Mướn Chồng

Chương 2

Nếu phải cô giáo khác thì có lẽ đã sợ, đã bỏ chạy hay khóc ngất lên vì trò đùa của mấy sinh viên nam này nhưng họ đã trêu nhầm người, Diễm là một cô gái lì lợm, một cô gái nghịch như quỷ, bọn họ càng bày trò, Diễm càng thích, vì Diễm là người thích đùa, Diễm đang lo sợ, Diễm phải dạy một lớp buồn tẻ, chán ngắt nhưng thật không ngờ lớp này lại thú vị như thế.

Diễm sung sướng nghĩ.

_Thật không uổng công mình đến đây dạy thay chị Thúy….!!

Mở laptop, Diễm cắm dây, Diễm nói.

_Ai có thể kéo hộ cô tấm bảng kia xuống được không…??

Bọn con trai trong lớp nhao nhao.

_Kìa..!!ai đẹp trai, ai cao nhất lớp lên mở máy chiếu, kéo hộ bảng cho cô giáo mau lên….!!

Họ đùn đẩy nhau, cuối cùng một anh chàng có chiều cao như cây sào lên mở máy chiếu, lên kéo bảng hộ Diễm, Diễm mỉm cười nói.

_Cảm ơn em….!!

Tên đó cười.

_Không có gì, nếu cô muốn cảm ơn em, em muốn nhờ cô một việc….!!

Diễm khoanh tay trước ngực, thân người đứng dựa vào bàn, Diễm hỏi.

_Em muốn tôi trả ơn em thế nào…??

Tên đó tỉnh bơ nói.

_Em muốn mời cô đi uống nước với em, cô có đồng ý không…??

Diễm lắc đầu nói.

_Em không nên lẫn lộn việc công,việc tư với nhau….!!

_Sao cô lại nghĩ là em đang lẫn lộn việc công, việc tư với nhau, em đã phân biệt rạch ròi đấy chứ…??

_Em thử nói em đã phân biệt nó như thế nào…??

_Em giúp cô mở máy chiếu, giúp cô kéo bảng, không phải là em đang giúp cô vì việc riêng à…??

Diễm hỏi cả lớp.

_Bạn sinh viên này nói có đúng không cả lớp…??

Bọn con trai cười rú lên, bọn nó hô to.

_Đúng….!!Cô nên đi uống nước với nó đi …!!

Diễm gật đầu.

_Nếu thế cả lớp thay cô mời bạn ấy đi uống nước nhé….!!

Bọn nó ngơ ngác hỏi Diễm.

_Tại sao bọn em phải mời nó thay cô….??

_Đơn giản thôi, nếu không mở máy chiếu, không kéo bảng, các em sẽ không thể học được, còn cô, dù không có máy, không có bảng, cô vẫn có thể nói, vẫn có thể giảng, cô chỉ sợ lúc đó các em sẽ không hiểu cô nói gì vì không có những trích dẫn, những ví dụ minh họa.

_Người thiệt thòi ở đây là các em, không phải là cô, nếu các em không phối hợp tốt với cô, các em sẽ không thể học tốt, cô cũng không thể hoàn thành tốt vai trò giảng viên của mình. 

_Cô bảo cả lớp mời bạn ấy đi uống nước là vì thế, đây là việc công không phải là việc tư….!!.Cô hy vọng từ bây giờ cho đến khi cô Thúy khỏi bệnh chúng ta sẽ phối hợp với nhau thật tốt, các em có đồng ý không…??

Cả lớp im lặng, bọn nó không ngờ cô giáo trông mặt mũi còn trẻ măng này lại khó bắt nạt đến thế, trong lớp này chỉ có một người im lặng, một con người cô độc, một kẻ lạnh lùng.

Hắn nhìn Diễm không chớp, hắn quan sát Diễm từ đầu đến chân, môi hắn khẽ nhếch lên, trong ánh mắt hắn vừa mới ánh lên một cái nhìn thật đáng sợ, không hiểu hắn vừa tính toán gì ở trong đầu mà bây giờ trông mặt hắn đã lạnh lại càng lạnh hơn.

Diễm vết tên Diễm trên bảng, Diễm nói.

_Đây là tên cô, thay lời chào, cô là Thúy Vi…..!!

Cả lớp uốn lưỡi nói.

_Chào cô…..!!

_Chúng em rất vui vì được gặp cô…!!

Giọng của bọn nó chứa đầy đe dọa.

_Hy vọng là cô sẽ dạy bọn em rất lâu, rất lâu….!!

Diễm biết nhưng vẫn tỉnh bơ.

_Cảm ơn các em….!!

_Cô cũng hy vọng là cô sẽ dạy các em thật tốt. Có gì không hiểu, các em cứ hỏi cô, nếu cô biết cô sẽ nói, còn nếu không, cô sẽ đi hỏi hộ các em….!!

Một loạt âm thanh từ dưới lớp vang lên, thằng thì ho, thằng thì kêu, thằng thì bấm bút kêu tách tách, thằng thì cười, thằng thì đùa. Bọn nó định phá không cho Diễm dạy.

Diễm vỗ bàn đánh dầm một cái làm cả lớp giật nảy, tất cả đều im phăng phắc, bọn nó hốt hoảng nhìn Diễm không chớp, tim bọn nó đều bay ra khỏi lồng ngực, cho bọn nó hai giây lấy lại tinh thần, Diễm quan sát khắp cả lớp, môi Diễm cười, hai hàm răng Diễm nghiến chặt vào nhau, Diễm bảo.

_Chúng ta bắt đầu học thôi…!!

_