Mưa là anh, Nắng cũng là anh

- 26 -

Minh Thư mỉm cười và nói bằng giọng vô cùng hạnh phúc:

- Anh ấy muốn cưới cháu ngay bây giờ nhưng cháu đề nghị hãy để cho cháu học xong hết đại học rồi kết hôn cũng không muộn.

- Ồ cậu ấy đã tính đến việc ấy nữa kia à? Thảo nào mà tối hôm qua cậu ấy đã từ chối thẳng thừng lời đề nghị của hai vợ chồng bà Mỹ Tâm là kết hôn với Khánh Ngọc khiến cho hai ông bà giận đến uất người. Và vì giận dữ như vậy mà sau khi cậu Quân Vũ bỏ về, hai người đã gây với nhau một trận. Bà Mỹ Tâm muốn chồng cho cậu Quân Vũ nghĩ việc ngay nhưng ông Quốc Thái muốn cậu ấy làm đến ngày mãn hạn hợp đồng vì theo ông ấy thì cậu Quân Vũ là một người rất tài giỏi và đã giúp cho công ty được nhiều việc. Cuộc cãi vã giữa hai ông bà dì vô tình nghe được và vì vậy dì mới biết được những bí mật trong quá khứ của họ dù không tường tận từng chi tiết. Thú thật với cháu, nghe xong là dì muốn rời khỏi nhà của họ ngay vì sự ác độc của họ khiến dí vừa ghê tởm vừa kinh sợ.

tường tận từng chi tiết. Thú thật với cháu, nghe xong là dì muốn rời khỏi nhà của họ ngay vì sự ác độc của họ khiến dí vừa ghê tởm vừa kinh sợ.

- Họ đã nói gì với nhau hở dì?

- Bà Mỹ Tâm ấu gó với chồng, Bà ấy nói rằng ông Quốc Thái sợ gì mà không cho Quân Vũ nghỉ việc, có phải là vì hối hận với song thân quá cố của cậu ấy không. Thế là ông Quốc Thái bảo bà ta im mồm đi vì sự thật mà được vạch trần ra là sự nghiệp của ông ta sụp đỗ ngay, không những thế mà hai vợ chồng cũng sẽ không được yên thân. Ông ta nói trước đây vì nghe lời bà vợ nên đã mềm lòng nế không thì ông ta đã "nhổ cỏ phải nhổ tận gốc". Bà Mỹ Tâm liền bảo như sau: "Tôi sợ nếu tai nạn lại tiếp tục xảy đến cho Quân Vũ như đã xảy đến cho song thân của nó thì mọi người sẽ nghi ngờ và điều đó rất bất lợi cho chúng ta. Vì vậy mà tôi mới khuyên ông nên áp dụng tấm gương của những người đi trước, họ đã biến con của kẻ thù thành con của mình, hoặc ít nhất thành một người thân trong gia đình và qua đó có thể sai khiến kẽ hàm ơn vì những ân huệ mà chúng ta đã ban cho chúng." cháu nghe xem có khiếp không? Những lời của hai ông bà ấy nói ra đã khiến người ta phải suy nghĩ đến cái chết của cha mẹ Quân Vũ khi xưa. Có thể đây không phải là tai nạn mà đo hai vợ chồng bà Mỹ Tâm sắp đặt. Biết được sự thật như thế, làm sao dì có thể nấn ná lại đó. Dì thà chết chứ không bao giờ ở chung với những kẻ giết người.

Những lời bà Lệ Mai thốt ra khiến cho Minh Thư sững sờ cả người. Một lúc sau nàng mới hỏi:

- Dì làm quản gia trong gia đình bà Mỹ Tâm đã lâu, chắc dì có gặp gỡ cha mẹ của Quân Vũ?

- Ồ, họ là bạn hùn hạp làm ăn của vợ chồng bà Mỹ Tâm nên tuần nào cũng ghé sang chơi. Hai ông bả ấy rất là phúc hậu. Cậu Quân Vũ giống cha của cậu ấy như hai giọt nước. Cha cậu ấy trông quý phái lắm còn bà mẹ thì cũng rất là xinh đẹp.

- Dì nói họ là bạn hùn hạp làm ăn có nghĩa là công ty của ba mẹ Quân Vũ trước đây cũng có phần hùn của vợ chồng bà Mỹ Tâm?

- Nghe nói là có nhưng rất ít. Việc này chắc là cậu Quân Vũ biết rõ hơn ai hết.

- Vậy có thể là hai vợ chồng bà Mỹ Tâm đã sắp xếp trước, làm cho cha mẹ Quân Vũ lâm nạn hầu nuốt trọn công ty của ba mẹ anh ấy!

- Có thể là như vậy! Lúc ấy tờ báo nào cũng có đăng tải về tai nạn này. Nghe nói hôm ấy cha mẹ Quân Vũ có việc phải ra ngoại ô Đài Bắc. Khi hai người trở về thì trời đã khuya và đường sá cũng vắng vẻ. Tai nạn xảy ra ngay trên đường trở về của họ. Chiếc xe bị lăn xuống vực và phát nổ. Hai ông bà chết tức khắc trong xe. Cơ quan công lực đã kết luận vụ tai nạn này là do thân phụ của Quân Vũ bất cẩn trong khi lái xe. Vả lại thời điểm xảy ra tai nạn là vào lúc đêm hôm, không có nhân chứng nào mục kíck tận mắt tai nạn này xảy ra cho nên sau khi phía cảnh sát xác nhận như vậy thì vụ án đã được xếp lại và cho đến bây giờ không ai truy cứu nữa.

Minh Thư lắng nghe bà Lệ Mai nói và màn bí mật như đã được vén lên trước mắt nàng. Một câu hỏi mà nàng từ lâu vẫn thắc mắc bây giờ đã được giải thích. Bấy lâu nay Minh Thư vẫn thường tự hỏi tại sao vợ chồng bà Mỹ Tâm đối xử với mọi người rất là lạnh lùng, tàn nhẫn mà đối với Quân Vũ thì đặc biệt như thế. Câu này có thể được trả lời bằng những lời của bà Mỹ Tâm mà dì Lệ Mai đã tình cờ nghe được: "chúng ta nên biến con của kẻ thù thành con của mình, hoặc ít nhất là trở thành một người thân trong gia đình qua đó có thể sai khiến kẻ hàm ơn vì những ân huệ mà chúng ta đã ban cho chúng." Điều đó có nghĩa là những người mà Quân Vũ nghĩ rằng mình phải mang ơn lại chính là những người đã bằng một cách nào đó sát hại cha mẹ của chàng. Quân Vũ không thể hay biết việc này nên đã dốc hết công sức để cống hiến cho Trường Đạt như một hình thức để trả ơn.

Từ đó cho đến chiều, Tâm trí của Minh Thư không thể nào yên được. Nàng chỉ mong cho Quân Vũ trở về để nàng có thể kể cho chàng nghe việc này, đồng thời nàng muốn hỏi thêm chàng một số chi tiết mà dì Lệ Mai không nắm rõ vì câu chuyện này dì Lệ Mai chỉ biết được ngần ấy thôi.

Tối hôm đó Quân Vũ về hơi trễ vì có cuộc họp. Có thêm dì Lệ Mai trong nhà, chàng thấy cửa nhà càng thêm ấm cúng. Nhưng sau đó thấy gương mặt đầy vẻ trầm ngâm của nàng, chàng đã kéo nàng vào phòng riêng hỏi nhỏ:

- Em có việc gì lo nghĩ vậy? Hay là kỳ thi tuyển vào đại học sắp diễn ra trong vài ngày nữa nên em cảm thấy hồi hộp?

- Chuyện thi cử thì em đã lo xong cả rồi. Cái làm em suy nghĩ là câu chuyện mà dì Lệ Mai đã kể cho em nghe trưa nay. Đây là câu chuyện riêng tư giữa bà Mỹ Tâm và chồng bà ta mà dì ấy đã tình cờ nghe được sau khi anh từ nhà họ ra về.

- Chuyện gì hở em? Có quan trọng lắm không?

- Em nghĩ là quan trọng và em muốn kể cho anh nghe nhưng lại sợ nó ảnh hưởng không tốt đến tâm trạng của anh. Việc này có liên quan đến song thân quá cố của anh!

- Có liên quan đến cha mẹ của anh? - Chàng lẩm bẩm và gương mặt đầy vẻ ngạc nhiên- Em kể lại mọi việc cho anh nghe đi. Từ trước đến nay, lúc nào anh cũng cảm thấy uất ức và đau khổ vì cái chết của cha mẹ mình.

Thấy chàng nóng lòng như thế nàng bèn kể lại cho chàng nghe từ đầu đến cuối. Nghe xong câu chuyện, toàn thân Quân Vũ như bị chấn động. Lâu lắm chàng mới thoát ra khỏi trạng thái đó. Khi Quân Vũ ngẩng mặt lên Minh Thư thấy gương mặt chàng trắng bệch ra không còn chút máu.

- Tại sao họ lại có thể tàn nhẫn như vậy chứ? - Giọng chàng phẫn nộ cất lên -Trong khi cha mẹ anh lúc nào cũng đối xử với họ bằng tất cả tấm lòng!

Minh Thư nắm tay người yêu như an ủi rồi bảo:

- Anh Quân Vũ, em có thể hỏi anh một vài câu được chứ vì em muốn tìm hiểu một vài chi tiết để làm cho câu chuyện minh bạch thêm.

- Em cứ hỏi vì chính anh cũng muốn mang câu chuyện này ra ánh sáng, nhưng trước khi có thể làm như vậy thì chúng ta phải hiểu rõ ngọn ngành.

- Em muốn biết vợ chồng của bà Mỹ Tâm có phần hùn là bao nhiêu trong công ty của ba mẹ anh lúc đó.

- Chỉ vỏn vẹn hai mươi phần trăm còn phần còn lại là của ba mẹ anh. Nhưng khi song thân của anh qua đời thì ông bà ấy trở thành người giám hộ của anh và vì vậy họ có quyền mang tám mươi phần trăm cổ phần mà anh thừa hưởng từ cha mẹ đem đầu tư với mục đích khiến cho nó sinh lợi càng nhiều càng tốt. Nhưng hai vợ chồng bà Mỹ Tâm điều hành công ty quá kém nên càng ngày nó càng suy sụp và sau đó tiến tới tình trạng thua lỗ nặng khiến phải đóng cửa măc dù trước đây khi còn ba mẹ anh, đó là một công ty vững vàng và đang phát triển.

- Và rồi sau khi công ty thua lỗ nặng đến phải đóng cửa thì tám mươi phần trăm cổ phần mà anh thừa hưởng cũng đã tan theo mây gió.

- Đương nhiên khi mà một công ty suy sụp đến phải đóng cửa như vậy thì xem như những cổ phần của nó cũng bị triệt tiêu. Và lúc đó anh đã trở thành một người tay trắng. Sau đó một thời gian hai ông bà cho biết đã mượn được bạn bè để gầy nên một công ty mới và nó ngày càng phát triển cho đến hôm nay.

- Anh trở thành người tay trắng nhưng em không nghĩ ông bà ấy lại trở thành kẻ trắng tay. Và em cũng không nghĩ là hai người nói trên đã mượn vốn bạn bè để mở công ty mới. Theo sự suy luận của em thì ngay từ đầu họ đã tính toán tất cả. Sau khi gây tai nạn khiến cho cha mẹ anh qua đời, họ tiến tới giai đoạn thôn tính tài sản của cha mẹ anh. Họ có thể giả mạo các chứng từ kế toán để biến một công ty đang vững vàng trở thành thua lỗ. Điều này họ có thể thực hiện nếu người đìều hành phòng kế toán là người của họ. Và cũng không loại trừ việc họ hối lộ cho viên chức sở thuế để cho vụ giả mạo chứng từ nói trên được êm xuôi. Ngoài mặt thì có vẻ như là họ đã mất hết nhưng thục kỳ bên trong họ đã thủ đắc toàn bộ lợi lộc và biến tài sản của anh thành tài sản của họ. Sau đó khi câu chuyện đã chìm lắng một thòi gian thì họ mới mang những gì đã cướp đoạt từ tay người khác làm vốn liếng riêng của mình và mở công ty một cách đường hoàng, danh chánh ngôn thuận. Đó là tất cả những gì mà em đã suy ra sau khi nghe dì Lệ Mai thuật lại câu chuyện tối hôm qua và sau khi anh đã cho em biết thêm một số chi tiết khác. Mặc dù chỉ là gỉa thuyết nhưng em có cảm giác cái giả thuyết này rất gần với sự thật.

- Anh nghĩ là em đã suy luận đúng!

- Chàng kêu lên bằng giọng vừa bất ngờ vừa kinh ngạc như mới vừa phát giác ra điều gì - Ông Quốc Đạt, viên kế toán trưởng lúc ấy là người em bà con cùa ông Quốc Thái và sau khi công ty thua lỗ đến phải đóng cửa thì nhân vật này cũng đã biến mất luôn không thấy tăm hơi. Lúc ấy anh còn quá nhỏ lại bị khủng hoảng vì cái chết của cha mẹ nên phó mặc mọi sự cho số mệnh. Những sự diễn tiến lúc ấy anh hoàn toàn không để ý tới, bây giờ nhắc lại mới thấy nó trùng khớp với sự suy luận cùa em một cách kỳ lạ.

- Nếu anh có thể tìm ra nhân vật ấy thì câu hỏi của chúng ta sẽ được đưa ra ánh sáng...  bởi vì em nghĩ ông ta cũng có thể dính dáng đế tai nạn khiến cha mẹ anh qua đời.

- Tại sao em lại nghĩ như vậy?

- Ông ta là người đã giúp ông Quốc Thái chiếm đoạt tài sản của cha mẹ anh, cho nên đối với ông Quốc Thái thì ông ta phải là một thứ công thần. Nhưng tại sao ông ta không làm việc tiếp tục khi vợ chồng ông Quốc Thái gầy dựng công ty mới? Chúng ta chỉ có thể đưa ra một câu trả lời là vợ chồng ông Quốc Thái bằng một cách nào đó đã khiến ông ta biến mất trên cõi đời này vì ông ta quá nguy hiểm đối với họ.

- Ý em muốn nói là ông Quốc Đạt có liên hệ đến cái chết của cha mẹ anh?

- Em nghĩ thế! Em nghĩ ông ta là người thừa hành mệnh lệnh của vợ chồng ông Quốc Thái. Họ cho người theo dõi, biết được lộ trình của cha mẹ anh và ngay lúc thuận tiện nhất đã ra tay. Có thể chính ông Quốc Đạt đã theo lệnh vợ chồng bà Mỹ Tâm để gây ra tai nạn này. Điều đó quá dễ khi trời thì khuya khoắt và đường sá thì vắng vẻ, không ai là nhân chứng đối với vụ tai nạn nói trên. Sau khi chiếc xe đã rơi xuống vực thì kẻ sát nhân bèn xoa tay rồi thong dong rời khỏi nơi đã gây ra tai nạn. Nhưng ông ta không biết có nhiều tai ương sắp chực chờ ông ta trước mắt vì ông ta là người biết quá nhiều về các thủ phạm chủ chốt, bởi nói gì thì nói ông ta chỉ là người thừa hành mệnh lệnh. Cho nên sau khi ông ta giúp vợ chồng ông Quốc Thái trong việc mạo hóa các chứng từ thì xem như phần việc cuối cùng của ông ta đã xong và vì vậy cuộc đời của ông ta cũng phải chấm dứt. Có thể ông Quốc Thái muốn vụ án này vĩnh viễn được chôn vào bóng tối nên đã ra tay trừ khử người thừa hành thân tín nhất bằng một cách nào đó. Nếu anh quen biết người thân của ông Quốc Đạt, anh có thể khéo léo về tình trạng hiện thời của ông ấy và qua đó chúng ta có thể kiểm chứng giả thuyết chúng ta đưa ra là đúng hay sai.

Quân Vũ ngồi lặng người ra khi nghe Minh Thư suy luận câu chuyện từ đầu đến cuối. Chàng cảm thấy những lời nàng trình bày hoàn toàn hợp lý và lấy làm khâm phục sự phán đoán của nàng.

- Chao ôi, Minh Thư! -Chàng nói bằng giọng nóng nảy - Nếu bây giờ không phải là ban đêm khuya khoắc thì anh sẽ tới ngay nhà của ông Quốc Đạt để tìm hiểu mọi sự. Anh biết địa chỉ của ông ta bởi ngày xưa anh có theo ba mẹ anh tới đó mấy lần. Ông ta sống với một người mẹ già. Vợ ông ta mất sớm nên sau này ông tái hôn với một người đàn bà khác, nghe nói người đàn bà trước đây là một vũ nữ, đàn ông nào bà ta cũng chung chạ được miễn là có tiền. Mẹ ông ta đả phản đối việc ông ta rước người đàn bà này vào nhà. Từ đó mẹ chồng nàng dâu hục hặc với nhau luôn và hình như vợ chồng ông Quốc Đạt không có con cái gì với nhau cả. Anh nghĩ anh có thề khai thác tin tức từ người mẹ ông ta vì bà này tính rất thật thà. Còn bà vợ kế của ông ta thì miễm bàn vì bà ta không phải là người đáng tin tưởng. Rất có thể những lời suy luận của em là đúng và nếu thế, em đã giúp anh tìm ra hung thủ trong vụ tai nạn chết người xẩy ra với cha mẹ anh khi trước.