A Sơ nói được làm được, lập tức xuống tay viết bản kế hoạch.
Ngày kia, tiệm cơm sẽ đóng cửa một ngày, em có thể chuẩn bị 5 phần cơm hộp không? Buổi tối, chúng ta sẽ mời mấy nhà đầu tư đến thử nghiệm. Anh dò hỏi Mễ Lộ.
Cô đối với tin tức thình lình này vô cùng bất ngờ: Tiệm cơm nhỏ như vậy cũng có người nguyện ý đầu tư ư?
Thông thường thì sẽ không. Nhưng với tài nấu nướng của em, cùng đầu óc của tôi thì đương nhiên phải khác. Anh cười nói.
Có người nguyện ý đầu tư là chuyện tốt. Trải qua một khoảng thời gian kiểm nghiệm, Mễ Lộ tin tưởng, cơm hộp cô làm, không sợ không có người mua. Chẳng qua tiền kiếm được vẫn như trứng chọi đá, nếu bọn họ có nhiều tiền hơn, nhất định sẽ khiến doanh nghiệp phát triển lớn mạnh hơn nữa.
Mê Lộ hỏi: Vậy vẫn nấu cơm hộp sao? Mời nhà đầu tư, không phải nên nấu cái gì phức tạp hơn chăng? Tôi sẽ làm--
Thanh âm cô ngưng lại, trên mặt A Sơ ý cười nhu hòa, nhưng từ vẻ mặt của anh, cô vẫn ý thức được hình như mình vừa mới nói một điều ngu ngốc.
Anh kiên nhẫn giải thích: Nhà đầu tư chỉ muốn biết chúng ta có thể kiếm được tiền hay không, kiếm được bao nhiêu. Về chuyện em nấu ăn ngon thế nào, bọn họ cũng không mấy quan tâm. Quan tâm chính là rốt cuộc cơm hộp em bán ra có hương vị gì, giá cả thế nào, mỗi ngày bán được mấy phần.
Cho nên em cứ nấu như mọi ngày thôi, không cần dùng nguyên liệu đặc biệt quý giá gì, cũng không cần làm mấy món tinh tế tốn thời gian. Trước đây bán gì, sau này dự định bán gì, chỉ cần mời nhà đầu tư mấy món đó là được.
Mặt Mễ Lộ đỏ lên, đạo lý đơn giản như vậy, sao cô lại không nghĩ tới chứ.
A Sơ duỗi tay xoa đầu cô: Không sao đâu, hồi tôi bằng tuổi em, suy nghĩ mọi chuyện cũng không được chu toàn.
Cô không tin mấy lời an ủi này của anh, anh thoạt nhìn chính là kiểu người thông minh từ nhỏ. Cho dù là lúc bằng tuổi cô, cũng sẽ không mắc mấy lỗi ngớ ngẩn như vậy.
Cô ngập ngừng hỏi: A Sơ, anh bao nhiêu tuổi rồi?
A Sơ cười lắc đầu: Không nhớ được, nhìn qua có vẻ lớn hơn em 5 tuổi, hoặc hơn.
Mễ Lộ trong lòng yên lặng thở dài, anh vẫn không nhớ ra, có điều anh cũng có vẻ không để bụng, cô không cần rối rắm nữa.
Khiến Mễ Lộ ngoài ý muốn chính là, A Sơ đem tới không chỉ có một nhà đầu tư. Hai người đầu tư đều đến đây, đều muốn đầu tư vào Gạo Thật Thơm, đây rõ là quan hệ cạnh tranh.
Nhìn thấy mấy phần cơm hộp đóng gói ngăn nắp, được lấy ra từ thùng giữ nhiệt trên xe, hai nhà đầu tư không khỏi kinh ngạc. Gạo Thật Thơm không phải tiệm cơm đầu tiên mà bọn họ đến thử nghiệm, nhưng chính là nơi đầu tiên làm việc như vậy.
Tuy bọn họ đã yêu cầu trước rằng, phải nếm thử cơm hộp bán ngày thường, song chủ quán sẽ luôn đem những phần ăn chuẩn bị kỹ lưỡng ra, rồi nói đây chính là cơm hộp bình thường, không khác gì mọi khi, nhưng kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra sự khác biệt trong đó.
Gạo Thật Thơm trực tiếp lấy để đồ ăn trong hộp, một chút tâm tư cũng không có. Các món ăn đều cần chú ý đến màu sắc, hương, vị, nếu trình bày không đẹp mắt, hương vị liền giảm đi một nửa. Để thức ăn trong hộp, như thế nào cũng chính là đang không đẹp mắt.
Hai nhà đầu tư âm thầm gán mác cho Gạo Thật Thơm, còn chưa mở thức ăn ra, trong lòng đã có sẵn hai phần ấn tượng.
Khoảnh khắc hai hộp cơm được mở ra, hương ngọt cay lập tức xông vào mũi, lại tập trung nhìn vào, liền phát hiện cơm hộp so với trong tưởng tượng đẹp mắt hơn rất nhiều. Chiếm diện tích lớn nhất, chính là phần gà Cung Bảo, màu sắc đỏ tươi đẹp đẽ, bóng dầu lấp lánh nhưng không có nước súp.
Chưa cần ăn, chỉ mới nhìn qua, hai nhà đầu tư cũng đã đánh giá cao món gà Cung Bảo này. Không đơn giản chỉ là hỗn hợp dưa chuột, cà rốt thông thường, ớt cay nức mũi, rải lên đậu phộng trắng beo béo, hương hoa tiêu mạnh mẽ, nhưng lại nhìn không thấy đâu, hiển nhiên là đã đem hoa tiêu vớt sạch, đây chính là mấu chốt của món này-- Gà Cũng Bảo kết hợp với cơm trắng, múc một muỗng lớn, thi thoảng lại cắn phải hạt hoa tiêu, thực sự vô cùng bực mình.
Hai nhà đầu tư rốt cuộc cũng không cưỡng lại được hương sắc dụ hoặc, không do dự nữa, đồng loạt gắp đũa vào món gà Cung Bảo.
Sốt dầu thơm ngọt, thịt gà cực mềm, như thể đang tan chảy bên trong khoang miệng, khiến bọn họ lầm tưởng rằng mình đang ăn thịt cá. Đậu phộng cùng hạnh nhân giòn giòn, hạt điều vừa thơm vừa ngon, trộn lẫn với thịt gà mềm, không ngừng oanh tạc kích thích vị giác.
Ớt cay nắm bắt nơi đầu lưỡi, hoa tiêu khiến lưỡi khẽ run lên, tê tê dại dại nhưng không làm người ăn sặc. Khiếm thực cắt mỏng, lượng nước vừa vặn, vị quả vải cùng vị cay quyện lẫn, ngang sức ngang tài, khiến hương vị món ăn càng thêm cân bằng.
Đừng nói chỉ cơm hộp, tính cả toàn bộ tiệm cơm, nhà hàng trong thành phố này, bọn họ cũng chưa từng ăn qua gà Cung Bảo nào ngon như vậy.
Hiển nhiên hai người đều đối Gạo Thật Thơm vô cùng hứng thú, thậm chí còn có ý vị cạnh tranh tham vọng.
Cho dù đang khảo nghiệm, hai nhà đầu tư liên tiếp ăn mấy đũa, phải hạ ý chí thật lớn mới buộc mình ngừng ăn lại.
A Sơ bắt đầu giải thích: Cơm hộp các vị vừa mới thử qua là phần ăn chúng tôi đã bán được một thời gian trước đây, doanh thu rất tốt, đối tượng chính là các nhân viên CBD(*). Bọn họ chú trọng thực phẩm lành mạnh, chế độ ăn kiêng cùng năng lượng tiêu thụ, mà cường độ làm việc lại tương đối lớn.
Nhân viên CBD: còn gọi là nhân viên cổ trắng, nôm na là các nhân viên làm việc trong tòa cao ốc, nhân viên văn phòng, thiên về lao động trí óc. Gọi cổ trắng là vì họ hay mặc sơmi trắng lịch sự. Trái ngược là nhân viên cổ xanh, thiên về lao động tay chân.
Anh tạm dừng một chút: Vì lẽ đó, cơm hộp của chúng tôi đều suy xét đến các yếu tố kia, hạt cùng trái cây chẳng những tốt cho sức khỏe, mà còn phù hợp làm thức ăn ngọt, có thể để dành ăn lúc xế chiều, bổ sung một chút năng lượng.
Từ lúc mở cơm hộp, hai nhà đầu tư đã phát hiện ra điểm này. Kể cả món chính cũng không hoàn toàn là cơm, còn có bắp, khoai các loại, bí đỏ linh tinh, hiển nhiên là quán triệt cực hạn vấn đề sức khỏe. Vừa ngon vừa lành mạnh, chẳng trách trước đây được nhân viên CBD ưa chuộng.
Hai người trong lòng yên lặng gật đầu, định vị vô cùng chuẩn xác, quan trọng là bọn họ cũng không hề thực hiện qua loa, mỗi phần ăn đều phối hợp hai loại lương thực phụ, các loại hạt và trái cây chất lượng cao cấp, hơn nữa còn kết hợp ba loại... Chỉ riêng điểm này, còn có tiệm cơm nào khác thực hiện được ư?
Lượng tiêu thụ khủng như vậy, một chút cũng không kỳ quái.
La tiên sinh và Trịnh tiên sinh cùng xem bản kế hoạch, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. Trịnh tiên sinh còn đang trầm ngâm, La tiên sinh đã trực tiếp mở miệng hỏi.
Theo tôi được biết, Gạo Thật Thơm chỉ bán chục phần cơm hộp một ngày, không thể làm nhiều hơn được nữa.
Mà theo bản kế hoạch này, các người muốn mở rộng lên thành vài trăm phần một ngày, lập tức gấp lên mười lần.
Muốn thực hiện được điều đó, hiển nhiên yêu cầu rất nhiều vốn, thiết bị, cũng như nhân công. Hai điều đầu tiên không phải là vấn đề, cốt yếu là với hương vị tuyệt hảo của Gạo Thật Thơm như hiện tại, nếu thuê thêm đầu bếp, làm sao có thể bảo đảm được vị ngon đó? Câu hỏi của La tiên sinh rất đơn giản, trực tiếp hỏi vào vấn đề.
Trên mặt A Sơ không chút hoảng loạn nào, thậm chí khóe miệng còn có ý cười như hiện như không, tựa như vô cùng mong chờ câu hỏi này của La tiên sinh.
Anh lấy một quyển sổ, đưa tới trước mặt hai nhà đầu tư, chậm rãi mở ra.
Mễ Lộ cũng tò mò lại xem, tới khi nhìn rõ, cô tức khắc kinh ngạc vài phần. Không biết từ khi nào, A Sơ dùng đầu lưỡi hoàng kim của mình nêm nếm món ăn, điều chỉnh lại gia vị, tất cả đều được anh ghi chép lại, viết ra một quyển ký lục những món Gạo Thật Thơm đã làm!
Hơn nữa ngoài nguyên liệu nấu ăn ra, mỗi món anh đều ghi lại tỉ mỉ cân lượng gia vị, cũng như cách thức thực hiện, thậm chí là chi tiết độ dài ngắn, to nhỏ của nguyên liệu, mỗi bước nấu trong bao lâu...
Từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, tất cả đều được ghi chép rành mạch trong quyển sổ này.
Mễ Lộ bừng tỉnh nhớ ra, thời điểm A Sơ mới quen biết cô, có hỏi những công thức này có phải là bí mật không. Chẳng lẽ từ sớm như vậy, anh đã chuẩn bị kế hoạch cho ngày hôm nay ư?
Hai nhà đầu tư ngây cả người, muốn xem tỉ mỉ một chút, quyển sổ đã bị A Sơ thu về. Anh nói: Thật ngại quá, hiện tại quyển sổ này không tiện cho hai vị xem xét kỹ lưỡng. Bởi có xem, hai vị cũng không hiểu hết đâu.
Bất kể một đầu bếp nắm vững kiến thức cơ bản nào, dựa theo công thức mà làm, đều có thể nấu ra thành phẩm hương, sắc, vị, ngon tương tự. Cho dù có một chút sai lệch nho nhỏ, đối với cơm hộp của chúng tôi mà nói, không phải vấn đề gì lớn.
Anh dẫn hai nhà đầu tư vào xem phòng bếp, trong đó bày biện đủ loại công cụ: Cân bếp, cốc đo, nhiệt kế dầu, đồng hồ bấm giờ,...
Hai nhà đầu tư giờ phút này chân thật mà cảm nhận được cái gì gọi là khiếp sợ, bọn họ hiểu được A Sơ đang muốn nói điều gì.
Dã tâm của Gạo Thật Thơm, lớn hơn nhiều so với suy nghĩ của bọn họ.
Chỉ cần có phòng bếp đủ lớn, đầu bếp đủ nhiều, dựa theo công thức mà chúng tôi chuẩn bị, việc bán cơm hộp cũng có thể coi như sản xuất dây chuyền. Cắt rau củ chỉ cần cắt ra kích cỡ phù hợp với món ăn, nêm nếm gia vị chỉ cần cân lượng theo công thức mà làm, sau đó phối hợp với nhau, có người phụ trách cầm muỗng múc, thậm chí có người chỉ cần phụ trách đo nhiệt độ dầu, đứng một bên bấm đồng hồ canh giờ.
Miễn là có đủ tài chính, thị trường CBD không thành vấn đề, rất nhanh sẽ có thể cung cấp đủ số lượng để đáp ứng nhu cầu thị trường.
Ngữ khí A Sơ chắc chắn, cả người tràn đầy tự tin.
Bởi vì các món ăn của chúng tôi có thể sản xuất hàng loạt.