Mục Thần Ký

Chương 102: Thần Thông giả

"Quả nhiên là con trai của chưởng giáo Thi Tiên giáo... "
Sắc mặt Tần Mục đen lại, chuyện này cũng không khỏi quá trùng hợp đi? Con trai chưởng giáo cố ý ra tay với hắn, mà thực lực lại yếu như thế, ngay cả một chiêu kiếm của hắn đều không đỡ được.
Lần này Thi Tiên giáo chắc chắn sẽ không bỏ qua hắn!


Phi cương trên không trung còn chưa đến gần, hắn liền ngửi được một luồng khí tức tanh hôi, móng tay những phi cương này xanh sẫm, hiển nhiên có độc!
"Là Thi độc!"


Tần Mục ngửi được mùi này, lập tức phân biệt ra được độc tính. Dược sư truyền thụ cho hắn dược lý, trong đó liền bao gồm việc từ bên trong các loại mùi phân biệt ra được độc tính và dược tính khác nhau, Tần Mục gần như là bị dược sư tưới thuốc từ nhỏ đến lớn, năng lực nhận biết dược tính và độc tính cũng là cực cao.


Trên mười mấy cái móng tay này có chứa Thi độc, nếu để cho ngón tay đâm thủng da dẻ, đầu tiên huyết dịch sẽ đọng lại, sau đó bắp thịt sẽ trở nên cứng ngắc, cứng như tảng đá, đao thương bất nhập, cuối cùng thần trí sẽ biến mất, linh hồn tan rã!


Tần Mục lao nhanh, thế nhưng tốc độ của phi cương phía sau càng nhanh, khoảng cách giữa bọn họ càng lúc càng gần.
Từng tờ từng tờ giấy vàng không ngừng rải về phía trước, trên không trung phi cương liên tục nhảy lên, sắp đuổi kịp bọn họ!


Hạ Ẩn phía sau phất tay, không trung lại có chim lửa đập cánh bay tới, chưa đến gần liền chỉ cảm thấy sóng nhiệt cuồn cuộn, nhấc lên một luồng gió lửa, cỏ xanh trên mặt đất trong nháy mắt khô héo, lượng nước hoàn toàn không có!


Người này hẳn là đi hai loại con đường pháp thuật và ngự kiếm, song song tu luyện lưu phái pháp thuật và lưu phái ngự kiếm. Trước đây, tình huống như thế rất là hiếm thấy, tuy nhiên quốc sư Duyên Khang mạnh mẽ quyết đoán thực hiện cải cách, tụ tập môn phái trong thiên hạ cho Hoàng Triều sử dụng, đánh vỡ rất nhiều hàng rào vốn có, làm cho ngăn cách giữa các lưu phái không còn sâu như trước nữa, bởi vậy mới xuất hiện tình huống cùng lúc học tập nhiều lưu phái.


Môn phái tà đạo như Thi Tiên giáo cũng nhân lần đại cải cách này, cải thiện công pháp và thần thông của giáo phái mình, khai phá ra rất nhiều pháp thuật thần thông mới.
"Không đúng, hẳn là ba loại lưu phái! Chiêu thức những phi cương này triển khai chính là của lưu phái chiến kỹ!"


Tần Mục cau mày, bước chân đột nhiên phát lực, thân hình như rồng uốn lượn chạy nhanh, né tránh ngọn lửa do con chim lớn sau lưng kéo tới.


Không ngờ con chim lớn bằng ngọn lửa kia nổ vang ầm ầm, ngọn lửa tán loạn, lập tức hình thành một quả cầu lửa lan ra phạm vi sáu, bảy trượng, sóng khí dâng trào cùng ngọn lửa hừng hực mạnh mẽ đánh bay Tần Mục!


Tần Mục chưa rơi xuống đất, liền thấy từng tờ từng tờ giấy vàng ào ào ào bay tới, tám, chín con phi cương giẫm giấy vàng từ bên trong ngọn lửa nổ tung xuyên qua, giết về phía hắn!


Những phi cương này đều là cường giả cấp bậc cảnh giới Ngũ Diệu, thân thể bị luyện đến cứng rắn như là linh binh bình thường, chiêu thức đơn giản, gọt, bổ, cắt, đâm, nhưng nếu như bị bao vây lại thì căn bản là hắn không có khả năng chạy trốn.


Trên đất có phi cương đuổi giết, không trung cũng có phi cương kéo tới, hơn nữa Hạ Ẩn dùng thần thông công kích, tình thế hết sức bất lợi với hắn.


Từng tờ từng tờ giấy vàng ào ào ào tung bay, nhanh chóng cắt phá không khí, phát ra tiếng gào chát chúa, trông thì có vẻ như Hạ Ẩn đang khống chế giấy vàng, nhưng kì thực dùng chính là kiếm pháp, loại kiếm pháp này vẫn là cực kỳ tinh diệu, không hề kém hơn kiếm pháp của Ly Giang kiếm phái bao nhiêu.


Quan trọng nhất chính là, bùa chú vẽ bằng chu sa và máu tươi trên giấy vàng cho hắn cảm giác rất xấu.
Nếu như là tờ giấy bình thường, khẳng định không có uy lực như kiếm, thế nhưng vẽ bùa chú lên, thì lại nói rõ bên trong bùa chú ẩn chứa uy lực khác!


Thân thể Tần Mục ở giữa không trung, không nói lời gì dùng Tạo Hóa Thiên Ma công phong ấn hồn phách của mình, tiếp theo nguyên khí chấn động, đưa tiểu hồ ly trong bọc quần áo đi ra, mười ngón nhanh chóng chỉ vào, cũng phong ấn hồn phách của nó ở trong cơ thể.


Hồ Linh Nhi bị hắn đâm đâm điểm điểm, vừa thẹn vừa giận, chít chít tiến vào trong bao quần áo không ra.
Phong ấn hồn phách cần điểm tại một vài vị trí bí ẩn trên thân thể, dù sao thì nó cũng là hồ ly cái, còn có chút ngượng ngùng.


Thế nhưng Tần Mục hoàn toàn không để ý tới những thứ này, giấy vàng là tiền giấy đốt cho người chết, ở trên giấy vàng vẽ bùa chú, nói rõ uy lực của bùa chú chỉ sợ là nhằm vào hồn phách. Nếu chạm vào những giấy vàng này, uy lực bùa chú trên giấy bùng phát, chỉ sợ sẽ thương tổn đến hồn phách, vì lẽ đó hắn sớm phong ấn hồn phách, miễn cho không ứng phó kịp sẽ gặp phải độc thủ của nó.


Vù --
Giấy vàng trải trên không trung rơi xuống, đồng thời hạ xuống cùng giấy vàng chính là tám con phi cương, giấy vàng từ hai bên Tần Mục bay ra, tám con phi cương vây kín, từ bốn phía bọc đánh tới.


Tần Mục đang ở giữa không trung, thân hình bắt đầu rơi xuống, phía dưới năm con phi cương rách rách rưới rưới tung người nhảy lên, tấn công về phía hắn!
Cùng lúc đó, từng tờ từng tờ giấy vàng xuyên qua giữa đám cương thi.
"Dừng!" Hạ Ẩn quát lên.


Một tờ giấy vàng đột nhiên bốc cháy, phù văn vẽ từ chu sa và máu tươi lại không biến mất, mà là theo ánh lửa nổi giữa không trung càng lúc càng lớn, chiếu về phía Tần Mục đang ở giữa trời!


Tần Mục dường như không phát hiện, Ngư Long sau lưng nhảy lên, há mồm nhả kiếm, nguyên khí của thiếu niên Tàn Lão thôn bắn ra, tia nguyên khí to bằng cánh tay cuốn Thiếu Bảo kiếm lên, ngón tay chập lại chém ngang.
Trảm kiếm thức!
Kiếm khí xé rách không trung, đầu một con phi cương rơi xuống.


Hạ Ẩn đang nhanh chóng lao tới lấy làm kinh hãi, từng tờ từng tờ giấy vàng phát ra uy lực, tính cố định Tần Mục.


Tác dụng chữ dừng của hắn là cố định ba hồn bảy vía của người ta, hồn phách bị cố định, thân thể cũng không cách nào nhúc nhích. Tuy nhiên vừa nãy chữ dừng kia lại không thể phát huy ra tác dụng, khiến hắn có chút khó hiểu.


Uy lực phù văn trên những tờ giấy vàng khác bắn ra, trước mặt sau người lưngTần Mục đều là phù văn kỳ dị, Tần Mục lại không chút nào bị cố định, chỉ vẩy một cái, Thiếu Bảo kiếm từ trảm kiếm thức hóa thành thiêu kiếm thức, hất một đầu phi cương khác thành hai nửa từ dưới lên, lập tức hóa thành mạt kiếm thức, Thiếu Bảo kiếm quay chung quanh cái cổ con phi cương thứ ba quẹt một vòng.


Mũi Thiếu Bảo kiếm hướng ra phía ngoài, vân kiếm thành hình tròn, vẽ một vòng, đầu lâu từng con từng con phi cương xung quanh rơi xuống đất!
Trong chớp mắt, tám con phi cương liền lập tức bị chém đầu, rơi xuống đất.
Vân kiếm thức.


Kiếm pháp của Tần Mục cực nhanh, chiêu thức càng đơn giản nhưng ngược lại tốc độ xuất kiếm càng nhanh, lấy trình độ sắc bén của Thiếu Bảo kiếm, trong lúc tám con phi cương này còn chưa tấn công đến người hắn đã bị hắn chém giết sạch sành sanh!


Khuôn mặt Hạ Ẩn đau đớn, phi cương vây kín, đối phó cường giả tu luyện chiến kỹ hoặc là pháp thuật quả thực là dễ dàng, thế nhưng đối phó kiếm tu như Tần Mục liền có chút khó khăn.


Đặc biệt là dưới tình huống kiếm của kiếm tu cực kỳ sắc bén, quả thực là chuyên môn khắc chế phi cương của hắn.


Hắn dùng đất Dưỡng Thi luyện chế phi cương, cường độ thân thể của phi cương cực cao, linh binh bình thường căn bản là không có cách thương tổn được phi cương, hơn nữa phi cương không hồn không phách, pháp thuật đối phó hồn phách cũng không dễ xài.


Chiêu kiếm chém ngang này của Tần Mục nhìn như thường thường không có gì lạ, nhưng tay giơ lên đầu lập tức rơi, hiển nhiên thanh kiếm này tuyệt đối là bảo vật vượt qua phần lớn linh binh!


Hạ Ẩn vội vàng dừng lại, triệu hồi năm con phi cương phía dưới, trong hộp kiếm sau lưng lại có từng tờ từng tờ giấy vàng cắt về phía Tần Mục!


Tần Mục nhân cơ hội rơi xuống đất, mặt hướng Hạ Ẩn, bước chân lại đang lùi lại, hắn sử dụng tới Thâu Thiên cước pháp mà người què truyền thụ lao nhanh, mặc dù là đi thụt lùi, nhưng tốc độ chạy lại không chậm chút nào.
Xì --


Ánh kiếm lấp lóe, Tần Mục dùng khí ngự kiếm, đâm về phía giấy vàng đang bay tới.
Ầm ầm --


Tiếng nổ kịch liệt truyền đến, Thiếu Bảo kiếm của hắn vừa cắt đến tờ giấy vàng thứ nhất, bùa chú trên giấy ầm ầm nổ tung, mà uy lực phù văn trên tấm giấy vàng này bùng phát, lập tức làm nổ phù văn trên tờ giấy khác, tiếng nổ liên tiếp truyền đến, Tần Mục gặp phải sóng khí xung kích, ngực rung mạnh, không khí trong lồng ngực cơ hồ bị đè ép hết sạch, cả người không tự chủ được bay ngược ra!


Hắn bay ra bên ngoài hơn mười trượng, Hồ Linh Nhi trong bọc quần áo vội vã khống chế pháp thuật, tạo ra một cơn gió lớn, trung hoà lực trùng kích kinh khủng kia, lúc này mới làm cho Tần Mục dừng lại.


Tuy nhiên tia nguyên khí liên kết cùng Thiếu Bảo kiếm cũng bị vụ nổ kinh khủng kia nổ tan tành, Thiếu Bảo kiếm gào thét bay ra, rơi vào bóng tối.


Tần Mục rơi xuống đất, hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên kịch liệt ho khan hai tiếng, dù rằng hắn đã sớm chuẩn bị, phế phủ vẫn bị vụ nổ làm chấn thương. Đây vẫn là nhờ trên người hắn có mặc quần áo làm từ tơ tằm Bách Độc, nếu không có bộ quần áo này chỉ sợ vụ nổ lần này sẽ lấy tính mạng của hắn.


"Lại vẫn không chết?"


Hạ Ăn lấy ra một bình thuốc mỡ tanh hôi, ném cho một con phi cương trong đó, lập tức phi thân đánh về phía Tần Mục. Bên trong giấy vàng của hắn ẩn chứa thần thông hỏa diễm, có thể cắt chém, chém giết đối thủ, cũng có thể nổ tung, thương tổn của vụ nổ đối với thân thể chỉ là thứ yếu, thương tổn to lớn nhất là tiếng sấm phát ra từ vụ nổ!


Nếu đối mặt với sự xung kích của tiếng sấm khi nổ tung, ba hồn bảy vía không bị chấn nát cũng sẽ bị chấn động đến mức thoát khỏi thân thể bay ra, hủy diệt bên trong vụ nổ!


Tần Mục vậy mà chặn lại được vụ nổ, cũng chặn lại được tiếng sấm đánh giết ba hồn bảy vía, thực sự là nằm ngoài dự liệu của hắn.


Tuy nhiên chặn lại được đòn đánh này cũng không tính là cái gì, thanh bảo kiếm sắc bén đến cực điểm kia của Tần Mục bị nổ bay, không biết tung tích, hơn nữa lại bị phù văn nổ thương, hiện giờ đang đợi Tần Mục, chỉ có một con đường chết!


Tần Mục không lùi mà tiến tới, từ phía sau lưng cởi xuống vỏ kiếm, vậy mà sử dụng bản lĩnh dùng khí ngự kiếm, điều động vỏ kiếm như bảo kiếm, đâm về phía Hạ Ẩn, đồng thời bước chân lay động như quỷ mị, phập phù không cố định, nhanh chóng đến gần Hạ Ẩn!


Hạ Ẩn cười gằn, nguyên khí bắn ra, hóa thành chim lửa, đánh về phía Tần Mục, đồng thời giấy vàng trong túi kiếm sau lưng tung bay, từng cái từng cái phù văn bay ra, chém về phía Tần Mục!
Bước chân Tần Mục càng phập phù, bỗng nhiên quát lên một tiếng, chập ngón tay đâm ra!
Thứ kiếm thức!


Vỏ kiếm gào thét đâm về phía Hạ Ẩn, Hạ Ẩn cười gằn, một tờ giấy vàng bên trong hộp kiếm bay ra, nghênh đón vỏ kiếm.


Chiêu kiếm này của Tần Mục đâm tới, tuy rằng uy lực không nhỏ, thế nhưng miệng vỏ kiếm lại hướng về bên phía hắn, không có dùng mũi nhọn của đuôi kiếm, cho dù bắn trúng hắn thì thương tổn gây ra cho hắn cũng sẽ không quá lớn.


Hắn chỉ cần làm nổ một tấm phù văn, liền có thể ngăn cản đòn đánh này của Tần Mục, chấn bay vỏ kiếm!
Nhưng vào lúc này, đột nhiên vỏ kiếm xảy ra biến hóa, miệng vỏ kiếm hóa thành một con Ngư Long mở ra miệng rộng đập vào mặt hắn.


Hạ Ẩn thất kinh trong lòng, tiếp theo nghe được tiếng xé gió truyền đến sau lưng, Thiếu Bảo kiếm bị chấn bay vậy mà gào thét lao đến, đâm về phía hậu tâm của hắn!


Hạ Ẩn lắc mình tránh né, đang muốn tách ra Thiếu Bảo kiếm cùng Ngư Long do vỏ kiếm biến thành, đột nhiên trong bọc quần áo sau lưng Tần Mục bốc lên một cái đầu nhỏ lông xù, há mồm phun ra một luồng gió xoáy, cố định thân hình hắn trong tích tắc.


Hạ Ẩn tránh né gió xoáy, sau vai mát lạnh, Thiếu Bảo kiếm đâm vào vai của hắn, xuyên thủng vai hắn, mang theo một mũi tên máu nhảy vào trong miệng Ngư Long!


Tần Mục một đòn thành công, đang muốn truy kích, đột nhiên chim lửa bùng cháy, ngọn lửa hừng hực nhấn chìm hắn, tiếp theo từng tờ từng tờ giấy vàng chui vào bên trong ngọn lửa đỏ rực.
Ầm ầm --


Rung động kịch liệt truyền đến, Tần Mục đẫm máu, bay ngược ra, nguyên khí cuốn Thiếu Bảo kiếm lên, đánh bay vào núi rừng, sau đó quay người nhảy lên, tung người lao đi, gào thét biến mất trong màn đêm.