Mộng Cổ Xuyên Kim

Chương 71: Cố Kỳ

Hơn nữa dưới khuôn mặt bình thản của nàng, rốt cuộc đang suy nghĩ gì, Lâm Dịch một chút cũng không biết được. Một cô gái mới mười chín tuổi phải như thế nào mới có thể đi được tới bước này?!


Cô bất đắc dĩ phát hiện, tuy cô so với Chương Thiển Ngữ lớn hơn rất nhiều, nhưng vẫn là không hiểu nàng muốn gì, càng không thể đoán ra trong lòng nàng đang nghĩ gì. Thoạt nhìn nàng hình như thích ứng rất tốt, trên mặt không hề có cảm xúc buồn bã, đối với việc quan hệ của hai người tự nhiên biến thành như vậy cũng không có cảm giác gì lớn. Chính là, không nên như thế này, theo lý thường không nên như vậy!


Hiện tại nghĩ đến, ba năm vợ chồng của cô và Chương Thiển Ngữ cũng không có gì đặc biệt, cũng giống như các cặp vợ chồng thời cổ đại, không tính là âu yếm, nhưng có chút cử án tề mi, tương kính như tân. So với vợ chồng hiện đại mới tân hôn, khoảng thời gian đó cô cùng Chương Thiển Ngữ càng giống bằng hữu ở chung, ôn hòa cùng nhau


Đối với một người cổ đại thuần túy như Chương Thiển Ngữ mà nói, phu thê đại khái chính là như vậy, cho nên cũng không cảm thấy gì. Mà Lâm Dịch lại vì thân phận đặc thù của mình nên tự nhiên cũng cảm thấy như vậy là được rồi


Nhưng mà hiện tại cô phát hiện giống bạn bè xa xa gần gần ở bên cạnh nhau như vậy là chưa đủ, cô nghĩ muốn tới gần nàng thêm chút nữa, muốn mỗi giờ mỗi khắc đều có thể nhìn thấy nàng, muốn ôm nàng vào trong lòng, muốn gần gũi với nàng, thậm chí muốn hôn nàng, muốn cùng nàng làm.....


Chính là, Thiển Ngữ thì sao, nàng ấy nghĩ như thế nào, nàng sẽ đối với cô, người không hề còn là thân phận phu quân này như thế nào?!


Lâm Dịch tuy sống hai kiếp, nhưng vẫn là lần đầu tiếp xúc với chuyện này, lần đầu tiên động tâm, cho nên cũng hoảng loạn cả lên. Thậm chí hoài nghi Chương Thiển Ngữ có từng hay không thích cô, hay đó chỉ là tình cảm đối với một người trượng phu, vô luận đó là ai


Tuy Chương Thiển Ngữ muốn tránh né cô, nhưng mà Lâm Dịch vẫn lo lắng nàng một người sẽ có chuyện, nên đến giữa trưa thừa dịp Dịch Nhàn ra ngoài, cô cũng liền đi kỳ xã, muốn đón nàng đi ăn trưa


Lâm Dịch vừa đi vào cửa kỳ xã liền nhìn thấy xa xa Chương Thiển Ngữ đang đứng trò chuyện cùng với một người thanh niên trẻ tuổi mặc áo xám, ánh mặt trời sáng lạng tỏa sáng ánh vào hai người, trông thật xinh đẹp cùng hài hòa
Không biết vì sao, tâm tình chờ đợi của cô liền đột nhiên lạnh đi


" Xin thứ lỗi Cố tiên sinh. Vô công bất thụ lộc, Thiển Ngữ không thể đáp ứng thỉnh cầu của anh!"


" Không sao đâu, chỉ là một bữa cơm mà thôi, Chương tiểu thư không cần phải từ chối, xem như là nhận thức một bằng hữu như tôi. Tôi cũng muốn biết thêm một chút cô gái mà suốt ngày ông nội hay nhắc đến là người như thế nào. Mong Chương tiểu thư có thể nguyện ý cho tôi một cơ hội."


Lâm Dịch đến gần nghe thấy hai người hình như muốn bàn chuyện đi ăn trưa, không biết vì sao nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của người thanh niên kia cô liền cảm thấy trong lòng buồn bực. Cho nên vừa đi tới gần bọn họ liền lên tiếng gọi Chương Thiển Ngữ:
" Thiển Ngữ......"


Chương Thiển Ngữ nhìn đến Lâm Dịch, hiển nhiên không thể tự nhiên như trước, nhưng chút mất tự nhiên này chỉ trong nháy mắt mà thôi. Ngay sau đó nàng liền thu mình lại, là tiếp đón cô nhưng ngôn ngữ lại khách khí mà xa lạ. Lâm Dịch bị loại cảm giác này khiến cho trong lòng khó chịu, nhưng trên mặt vẫn không biểu hiện gì.


Người thanh niên kia thoạt nhìn khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, bộ dáng cao lớn tuấn lãng. Nhìn đến Lâm Dịch anh ta liền chủ động vươn tay giới thiệu: " Chào cô, tôi là Cố Kỳ!"
Lâm Dịch mặt vẫn rất ôn hòa, cũng đưa tay ra: " Talia!"


" Chương tiểu thư tư chất bất phàm, không nghĩ tới bằng hữu của em ấy cũng xuất sắc như vậy!"
Trò chuyện xong vài câu Lâm Dịch liền cố ý nói:" Tôi tới đón Thiển Ngữ trở về ăn cơm, Cố tiên sinh nếu có việc thì hãy đi trước cũng được!"


Cố Kỳ rõ ràng sẽ không buông tha dễ dàng như vậy, mỉm cười nói:" Tôi chính là muốn mời Chương tiểu thư đi ăn cơm, Talia tiểu thư nếu đã đến thì liền cùng nhau đi. Xem như tiệc mừng tôi nhận thức hai vị mỹ nữ, hai vị đại mỹ nữ cũng cho tôi chút cơ hội được tiếp đãi hai người!!" Nói xong còn khoa trương làm một thư thế mời, tư thế này khiến cho hắn ta nhìn có chút tức cười, nhưng thật ra cũng có chút phong độ thân sĩ


" Cố tiên sinh bình thường đều dùng loại kỹ xảo này để trêu ghẹo con gái* sao?!" Lâm Dịch thấy ánh mắt hắn nhìn Chương Thiển Ngữ có chút hào quang lóe lên, trong lòng liền bỗng nhiên sinh ra tức giận: " Lần sau đi, người lớn trong nhà đã chờ đợi thật lâu. Cũng không thể vì một người không quen mà khiến cả nhà phải đợi!!"


[*] Nguyên văn: Phao nữ hài tử
Cô đoán thái độ của mình nhất định rất không tốt, Cố Kỳ rõ ràng có chút xấu hổ, nhưng là rất nhanh liền khôi phục lại: " Thật tiếc quá, thôi chỉ có thể hẹn lần sau. Lần sau hai người nhất định phải nể mặt tôi một chút a."


Lâm Dịch cũng ý thức được chính mình có chút thất thố, nói chuyện cùng Cố Kỳ vài câu liền chào rồi rời đi. Từ đầu đến cuối, cô đều có thể cảm nhận được Chương Thiển Ngữ một mực nhìn cô, ánh mắt chứa nghi hoặc


Chính xác, biểu hiện hôm nay của cô có chút thất thường, hơn nữa vài câu nói vừa rồi lại có chút khó chịu vô phép, không giống như tác phong bình thường của cô


Chỉ là vì cô vừa mái xác nhận được tình cảm của bản thân, lại bỗng nhiên ý thức được ở thế gian này, phần tình cảm của cô có lẽ sẽ không được chấp nhận. Đúng lúc lại gặp phải một màn như vậy, không thể khống chế được nỗi buồn bực trong lòng.


" "Trêu ghẹo con gái" là ý gì?!" Đột nhiên, Chương Thiển Ngữ cắn môi, nghiêng đầu nhìn về phía cô khó hiểu hỏi


Lâm Dịch thoáng nghiêng đầu, nhìn ngắm người bên cạnh. Trán cao trắng nõn, lông mi thật dài và cong, sóng mũi cao khóe léo cùng với môi hồng xinh đẹp, ánh mắt Chương Thiển Ngữ nhìn cô chăm chú, biểu tình nhàn nhã mà điềm đạm làm cho người bên cạnh cảm thấy nàng xinh đẹp mà tĩnh lặng, tựa như pha lê trong suốt, tinh thuần đến mức không tạp chất. Lâm Dịch rõ ràng nghe được tiếng đập mạnh của trái tim mình


Chỉ trong nháy mắt, Lâm Dịch cảm thấy được âm u trong lòng lập tức tiêu tán. Tiến lên nắm lấy tay nàng, tâm tình liền sáng sủa hơn nhiều, mặc kệ bàn tay kia yếu ớt muốn giãy ra vẫn bị cô xem nhẹ


" "Trêu nghẹo con gái" ý nghĩa giống như theo đuổi người ta, con trai theo đuổi con gái, thổ lộ với con gái để biểu đạt tình yêu. Nếu phía người con gái cũng đồng ý thì hai người sẽ quen nhau. Chính là yêu đương như người ta thường nói. Nhưng mà con trai miệng lưỡi trêu cợt, thích đùa giỡn các cô gái xinh đẹp, trong lòng cũng chưa chắc là thích người ta, chỉ là thích theo đuổi mà thôi. Cho nên bạn trai và bạn gái phân phân hợp hợp chia tay là chuyện thường."


Lâm Dịch nói xong bỗng nhiên nghĩ tới Chu Viện, gần đây hình như cũng không liên hệ nhiều với cô ấy. Chu Viện chính là như vậy, sau khi lên đại học thì đổi bạn trai như đổi áo, mỗi lần quen bạn trai đều không lâu, cũng không biết rốt cuộc nhỏ là thích loại con trai thế nào


Chương Thiển Ngữ nhíu mày:" Hiện tại giữa nam nữ đều không có phép tắc như vậy sao?! Chuyện hôn nhân đại sự là do cha mẹ định đoạt, làm sao có thể tự ý như vậy được!!"
" Trưa nay em muốn ăn gì?! Gần đây có một quán ăn không tồi" Cô cũng không trả lời, mà chuyển sang vấn đề khác


" Không phải về nhà sao?"
" Chỉ là cớ để thoát thân thôi."
Một cô gái thích một cô gái!
Sau khi ý thức được việc mình thích Thiển Ngữ, tuy cũng có chút bất an cùng không yên nhưng Lâm Dịch vẫn là chấp nhận việc này, hơn nữa còn lên mạng để tìm kiếm thông tin về phương diện này.


Trước kia chưa bao giờ tiếp xúc với những việc này, một là vì khi đó cô cũng không cần thiết phải biết, hai là chung quanh cũng không có ai như vậy. Nhờ có internet, Lâm Dịch mới biết được thì ra trên thế giới này, đồng tính yêu nhau cũng không ít. Vì vậy nên bất an trong lòng cô cũng tiêu tán. Giữa cô cùng Thiển Ngữ cùng với người khác là bất đồng, nếu không phải bởi vì những chuyện kỳ lạ xảy ra, cô nghĩ cả đời này của cô cũng không bao giờ phát sinh chuyện thích con gái


Trên thế giới này cũng có một đoàn thể là người đồng tính, biết được điều này Lâm Dịch cảm thấy chính mình tìm ra một con đường để đi. Nhưng tâm tình của Lâm Dịch trầm trọng là bởi vì, chuyện thế này dù không ít, nhưng để có được một kết cục hạnh phúc thì đã ít lại còn ít hơn. Đại đa số mọi người đều dưới áp lực của gia đình và xã hội mà cuối cùng lựa chọn con đường hôn nhân truyền thống


Nội tâm của Lâm Dịch chính là một người con gái rất truyền thống, vì gia đình, ý thức trách nhiệm của cô so với người thường càng mạnh hơn. Lại bởi vì những chuyện kỳ lạ đã trải qua, đối với người nhà càng thêm coi trọng. Mà trong gia đình của cô, cha mẹ luôn vì con cái, mà cha mẹ cô cũng chỉ có mình cô. Nếu phải đi vào con đường này, không thể nghi ngờ chính là cắt đứt hương khói hai nhà. Không nói tới việc cha mẹ cô phản đối, chỉ riêng hai nhà lão nhân cũng càng không chịu nổi đả kích này


Lâm Dịch là một người cực kỳ có kế hoạch, nghĩ đến các tình huống có thể gặp ở tương lai, cô liền dùng hai ngày để lên mạng xem xét các trường hợp, người khác làm thế nào để ứng phó. Bi ai chính là, vô luận có giống nhau ra sao, với cô mà nói đều không thích hợp. May mắn bây giờ cô còn trẻ, có đủ thời gian để an bài kế hoạch về sau


Làm thế nào để xử lý chuyện này vẫn là một nan đề, nhưng hiện tại quan trọng hơn chính là phải xác định được tâm ý của Thiển Ngữ cũng giống như cô. Nói thật, nghĩ kỹ thì, phỏng chừng Thiển Ngữ so với người trong nhà càng khó đón nhận chuyện như vậy hơn


Nếu Thiển Ngữ cũng không thể tiếp nhận loại tình cảm đặc thù này, vậy cô có còn muốn hay không một mình đi trên con đường chông gai này?!


Nghĩ đến đây, Lâm Dịch cảm thấy nói trước tất cả thì quá sớm. Không đợi tới lúc phải chống lại gia đình như thế nào, riêng hiện tại cô liền đem mục tiêu đầu tiên chính là xác định tâm ý của Thiển Ngữ sau đó mới là an bài kế hoạch tiếp theo