Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 180: Long Bào Hao


Thực lực hiện tại của Hàn Phong là thiên giai kết hợp với Thốn Ảnh làm tốc độ của hắn tăng lên gấp ba lần. Đây là mức độ đề thăng cao nhất hiện tại của hắn. Nếu như đấu khí của hắn mới chỉ là địa giai tam phẩm thì tốc độ chỉ đề thăng lên có nửa phần mà thôi.
 
Cửu U Bạch Hổ trông thấy Hàn Phong không ngừng di động liền gầm lên một tiếng, triển khai khí tức toàn thân, từng viên bạch sắc quang đạn không ngừng bắn ra.
 
Oanh! Oanh! Oanh!
 
Quang đạn bắn loạn ra xung quanh không hề có mục tiêu, bao trùm mọi phía nhưng lại không chạm đến được chéo áo của Hàn Phong.
 
Thấy một màn như vậy nhất thời hung Cửu U Bạch Hổ bạo phát, thân hình nó chợt lóe lên đuổi theo Hàn Phong.
 
Hàn Phong đương nhiên không để cho Cửu U Bạch Hổ đuổi kịp, một người một hổ huyễn hóa ra vô số thân ảnh không ngừng truy đuổi.
 
Hàn Phong cũng không phải chỉ là đơn giản chạy trốn mà là không ngừng biến ảo phương vị, không ngừng tránh thoát công kích của Cửu U Bạch Hổ đồng thời cố gắng tìm kiếm nhược điểm của nó.
 
Thời gian thời gian, thủ đoạn công kích của Cửu U Bạch Hổ càng ngày càng loạn. Tuy nó là thiên giai ma thú thế nhưng trải qua một hồi tấn công liên tục, đấu khí cũng đã tiêu hao không nhỏ.
 
Hàn Phong ngay từ đầu đã có ý định tiêu hao đấu khí của đối phương. Tuy đều là thiên giai nhưng xét về mặt lực lượng thân thể thì Hàn Phong không thể nào so sánh được với Cửu U Bạch Hổ.
 
Hắn cũng không biết tại sao lần trước gặp Cửu U Bạch Hổ trong U Ám sâm lâm thì trạng thái của nó lúc đó đang suy yếu mà hiện tại là một Cửu U Bạch Hổ toàn thịnh.
 
Nếu như lúc trước hắn đối mặt với một Cửu U Bạch Hổ toàn thịnh thì ngay cả cơ hội chạy trốn hắn cũng không có.
 
Bài trừ tất cả tạp niệm trong lòng, lại trải qua một thời gian nữa rốt cục Hàn Phong cũng cảm thấy Cửu U Bạch Hổ đã có phần xuống sức.
 
Nhân cơ hội này Hàn Phong liền quát lên một tiếng, Quyết điên cuồng vận chuyển, đấu khí hùng hậu dưới sự khống chế của Hàn Phong giống như một thác nước đổ xuống nhanh chóng quán nhập vào hai tay.
 
Ống tay áo bị đấu khí phá tan thành từng mảnh nhỏ lộ ra cánh tay rắn chắc bên trong, Hàn Phong vận sức hai tay, quang mang sắc bén từ hai mắt xạ ra.
 
Long Bào Hao!
 
Mười ngón tay đan vào nhau, theo một tiếng quát của Hàn Phong, đấu khí từ trong hai tay điên cuồng tuôn ra. Ngay sau đó, hai ngón trỏ và cái biến ảo hình thành một thủ ấn kỳ quái. Sau khi thủ ấn được hình thành, đấu khí đang lan tràn dường như bị ép lại tạo thành một đạo quang mang từ lòng bàn tay Hàn Phong bạo phát ra bên nòoài.

 
Thanh sắc quang mang mang theo lực lượng toàn thân Hàn Phong hóa thành một con thanh long phá trường không, tỏng nháy mắt xuyên qua cổ Cửu U Bạch Hổ.
 
Sau khi xuyên qua cổ Cửu U Bạch Hổ, khí thế thanh long không hề giảm đi mà tiếp tục lao về phía trước oanh kích lên đỉnh núi, phá tan núi đá trước mặt.
 
Sau khi sử dụng tuyệt chiêu Long Bào Hao, Hàn Phong rơi vào trạng thái hư thoát, bước đi loạng choạng, hơi thở dồn dập.
 
Hàn Phong giương mắt nhìn "kiệt tác" của mình rồi lại quay sang nhìn về phía Cửu U Bạch Hổ. Lúc này Cửu U Bạch Hổ đang giãy dụa, trên cổ nó đang có một lỗ thủng to như miệng bát, máu tươi không ngừng chảy ra. Sức sống của thiên giai ma thủ quả nhiên cường hãn, trúng vết thương như vậy mà không chết ngay.
 
Sau một lát, Cửu U Bạch Hổ không cam lòng gầm nhẹ một tiếng rồi đầu ngoặt sang một bên hóa thành quang điểm.
 
Quang điểm bay lên không trung rồi lại tụ về một phía, quang mang không ngừng chớp động.
 
Chỉ một lát sau trước mặt Hàn Phong lại xuất hiện một Cửu U Bạch Hổ hoàn hảo không bị một vết thương nào hơn nữa khí tức so với lúc trước mạnh hơn không ít.
 
Đối với một màn trước mắt này Hàn Phong đã nhìn thấy không biết bao nhiêu lần trong hư linh ảo cảnh nên tự nhiên không cảm thấy kinh ngạc. Chẳng qua khi cảm nhận lực lượng đầu Cửu U Bạch Hổ trước mặt này Hàn Phong cảm thấy da đầu như tê dại.
 
Tuy rằng vừa rồi hắn sử dụng Thốn Ảnh để tiêu hao lực lượng của đối phương rồi sau đó sử dụng Long Bào Hao đánh gục nó nhưng đồng dạng một chiêu kioa cũng đã rút hết toàn bộ lực lượng trong cơ thể Hàn Phong.
 
Long Bào Hao là một môn vũ kỹ mà kiếp trước Hàn Phong đạt được ngoài ý muốn, đặc điểm của môn vũ kỹ này là giúp người sử dụng tập trung toàn bộ lực lượng bản thân, áp súc năng lượng vào một mục tiêu nhỏ rồi phóng xuất ra ngoài.
 
Mà khuyết điểm của chiêu này chính là một khi sử dụng đấu khí toàn thân liền bị rút sạch.
 
Cũng may khi quang điểm hoàn toàn ngưng tụ thành Cửu U Bahcj Hổ thì đồng thừi đấu khí toàn thân Hàn Phong cũng được khôi phục trong nháy mắt. Đây chính là điểm thần kỳ của hư linh ảo cảnh. Là ưu đãi duy nhất của phiến thiên địa này dành cho người tu luyện.
 
Cứ mỗi lần kết thúc chiến đấu với một đối thủ vô luận là thắng hay thua thì lực lượng bản thân của người thí luyện lại trở lại thời điểm đỉnh cao trong ký ức.
 
Tất cả lại bắt đầu từ vạch xuất phát, Hàn Phong tiếp tục đấu với Cửu U Bạch Hổ.
 
Tuy nhiên tình cảnh Hàn Phong lúc này chật vật hơn rất nhiều. Cửu U Bạch Hổ trước mặt hắn vô luận là phòng ngự, tốc độ hau sức tấn công đều gấp đôi lúc trước.
 

Tuy Thốn Ảnh có thể trợ giúp Hàn Phong nhưng cũng có mấy lần suýt chút nữa thì hắn bị trúng chiêu.
 
Cuối cùng sau khi vất vả một phen khí lực Hàn Phong lại một lần nữa sử dụng Long Bào Hao đánh gục đối thủ.
 
Ngay lúc Cửu U Bạch Hổ ngã xuống, Hàn Phong cũng lập tức ngồi bệt trên mặt đất không ngừng thở hổn hển.
 
- Đây mới là lần thứ hai mà đã khó đối phó như vậy, không biết những lần tiếp theo phải ứng phó thế nào đây ?
 
Hàn Phong lau mồ hôi, thở dài thầm nói.
 
Đúng lúc này một dòng nước mát chảy dọc cơ thể hắn, toàn thân đấu khí lập tức khôi phục. Hắn minh bạch trận chiến thứ ba đã bắt đầu.
 
Đối thủ vẫn là CỬu U Bạch Hổ như cũ nhưng thực lực lại đề thăng lên lần nữa. Bước vào cánh cửa thiên giai, thực lực tăng gấp đôi không đơn giản như là địa gia hay nhân giai, cách biệt mỗi cấp trong thiên giai rất khó lòng vượt cấp khiêu chiến.
 
Nguyên bản Hàn Phong định sử dụng phương pháp như lần trước để tiêu diệt đối phương nhưng tốc độ đầu Cửu U Bạch Hổ này rõ ràng nhanh hơn trước rất nhiều. Mặc dù Hàn Phong đã vận dụng Thốn Ảnh lên mức tận cùng nhưng vẫn bị Cửu U Bạch Hồ theo sát.
 
Đối mặt với Cửu U Bạch Hổ đã được đề thăng lên gấp ba lần, Hàn Phong căn bản không thể tránh nổi. Chỉ thấy Cửu U Bạch Hổ tung ra mộ trảo, ngay sau đó là máu huyết đầy trời.
 
Phanh!
 
Một tiếng vang thật lớn, thân thể Hàn Phong đập lên cây đại thụ rồi ngã lăn xuống đất, sinh tử không rõ.
 
Tê!
 
Mộ đống đá bị thân thể Hàn Phong đè nát vụn, Hàn Phong khong ngừng nỗ lực chữa trị tổn hại nghiêm trọng trong thân thể mình thế nhưng một trảo vừa rồi của Cửu U Bạch Hổ khiến toàn thân hắn như muốn rời ra.
 
Với thương thế như vậy mà còn chưa chết đi chỉ có thể nói là thập phần may mắn mà thôi.
 
Chẳng qua, Hàn Phong còn chưa kịp cảm thán với sự may mắn của mình thì bên tai đã vang lên tiếng hổ gầm, nhất thời một trận kình phong cương mãnh ập đến đẩy Hàn Phong ra khỏi đống đá vụn.
 
Mất đi lớp đất đá che đậy, tầm nhìn Hàn Phong lại một lần nữa khôi phục và ngay lúc đó một bóng trắng liền xuất hiện trước mặt.
 
Hỏng bét.
 
Thấy Cửu U Bạch Hổ xuất hiện trước mặt mình, trong lòng Hàn Phong âm thầm cả kinh.
 
Phốc!
 
Máu tươi lại chảy ra, trước ngực Hàn Phong xuất hiện một lỗ thủng, máu nóng không ngừng chảy xuống. Đúng là gieo nhân nào gặt quả nấy, miệng vết thương của Hàn Phong chắc cũng tương tương lỗ thủng hắn "đục" trên người Cừu U Bạch Hổ lúc trước.