Ngã Vào Vòng Tay Anh

Chương 49: Công chiếu phim

Tháng 10, Quốc Khánh, công chiếu “Song sinh”. 
Đạo diễn kim bài cộng thêm biên kịch kim bài, còn có thêm Úc Tiện, doanh thu phòng vé đạt 300 triệu trong ngày đầu tiên.


Cộng đồng mạng đã xem phim gần như đều xuýt xoa khen ngợi “Song sinh”, từ nội dung đến kỹ thuật quay phim rồi đến kỹ thuật diễn xuất, gần như khen ngợi hết mọi mặt.


——> Kỹ thuật diễn xuất của Úc Tiện thật tuyệt, nắm chắc hai nhân vật vô cùng tinh tế,xém tí nữa mị còn tưởng là hai người diễn đó!
——> Không thể không nói, tác phẩm của Sầm Niệm hay thật, chẳng trách nhiều minh tinh tranh nhau sứt đầu mẻ trán cũng muốn diễn


——> Nói thật, trước kia không get được Úc Tiện, nhưng Lục Sanh đã thực sự làm cho mị phải nhảy hố trong giây, đẹp trai quá đi!
——> Nhan Lịch lần này cũng rất đẹp, Trình Nghiên Ca cũng vậy, có thể diễn tác phẩm của Sầm Niệm thực sự rất đúng, quả thật rất hoàn hảo!


——> Cứ cái đà này, nhất định sẽ rất bùng nổ, tác phẩm tiếp theo của Sầm Niệm ra mắt chắc chắn sẽ rất nhiều người tranh giành đó
——> Vốn tưởng bộ phim lần trước của Úc Tiện đã đỉnh lắm rồi, không ngờ lần này còn đỉnh hơn nữa, cảm giác có thể phá kỷ lục phòng vé


——> Mị chuẩn bị ngày mai sẽ đi xem phim lần thứ hai, có quá nhiều tình tiết cần phải xem lại lần nữa 
——> Là fan cũng phải cảm thán, diễn xuất của em trai lại tiến bộ hơn rồi, không uổng công đi học lớp diễn xuất 
——> @Úc Tiện mị muốn vượt tường, bây giờ mị càng thích Lục Sanh hơn! 


——> Không ai thích bé cưng Lục Thăng của tụi tui sao? Mỗi lần vác nồi sau lưng, nhìn rất nhỏ bé đáng thương…
——>Mị thích Lục Thăng ở điểm này, so với Lục Sanh phô trương tùy ý thì mị càng thích Lục Thăng tính cách hướng nội hơn, chuyện gì cũng lặng lẽ gánh vác, thật là muốn khóc quá


——> Bộ phim này đáng xem thêm vài lần nữa!!
Úc Tiện có lịch trình quảng bá, mà Sầm Niệm đang ở nhà xem bình luận của cộng đồng mạng. Thậm chí có một số người còn đoán được ẩn ý mà cô gửi gắm trong đoạn đầu bộ phim, làm cho cô cũng cảm thấy ngạc nhiên.


Sau một lúc, Đồng Đồng ở bên kia gọi điện đến: “Chị Niệm Niệm, ở đây có một cuộc phỏng vấn về bộ phim “Song sinh”, chị có muốn đến không?”
“Của chương trình nào?” Sầm Niệm hỏi.


Đồng Đồng lập tức đáp: “Là cuộc phỏng vấn của Tào Kiều, chị Niệm Niệm nên biết danh tiếng của cô ấy trong giới rất lớn. Chỉ coi trọng đồ thật, cũng thường hay dỗi người trên Weibo, nhưng độ hot rất cao, phỏng vấn cũng không phải là kiểu nhạt nhẽo.”


Sầm Niệm do dự, cô đương nhiên biết Tào Kiều, lần trước đã mời cô ấy một lần, nhưng cô ấy không thích những thứ này nên cũng từ chối. Nhưng không ngờ thế mà lại kiên nhẫn mời bà ấy.


“Chị Niệm Niệm, bên đó Tào Kiều nói rất muốn nói chuyện với chị, thái độ rất thành khẩn.” Đồng Đồng cũng có hơi khó xử, “Cho nên bây giờ phải làm sao đây?”


Sầm Niệm nghĩ mỗi ngày Úc Tiện quảng bá phim mệt như vậy, dù sao mình cũng nên góp một chút sức lực, thế là nói: “Đồng ý đi.”
“Thật sao?” Đồng Đồng ngạc nhiên có hơi nói lắp, “Chị Niệm Niệm, thật sự quyết định muốn nhận phỏng vấn sao?”


Sầm Niệm nhẹ nhàng ừm một tiếng, sau đó cười hỏi: “Lịch trình là ngày nào?” 
“Ngày mai.” Đồng Đồng trả lời.
Buổi tối, Úc Tiện làm xong lịch trình trở về, Sầm Niệm liền đem chuyện nói với cậu.
“Không phải chị không thích nhận phỏng vấn sao?” Úc Tiện nghi ngờ hỏi.


Sầm Niệm hơi cười nói: “Cũng không phải là không thích, chỉ là cảm thấy không cần thiết, nhưng bây giờ hình như có hơi cần rồi.”
Úc Tiện chớp chớp mắt hỏi: “Vì cái gì?” 
Sầm Niệm nắm lấy cà vạt của Úc Tiện và kéo cậu đến trước mặt, sau đó dịu dàng cười: “Em đó.”


***
Ngày phỏng vấn, Đồng Đồng lái xe đưa Sầm Niệm đến.
Có nhiều ý kiến trái chiều về Tào Kiều trên Internet, có người cảm thấy cô ấy thẳng tính, có người lại cảm thấy cô ấy loè thiên hạ, cố làm ra vẻ.


Lúc Sầm Niệm gặp Tào Kiều, trong nháy mắt chỉ cảm thấy hiểu sai về cô ấy rất nhiều. Tuy vẽ eyeliner đậm vừa mạnh mẽ, nhưng đôi mắt lại trong và sáng dường như có thể nhìn thấu được lòng người.


“Muốn hẹn được biên kịch Sầm thật không dễ dàng.” Tào Kiều đi đến và bắt tay với Sầm Niệm, nụ cười trên gương mặt lại không hề giả chút nào, “Những tác phẩm của biên kịch Sầm tôi đều đã xem qua, luôn muốn xem xem người viết ra nó tài giỏi như thế nào, nhưng cô luôn từ chối lời mời của tôi làm cho tôi rất đau lòng đó.”


Sầm Niệm cười cảm ơn: “Thật ra tôi có hơi không hợp với những buổi phỏng vấn, suy cho cùng lúc đối diện với mấy cái tệp tài liệu vẫn tự do hơn.”
Chào hỏi khoảng vài phút, hai người mới ngồi đối mặt nhau.


Người quay phim đang ở đằng kia điều chỉnh ống kính, Tào Kiều mở miệng nói: “Buổi phỏng vấn của tôi không có nhiều quy tắc, biên kịch Sầm cứ coi nó như một cuộc trò chuyện là được.”


Dẫu sao ống kính đang ở đó, Sầm Niệm cũng không thật sự thả lỏng, tư thế ngồi nghiêm chỉnh và gật đầu: “Tôi đã xem buổi phỏng vấn trước đó của cô, đối với các đối tượng phỏng vấn khác nhau thì cách phỏng vấn cũng sẽ khác nhau phần nào.”


Người quay phim ở đằng kia đã ra tín hiệu, Tào Kiều dùng khoé mắt khẽ liếc mắt một cái và bước trạng thái: “Chúng ta chính thức bắt đầu buổi phỏng vấn nhé.”
Mở đầu là lời giới thiệu của Tào Kiều, sau đó liền bắt đầu buổi phỏng vấn.


Mấy câu hỏi đầu tiên, Sầm Niệm trả lời có hơi cẩn thận. Càng về sau, nhờ có sự chỉ dẫn của Tào Kiều mà cô đã thật sự thả lỏng.


“Bộ phim đã công chiếu được bốn ngày rồi, phòng vé cao, thậm chí còn vượt qua tất cả các thành tích trước đó của cô, cô có lo lắng tác phẩm tiếp theo sẽ không đạt được thành tích như vậy không?” 


Sầm Niệm cười nhẹ: “Hiệu suất phòng vé chịu ảnh hưởng của nhiều yếu tố, những gì tôi có thể làm là viết ra những tác phẩm hay, mà những chuyện khác không nằm trong phạm vi suy xét của tôi.”
“Sau khi viết xong bộ tác phẩm này liền lập tức muốn cho Úc Tiện diễn sao?”


Sầm Niệm nhẹ nhàng lắc đầu: “Lúc đó thì không, tôi và em ấy gặp nhau ở lễ trao giải, sau vài lần tiếp xúc phát hiện ra em ấy rất phù hợp.” Cô dừng một chút, chợt cong môi cười: “Nghĩ rằng vừa hay em ấy không có lịch trình liền nhanh chóng cướp em ấy lại.”


Tào Kiều có thể thấy rằng Sầm Niệm đã thả lỏng nên cũng cười: “Tôi đã xem bộ phim hai lần, cá nhân tôi cảm thấy đây là tác phẩm xuất sắc nhất trong số các tác phẩm hiện tại của cô.”
“Cảm ơn.” Lông mày của Sầm Niệm cong lên, được người khác khen đương nhiên là cô rất vui.


“Tác phẩm tiếp theo đang trong quá trình viết sao?”
Sầm Niệm suy tính một lúc, qua vài giây sau mới cười nói: “Thực tế có phải mọi người cho rằng tôi không biết viết phim tình cảm đúng không?”
Tào Kiều hơi nhướng mày: “Cho nên đã có tác phẩm tiếp theo rồi sao?” 


“Trước đây không viết là do lười.” Sầm Niệm hơi nhếch môi, “Bộ tác phẩm tiếp theo đã viết xong một nửa rồi, tiết lộ một chút ở đây,  là phong cách khác trước đây hoàn toàn, hơn nữa chủ yếu là phim tình cảm.”
“Sao đột nhiên lại thay đổi như vậy?” Tào Kiều cũng ngạc nhiên.


“Có lẽ là em ấy đã ảnh hưởng đến tôi.” Sầm Niệm mím môi khúc khích cười, “Cảm thấy hình như yêu đương cũng không tệ.”
***
Buổi tối Úc Tiện về nhà. 
Nhìn thấy Sầm Niệm liền hỏi: “Nội dung buổi phỏng vấn hôm nay của chị là gì vậy?” 


“Sao phải nói cho em biết.” Sầm Niệm cầm điện thoại đang chọn thời gian xem phim vào đêm khuya, bởi vì độ hot quá cao, cho dù là đã khuya vẫn có rất nhiều xem. Vì Úc Tiện, cô không dám chọn bừa.
Úc Tiện mím môi: “Vậy khi nào video phỏng vấn phát sóng chị nói cho em biết nha.”


Sầm Niệm đặt điện thoại xuống nhìn cậu cười: “Ngày mai phát sóng, hơn nữa chỉ là một buổi phỏng vấn bình thường, bản thân em cũng đã trải qua nhiều lần rồi, tò mò cái gì.”


“Không được, nói không chừng chị có nhắc đến em trong buổi phỏng vấn, sao em có thể không xem được.” Úc Tiện cố chấp nói.
Sầm Niệm vẻ mặt không thay đổi nói dối: “Không có nhắc đến em đâu, tại sao chị phải nhắc đến em chứ.” 


Úc Tiện lập tức lộ ra vẻ mặt thất vọng: “A… không có sao.”
Sầm Niệm cố ý cười nhưng không nói gì.
Đợi đến sáng ngày hôm sau, cô vẫn còn đang ngủ thì bị giọng nói của Úc Tiện đánh thức.
“Chị ơi!”
Sầm Niệm mơ mơ màng màng hỏi: “Hả? Sao vậy?”


“Rõ ràng là chị đã tỏ tình với em trong buổi phỏng vấn!” Úc Tiện khịt mũi, “Chị ơi chị thật là quá đáng, lại lừa em nữa.”
“Tỏ tình gì?” Sầm Niệm cố ý phớt lờ hỏi lại cậu, nhưng khóe môi hơi nhếch lên, “Chị không biết.”


“Hotsearch cũng có rồi!” Úc Tiện đọc lớn, “Sầm Niệm nói Úc Tiện đã ảnh hưởng đến cô ấy rất nhiều, cảm thấy cảm giác yêu đương cũng không tệ, đây không phải tỏ tình thì là gì!”


Tuy rằng Sầm Niệm không phủ nhận, nhưng Úc Tiện cảm thấy đây là tỏ tình bởi vì cậu thấy cộng đồng mạng cũng nghĩ như vậy.
“Đó là chị nói bừa thôi.” Sầm Niệm quay lại nhìn cậu, mặt không đỏ tim không đập nói: “Em thật là ngây thơ.”


Úc Tiện buông điện thoại xuống nhìn chằm chằm Sầm Niệm, vẻ mặt hung ác: “Chị hư quá, cho nên phải nhận sự trừng phạt!”
Sầm Niệm còn chưa phản ứng, Úc Tiện cắn một cái vào xương quai xanh của cô, mặc dù cắn không đau nhưng có hơi tê.


Cô tức giận đánh vào sau đầu cậu một cái: “Úc Tiện, em là chó sao!”
***
Sầm Niệm và Úc Tiện đã chọn xong, cuối cùng đã chọn là đêm khuya tuần sau. Thật ra họ đã cùng nhau xem qua bộ phim rồi, nhưng vẫn muốn đến rạp chiếu phim để xem lại lần nữa và chỉ có hai người họ.


Trước khi ra ngoài, hai người họ đều đã trang điểm, đeo khẩu trang và đội mũ.
Bởi vì là đêm khuya nên rạp chiếu phim rất ít người, những người lần lượt đến đều là đến xem “Song sinh”.


Sầm Niệm đến máy bán vé tự động để lấy vé, cô chọn trị trí tình nhân ở bên hông, để tránh bị lộ.
“Chị ơi, em đã mua Coca và bắp rang bơ rồi!” Úc Tiện đưa đồ cho Sầm Niệm xem giống như dâng vật quý báu.


Sầm Niệm lập tức nhìn quầy hàng ở đằng kia, có hơi ngạc nhiên hỏi: “Sao em lại đi mua đồ vậy, không có bị phát hiện ra chứ.”
Úc Tiện lắc đầu: “Không có nhận ra, em đã trang điểm như vậy rồi làm sao mà nhận ra được.”


Sầm Niệm thở phào nhẹ nhõm, lúc vào trong rạp cũng kéo Úc Tiện vào cùng. 
Sau khi hai người họ đi, nhân viên quầy hàng vội vàng trao đổi với một nhân viên khác: “Đôi tình nhân lúc nãy hình như là Úc Tiện và Sầm Niệm!”
“Thật sao! Cô nhìn kỹ rồi chứ?”


“Tuyệt đối không sai! Lúc nãy tôi luôn giữ bình tĩnh thanh toán cho cậu ấy, sợ gây rắc rối cho hai người họ.”
Họ nên ăn mặc như vậy có lẽ là họ không muốn bị người khác nhận ra, chúng ta cứ xem như là không biết đi.”
“Ừm ừm!”


Lúc này Úc Tiện không hề hay biết chuyện mình đã bị bại lộ, một tay ôm bắp rang bơ và cầm Coca, tay kia thì nắm tay Sầm Niệm đến số ghế tình nhân và ngồi xuống.
Trong rạp rất ít người, đến khi bắt đầu bộ phim cũng không có bao nhiêu người.
Hai người yên tâm kéo khẩu trang xuống, vừa xem phim vừa tận hưởng.


Qua một lúc sau Úc Tiện không yên phận, nắm tay Sầm Niệm không muốn buông: “Đây là lần đầu tiên em và chị cùng đi xem phim, lần sau chúng ta còn có thể đi nữa không?”
Sầm Niệm cười nhìn cậu: “Có gì mà không được, sau này lại chọn giờ tiếp.”


Hai mắt Úc Tiện sáng lên, nắm lấy tay của Sầm Niệm đặt lên khóe môi hôn một cái, “Em đã bắt đầu mong chờ rồi.”
Sầm Niệm bị hành động này của cậu làm cho giật mình, cũng may họ ngồi ở vị trí sau cùng và mọi người đều chăm chú xem phim.


Mặt cô nóng lên, vội vàng rút tay ra, sau đó nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.
Nhưng Úc Tiện lại không muốn tha cho cô, lại gần và nghiêng người hỏi: “Chị ơi, em ở trong phim đẹp trai hơn hay là em ở bên cạnh đẹp trai hơn.”


Sầm Niệm nghe thấy âm thanh quay đầu lại, đúng lúc đụng ánh mắt chứa đầy ý cười của Úc Tiện, cô lập tức giật mình.
“Xem ra là em đẹp trai hơn.” Úc Tiện cong môi hài lòng.


Sầm Niệm hoàn hồn trở lại, vội vàng đẩy cậu ra, tức giận nói: “Nếu em không xem phim nghiêm túc, sau này chị sẽ không đi xem phim cùng với em nữa.”
Úc Tiện lập tức ngồi im, đến tận lúc hết phim cũng không dám nhúc nhích.
Từ rạp chiếu phim về, đã là rạng sáng.


Úc Tiện tranh công liên tục nói: “Chị ơi, hôm nay em có ngoan không?”
Sầm Niệm suy nghĩ, ngoại trừ không ngoan một lúc ra thì những lúc khác thực sự rất ngoan.
Tuy nhiên thấy cậu nói vậy, cô cũng nghi ngờ: “Sẽ không đòi được thưởng nữa chứ?”


“Chị ơi, em là loại người như vậy sao.” Úc Tiện vừa cởi cúc áo sơ mi vừa nói: “Lần này em thưởng cho chị.”
Sầm Niệm:?