Mọt Sách Đua Xe

Chương 38: Trở lại

Hai ngày sau, đội Bolt tổ chức một cuộc họp báo giữa vòng vây dư luận. Tất cả những tờ báo lớn nhất đều đã được mời…

Ở phía bên dưới, chỗ ngồi đã chật kín. Còn phía bên trên là năm vị đội trưởng của Bolt: Harry, Mỹ Hoa, Hoàng Hải, Tuấn Anh và Vũ Phong. Nội dung của buổi họp báo này được giữ bí mật cho đến phút chót. Nhưng theo một nguồn tin được tung ra thì nó có liên quan đến sự tồn vong của Bolt.

“Cảm ơn các vị đã đến dự buổi họp báo ngày hôm nay của chúng tôi”

Vũ Phong nói vào mic. Ở phía dưới bỗng trở nên xôn xao. L.B không đến sao? Cánh phóng viên đến đây chủ yếu là vì được tin rằng cậu ta sẽ đến. Thế nhưng, buổi họp lại bắt đầu mà không có cậu ta. Một phóng viên mạnh dạn đứng lên đặt câu hỏi.

“Chúng tôi được tin báo rằng hôm nay L.B sẽ tuyên bố chấm dứt sự nghiệp. Vậy liệu cậu ấy sẽ đến đây ngày hôm nay chứ?”

Mỹ Hoa mỉm cười trả lời.

“Chúng tôi sẽ nói về vấn đề đó sau. Còn bây giờ, xin mời quý vị hãy nghe kỹ cuộc hội thoại trong đoạn ghi âm sau”

Nói đoạn, Mỹ Hoa liền giơ tay ra hiệu. Từ phía loa phát ra tiếng rè rè và giọng của một người nữ bị bóp méo vang lên.

“Anh nói gì cơ? Vậy L.B hiện tại của đội Bolt các anh chính là Bình An, em gái của L.B trước kia sao?"

Một giọng nam khá quen thuộc vang lên, đáp.

“…Ừ, đúng vậy. Nhưng đây là bí mật. Cho nên anh muốn em hãy giữ kín nó”

“…”


Cuộc đối thoại dừng lại cũng là lúc những tiếng ồn ào bắt đầu nổi lên. Vũ Phong nói thay lời thắc mắc của đám phóng viên.

“Vừa rồi, mọi người hẳn đã nghe rất rõ giọng của người đàn ông trong đoạn ghi âm. Phải, đó chính là giọng của Tuấn Anh, đội trưởng đội nhiên liệu của Bolt. Và giọng của cô gái chính là bạn gái cậu ấy”

Vũ Phong rất bình tĩnh mà nói ra điều này. Bởi lẽ, mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn.



Cách đây vài ngày, khi Bình An mới tỉnh dậy và gặp Vũ Phong cùng Hoàng Dương.

“Cái quái gì thế này?”

Đây là phản ứng đầu tiên của Vũ Phong khi nghe đoạn ghi âm.

“Làm sao em lại có nó?”

Bình An nhún vai đáp.

“Em đã nhận được nó vào sáng nay, kèm theo một thông điệp đe dọa”

Trước sự sửng sốt của Vũ Phong và Hoàng Dương, Bình An tiếp.


“Thông điệp đó nói rằng em phải giả bị tai nạn. Sau đó giả vờ giấu kín và cố tình lộ ra chuyện mình bị thương. Tiếp theo là phải tiếp tục tham gia vào giải đấu. Nếu không thì, đoạn ghi âm trên sẽ phủ sóng toàn quốc”

Đó cũng chính là lý do tại sao, có tin rằng cánh nhà báo đã có trong tay một bằng chứng quan trọng, nhưng nó lại không hề được đưa ra. Hoàng Dương nhíu mày lại, hỏi.

“Vậy chẳng lẽ, tai nạn lần này là do cậu…”

Bình An khẽ cắn cắn môi.

“Không hẳn. Tớ nghĩ rằng Black Moon đã bị phá từ trước. Cụ thể là ở phần nhiên liệu. Lúc chiếc xe bị mất kiểm soát, tớ đã ngửi thấy một mùi kỳ lạ, khác hẳn với mùi nhiên liệu thông thường dùng cho Black Moon”

Bình An càng nói càng khiến cho câu chuyện trở nên rối hơn. Cả Vũ Phong và Hoàng Dương giờ mới chỉ lờ mờ hiểu chút chút.

“Ý em là em đang trở thành đối tượng của hai kẻ khác nhau sao?”

Cô gái nhỏ cúi đầu suy nghĩ rồi quyết định nói hết suy nghĩ của mình.

“Lời của anh vừa đúng mà lại không đúng. Hai người có đoán ra người phụ nữ trong đoạn băng vừa rồi là ai không?”

Vũ Phong lắc đầu đợi câu trả lời.

“Theo suy đoán của em thì người có thể khiến anh Tuấn Anh nói ra thân phận của em, đồng thời có thể đổi nhiên liệu của Black Moon chỉ có một người. Đó chính là bạn gái của anh ấy hiện tại: Hoàng Ngọc”


Cả hai anh em họ Trần đều vô cùng ngạc nhiên khi nghe thấy cái tên này. Cô gái đó sao lại có liên quan đến việc này?

“Khi nhận được đoạn ghi âm, thông điệp và gặp vụ tai nạn hồi sáng, em đã thử xâu chuỗi lại mọi việc và đi đến một giả thiết. Nếu như em bị tai nạn, tung tin ngầm rằng mình bị thương, thì sẽ có rất nhiều người cho rằng, em không thể đua xe tốt được. Dân cá cược sẽ vì thế mà không chọn em là người chiến thắng. Lúc đó, người có thể thay đổi toàn bộ tình hình của trường đua chỉ có một. Đó là ông Nguyễn Lâm Khanh. Theo em đoán thì ông ta sẽ cố tình để em thắng”

Hoàng Dương giật mình như thể đoán ra điều gì đó.

“Vậy ý cậu là Hoàng Ngọc đã đưa đoạn ghi âm này cho ông ta, đồng thời lại đánh tráo nhiên liệu gây ra tai nạn cho cậu sao?”

“Đúng vậy”

“Nhưng để làm gì? Theo lý thì nếu cậu ta là người của Nguyễn Lâm Khánh, hẳn là cậu ta sẽ muốn cậu lành lặn chứ? Nếu cậu thật sự gặp tai nạn thì đâu có lợi gì cho ông ta. Trừ phi….”

Trước sự ngập ngừng của Hoàng Dương, Bình An nhỏ nhẹ nói thay lời.

“Hoàng Ngọc muốn giết tớ. Và không chỉ một lần. Vụ ở kho đông lạnh, tớ cho rằng, có lẽ cậu ta cũng đã có sắp đặt”

Vũ Phong nhăn mặt, khó hiểu.

“Đợi… đợi chút… Anh thấy có điều gì đó không ổn. Tuấn Anh không phải người khi không lại nói ra bí mật này. Hoặc cậu ta phản bội, hoặc là… Cô ta đã đoán ra từ sớm và cố tình khiến cậu ta nói ra”

Bình An gật đầu, đáp.

“Đó cũng là lý do vừa rồi em cố tình để ba thông báo rằng em sẽ từ bỏ đua xe”

“Vậy là em không bỏ?”

Bình An hướng mắt về phía Lâm Bình đang ngồi bên giường đối diện, thở dài.


“Đây không còn là quyền quyết định của em nữa. Bởi vì anh hai đã tỉnh rồi. Em chỉ muốn làm rõ việc này nhanh chóng để dọn đường cho anh ấy, phòng trừ việc anh hai nhớ ra và muốn trở lại. Đây cũng là việc duy nhất em có thể làm”

“Vậy giờ em tính sao?”

Cô gái nhỏ hơi trầm tư và thẳng thắn nói rằng mọi chuyện đã đến mức khiến cô không thể tin tưởng tuyệt đối vào Tuấn Anh nữa. Tuy nhiên, cô cho là nếu Tuấn Anh có chủ tâm phản bội, cậu ta đã sớm lật mặt cô từ lâu. Đoạn ghi âm trên không bóp méo giọng của Tuấn Anh, chứng tỏ, người gửi không hề quan tâm đến việc che giấu thân phận người tiết lộ. Thêm nữa, bản tính của cậu cũng không phải dạng nhiều chuyện. Từ đó dẫn đến việc Bình An nghi ngờ, có khả năng, vì lý do gì đó mà Tuấn Anh mới tiết lộ bí mật này.

Ngoài ra, tất cả những điều cô vừa nói chỉ là suy đoán vô căn cứ. Cho nên, cách tốt nhất bây giờ chính là thử. Cô đã nhờ Vũ Phong họp khẩn với Bolt, bàn về chuyện cô sẽ từ bỏ giải chuyên nghiệp. Đồng thời đánh động đến tâm lý của Tuấn Anh. Nếu thật sự anh ta đã vô tình tiết lộ cho Hoàng Ngọc, anh ta nhất định sẽ đi xác minh lại. Đến lúc đó, cô có thể tin rằng mọi giả thuyết trên đều đúng. Đồng thời kéo Tuấn Anh ra khỏi Hoàng Ngọc. Mới đầu, cô tính đưa thẳng đoạn ghi âm cho Tuấn Anh. Tuy nhiên, vẫn có khả năng Tuấn Anh bị mua chuộc, nắm điểm yếu mà nói ra. Vì vậy mà cứ thử trước. Nếu Tuấn Anh phản bội, cậu ta sẽ có phản ứng tự nói lời bảo vệ bản thân, thậm chí là đẩy hướng nghi ngờ sang người khác.

Sau buổi họp của Bolt, Vũ Phong đã gắn một chip ghi âm lên cái bút mà Tuấn Anh luôn mang bên mình, đồng thời cho người theo dõi. Dẫu biết là hơi có lỗi nhưng đây là cách duy nhất để xác minh mọi việc và cứu vãn tình hình hiện tại. Quả nhiên, cậu ta đã tìm đến chỗ Hoàng Ngọc. Mới đầu, cô ta còn chối. Nhưng về sau, cô ta đã có dấu hiệu thừa nhận. Cả hai cãi nhau một trận rất to và chia tay. Tuấn Anh lập tức hẹn gặp các thành viên trong đội để kể mọi thứ và xin lỗi. Hoàng Hải mới đầu rất tức giận. Cậu đã đánh cho Tuấn Anh một trận. Nhưng Vũ Phong đã cản lại. Dù sao họ cũng là bạn suốt gần mười năm. Tuấn Anh nói cho Hoàng Ngọc biết sự thật vì cô ta cứ liên tục tỏ ra dằn vặt và tự trách trước tai nạn của Bình An. Thậm chí, có lần, cô ta còn tự tử nữa. Cậu đã vì một phút không nỡ mà đã nói ra bí mật. Giờ ngẫm lại thì có lẽ, ngay từ đầu đã là cái bẫy do cô ta giăng ra.

Khi đã xác định được âm mưu của đối phương, toàn đội Bolt đã lên kế hoạch ứng phó. Và kết quả chính là buổi họp báo lần này. Họ cần đi trước đối phương một bước. Bởi nếu không làm theo kế hoạch do chúng đưa ra, cuộn băng sẽ bị công bố. Nên chủ động đưa ra con bài tẩy của chúng, đồng thời lái theo một hướng khác, đó là cách duy nhất có thể dùng vào lúc này.



“Đội trưởng Tuấn Anh, liệu nội dung trong đoạn ghi âm có phải sự thật?”

“Tại sao mọi người lại quyết định đưa ra đoạn ghi âm này?”

“Phải chăng mục đích buổi họp báo này là để Bolt gửi lời xin lỗi đến người hâm mộ?”

Cánh phóng viên, nhà báo liên tục đặt câu hỏi. Chuyện này thật sự sẽ là một tin nóng hổi mà. Tuấn Anh cầm lấy mic, bình tĩnh đáp lại.

“Nội dung đoạn đối thoại đó, thực chất là tôi chỉ muốn an ủi bạn gái trước sự tự trách và dằn vặn của cô ấy. Tuy nhiên, có nói thế thì mọi người cũng không tin đâu. Vì thế, tốt nhất là chúng ta nên mời người thật ra kiểm chứng”

Từ ngoài cửa, một nam thanh niên mặc một bộ vest đen bước vào cùng với một nụ cười thần bí trên môi. Lâm Bình chính thức trở lại.