Nam Thần Công Lược Hệ Thống

Chương 72

“Cậu có ý tứ gì?”

“Tôi là nói.” Hạ Lăng không chút thèm để ý tới ánh mắt của Tiêu Lạc biến thành lạnh như băng sau khi nghe hắn nói xong, “Tôi chính là con mèo kia, anh có tin không? Con mèo nhỏ khi hé mở mắt ra người đầu tiên nhìn thấy chính là anh, hơn nữa ở thời điểm anh cô độc một mình cùng anh làm bạn, ở thời điểm anh phát bệnh đã từng bị chém thương chi trước, sau đó còn dùng tứ chi để cố gắng bôi thuốc cho anh.”

“Cậu có biết hay không thời điểm cậu nói ra những lời này, tôi hoàn toàn có thể khiến cho cậu sống không bằng chết, hửm? Phải biết rằng tôi ghét nhất chính là có người nói tới chuyện của con mèo nhỏ.” Tiêu Lạc ngón tay nắm lấy cái cằm của Hạ Lăng xiết chặt, nếu là người hiểu Tiêu Lạch, liền có thể hiểu rõ rằng hiện tại tâm tình của y đang thực sự không tốt. Mà đối với loại người phàm là chạm đến chuyện mà bản thân không muốn đề cập tới nhất sẽ đánh mất lý trí như Tiêu Lạc, Hạ Lăng thực sự không thể không nói là đang đi tìm đường chết.

Bất quá nhìn bộ dạng của Tiêu Lạc, Hạ Lăng biết y đã có chút tin tưởng lời nói của mình. Có lẽ Hạ Lăng cũng không phải đặc biệt hiểu rõ về Tiêu Lạc, nhưng mà vẻn vẹn chỉ như vậy thôi cũng đủ để hắn làm rất nhiều chuyện, “Vốn anh là ở thời điểm tôi cần nhất liền thu dưỡng tôi, tôi hiện tại chẳng qua là tới báo ân mà thôi, nếu anh không tin, tôi cũng không có biện pháp gì.”

“Không, cậu có.” Tiêu Lạc nhìn tai phải của Hạ Lăng, chậm rãi mở miệng, “Ngày con mèo nhỏ chết đi kia, tôi nhìn thấy một bóng dáng mơ hồ, hẳn không phải là ảo giác, đúng không?”

….

“Ai nha ai nha, không hổ là người mà anh vợ coi trọng, thực sự là đáng yêu tới cực điểm a.” Đứng ở một góc sáng sủa nhìn nhất cử nhất động của Hạ Lăng, Vân Nhiễm lúc này khóe miệng nhếch lên một nụ cười ác ý, “Bất quá như vậy mới càng thêm thú vị, anh nói có đúng hay không, anh vợ thân ái của tôi?”

“Bất quá sau khi chuyện thành công, không cho anh tiếp tục gây trở ngại chuyện của tôi cùng Ly Ly.” Vân Nhiễm nhìn về Bạch Lê đứng ở bên cạnh mình một câu cũng không nói, chăm chú nhìn Hạ Lăng chưa từng liếc mắt qua cô, vẻ mặt đại khái xuất hiện một loại cảm xúc tựa như điên cuồng. Bạch Lê lườm Vân Nhiễm một cái, vài giây qua đi, đôi mắt bên trong tràn ngập toàn là màu đen lại nhìn về phía bàn tay đang chạm vào khuôn mặt Hạ Lăng của Tiêu Lạc, “Con bé thích ai là tự do của em ấy, cùng tôi không có quan hệ.”

* tại thế giới BUG, em gái của Bạch Lê tên là Bạch Ly, bà chị Vân Nhiễm này cùng Bạch Ly là một đôi bách hợp ( = =)

“Tôi chính là mong anh trả lời như vậy.”

….

Tuy rằng tới cuối cùng Tiêu Lạc không nói gì cả, nhưng mà Hạ Lăng biết chỉ cần hệ thống chưa vang lên lời thông báo, tức là Tiêu Lạc chưa hoàn toàn tin tưởng lời nói của hắn, hơn nữa cũng không thể khẳng định hắn chính là con mèo nhỏ kia. Bất quá Hạ Lăng hiểu được mọi chuyện không thể nóng vội, nếu đã có bắt đầu, như vậy kết cục sớm muộn cũng sẽ có.

Em gái sau khi thấy Tiêu Lạc rời khỏi, mới nơm nớp lo sợ đi tới bên người của Hạ Lăng, ngay cả giọng nói cũng có vài phần run rẩy, “Hạ Tiểu Lăng, Tiêu đại nhân không nói thêm gì sao? A a a a, cậu không biết vừa rồi khi tôi nhìn thấy ánh mắt của ngài ấy, thiếu chút nữa đã bị dọa tới khóc nha! Bất quá nhìn ngài ấy đối với tôi, hẳn là sẽ không đem tôi khai trừ gì đó đi, chính là Hạ Tiểu Lăng cậu thì phải làm sao bây giờ QAQ!”

“Ừm, cho nên tôi muốn thu dọn đồ đạc này nọ, chuẩn bị rời khỏi văn phòng, lý do đại khái là không làm việc đàng hoàng, trêu chọc nữ nhân viên trong văn phòng.” Hạ Lăng sau khi nói xong, em gái kia trong nháy mắt liền bổ nhào vào ***g ngực của hắn, ôm lấy cổ của Hạ Lăng bắt đầu rống to,” Tiêu đại nhân như thế nào có thể đem cậu khai trừ! Rõ ràng lỗi sai là ở tôi a… Bằng không để tôi nói với Tiêu đại nhân, để ngài ấy khai trừ tôi thay cậu đi!”

“…” Em gái này vừa nhào tới thiếu chút nữa đã khiến cho Hạ Lăng phun ra một ngụm máu, em gái nhìn qua thì gầy yếu, nhưng lần này đè ép thực sự khiến cho Hạ Lăng mất nửa cái mạng. Hít sâu một hơi, Hạ Lăng đẩy ra em gái đang khóc lóc tới trôi hết son phấn ở trên người mình, rút ra một tờ giấy đưa tới trước mặt của đối phương, “Trước lau mặt một chút đi, son phấn đều trôi hết rồi.”

“Cậu… cậu vì cái gì không nói với đại BOSS… ngài ấy như vậy…” Em gái lung tung đem trang điểm lau đi, cũng không có ý định tiếp tục náo loạn thêm. Hạ Lăng nhìn không nổi nữa, trực tiếp nghiêng người đem giấy ăn nhét vào trong tay của cô, “Cô có gì mà khóc lóc, tôi còn chưa nói xong, ý tứ của BOSS chính là muốn tôi thu dọn đồ đạc này nọ, đổi văn phòng.”

“A?” Em gái ngẩng đầu lên, biểu tình khi nhìn về phía Hạ Lăng còn chứa một tia vui sướng, “Hạ Tiểu Lăng, cậu không cần phải gạt tôi, Tiêu đại nhân thực sự dễ nói chuyện vậy sao?” Hạ Lăng có chút bất đắc dĩ gật gật đầu, tai trái nâng lên khuôn mặt của em gái, cầm giấy ăn nhẹ nhàng giúp cô lau đi trang điểm trên mặt. Hắn cũng không nghĩ tới động tác này liền rơi vào trong mắt của Bạch Lê, không khí quanh thân của y đều không ngừng giảm xuống.

“Tôi cư nhiên có thể chứng kiến anh vợ trên mặt hiện lên chữ ‘ghen’, thật sự là kỳ quan thế giới…” Vân Nhiễm nói chưa được một nửa liền nhận được lãnh ý từ trong đôi mắt của Bạch Lê truyền tới, tuy rằng không cảm giác gì, bất quá không khí xung quanh có chút muốn kết thành một tầng băng. Cô nhún nhún vai tỏ vẻ bản thân vô cùng vô tội, “… Anh coi như cái gì tôi cũng chưa nói đi.”

“Anh đã để ý như vậy, vì cái gì không xé bỏ đi lớp da mà đã bị Tiểu Hạ Lăng chạm qua của cô ta đi a. Ví dụ như làn da trên mặt của cô ta, tôi hiện tại đều có thể tưởng tượng ra được móng tay của anh xuyên qua làn da của cô ta, sau đó không mang theo chút tình cảm nào xé xuống toàn bộ da mặt của cô ta.” Bạch Lê thản nhiên liếc mắt nhìn Vân Nhiễm một cái, trong ánh mắt không có một tia tình cảm nào, lại khiến cho Vân Nhiễm cảm thấy được kỳ thực Bạch Lê đây là đang ghét bỏ nhân phẩm của mình.

Bị anh vợ của mình khinh bỉ gì đó, thực sự là vô cùng ngược.

….

“Kia… cái kia, Hạ Tiêu Lăng, tôi chính là đã lau tốt lắm rồi…” Hạ Lăng cao hơn một chút so với em gái kia, cô chỉ cần ngẩng đầu liền có thể nhìn thấy được khuôn mặt không tính là tuấn tú nhưng vô cùng thanh tú kia của Hạ Lăng. Hạ Lăng lông mi có chút dài, xứng với khuôn mặt như vây, thực sự là ngoài ý muốn đẹp mắt.

Loại nam sinh này thực sự là hợp khẩu vị của đa số người, có đôi khi ôn nhu có đôi khi lại xuẩn manh, quả thực làm cho người ta đặc biệt yêu thích. Nếu muốn cô chọn giữa hai người Hạ Lăng cùng Tiêu Lạc, cô trước tiên nghĩ tới không phải Tiêu Lạc mà là Hạ Lăng. Tuy rằng Hạ Lăng không có được khí chất nam thần như Tiêu Lạch, nhưng mà ngoài ý muốn lại khiến cho người ta sinh ra suy nghĩ muốn dựa vào.

Bất quá giống như Hạ Lăng ngốc nghếch như vậy, bình thường đều cần phải có được một bạn trai có chỉ số thông minh cao một chút, để chia đều chỉ số thông minh của hai người.

“Vì cái gì mặt của cô lại hồng như thế?” Hạ Lăng động tác lau mặt dừng lại, có chút ngượng ngùng gãi gãi tóc mình, “Sẽ không phải bởi vì tôi dùng sức hơi mạnh đi?”

“Không… không phải.” Em gái nghẹn ở trong cổ họng nửa ngày, cuối cùng vẫn nhịn không được mở miệng hỏi, “Hạ Tiểu Lăng, cậu có hay không thích Vân Nhiễm tỷ a?”

“Không thích, trước đó hỏi cô một chút về chuyện của Vân Nhiễm tỷ chẳng qua chỉ là tò mò mà thôi. Cô đừng nghĩ nhiều.” Hạ Lăng đưa khăn giấy trong tay ném vào thùng rác, ngược lại bắt đầu thu dọn đồ đạc trên mặt bàn làm việc. Thời điểm nghe thấy Hạ Lăng nói không thích Vân Nhiễm, em gái sửng sốt ngây ngốc một hồi lâu, sau đó mới nhẹ giọng nói, “Vậy Hạ Tiểu Lăng đã có bạn gái chưa?”

“Không có a.” Hạ Lăng sau khi đem đồ đạc thu dọn tốt lại xong, mới vươn tay xoa xoa tóc của em gái, “Chỉ là tôi có bạn trai rồi.”

Em gái: Σ(っ°Д°;)っ Bạn… bạn… trai…

“Tốt lắm, tôi trước đem đồ đạc này nọ mang tới văn phòng mới.” Hạ Lăng ôm theo chiếc thùng chứa đồ đạc của mình, xoay người đi về phía cửa văn phòng. Chờ tới khi em gái trong đầu không ngừng tuần hoàn, thời điểm phản ứng lại được với một câu ‘Chỉ là tôi có bạn trai rồi’ của Hạ Lăng, Hạ Lăng đã đi ra khỏi văn phòng, biến mất tại ngã rẽ của hành lang công ty.

Không! Hạ Tiểu Lăng, cậu đừng đi! [tay Nhĩ Khang]

Cầu giải thích rõ ràng chuyện bạn trai là sao! [tay Nhĩ Khang]

Kỳ thực loại chuyện này không cần nói chuyện cũng có được cảm giác NTR [/tạm biệt/].

* NTR: hay cụ thể là Netorare, một thuật ngữ nói về một thể loại game, anime hoặc manga của Nhật Bản. Trong đó vợ hoặc người yêu (đơn phương hoặc song phương) của nhân vật chính bị một người khác chiếm đoạt

….

Kỳ thực đổi văn phòng cũng không phải chuyển đi đâu xa, Hạ Lăng chỉ là đổi được tới một văn phòng một người tương đối thanh tĩnh hơn mà thôi. Nơi này là tầng mà Tiêu Lạc làm việc, Hạ Lăng cơ hồ ra cửa quẹo một cái là có thể thấy được Tiêu Lạc đang vùi đầu xử lý công việc này nọ. Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là Tiêu Lạc khi làm việc phải mở cửa phòng ra thì mới có thể, tuy rằng người ta trong lúc không làm việc cũng sẽ đem cửa đóng kín lại (╯▽╰)

Đem đồ đạc này nọ sửa sang lại xong, Hạ Lăng đi ra khỏi văn phòng của mình, lại không nghĩ tới vừa xoay người liền thấy được Vân Nhiễm đang dựa vào tường, váy bên dưới thẫm màu cùng với một đôi chân dài trắng đẹp. Tóm lại đây chính là người mà Hạ Lăng không muốn nhìn thấy nhất, hơn nữa quan trọng hơn chính là đây là tầng làm việc của Tiêu Lạc, nơi này cũng không phải là nơi mà nhân viên bình thường khác có thể tùy tiện đi loạn đi!

“Ai nha, Tiểu Hạ Lăng!” Vân Nhiễm chậm rãi từng bước đi tới trước mặt của Hạ Lăng, giày cao gót dẫm ở trên mặt thảm lưu lại những dấu vết nhợt nhạt. Khi Hạ Lăng nhìn thấy, không biết vì sao lại nghĩ tới trong trường hợp này, loại giày cao gót này khi giẫm ở trên thảm phỏng chừng sẽ để lại dấu giày thực sâu mới đúng. Đây không phải là một dấu hiệu tốt. Quả nhiên, tại một giây khi Vân Nhiễm đứng ở chỗ trước mặt cách Hạ Lăng ước chừng một mét, thanh âm như tận lực đè thấp nghe có chút quỷ dị.

“Vừa rồi lời của Hạ Lăng là nói thật sao? Cậu có bạn trai?”

“…” Cho nên hiện tại hắn nên trả lời như thế nào? Liếc mắt một cái liền có thể thấy được Vân Nhiễm mấu chốt tới tìm hắn chính là bởi vì hai chữ ‘bạn trai’ kia! Chỉ là hắn có bạn trai hay không thì cùng Vân Nhiễm có quan hệ gì (╯‵□′)╯︵┻━┻ Chưa nói xong toàn bộ đã có thể đoán được lời kế tiếp của Vân Nhiễm chính là ‘Kia bạn trai của Tiểu Hạ Lăng là ai? Thực muốn biết…” gì đó linh tinh. Nếu như Vân Nhiễm đã nghe được cuộc đối thoại giữa hắn cùng em gái kia, vậy quả thực là mất mặt.

Thấy Hạ Lăng nửa ngày không nói gì, Vân Nhiễm thực ra rất nhanh liền có thể đoán được Hạ Lăng đang suy nghĩ cái gì, “Vậy để tôi đoán đoán thử xem, người mà Tiểu Hạ Lăng thích là ai có được hay không? Là Tiêu Lạc? Hay là nam nhân nào khác?” Vân Nhiễm thời điểm nói tới bốn chữ ‘nam nhân nào khác’ âm lượng rõ ràng đề cao hơn, vấn đề rõ ràng rất bình thường lại khiến cho Hạ Lăng có một loại ảo giác Vân Nhiễm biết được tất cả mọi chuyện.

Cho nên Hạ Lăng mới sợ cùng Vân Nhiễm tiếp xúc, bởi vì tất cả mà hắn tận lực muốn che giấu, ở trước mặt của Vân Nhiễm toàn bọ đều như bị xem thấu, có thể nói căn bản là không có bí mật nào cả.

~ ~ ~ ~ ~

Tác giả: ←_← Vân Nhiễm tên thật không phải là Vân Nhiễm, là CP với em gái Bạch Ly của Bạch Lê, cho nên mới gọi Bạch Lê là ‘anh vợ’.