Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 450: Chỉ xứng đáng làm việc này 8

“Con nói xem, Hoắc Phi Đoạt người ta sao có thể đối xử tốt với con như vậy chứ? thật ra làʍ ȶìиɦ nhân của Hoắc Phi Đoạt cũng tốt lắm, thân phận con như vậy, có thể làʍ ȶìиɦ nhân của Hoắc Phi Đoạt xem như kiếm được lời rồi.”
Hai tay Ngũ Y Y trong chăn đều run rẩy.
Cắn răng, môi trắng bệch.


Cũng giống như mẹ cô, chỉ có thể làʍ ȶìиɦ nhân của người ta, hơn nữa còn là tình nhân không thể lộ ra ngoài ánh sáng.


Ngũ Học Phong xoa xoa tay nói: “Y Y à, trước tiên hãy theo Hoắc lão đại đi, cũng không thể đắc tội với anh ta, ngộ nhỡ chọc anh ta tức giận, công ty ba xem như xong rồi, anh ta muốn cho ba phá sản, buổi chiều ba cũng có thể đi xin cơm. Vì vậy ba muốn nói rõ với con một chút, con ngàn vạn lần không được đùa giỡn quá đáng trước mặt Hoắc lão đại, phải hầu hạ Hoắc lão đại thật tốt, mặc dù tương lai bị anh ta bỏ, cũng có thể bảo vệ được hạng mục hiện tại của ba. Theo Hoắc lão đại tới chỗ đó đều là làm ăn lớn, ba kiếm tiền sẽ chia cho con một nửa, như vậy tương lai con không cần lo lắng cho cuộc sống của mình. hiện tại phải hầu hạ Hoắc lão đại thật tốt, tương lai nếu bị anh ta chán, cũng không sao, ba cho con tiền, tìm cho con một người đàn ông gả đi, cũng có thể yên ổn sống qua ngày.”


“Đủ rồi.” Ngũ Y Y nhịn không được quát to, âm thanh sắc bén làm Ngũ Học Phong đột nhiên sợ hãi.


“Đủ rồi! không cần nói nữa! Ngũ Học Phong, ông coi tôi là cái gì? Ông đem con gái mình thành heo chó bán đi sao? Chỉ cần cái gì có lợi cho ông, chỉ cần ông có thể kiếm tiền, ông đều có thể bán tôi cho người nào sao, có phải hay không? Tình nhân? Ông cảm thấy Ngũ Y Y tôi chỉ xứng đáng làʍ ȶìиɦ nhân sao? Có phải ông cảm thấy tôi sinh ra chính là sai lầm, mang đến sỉ nhục cho ông? Thân phận của mẹ tôi làm cho ông cảm thấy mất mặt, có phải không? Đứa con của bà đều là hạ lưu, có phải không? Ngũ Học Phong, sao ông có thể làm tổn thương tôi như thế? Ông không yêu thương tôi, không coi tôi là con gái thì thôi, vì sao ông còn muốn làm tổn thương tôi như thế, vì sao? Vì sao tôi có một người ba như vậy?”


Ngũ Học Phong và Tiêu Mai đều ngạc nhiên, trừng to hai mắt.
“Tôi nói cho ông biết, cho dù có chết, tôi cũng sẽ không làʍ ȶìиɦ nhân của bất kì kẻ nào. Tôi mới không làʍ ȶìиɦ nhân, sẽ không.”
Ngũ Y Y gào to, nước mắt chảy ròng.


Ngũ Học Phong thở hổn hển, tức giận đứng dậy chỉ vào mặt Ngũ Y Y: “Mày là cái thứ không biết tốt xấu! Tao nuôi mày đến lớn, mày lấy của tao bao nhiêu tiền, mày cũng không biết làm một cái gì vì tao! làʍ ȶìиɦ nhân thì thế nào? Chỉ cần có thể kiếm một số tiền lớn, làʍ ȶìиɦ nhân thì thế nào? Tao đều không ghét bỏ, mày ghét bỏ rồi hả? Tao nói cho mày biết, nếu mày đắc tội với Hoắc lão đại, trước tiên tao bóp chết cái tính bất hiếu của mày, mày cho là mày có thể làm gì? Mày cho là mày có thể gả cho Tổng Thống hả? Tao nói cho mày biết, mẹ mày là thân phận này, mày được xem là tình nhân của Hoắc lão đại là đã tốt lắm rồi, mày biết chưa?”


“Ông cút, tất cả đều cút cho tôi, tôi không có người ba này! Tôi và ông đoạn tuyệt quan hệ.
Ngũ Y Y khóc đến thương tâm.


Tiêu Mai giọng nói sắc bén vang lên: “Mày là con sói cái! Tất cả đồ ăn uống đều là ba mày lo, nuôi mày lớn như vậy, mày nói đoạn tuyệt thì đoạn tuyệt sao? Mày cho mày là ai? Mày đã làm lỗ mãng, còn không để cho chúng ta nói à? Loại người như mày chỉ xứng đáng làʍ ȶìиɦ nhân! Mày đã coi mày là quan trọng à? Có thể ở bên cạnh Hoắc lão đại giống như mèo mù đụng phải chuột chết vậy!”