề ngoài nhìn thân hình mập mạp nhưng hoàn toàn lại vượt qua khả năng tư duy của thường nhân. Hắn nhanh chóng tiếp cận Lâm Chấn Khôn.
 
Khi nhìn thấy động tác của Tiêu Tấn, Phí lão cũng thằng thắn giao chiến với Địa Chi.