Hết thảy nghịch chuyển, Tô Yên bỏ chạy, Mạnh Hạo truy đuổi, 500 con hắc giáp trùng trong hư vô Tiên Khư này, nhấc lên một con gió lốc màu đen, mỗi con đều lớn mấy thước, thậm chí mấy con lớn nhất kia còn lớn hơn một trượng.
Hơn 500 con, cũng đủ để hóa thành một biển trùng loại hình nhỏ, không nói che phủ trời đất, nhưng cũng chấn động bốn phương tám hướng, nhấc lên gợn sóng, đuổi giết Tô Yên.
Nếu chỉ là hắc giáp trùng, Tô Yên có không ít phương pháp vứt bỏ phía sau, có thể trốn thoát truy đuổi của hắc giáp trùng, nhưng... đuổi giết nàng không chỉ có hắc giáp trùng, mà còn có Mạnh Hạo.
Mạnh Hạo khoanh chân ngồi trên lưng một con hắc giáp trùng, cặp mắt toát ra tia sáng lạnh, nhìn Tô Yên bỏ chạy, ánh mắt dần dần lạnh xuống, chính là nàng này phá hỏng kế hoạch hắn thu lấy dược thảo.
Chẳng những đoạt sinh ý của hắn, còn trực tiếp làm cho hắn không thể tiếp tục hái dược thảo, thậm chí còn âm hiểm mượn hắc giáp trùng để đuổi giết mình. Càng không thể tha thứ là nàng này lại còn muốn thừa dịp cháy nhà hôi của.
Mạnh Hạo đã rất lâu không có bị người tính kế như vậy, cho dù là lão hồ ly Phương Thủ Đạo kia, cũng không có làm Mạnh Hạo căm tức như thế! Thời điểm này hắn hừ lạnh một tiếng, chợt giơ tay lên, không có mảy may ý thương hương tiếc ngọc, điểm một ngón tay về hướng Tô Yên xa xa.
Một ngón tay này chính là Yêu Phong đệ bát cấm!
Tô Yên đang cấp tốc chạy đi, đột nhiên thân thể nàng chấn động mạnh, trong chớp mắt lại dừng lại.
Ngay sau đó, tiên mạch trong cơ thể Mạnh Hạo bùng phát, tu vi tràn ra ngưng tụ thành 123 cái đầu Huyết Yêu, gầm thét, chạy thẳng tới Tô Yên.
Tô Yên cặp mắt co rút, cắn đầu lưỡi một cái, trong đau nhức kịch liệt, thân thể nàng truyền ra tiếng "rắc rắc", tránh thoát cấm pháp của Mạnh Hạo. Nàng xoay người trong mắt lóe lên ý kiêng kỵ, nhưng còn có tia sáng lạnh.
Đối mặt với 123 cái đầu Huyết Yêu, nàng lại không né không tránh, mà lại hít sâu một hơi lực lượng thiên địa bốn phía trong hư vô, chân phải nâng lên, đạp bước đi tới hướng Mạnh Hạo.
Bước thứ nhất rơi xuống, hư vô chấn động; bước thứ hai rơi xuống, bốn phương tám hướng nổ ầm ầm; bước thứ ba rơi xuống, hư không phương viên nghìn trượng, xuất hiện những cái khe nứt.
Mạnh Hạo trong mắt ngưng trọng. Thần thông của nữ nhân áo hồng này khiến trong lòng hắn cả kinh. Nàng ta đi ra ba bước, ba bước này khí thế nổi lên, làm cho Mạnh Hạo chấn động tâm thần, dường như mỗi một bước kia đều đạp trong đầu của hắn... làm cho tu vi Mạnh Hạo hỗn loạn, ngọn lửa sinh mệnh chao đảo.
Cùng lúc đó, Tô Yên thần sắc lạnh lẽo, bước ra bước thứ tư, thiên địa nổ ầm ầm!
Bước thứ năm, thế giới giống như nghịch chuyển, đột nhiên từ bốn phương tám hướng xuất hiện những tiếng gào thét, dường như biến nơi này thành một thế giới khác.
Bước thứ sáu rơi xuống, sấm sét ngập trời, khí tức thương tang, viễn cổ, hoang dã ngay khoảnh khắc bao phủ toàn bộ phạm vi mấy ngàn trượng ở bên trong.
Những cái đầu Huyết Yêu hình thành do thuật pháp của Mạnh Hạo, toàn bộ run rẩy, rồi từng cái dưới khí thế kia phá thành mảnh nhỏ.
Đúng lúc này, Tô Yên đi ra bước thứ bảy!
- Minh Thần Thất Đạp! Tô Yên nhẹ thốt bốn chữ, trong nháy mắt bước thứ bảy của nàng rơi xuống, hư vô quay cuồng, nổ ầm ầm ngập trời, một bàn chân to xuất hiện trong hư vô, cảm giác hoang dã vô biên vô tận kia hung hăng đạp xuống hướng Mạnh Hạo.
Hư vô vỡ vụn, tinh không run rẩy, Mạnh Hạo ngẩng đầu, cặp mắt co rút lại, hai tay vội bấm quyết rồi điểm mạnh một ngón tay về hướng bàn chân to.
- Chí Tôn Kiều! Mạnh Hạo gầm nhẹ, 123 đường tiên mạch trong cơ thể bùng phát, cũng có 33 thiên biến ảo, ngưng tụ thành Chí Tôn Kiều, chạy thẳng tới bàn chân to kia.
Tiếng nổ ngập trời, ngay khoảnh khắc Chí Tôn Kiều đụng chạm vào bàn chân to, dường như xé rách hư vô, nhấc lên vô cùng sóng âm, bàn chân to hoang dã kia lập tức sụp đổ tầng tầng vỡ vụn, cuối cùng hóa thành vô số đốm sáng tiêu tán trong hư vô.
Mà Chí Tôn Kiều, cũng trong run rẩy này chia năm xẻ bảy.
Mạnh Hạo thân thể chấn động mạnh một cái, khóe miệng tràn ra máu tươi. Nữ nhân áo hồng Tô Yên, cũng sắc mặt tái nhợt, phun ra máu tươi, ánh mắt nhìn về phía Mạnh Hạo đã đầy ý hoảng sợ.
Nàng là Cổ Cảnh, còn là Cổ Cảnh không tầm thường, nàng có đạo của mình, giống như Chân Tiên trong Tiên Cảnh, nàng là thiên kiêu trong Cổ Cảnh, cho dù chỉ tắt một ngọn Hồn Đăng cũng không yếu chút nào.
Mà Mạnh Hạo ở trong mắt nàng là Tiên Cảnh, cho dù là Tiên Cảnh đỉnh phong, cũng như cũ còn là Tiên Cảnh.
Lúc trước, nàng kiêng kỵ chính là hắc giáp trùng cùng với linh tiên thạch thần bí khó lường của Mạnh Hạo, mà nàng lựa chọn ra tay, mục đích là một kích đánh Mạnh Hạo bị thương nặng, từ đó dễ dàng tránh ra vây công của hắc giáp trùng.
Nhưng... đây là lần đầu tiên hai người chân chính va chạm, Mạnh Hạo lại lực lượng tương đương với mình... một màn này, khiến Tô Yên lập tức kinh hãi đối với Mạnh Hạo, thân thể lui nhanh ra sau.
Mạnh Hạo đứng trên lưng hắc giáp trùng, trong mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, nhìn Tô Yên lui ra sau, đáy lòng của hắn, tim đập thình thịch.
Để hắn động tâm, tự nhiên không phải Tô Yên, mà là... thần thông của nàng!
Mạnh Hạo tu hành đến nay, hắn thu được thần thông thuật pháp không ít, có thể làm cho hắn động tâm, còn cảm nhận được cường hãn, cũng không nhiều... Năm đó Vương Mộc, Vương Đằng Phi, lúc đấu với hắn, thi triển thuật pháp Vương gia, khiến Mạnh Hạo động lòng, sinh ra ý niệm muốn thu hoạch, nhưng Vương gia là đại gia tộc ở Đệ Cửu Sơn Hải, hắn muốn thu được đạo pháp của Vương gia, rất khó.
Mà nữ nhân áo hồng trước mắt này thi triển thần thông, cũng làm cho Mạnh Hạo động lòng.
"Đây là đạo pháp gì, mà chỉ đi ra bảy bước, có thể rung chuyển Chí Tôn Kiều của ta? Tuy rằng có quan hệ với tu vi của nàng, cũng vì Chí Tôn Kiều ta hiểu là không trọn vẹn, nên không thể thi triển toàn bộ uy lực của nó. Bất quá, điều này cũng nói rõ: đạo pháp bảy bước này có chỗ đặc thù của nó!" Mạnh Hạo như có điều suy nghĩ, lần nữa truy kích, liền bấm quyết điểm một ngón tay về hướng Tô Yên.
Dưới một ngón tay này, lập tức 123 đường tiên mạch trong cơ thể Mạnh Hạo, hóa thành một con Ứng Long trong tiếng gầm thét vỗ cánh rầm rầm bay tới.
Tô Yên hơi biến sắc, mắt thấy Ứng Long bay tới, nàng cắn răng bấm quyết rồi đặt hai tay ngay hai lỗ tai, hít sâu một hơi. Không biết một hơi này ẩn chứa đạo pháp gì ở trong đó, mà khi hút hơi, bốn phương tám hướng sấm sét nổ ầm ầm, cả hư vô nhấc lên gió lốc, dường như Tô Yên trở thành một cái lốc xoáy, tất cả lực lượng thiên địa cuồn cuộn ở bốn phía, đều bị Tô Yên hút vào trong miệng.
Sau đó... nàng chợt quay đầu, nhìn về phía Mạnh Hạo, há to miệng, đột nhiên rống một tiếng!
Nàng vừa rống lên, thanh âm giống như khai thiên lập địa!
Tiếng nổ ầm ầm, thay thế tất cả tiếng động trên thế giới này, hư vô trực tiếp vỡ nát, bốn phía nhấc lên gió lốc. Mạnh Hạo nơi đó toàn thân chấn động mạnh, những con hắc giáp trùng đều loạng choạng. Trong tai Mạnh Hạo lại chảy ra máu tươi, đầu óc hắn ông ông, da đầu dường như muốn nổ tung.
Một tiếng rống này, hắn cảm thụ không phải Tô Yên đang rống, mà ở Tô Yên nơi đó, dường như xuất hiện một người khổng lồ, người này tràn đầy ý hoang dã, mang theo khí phách vô thượng, hướng tới thiên địa, rống lên tiếng gào thét không cam lòng vận mạng bị nắm trong tay.
"Rầm rầm rầm rầm!" Tiếng rống nhấc lên sóng âm, tạo thành lực đánh thẳng tới Mạnh Hạo, khiến cho Mạnh Hạo nơi này, trong nháy mắt thân thể bị nhấc lên, không ngừng lui ra sau.
Tô Yên phun ra máu tươi, hiển nhiên thi triển thần thông tiếng rống này, đối với nàng cũng phải trả giá cao. Thời khắc này sắc mặt nàng tái nhợt, thân thể cấp tốc vọt tới trước.
"Chỉ cần trì hoãn thời gian chốc lát, khi tốc độ của ta duy trì ở trình độ nhất định, là ta có thể xé hư không mà đi!" Tô Yên lẩm bẩm trong lòng, tốc độ nhanh hơn.
Phía sau nàng, Mạnh Hạo cố gượng dừng bước lại, lau đi máu tươi từ hai lỗ tai chảy xuống, nhìn về phía Tô Yên xa xa, trong mắt hắn lộ ra tia sáng mãnh liệt.
"Ngươi trốn không thoát, hôm nay nói gì, cũng phải bắt ngươi lại!" Mạnh Hạo trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, trong lòng hắn rất là phấn chấn: nữ nhân áo hồng này trong mắt hắn, chính là một cái kho báu đạo pháp thần thông.
Thần thông của Vương gia, hắn muốn thu được có phiền toái, nhưng đạo pháp trên người cô gái trước mắt này, Mạnh Hạo nhất quyết phải lấy cho bằng được.
Mạnh Hạo phất tay, toàn bộ hơn 500 con hắc giáp trùng kia gào thét, từng con ánh mắt đỏ bừng, điên cuồng bay tới. Mạnh Hạo bùng phát tu vi toàn thân... nhưng Tô Yên tốc độ nhanh hơn, mắt thấy khoảng cách kéo ra xa hơn, Mạnh Hạo hừ lạnh một tiếng, nhấc tay phải lên, lập tức lôi đỉnh xuất hiện. Trong mắt Mạnh Hạo chớp động tia sáng yêu dị, khi sấm chớp ầm ầm hóa thành vô số tia chớp trôi đi, thân ảnh của hắn trong nháy mắt biến mất.
Cùng lúc đó, tốc độ của Tô Yên, đã đạt tới trình độ phù hợp với đạo pháp nàng thi triển, thân thể mơ hồ hơn, thậm chí trong hư vô xuất hiện gợn sóng, dường như xuất hiện một cái thông đạo, mắt thấy nàng đã sắp xông vào trong thông đạo này.
Nhưng ngay trong nháy mắt này, trên thân nàng, đột nhiên xuất hiện vô số tia chớp trôi đi, tia chớp này xuất hiện rất đột ngột, Tô Yên sửng sốt, dường như nhận ra điều gì, biến sắc mặt.
Gần như ngay khoảnh khắc nàng biến sắc, thân ảnh của nàng biến mất, tại chỗ bỗng nhiên xuất hiện Mạnh Hạo, vì tốc độ hai người không giống nhau, Mạnh Hạo vừa xuất hiện lập tức thụt lùi, thông đạo hư vô kia liền khép lại.
Thân ảnh Tô Yên trong nháy mắt này, xuất hiện ở vị trí của Mạnh Hạo trước đó, nơi đó... là ở giữa 500 con hắc giáp trùng.
Gần như ngay lúc Tô Yên hiện thân, 500 con hắc giáp trùng lập tức gào thét, vọt thẳng tới Tô Yên, bạo phát ý hung tàn, Tô Yên chấn động tâm thần, trên mặt đầy vẻ không thể tin và hoảng sợ.
- Cái đỉnh này... tại sao lại ở nơi ngươi?
- Ngươi họ Vương à?
Mạnh Hạo cặp mắt hơi chớp nhẹ một cái không thể tra xét, không có lên tiếng, mà thoáng cái tu vi bạo phát, thần hỏa căn nguyên ầm ầm xuất hiện, ngưng tụ lực lượng của 33 thiên, chạy thẳng tới phía Tô Yên.
500 con hắc giáp trùng, lại toàn lực vọt tới, Tô Yên chấn động tâm thần, bấm quyết vung ra bốn phía, thần thông tràn ngập, nhưng quỷ nhãn lóng lánh trên lưng những con hắc giáp trùng kia, chống cự lại thần thông của Tô Yên, càng lúc càng hung tàn.
Mắt thấy Mạnh Hạo sắp tới, nhất là thần hỏa căn nguyên càng làm cho nội tâm Tô Yên run lên, trong lo lắng, nàng lộ ra ý quyết đoán, bỗng nhiên nâng tay phải lên, chỉ tay trong lòng bàn tay vào giờ khắc này lại xuất hiện tia sáng, trong giây lát như ảo hóa bốn phía, trong tiếng nổ ầm ầm tạo thành ba đạo chỉ tay ngang dọc.
Chỉ là ba đường, còn chưa đủ để trở thành bàn tay hoàn chỉnh, nhưng lại làm cho hắc giáp trùng bốn phía chợt ngừng lại, nương theo thời cơ này, Tô Yên bật lui ra sau, khóe miệng tràn ra máu tươi, đang muốn thối lui tiếp.
Đột nhiên, phía sau nàng, trong hư vô có hai đạo cầu vồng, dường như phát hiện ở chỗ này có dao động thuật pháp nên nhanh chóng bay tới.
Thân ảnh còn chưa tới, thanh âm truyền đến trước: - Chủ nhân ta là Mạnh Hạo, Mạnh Hạo ngươi biết không, là người chủ Tiên Khư, người chủ Cửu Đại Sơn Hải... Không phải chỉ đùa với ngươi một chút thôi sao?!? Ngươi... ngươi... ngươi... ngươi không ngờ lại hẹp hòi đuổi giết chúng ta như vậy... Cái này cũng đừng trách ta, là chủ nhân ta dạy ta, ngươi tìm hắn đi... Ai da... ngươi còn dám ra tay! Chết tiệt, ngũ gia nổi giận rồi... Ngươi chờ đấy, chủ nhân ta tuyệt sẽ không bỏ qua cho ngươi!
- - - - - oOo- - - - -