Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 557: Truyền tống trận

Trong Thánh Vực, tác dụng của truyền tống trận cũng không lớn như trong tưởng tượng, bởi vì loại truyền tống trận này chỉ có thể đơn hướng, hút người từ nhân giới lên, cường nhân của Thánh Vực không thể thông qua truyền tống trận để tiến vào lãnh thổ nhân giới. Nghe nói trước thời Cổ Thần chiến, chỉ cần lưu lại tọa độ là các truyền tống trận có thể truyền tống lẫn nhau. Nhưng sau Cổ Thần chiến, cũng không biết vì sao mà truyền tống trận lại mất đi công hiệu nguyên bản.

Tuy rằng trong rất nhiều gia tộc hoặc thế lực đều có truyền tống trận nhưng gần như không ai đi hao phí rất nhiều tinh thạch để khởi động nó. Gần năm trăm năm qua, cũng chỉ có Âu Dương gia mở ra truyền tống trận hai lần, trong đó một lần còn liên quan tới Lăng Tiêu và bị Lăng Tiêu dùng một kiếm chém nát cánh cửa Thánh Vực. Cũng bởi vậy mà Âu Dương gia là một gia tộc trung cấp trở nên mặt xám mày tro, vô cùng mất mặt.

Cho nên, bên trong Thánh Vực cũng không nhiều người nghiên cứu về truyền tống trận, muốn thành lập một truyền tống trận, cũng không đơn giản như trong tưởng tượng.

Tuy nhiên cho dù khó khăn hơn nữa cũng không dao động lòng tin của Lăng Tiêu. Thoạt nhìn thì thời gian trong Thánh Vực và nhân giới là tương đồng. Một ngày ở Thánh Vực cũng tương đương một ngày ở nhân giới.

Mình phi thăng lên Thánh Vực đã hơn mười năm, tuy rằng không tới mức biển cả thành ruộng dâu nhưng đời người có bao nhiêu lần mười năm chứ? Cho dù những người đó đều là người luyện võ có thực lực mạnh mẽ, cho dù bọn họ đều có thể sống lâu mấy trăm năm, nhưng tu luyện trong Thánh Vực chung quy vẫn phải nhanh hơn hẳn so với ở nhân giới chứ.

Cho dù ở nhân giới Thục Sơn phái có một linh mạch lớn vô cùng cũng không thể so với Thánh Vực được.

Đạo của Lăng Tiêu, tu chính là tình, tu chính là nghĩa!

Vô tình vô nghĩa, không nhìn chúng sinh, không nhìn hết thảy ... ... không phải là bản tâm của Lăng Tiêu!

Có lẽ có một ngày, hắn sẽ đứng trên một đỉnh cao nhất nào đó, cho dù tới lúc đó, trong lòng Lăng Tiêu cũng sẽ không quên đi thân nhân của mình, sẽ không quên đi bạn bè của mình, sẽ không quên đi hồng nhan tri kỷ của mình, không quên đi người mình yêu!

Không quan tâm tới người bên cạnh mình, vốn là biểu hiện cực kỳ ích kỷ, lại còn cố gắng tìm vô số lý do chứng minh rằng sự ích kỷ đó là đúng... đối với Lăng Tiêu, người như vậy cho dù có thăng thành tiên, cho dù thăng thành thần, cũng căn bản chỉ là kẻ vô nghĩa.

- Lăng tông chủ, nếu muốn thành lập loại truyền tống trận này, đầu tiên, cần phải có rất nhiều bí ngân, huyền thiết, tinh kim và các loại tài liệu luyện khí thượng đẳng, sau đó còn phải có năng lực khống chế tinh thần siêu cường! Cần khắc ma pháp trận đồ lên truyền tống trận, sau đó còn cần có rất nhiều tinh thạch để mở nó ra, mà những thứ tự nhiên không tính là vấn đề gì đối với Lăng tông chủ, nhưng còn có một vấn đề ... ... Một lão già tóc trắng xoá, thoạt nhìn bộ dáng yếu đuối, trên thực tế, năm nay y cũng chỉ có hơn ba trăm tuổi, chớ nói Kiếm Thánh, cho dù là trong mắt Kiếm Tôn bậc cao, tuổi như vậy cũng không tính cái gì. Nhưng lão già này lại chỉ có được thực lực Kiếm Hoàng. Truyện Sắc Hiệp

Cho nên, đến tuổi này đã là rất già đối với y. Cả đời này, y đều tận lực nghiên cứu về truyền tống trận. Trong toàn bộ Nam châu mà nói, không ai có thể tinh thông phương diện này hơn y.

Đương nhiên, vô số người không hiểu y, cho rằng y làm vậy là lãng phí toàn bộ sinh mạng. Cho dù ngươi không thích vất vả tu luyện, vậy ngươi cũng có thể tiến vào sống trong thế giới người thường, hưởng thụ cuộc sống vui vẻ.


Vậy mà lại suốt ngày nhốt mình trong phòng để nghiên cứu lĩnh vực không hề có tính thực dụng là truyền tống trận... Thật sự là không thể hiểu nổi!

Tuy nhiên sau khi Thục Sơn phái thông qua đủ loại con đường, phát ra tin tức tìm kiếm người có trình độ trong phương diện truyền tống trận, mọi người mới đột nhiên nghĩ ra được vị chưởng môn trẻ tuổi của Thục Sơn phái muốn làm gì. Đồng thời, lão già tên là Vương Trận này cũng lần đầu tiên xuất hiện trong mắt mọi người. Rất nhiều người mới bỗng nhiên phát hiện, hoá ra thế giới này thật là có đủ những cái lạ, thật sự là có người chuyên nghiên cứu về truyền tống trận.

Lăng Tiêu mỉm cười nhìn Vương Trận nói: - Có vấn đề gì, xin mời ngài cứ nói!

Vương Trận hơi có cảm giác được yêu mà lo sợ, đáp: - Lăng tông chủ không cần khách khí như vậy, còn có một vấn đề chính là, muốn kết nối truyền tống trận này của ngài với nhân giới, đầu tiên phải đích thân giáng lâm nhân giới tiến hành định vị! Đương nhiên, có thể thông qua năng lượng thủy tinh cầu, trước tiên tìm một địa phương tốt để giáng lâm, sau đó giáng lâm, định vị xong, mới có thể mở truyền tống trận này ra! Hơn nữa, thực lực càng hùng mạnh thì vị trí định vị càng chính xác!

Lăng Tiêu hơi hơi nhíu mày, đột nhiên hỏi: - Năm đó khi truyền tống trận của Âu Dương gia tộc mở ra thì cánh cửa Thánh Vực trực tiếp xuất hiện ở trên không Cấm địa của Thần tại nhân giới, lần thứ hai mở ra lại ở một địa phương cách Cấm địa của Thần rất xa, trực tiếp xuất hiện trên đầu của ta. Chuyện đó là như thế nào?

Vương Trận nghe xong lập tức đáp: - Nếu vậy, truyền tống trận của Âu Dương gia là tương đối cao cấp, thậm chí có thể là lưu lại từ trước Thần Chiến, hoặc là... Truyền tống trận được làm tại thời điểm Thần Chiến. Đây tuyệt đối không phải là do bọn họ làm! Bọn họ.... không ai có năng lực như vậy. Cho dù là người có cảnh giới đại viên mãn cao nhất cũng không làm được!

Lăng Tiêu trầm ngâm, hóa ra truyền tống trận còn có nhiều điểm cần suy xét như vậy. Lăng Tiêu thầm nghĩ: Vậy có phải điều này thuyết minh rằng, truyền tống trận của Âu Dương gia còn có thể có những tác dụng càng mạnh mẽ hơn nữa không? Tuy nhiên Lăng Tiêu cũng không hỏi vấn đề này ra.

Lúc này Vương Trận nói thêm: - Cả đời này, ta đã tận sức nghiên cứu liệu có khôi phục được công năng truyền tống của truyền tống trận trong Thánh Vực hay không. Nếu khôi phục được công năng này, Thánh Vực rộng lớn sẽ nhỏ lại rất nhiều. Rất nhiều địa phương chưa từng có ai tới cũng có thể tùy ý đi, chỉ cần ngươi có tinh thạch.

Lúc này, cả đám người khác cũng nghiên cứu về phương diện trận pháp đều không kìm nổi, lộ vẻ không thể tin nổi nhìn Vương Trận. Một người bộ dạng trung niên hỏi Vương Trận: - Lời này là thật chứ?

Một lão già khác nói vẻ không tin: - Sao có khả năng? Vấn đề này đã có rất nhiều người nghiên cứu vô số năm từ sau Thần Chiến! Chúng ta là những người chuyên nghiên cứu về truyền tống trận, giấc mộng lớn nhất của cuộc đời này chính là có thể khôi phục công năng truyền tống lẫn nhau của truyền tống trận. Nếu ngươi có thể nghiên cứu ra, vậy ngươi chẳng những sẽ trở thành một trong những người giàu có nhất Thánh Vực mà còn lọt vào sử xanh. Toàn bộ Thánh Vực sẽ đều ghi nhớ tên ngươi.

Còn có mấy người cũng chuyên nghiên cứu về truyền tống trận đều bán tín bán nghi nhìn Vương Trận.

Vương Trận đỏ mặt, có chút xấu hổ nói: - Bởi vì nguyên nhân kinh phí cho nên đến tận lúc này, ta... Ta mới chỉ tính toán khả thi trên lý luận mà chưa có cơ hội thực nghiệm.

Trong đám người có người phát ra thanh âm khinh thường, tuy nhiên những người có trình độ sâu sắc về phương diện truyền tống trận đều lộ ra thần sắc ngưng trọng. Trong số bọn họ có người đã nghiên cứu hơn năm trăm năm, cũng không có gì tiến triển quá lớn, vậy mà Vương Trận này không ngờ có thể tính toán được khả thi về mặt lý luận.


Nghĩ vậy, có mấy người là những nhà nghiên cứu về truyền tống trận của các thế lực lớn đều nhìn về phía Vương Trận với ánh mắt nóng rực.

Lúc này, Vương Chân vẫn đứng yên bên cạnh Lăng Tiêu bỗng nói dứt khoát: - Nếu ngươi nguyện ý gia nhập Thục Sơn, về sau ngươi cần kinh phí nghiên cứu gì, chúng ta cung cấp cho ngươi! Hơn nữa ... ... Vương Chân nói xong, nhìn thoáng qua Vương Trận mới hơn ba trăm tuổi đã trở thành lão già, tâm tư hơi thương hại, nói tiếp: - Hơn nữa ta sẽ mặt dày xin tông chủ mấy viên đan dược, cho ngươi đột phá thực lực hiện có, đạt được sống lâu!

Một vài người có tâm mời chào Vương Trận vừa nghe đại tướng Vương Chân dưới tay Lăng Tiêu nói vậy, lập tức ngậm miệng lại. Bọn họ có lẽ có thể cấp cho Vương Trận rất nhiều của cải, nhưng không thể kéo dài tuổi thọ của y. Hiện tại trong Thánh Vực này, trừ Thục Sơn phái, sợ là không có mấy gia tộc và môn phái dám phát ngôn mạnh mẽ như vậy. Cho dù bọn họ dám nói, cũng sẽ bị người cười nhạo.

Khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của Vương Trận tràn đầy vẻ kích động, nhìn Vương Chân hỏi: - Thật sự sao?

Vương Chân cười chỉ Lăng Tiêu ở bên cạnh nói: - Có Tông chủ ở đây, ngươi nói ta dám lừa ngươi sao?

Lăng Tiêu vốn rất khát khao nhân tài, chỉ là không tiện nói thẳng ra mà thôi, có Vương Chân phát ngôn thay mình, tự nhiên sẽ phi thường khoái trá đồng ý, liền cười gật gật đầu nói: - Tuy rằng tư chất của ngươi kém một chút, tâm tư cũng không đặt nặng về vấn đề này, nhưng nếu chỉ đơn giản nâng cao mấy trăm năm tuổi thọ của người thì không thành vấn đề.

Có thể sống, ai lại muốn chết? Chỉ có điều sinh lão bệnh tử là một hiện tượng tự nhiên không thể tránh khỏi của tất cả các cường nhân trong Thánh Vực, không ai có thể chống lại! Hiện giờ nghe nói mình có thể sống lâu thêm mấy trăm năm, đây quả thật là một tin tức vô cùng tốt đối với Vương Trận.

Y không kìm nổi tâm tình kích động đứng lên, sau đó thi lễ thật sâu với Lăng Tiêu: - Vương Trận... ra mắt tông chủ!

Những người còn lại đều nhìn Vương Trận với ánh mắt phức tạp, có ghen tị cũng có hâm mộ. Mặc kệ nói như thế nào, bất kể trước kia lão già vô danh yếu ớt này bị người ta không coi trọng thế nào, nhưng từ giờ trở đi, không còn có người dám dùng ánh mắt quá khứ nhìn y, dám dùng khẩu khí quá khứ nói chuyện với y.

Hết thảy những điều này đều không phải là do Vương Trận có gì thay đổi, thay đổi chính là.... thân phận của y! Đúng vậy, y là người của Thục Sơn phái!

Lúc này Vương Chân cười nói với đám người xung quanh: - Chuyện truyền tống trận sau này còn phải phiền chư vị. Sau khi xây dựng truyền tống trận xong, tông chủ nhà ta nhất định sẽ có chút tỏ vẻ.

Những người này nghe xong lập tức lại hưng phấn lên. Tông chủ của Thục Sơn phái tỏ vẻ sẽ kém sao? Ít nhất ... ... cũng là một ít cực phẩm đan dược đi!

Nghĩ vậy, những người này đều vô cùng động tâm, dường như càng thêm nhiệt tình. Sau khi những người ra ngoài mua nguyên vật liệu làm truyền tống trận trở về, những người này đều rất nhanh chóng tham gia thiết kế, xây dựng truyền tống trận.

Sức hấp dẫn của đan dược quả thật là vô cùng mạnh mẽ. Những tinh anh trong phương diện truyền tống trận của Nam châu dùng thời gian gần nửa tháng, một truyền tống trận cơ bản đầu tiên có đường kính hơn năm mươi thước đã được cơ bản làm ra. Đồng thời, bọn họ càng có thêm ấn tượng trực quan về tài lực của Thục Sơn phái!

Bởi vì nguyên liệu xây dựng truyền tống trận, chỉ một khối lớn chừng bàn tay cũng đã có thể dùng vô giá để hình dung.

Chuyện kế tiếp chính là Lăng Tiêu dùng tinh thần lực, khắc họa trận đồ ma pháp trên truyền tống trận.