Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1417: Trấn giết tám yêu!

- Chết tiệt! Lúc trước hắn vẫn luôn ẩn giấu thực lực!

- Tên Mạnh Hạo này rất gian trá, rõ ràng hắn có tu vi như vậy, nhưng ở Kim Môn Thạch Bi lại cố tình không lộ ra, chính là vì dụ chúng ta xuất thủ!

- Hèn hạ, vô sỉ!! Tám yêu thầm nguyền rủa, thời khắc này trong lòng đều đang run rẩy.

Đối với sự cường hãn của Mạnh Hạo, cho dù Mạnh Hạo không đích thân ra tay, nhưng thấy hắn thật sự có thể rung chuyển uy áp của Đệ Cửu Hải, bọn họ đã cảm thấy da đầu tê dại, thậm chí chúng liền ý thức được, nếu không có trận pháp của Đệ Cửu Hải phát ra uy áp, thì đối phương chặn giết tám người bọn hắn, lại càng... dễ dàng hơn!

- Rốt cuộc tu vi của hắn là gì, vì sao chỉ là Tiên Cảnh lại mạnh như vậy?!

Trong lúc tám yêu còn đang rúng động, Mạnh Hạo đã bước ra bước thứ năm, lúc này đang trời quang mây tạnh, không ngờ lại có tiếng sấm ầm ầm truyền ra, đó chính là chấn động do hắn đối kháng với uy áp của Đệ Cửu Hải truyền ra!

Va chạm như vậy, Mạnh Hạo phải chịu đựng uy áp vô cùng lớn, nhưng hắn là vĩnh hằng Tiên Đế, bất kể thân thể hay tu vi, đều có thể chống chọi được, cho dù không thể chống chọi, thì với cảnh giới Vĩnh Hằng, vẫn có thể nhanh chóng hồi phục.

Nhưng... tám yêu của Hải Giới lại không thể chịu được, mặc dù bọn chúng là thiên kiêu của yêu tu nhất mạch, mặc dù đều đã bước chân vào Cổ Cảnh, nhưng so với Mạnh Hạo lúc này, lại không bằng!

Cho nên, khi Mạnh Hạo đi ra bước thứ năm, bọn chúng lập tức phun ra máu tươi, lần nữa bị thương.

Thậm chí vì bước thứ năm của Mạnh Hạo đi tới quá nhanh, gần như liền mạch, nên tám yêu như trúng phải đòn nghiêm trọng liên tiếp năm lần!

Thân thể ba tên yêu tu trong đó, không ngờ lại xuất hiện dấu hiệu khô quắt, tựa như khí huyết cùng tu vi, đều đang sụp đổ.

Có thể nói, lúc trước Mạnh Hạo chỉ có thể phát huy ra một phần rất nhỏ lực lượng của Chí Tôn Kiều, nhưng hiện tại, theo hắn bước chân vào cảnh giới Tiên Đế, theo từng bước một đi tới, nó đang dần dần bộc lộ ra lực lượng Chí Tôn chân chính của mình.

Trong cơn hoảng sợ của tám yêu, Mạnh Hạo ngửa mặt lên trời thét lớn, bước ra bước thứ sáu, bước thứ bảy!

Liên tiếp bước ra hai bước, sấm chớp vang lên ầm ầm, khóe miệng Mạnh Hạo tràn ra máu tươi, đây là hắn trả một cái giá cao để bước ra, hòn đảo lập tức vỡ vụn trong phạm vi lớn, xung quanh rầm rầm sụp xuống, nước biển từ bốn phương tám hướng dâng lên cuồn cuộn, như đang kêu gào thảm thiết!

Mà uy áp của Đệ Cửu Hải vào giờ khắc này, cũng càng thêm vặn vẹo, dường như... sắp không thể áp chế được Mạnh Hạo nữa, dường như muốn chia năm xẻ bảy!!

Đối với tám yêu của Đệ Cửu Hải mà nói, giờ khắc này, tựa như đang đối mặt với là hạo kiếp!

Ba tên yêu tu vừa rồi đã đến cực hạn, thời khắc này liền phát ra tiếng hét thê lương thảm thiết!

- Không!! Trong khi âm thanh của chúng còn đang vang vọng, dưới va chạm vô hình giữa Chí Tôn Kiều cùng uy áp của Đệ Cửu Hải, thân thể chúng đã ầm một tiếng, lập tức sụp đổ, thân thể nổ tung... thần hình câu diệt!

Tám yêu, ba yêu đã chết, còn dư lại năm yêu, thời khắc này cũng có ba tên phun ra máu tươi, thân thể run rẩy, dường như sắp không chịu nổi, trên mặt chúng lộ ra vẻ khủng khiếp và hoảng sợ, đột nhiên bọn chúng cảm thấy vô cùng hối hận, hối hận vì đã trêu chọc Mạnh Hạo, bọn chúng tuyệt không nghĩ tới, Mạnh Hạo... không ngờ lại mạnh mẽ đến loại trình độ này!

Cùng với cảm giác khó tin, là sự hoảng sợ khủng khiếp, thời khắc này chúng lập tức bay nhanh về sau, định trốn khỏi nơi này.

- Hắn tuyệt đối không phải là Tiên Cảnh, không có tu sĩ Tiên Cảnh nào lại mạnh mẽ như vậy, hắn là Cổ Cảnh, hắn nhất định là Cổ Cảnh, ít nhất đã dập tắt năm ngọn Hồn Đăng trở lên!!

Toàn bộ đám yêu tu hoảng sợ kêu lên.

- Tộc thúc cứu mạng!! Cùng lúc đó, bọn chúng lại lập tức rống lên, thanh âm truyền khắp cả hòn đảo.

Giờ phút này, tại trung tâm hòn đảo, đang có một tên nam nhân trung niên khoanh chân ngồi đó, tên nam nhân này thoạt nhìn cũng giống như tu sĩ, duy chỉ có khác biệt là trên đỉnh đầu, có một cái sừng.

Cái sừng này màu trắng, tương tự như sắc mặt của hắn lúc này vậy!

Hắn ngưng trọng nhìn chằm chằm về phía trận chiến phía xa, hắn thấy được Mạnh Hạo đạp Chí Tôn Kiều rung chuyển uy áp của Đệ Cửu Hải, thấy được Mạnh Hạo chỉ là bước tới phía trước, không ngờ đã khiến cho tám yêu của Hải Giới bị thương nặng,thậm chí còn tử vong.

Hắn lập tức thở dồn dập, không ngừng hít hà hoảng sợ.

- Chết tiệt, phán đoán sai lầm tu vi của tên này, hắn có thể rung chuyển uy áp của Đệ Cửu Hải!! Lúc này, cho dù là ta có ra ngoài cũng vô ích!

- Chỉ có thể chờ hắn kiệt sức, chờ hắn bước ra một bước cuối cùng, khi đó, nếu uy áp của Đệ Cửu Hải sụp đổ, ta sẽ lập tức bỏ chạy, tuyệt không cùng hắn giao chiến, nhưng nếu một bước cuối cùng của hắn, uy áp của Đệ Cửu Hải vẫn còn, thì... đó chính là cực hạn của hắn, khi đó, chính là lúc hắn đã kiệt sức, ta bất ngờ ra tay sẽ có thể giết chết hắn!

Tên trung niên yêu tu này không thèm để ý tới tiếng kêu cứu, chỉ ngưng trọng nhìn chằm chằm Mạnh Hạo, thời khắc này, trong lòng của hắn vô cùng khẩn trương.

Thấy tiền bối trong tộc không xuất hiện, đám yêu tu Hải Giới lập tức trở nên tuyệt vọng.

Lúc này, chỉ còn lại một yêu nữ mạnh nhất cùng tên Thất yêu là còn có thể miễn cưỡng chống đỡ. Khi thấy khí thế từ Chí Tôn Kiều của Mạnh Hạo đang điên cuồng nâng lên, thấy được uy áp của Đệ Cửu Hải như sắp không thể áp chế nổi Mạnh Hạo, thấy được mặt đất trên đảo sắp sụp đổ xuống, yêu nữ liền nghiến răng hét lên một tiếng, quanh người nàng lập tức xuất hiện bốn ngọn Hồn Đăng đã dập tắt một nửa, lao thẳng tới Mạnh Hạo.

- Đó là bởi vì các ngươi... không hiểu gì về Tiên! Mạnh Hạo nghe đám yêu kêu gào, liền liếm đi máu tươi nơi khóe miệng, âm lãnh lên tiếng, rồi không thèm để ý tới yêu nữ kia, tiếp tục bước ra...

Bước thứ tám!

Bước thứ tám vừa hạ xuống, Chí Tôn Kiều lập tức ầm ầm chấn động, không ngờ so với trước lại càng thêm chân thật, thậm chí trên đó còn tràn ra một cỗ khí tức tang thương, khiến cho bốn phương tám hướng của Đệ Cửu Hải, trong nháy mắt liền sôi trào kịch liệt, mà hòn đảo, lại bắt đầu sụp đổ trên phạm vi lớn.

Thời khắc này, ba tên yêu tu đã đến cực hạn kia liền hét lên thảm thiết, trong nháy mắt khi Mạnh Hạo bước ra bước thứ tám, thân thể của chúng lập tức sụp đổ, trực tiếp bị nghiền ép chia năm xẻ bảy, thần hình câu diệt.

Không còn chút nguyên vẹn!

Cùng lúc đó, yêu nữ đang xông về phía Mạnh Hạo phun ra máu tươi, thân thể trở nên suy yếu, không thể tiếp tục lao đến gần. Tên Thất yêu sau lưng nàng cười thảm, ánh mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn, không ngờ lại vỗ một chưởng vào ngực mình, truyền ra một tiếng "ầm", thân thể trực tiếp nổ tung, mà máu thịt của hắn, vào giờ khắc này đã trở thành lực lượng sinh mệnh, bất ngờ tràn vào trong cơ thể yêu nữ phía trước hắn.

- Chạy đi! Đây là câu nói sau cùng trước khi chết của hắn.

Tám yêu của Hải Giới, đến giờ khắc này, đã tử vong bảy yêu, chỉ còn lại yêu nữ mạnh nhất đang run rẩy đứng đó. Sau khi thu được sinh cơ của đồng bọn phía sau, bỗng nhiên ngọn Hồn Đăng thứ năm của nàng dập tắt, tu vi lập tức kéo lên.

Nhưng cho dù là vậy, cũng chỉ là... việc làm vô ích!

Yêu nữ cắn răng một cái, mượn sinh cơ dồi dào trong cơ thể kéo lên tu vi, bỗng nhiên lui về sau, định chạy trốn khỏi nơi này.

Nhưng với sát ý của Mạnh Hạo, từ khi hắn bắt đầu ra khỏi Cửu Hải Thần Giới, đã chú định... hắn sẽ không để cho bất kỳ một thân thể máu thịt nào, chạy trốn trước mặt mình.

Gần như ngay khi yêu nữ lui về sau, Mạnh Hạo đã đi ra bước thứ chín, cũng là một bước cuối cùng, bước này vừa hạ xuống, toàn thân hắn lập tức chấn động mạnh, phun ra máu tươi, thân thể cũng trở nên suy nhược rất nhiều.

Mà lực bộc phát của bước này, cũng là mạnh nhất! Trong tiếng nổ "ầm ầm", gần như hơn ba thành của hòn đảo trực tiếp sụp xuống, từng mảng lục địa to lớn lập tức chìm sâu xuống đáy biển. Giờ khắc này, mặt biển xung quanh cũng chấn động ngập trời, như bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh vào, khiến cho nước biển bị bốc lên cao, mặt nước xung quanh hòn đảo lõm sâu xuống.

Yêu nữ phát ra một tiếng gào thét không cam lòng, thân thể đang ở ngoài trăm trượng phát ra một tiếng "ầm", trực tiếp bị lực lượng vô hình nghiền ép, tan xương nát thịt!

Mạnh Hạo lảo đảo sắp ngã xuống, Chí Tôn Kiều cũng trở nên hư ảo, mà uy áp của Đệ Cửu Hải thì vẫn còn tồn tại như cũ. Thời khắc này uy áp của Đệ Cửu Hải liền bạo phát như muốn vùi lấp Mạnh Hạo, trong cơ thể Mạnh Hạo không ngừng truyền ra tiếng rắc rắc, trông hắn vô cùng chật vật, thê thảm không nỡ nhìn.

Nhưng ngay khi hắn sắp ngã xuống, sắp bị uy áp của Đệ Cửu Hải vùi lấp, bỗng nhiên từ trung tâm hòn đảo truyền đến một tràng cười dài, cùng lúc đó, một bóng người mang theo sấm chớp rền vang chợt lao ra với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đến gần Mạnh Hạo, khí tức Cổ Cảnh đã tắt sáu ngọn Hồn Đăng cũng bạo phát ra.

- Chết! Người này chính là tên trung niên yêu tu kia, hắn đã đợi rất lâu, đợi chính là giờ phút này, thậm chí hắn còn đang tưởng tượng, sau khi đánh ra, Mạnh Hạo sẽ trở thành máu thịt bầy nhầy trong tay mình, hồn phách Mạnh Hạo sẽ được hắn dùng thủ đoạn đặc biệt nhiếp đi, từ đó ngưng tụ ra ấn ký danh sách, điều đó cùng đánh chết cũng không có gì khác biệt.

Loại cảm giác sắp tự tay giết chết một người trong danh sách, khiến tên nam nhân trung niên vô cùng phấn chấn.

Nhưng ngay khoảnh khắc khi hắn xuất hiện, bỗng nhiên Mạnh Hạo chợt ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo, vẻ uể oải trong nháy mắt biến mất, thay vào đó, chính là cái nhếch mép châm chọc.

Hắn cũng đang đợi tên này, lúc trước hắn không thể thấy được, chỉ có thể cảm nhận được khí tức, cho nên không thể dùng lôi đỉnh hoán vị, đành chờ đối phương xuất hiện. Nhưng hắn làm thế nào cũng không thấy đối phương lộ mặt, cho nên mới có màn giả vờ suy yếu vừa rồi, Mạnh Hạo tin tưởng, đối phương nhất định sẽ xuất hiện, bởi vì mục đích của yêu tu nhất mạch, chính là vị trí danh sách của mình, mà dưới uy áp của Đệ Cửu Hải, Mạnh Hạo đang hư nhược nhất định thần hình sẽ câu diệt. Kết quả như vậy, cho dù yêu tu nhất mạch không biết nhiều lắm về danh sách, cũng sẽ không cho phép nó mất đi.

Quả nhiên, khi hắn trở nên hư nhược, sắp bị uy áp của Đệ Cửu Hải vùi lấp, tên này... đã xuất hiện!

Trong khoảnh khắc khi thấy được vẻ lạnh lùng trong mắt Mạnh Hạo, còn có cái nhếch mép châm chọc kia, da đầu tên trung niên yêu tu liền tê rần, sắc mặt đại biến, thầm kêu không ổn.

- Người chết chính là ngươi! Cùng lúc đó, thanh âm của Mạnh Hạo bỗng nhiên truyền ra, tay phải hắn nâng lên vỗ mạnh về phía trước, va chạm với tên trung niên yêu tu, truyền ra tiếng nổ ầm ầm ngập trời. Thân thể Mạnh Hạo rung lên, bất ngờ có một cỗ lực lượng huyết nhục từ song chưởng của tên trung niên yêu tu sáp nhập vào cơ thể Mạnh Hạo, khiến cho sắc mặt Mạnh Hạo hơi đỏ lên.

Huyết Yêu Đại Pháp!

Mà tên trung niên yêu tu kia lại la lên thất thanh, thần sắc hoảng sợ, cấp tốc lui về sau, hắn cảm nhận được, tính mạng cùng tu vi của mình, không ngờ lại bị hút đi một thành!

Nhưng rất nhanh, hắn liền trấn định lại, sát cơ trong mắt hiện ra mãnh liệt, liếc nhìn Chí Tôn Kiều của Mạnh Hạo đã trở nên mơ hồ, cười lạnh.

- Có bẫy thì như thế nào, dưới uy áp của Đệ Cửu Hải, ngươi không phải là đối thủ của ta!

- Uy áp của Đệ Cửu Hải sao? Mạnh Hạo ngẩng đầu nhìn bầu trời.

- Thứ ta muốn thiên không thể che, thứ ta muốn địa không thể táng, uy áp của Đệ Cửu Hải, cũng đừng hòng trấn áp ta! Vừa dứt lời, khí thế toàn thân Mạnh Hạo bất ngờ lần nữa bạo phát, trong tiếng nổ "ầm ầm", Chí Tôn Kiều dưới chân hắn lại trở nên rõ ràng, hắn hít sâu một hơi, bước ra... bước thứ mười!

Trong chớp mắt khi bước thứ mười vừa hạ xuống, uy áp của Đệ Cửu Hải chợt ầm ầm sụp đổ, cùng sụp đổ, còn có trận pháp ở nơi này. Theo trận pháp vỡ nát, mặt đất liền rung chyển dữ dội, cả hòn đảo... trực tiếp chia năm xẻ bảy, hoàn toàn nổ tung sụp đổ!

Mà khí thế của Mạnh Hạo, vào giờ khắc này như không gì có thể áp chế và cản nổi, bạo phát ra ngập trời, khiến thiên địa biến sắc, khiến phong vân cuốn ngược, khiến bốn phương tám hướng nổi lên lốc xoáy quét ngang hư không!

Tựa như... Chân long thoát vây!

----------oOo----------