Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 185: Dời khỏi đầm lầy

Trên đường, Lăng Tiêu hỏi người khổng lồ đầu trọc bên người, người này vẫn duy trì bộ mặt rất "chặt chém", tận tâm tận lực đảm nhiệm trách nhiệm của người bảo vệ.

- Tần Cách, thực ra thì ngươi đi theo ta vì bị ta đánh bại hay là vì ngươi vốn muốn đến thế giới nhân loại?

Tần Cách vừa cảnh giác bốn phía, vừa nói:
- Tần Cách đã sớm muốn đi xem nhân loại một chút, xem thế giới đó là cái dạng gì. Đại Tế Ti nói, nhân loại đều phi thường giảo hoạt, nhưng thế giới nhân loại rất đẹp so với thế giới của thú nhân chúng ta. Lần trước cướp đoạt tài bảo của nhân loại cũng là vì như vậy. Cho nên Tần Cách muốn nhìn ngắm thế giới nhân loại xem sao.

Lúc Tần Cách nói đến cướp bóc nhân loại, không có một chút cảm giác áy náy, có lẽ, với thú nhân thì cướp bóc nhân loại cũng chẳng khác gì khi săn bắt Ma thú giữa đầm lầy. Đại khái là từ thuở ban đầu họ đã thờ phụng lý lẽ: nắm tay ai to người đó chính là lão đại.

Lăng Tiêu chỉ cười cười, thời điểm khiến cho Tần Cách quỳ xuống trước mình, nguyện ý đi theo bên mình, Lăng Tiêu đã hiểu, vị Đại thống lĩnh, tộc trưởng bộ tộc thú nhân đầm lầy Penzias nhất định đã sớm hướng tới cuộc sống nhân loại rồi!

Nhiều thú nhân chưa chắc đã có nhiều lý tưởng lắm, với họ, chỉ cần mỗi ngày có thể ăn no, sinh tồn không bị uy hiếp thì đã là hạnh phúc lớn nhất. Nhưng Tần Cách lại có chỉ số thông minh cao hơn tộc nhân hắn rất nhiều. Trải qua tiến hoá, người hắn đã dần tách khỏi đặc thù của thú nhân, ngay cả cái đuôi như chiếc roi thép của hổ nhân tộc cũng không thấy trên người Tần Cách.

Bất kể là lối suy nghĩ hay là thói quen trong cuộc sống, Tần Cách đều đã tiếp cận với nhân loại, vậy nên hắn càng muốn sống cuộc sống như nhân loại! Từ việc Tần Cách có thể nói lưu loát ngôn ngữ nhân loại có thể cảm nhận được lòng hướng tới nhân loại mãnh liệt của hắn.

Trên trời vang lên một tiếng kêu trong trẻo, Tiểu Sửu như một mũi tên xẹt qua khoảng không, bay thẳng tới chỗ Lăng Tiêu. Tiểu tử kia đã nhiều ngày chưa gặp Lăng Tiêu rồi.

Yết hầu Tần Cách phát ra một tiếng gầm nhẹ, vẻ mặt lập tức trở nên khẩn trương nhìn lên Ma thú phi hành màu trắng trên không trung, cả người phóng xuất ra khí thế hùng mạnh!

Tiểu Sửu trên trời cũng cảm nhận được từ thân hình của "Ma thú" cao lớn bên cạnh chủ nhân phát ra khí tức rất bất thiện, lập tức kêu lên một tiếng bén nhọn, hai mắt sắc bén gắt gao nhìn song chưởng Tần Cách, từ nơi đó, nó cảm nhận được uy hiếp cực lớn!

- Tần Cách, đừng lo, đây là sủng vật của ta.
Lăng Tiêu nhẹ giọng nói, phất tay một cái ra hiệu cho Tiểu Sửu.

Tiểu Sưu nghe lời bay tới trước mặt Lăng Tiêu. Vì khổ người quá lớn nên không còn có thể đậu trên vai Lăng Tiêu được nữa. Nó dùng ánh mắt tràn ngập hồ nghi nhìn Tần Cách. Trong lòng Tiểu Sửu cảm thấy rất kỳ quái, vì sao Ma thú này thân hình lại kỳ quái thế nhỉ, lại có thể gần giống với hình dáng của chủ nhân?

Ma thú đều có bản năng cảm ứng trời sinh, cho nên, dù diện mạo thú nhân này giống nhân loại tới mức nào, nhưng vẫn bị Ma thú có chỉ số thông minh rất cao nhận là đồng loại, bởi vậy Tiểu Sửu cảm thấy kỳ quái, từ lúc nào mà bên cạnh chủ nhân lại có thêm một sủng vật nữa rồi? Vì thế đầu Tiểu Sửu theo bản năng cọ cọ vào người Lăng Tiêu, ý muốn nói cho Ma thú kia biết, ta mới là sủng vật cưng nhất của chủ nhân đó.

Tần Cách cũng kinh hãi, cường giả nhân loại tuổi trẻ này không ngờ lại có một đại ma thú mạnh mẽ như thế bên cạnh, quả nhiên không hổ là cường giả!

Đừng nhìn Tần Cách có thể xé toạc một con ma thú bậc năm, nếu lúc trước con Tiểu Ác Ma đầm lầy không chọn cách đánh lén, mà là quang minh chính đại dùng nguyên tố công kích Tần Cách, thì mặc dù kết quả cuối cùng vẫn là bị Tần Cách giết chết, nhưng cũng khiến hắn phải trả một giá lớn! Chỉ có điều, hành vi đánh lén của Tiểu Ác Ma đó lại kích phát thú tính và bản năng chiến đấu trong Tần Cách, không bao lâu sau cuộc chiến này, thực lực lại đột phá!

Nhưng loại ma thú phi hành này gần như là thiên địch của tất cả Ma thú biển và Ma thú trên đất liền. Bởi vì tính cơ động của chúng quá mạnh mẽ! Tốc độ cực nhanh, đi vô ảnh đến vô tung, móng vuốt và răng nanh sắc bén cùng với nguyên tố công kích khó lòng phòng bị đều khiến cho mọi người cảm thấy đau đầu.

- Tiểu Sửu, hắn là Tần Cách, về sau hắn chính là đồng bọn của chúng ta, hiểu chưa?

Tiểu Sửu cọ cọ vào Lăng Tiêu, nhẹ nhàng kêu lên một tiếng.


Lăng Tiêu nhẹ nhàng vuốt ve lông mao ấm áp của Tiểu Sửu, cảm thấy thực lực của Tiểu Sửu dường như lại mạnh thêm rất nhiều!

Mặc kệ là loại ma thú nào, sau khi tiến vào thời kỳ trưởng thành, thực lực đều tăng lên nhanh chóng!

Cũng như Tiểu Sửu, nó ở trong vùng đầm lầy tràn ngập nguy cơ ẩn náu khắp nơi này, nhất định đã trải qua vô số trường chiến đấu.

Lăng Tiêu có phần đau lòng sờ qua những chỗ bị thương của Tiểu Sửu, rất nhiều chỗ đã đóng vảy. Máu và lông chim kết thành từng khối, có chỗ còn bị trọc, còn có chỗ lại có vết máu còn mới.

Phần lớn ma thú phi hành đều cực kỳ sạch sẽ, chúng cực kỳ chú ý đến vệ sinh. Nguyên nhân duy nhất khiến Tiểu Sửu như thế này chính là vì Tiểu Sửu căn bản là không kịp sửa sang lông vũ của mình. Mấy ngày này gần như luôn luôn chiến đấu!

Tuy rằng Lăng Tiêu đau lòng vì Tiểu Sửu bị thương, nhưng có thể thấy, tinh thần Tiểu Sửu mười phần dồi dào, trong mắt sung mãn ý chí chiến đấu!

Tiểu tử kia… càng ngày càng trưởng thành rồi!

Trong lòng Lăng Tiêu cảm thán, đồng thời ném cho Tiểu Sửu một viên Dưỡng Nguyên Đan. Ánh mắt Tiểu Sửu sáng ngời, cắn nuốt đan dược sau đó kêu lên một tiếng cao vút, vỗ hai cánh khiến cây cỏ chung quanh ngã trái ngã phải, cực kỳ đắc ý nhìn thoáng qua đại hán trọc đầu Tần Cách, bay vụt lên trời.

Tần Cách có chút hâm mộ nhìn Tiểu Sửu bay lượn trên trời, nói thầm:
- Đi theo chủ nhân thật là tốt!

Lăng Tiêu không nề hà cười cười, sau đó lấy ra một viên đan dược tương tự, ném vào tay Tần Cách.

Tần Cách giơ lên mũi ngửi ngửi, cảm giác được đây là thứ tốt, cẩn thận thu vào lồng ngực, không ăn ngay.

- Loại đan dược này dùng để trị thương, có thể củng cố, bồi nguyên, ôn nhuận kinh mạch, còn có thể khiến cho thực lực tăng lên chút ít!
Lăng Tiêu cười nói:
- Ý của ta, ngươi có hiểu không?

Tần Cách nhe răng cười:
- Có thể hiểu được, Đại Tế Ti mấy năm nay cho ta rất nhiều thứ. Nếu không có Đại Tế Ti, Tần Cách đến giờ vẫn chỉ là một thú nhân bình thường mà thôi.

Trong lòng Lăng Tiêu chợt động. Tần Cách cùng với mình trở về thành Penzias, sớm muộn gì cũng gặp Diệp tử, vì thế nói:
- Tần Cách, biết vì sao Đại Tế Ti lại đối tốt với ta như thế không?

Tần Cách suy nghĩ một lúc, ngẩng đầu nói:
- Nghe các người nói đến một cái tên của nhân loại, dường như, có liên quan đến Đại Tế Ti…


Lăng Tiêu nghĩ thầm: "Ai nói thú nhân không đủ thông minh, Tần Cách này cũng không ngốc chút nào! Hắn gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, nữ nhân của ta là con gái của Đại Tế Ti…

Tần Cách ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Lăng Tiêu, gật gật đầu nói:
- Hóa ra là như vậy, ta cứ nói vì sao Đại Tế Ti đối xử với ngươi lại khác biệt như vậy!

Lăng Tiêu cười cười, sau đó nói:
- Tần Cách, có thể nói ta nghe một chút, ngươi hiểu biết bao nhiêu về chuyện của Đại Tế Ti? Ngươi có biết không, ta cũng rất muốn giúp bà ta.

Tần Cách do dự một chút, nói:
- Đại Tế Ti mười năm trước đã tới đầm lầy Penzias. Số lượng thú nhân tộc vào lúc đó phải đông đảo hơn xa bây giờ. Nhưng bên trong đầm lầy, thực lực chúng ta lại chỉ thuộc chủng tộc yếu ớt. Ngay đến cả một bầy sói trong đầm lầy cũng cho rằng chúng ta là lương thực của chúng.

Nếu không phải có Đại Tế Ti xuất hiện, e rằng cho tới hôm nay, thú nhân tộc bên trong đầm lầy đã bị tiêu diệt sạch rồi.

Sâu trong hốc mắt Tần Cách hiện lên vẻ hoài niệm:
- Khi đó ta cũng chỉ là một chiến sĩ tinh anh của thú nhân tộc thôi, so ra thì giống Cuồng Báo bây giờ. So với lý tưởng cao nhất của thú nhân chúng ta, Đại Tế Ti khác chúng ta nhiều lắm, người đã thành công dùng đan dược khiến cho ta từ một chiến sĩ thú nhân bình thường, trở thành như ngày hôm nay.

- Ta rất thích như vậy! Cho nên, ra nhận thức được đan dược ngươi đút cho Ma thú kia. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Lăng Tiêu cười, khó trách Đại Tế Ti lại tán thưởng y thuật của mình như vậy, hóa ra bà ta cũng am hiểu thuật luyện đan cao minh, lại còn có thể cải tạo các thú nhân đến mức này.

Ngẫm lại, Đại Tế Ti nói khi bà ta mới có hai mươi mấy tuổi đã có thực lực Kiếm Sư, sau đó lâm vào tai họa diệt môn, trong lòng Lăng Tiêu bỗng nhiên hiểu ra vài phần.

- Ngươi biết được gì về kẻ thù của Đại Tế Ti không?

- Đại Tế Ti chưa bao giờ nói qua, ta cũng không đoán được.
Tần Cách hơi rầu rĩ nói. Hiển nhiên, hắn cũng muốn biết kẻ thù của Đại Tế Ti là ai.

Lăng Tiêu khẽ thở dài một tiếng, xem ra, nơi nào cũng vậy mà thôi, thế gia ẩn thế cũng tốt, mà thế tục hồng trần cũng tốt, mọi người cũng chẳng thể nào qua nổi hai chữ "Danh" và "Lợi". Trong nhẫn của Lăng Tiêu giờ này có hơn vạn viên tinh hạch Ma thú bậc năm, mười viên tinh hạch ma thú bậc sáu và hơn năm vạn viên tinh hạch ma thú bậc hai đến bậc bốn các loại.

Đây là của cải lớn đến nhường nào, thậm chí cả người không có tí khái niệm về tiền tài nào như Lăng Tiêu, khi nhìn thấy kho báu của thú nhân tộc cũng không kìm nổi cảm giác tim đập nhanh hơn.

Trong chiếc nhẫn không gian tuy rằng chưa chật kín, nhưng Lăng Tiêu tin tưởng, với bằng này tinh hạch, ngày trùng kiến thành Penzias đã sắp tới rồi!

Có siêu cấp bảo tiêu Tần Cách này đi theo, dọc đường đi rất yên bình. Các ma thú khi ngửi thấy mùi Tần Cách đều tránh xa, hơn nữa là do Lăng Tiêu cố ý tránh né.

Nửa tháng sau, hai người Lăng Tiêu cuối cùng cũng đi ra khỏi vùng đầm lầy. Bước lên vùng đất khác, Lăng Tiêu thấy rõ trong mắt Tần Cách tràn ngập ham muốn học hỏi.

- Tần Cách, từ giờ phút này trở đi, ngươi chính là một nhân loại!
Lăng Tiêu nhìn Tần Cách nói:
- Cho nên, rất nhiều chuyện ngươi cần phải học theo nhân loại. Còn nữa, thấy những nữ nhân có hình dạng giống Đại Tế Ti thì đừng kinh ngạc.

Tần Cách gật gật đầu nói:
- Yên tâm, lúc trước Đại Tế Ti đã dặn ta nhất thiết phải nghe theo sự phân phó của ngươi, ta sẽ không gây phiền toái cho ngươi đâu!

Lăng Tiêu cười cười, có một tùy tùng hùng mạnh mà lại nghe lời như vậy là một chuyện thật đáng vui mừng.

Hiện tại, hắn bỗng nhiên có cảm giác nóng lòng muốn được gặp Diệp Tử.