Hoàng Hậu không trải qua Huệ quý phi đồng ý, liền đánh danh nghĩa quan tâm chăm sóc hậu phi đem nhóm tăng lữ vào cung, còn làm cho gióng trống khua chiêng, thế cho nên nhóm tăng lữ vừa tiến đến, các nương nương các cung đều đã biết.
Trong lòng mọi người đều đang suy đoán, Hoàng Hậu nương nương làm như vậy là cố ý không cho Huệ quý phi mặt mũi, tuyên dương chuyện trong cung Huệ quý phi có quỷ cho mọi người đều biết.
Tất cả mọi người đang chờ xem Huệ quý phi bị chê cười.
Di Hòa Cung, 81 tăng lữ lấy danh làm pháp sự tiến vào nhét tràn đầy đình viện, tuy rằng sắc mặt Huệ quý phi thoạt nhìn thực bình tĩnh, nhưng đáy lòng lại cắn răng hận chết Hoàng Hậu, tìm người làm pháp sư nàng chính mình cũng sẽ, cần gì Hoàng Hậu giả mù sa mưa? Hoàng Hậu gióng trống khua chiêng thỉnh người lại đây như vậy bất quá là muốn cho các cung xem bà bị chê cười mà thôi.
Bà biết lần này qua đi, nếu là Hoàng Hậu làm toàn bộ chuyện xấu, làm đám tăng lữ lan truyền việc này ra ngoài, thanh danh bà ác độc khắc nghiệt liền hoàn toàn chứng thực.
Chỗ Khang Nguyên Đế tất nhiên là không cần phải nói, khẳng định ấn tượng đối với bà đồi bại. Để cho bà lo lắng chính là nếu thanh danh bà biến hư, có thể ảnh hưởng đến tương lai của nhi tử hai tuổi hay không?
Huệ quý phi không dám nghĩ lại, chỉ có thể đem toàn bộ phẫn hận tính ở trên đầu Hoàng Hậu.
Huệ quý phi oán độc nhìn một đám tăng lữ bắt đầu vây quanh pháp đàn tụng kinh niệm phật trong đình viện.
Quế ma ma tức giận nói:
- “Nương nương, bằng không nô tỳ đuổi những người đó ra ngoài?”
Huệ quý phi chịu đựng tức giận, nói:
- “Ngươi hồ đồ? Những người này là Hoàng Hậu đánh danh nghĩa săn sóc hậu phi sắp xếp tới đây, nếu như bị ngươi đuổi đi, chẳng phải là có vẻ bổn cung không biết tốt xấu?”
Quế ma ma vừa nghe tức khắc không lời gì để nói, bà nôn nóng nói:
- “Thế nhưng phải làm sao bây giờ? Cũng không thể thật sự trơ mắt nhìn bọn họ đuổi cái tà gì đi? Nói nữa, Hoàng Hậu sẽ hảo tâm trừ tà cho chúng ta sao? Theo nô tỳ thấy không chừng là tới đây gọi quỷ tới hại nương nương ngài.”
Âm thanh tụng kinh của mấy tăng lữ trong đình viện càng lúc càng lớn, Huệ quý phi trầm mặt, bà nghĩ thầm những con lừa trọc này tám phần là bị Hoàng Hậu bày mưu đặt kế cố ý niệm lớn tiếng như vậy!
Oan uổng Hoàng Hậu như thế, Hoàng Hậu mới không nhàm chán như vậy, chơi loại thủ đoạn lên không được mặt bàn này, sở dĩ bà thỉnh tăng lữ tới còn làm cho gióng trống khua chiêng như vậy, bất quá là muốn cho người trong cung đều nhìn thấy chứng kiến, bà không có mặc kệ Huệ quý phi, về sau nếu Thái Hậu phải vì chuyện ma quỷ này tìm bà gây phiền toái, bà liền vứt việc này ra làm chứng cứ.
Hoàng Hậu thỉnh tăng lữ ước nguyện ban đầu chính là đơn giản như vậy, thế nhưng trong cung những người khác đều hiểu sai.
Sau khi Khang Nguyên Đế biết Hoàng Hậu mời tăng lữ đến trừ tà cho Huệ quý phi cũng chỉ có thể cười khổ, cũng may ông rõ ràng chính thê của ông là cái dạng người gì, cho nên đối với việc này ông cũng không nói cái gì, vì không cho Huệ quý phi náo loạn lên, ông còn phái đại thái giám bên cạnh mình tới đó.
Suốt một ngày Di Hòa Cung bên kia đều tương đương náo nhiệt.
Nam thư viện bên này, các công chúa tới đi học vì sự tình tăng lữ trừ tà cũng nghị luận sôi nổi, nói nhiều nhất chính là Huệ quý phi ngày thường thoạt nhìn là một người nhiều ôn nhu hiền huệ, không nghĩ tới âm thầm thế nhưng làm ra sự tình ác độc như vậy……
Mất công Ngũ công chúa bởi vì đã chịu kinh hách mấy ngày này vẫn luôn sinh bệnh không có tới đi học, nếu không để cho nàng nghe được lời này thế nào cũng phải nổi giận không chịu nổi.
Tăng lữ làm pháp sự phải làm bảy ngày bảy đêm, chờ tới buổi tối, bọn họ còn ngồi xếp bằng ở đình viện Di Hòa Cung niệm kinh, Huệ quý phi bị quấy nhiễu đau đầu, tâm tình càng thêm không tốt.
Đêm càng ngày càng sâu, đình viện đốt mấy cây đuốc, dưới ánh lửa mờ nhạt, mặt đông đảo tăng lữ bị ánh lửa làm nổi bật vàng vàng đỏ đỏ, Khang Nguyên Đế phái đại thái giám tới đây đứng một buổi trưa thấy Di Hòa Cung không ầm ĩ, tính toán rời đi phục mệnh với Khang Nguyên Đế, nhưng vào lúc này, đột nhiên, cây đuốc trong đình viện một cây tiếp một cây đột nhiên liền dập tắt.
Tình huống thình lình phát sinh, tăng lữ đang niệm kinh đều kinh ngạc ngừng lại.
- “Sao lại thế này?”
- “Xảy ra chuyện gì?”
- “Chẳng lẽ là nơi này xuất hiện ma quỷ?”
Đại thái giám trong lòng cũng lộp bộp một cái, hắn vội vàng kêu người bậc lửa, sau khi ánh sáng một lần nữa xuất hiện trong đình viện, tâm tình mọi người mới bình ổn xuống, đang lúc nhóm tăng lữ chuẩn bị niệm kinh một lần nữa thì, có người hoảng sợ mà trừng lớn đôi mắt.
- “Các ngươi mau xem!”
Mọi người theo hướng hắn chỉ nhìn qua tức khắc hít hà một hơi, lại thấy trên cửa lớn chính đường thình lình xuất hiện mười mấy dấu bàn tay máu, dấu bàn tay đó hình như là vừa mới ấn lên, còn đang nhỏ máu xuống, thoạt nhìn âm trầm khủng bố.
Một ít tăng lữ đi lên trước, nhìn thấy trên cửa còn dùng máu viết mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo,
- “Trả mệnh cho ta!”
Mấy tên thái giám cung nữ Di Hòa Cung nhìn thấy mấy chữ này chỉ cảm thấy một cổ hàn ý từ lòng bàn chân thoán biến toàn thân, một ít nhát gan chân mềm nhũn tê liệt ngã xuống trên mặt đất, trong miệng còn hoảng sợ vạn phần mà nhắc mãi:
- “Nàng tới, quả nhiên là nàng! Nàng tới lấy mạng!”
- “Đến không được, quỷ nha, thật sự có quỷ nha……”
Đại thái giám từ bên ngoài đám người chen vào, nhìn thấy mấy chữ bằng máu trên cửa, hắn lạnh cả người, không nghĩ tới trong Di Hòa Cung này thế nhưng thật sự có quỷ!
Đại thái giám lau mồ hôi lạnh toát ra trên đầu, hắn nhìn những tăng lữ chạy tới vây xem chung quanh, cả giận nói:
- “Các ngươi còn chạy tới chỗ này làm gì? Nhanh chóng ngồi trở lại đi niệm kinh trừ tà đi!”
Mấy tăng lữ giống như cảnh tỉnh, nhanh chóng tản ra trở về tiếp tục ngồi xuống niệm kinh.
Trong phòng, Quế ma ma nhanh chóng đem sự tình vết máu nói cho Huệ quý phi nghe, Huệ quý phi nghe xong trong lòng căng thẳng, bà vội vàng nhìn hướng đại môn, dưới ảnh ảnh trác trác ánh đèn, vết máu cùng chữ bằng máu trên cửa lớn nhìn thấy ghê người.
Thấy rõ bốn chữ xiêu xiêu vẹo vẹo “Trả mệnh cho ta” đó, Huệ quý phi thất kinh sắc mặt trắng bệch, suýt nữa đứng thẳng không được.
Quế ma ma an ủi nói:
- “Nương nương ngài yên tâm, bên ngoài còn có mấy chục tăng nhân đấy, có bọn họ, ma quỷ không dám tiến vào.”
Huệ quý phi miễn cưỡng gật gật đầu, lúc trước nàng còn hận Hoàng Hậu đem tăng lữ tới đây làm bà mất mặt còn hận chết khϊế͙p͙, giờ phút này bà lại bởi vì mấy tăng lữ ở ngoài cửa mà có được an ủi.
- “Ngươi lập tức kêu người thay đổi cửa.”
- “Dạ, nô tỳ biết.”
Quế ma ma nâng Huệ quý phi trở lại phòng ngủ, cửa sổ phòng ngủ không biết sao lại thế nhưng mở ra thế này, Quế ma ma cũng không nghĩ nhiều, nghĩ bị gió thổi mở, bà đi đến cửa sổ một lần nữa đóng cửa sổ lại.
Huệ quý phi ngại trong phòng quá mờ, kêu Quế ma ma đều bậc lửa hết thảy đèn lồng, Quế ma ma làm theo. Làm xong hết thảy, bà lui ra ngoài tìm người đổi cửa.
Huệ quý phi nhớ tới vết máu trên cửa vừa rồi lòng còn sợ hãi, bà không dám ngủ, nghe được thanh âm niệm Phật bên ngoài mới yên ổn một ít, bà ngồi ở trên giường nắm chặt nắm tay, nhớ tới nha hoàn đáng chết đó thế nhưng còn dám tìm bà gây phiền toái, bà oán hận cắn răng, thầm nghĩ ngày mai làm sao bà cũng phải tìm một đạo nhân lợi hại làm cho cái nha đầu chết tiệt đó hồn phi phách tán.
Lăn lộn như vậy một chút, bà chỉ cảm thấy khát nước, đi đến bên cạnh bàn cầm lấy chung trà uống nước, đôi mắt bà trong lúc vô ý xẹt qua đèn lồng đối diện, đột nhiên dừng lại.
Trên chụp đèn chậm rãi xuất hiện mấy chữ viết màu nâu đỏ xiêu xiêu vẹo vẹo.....
- “Trả mệnh cho ta.....”
“Bốp” một tiếng, chung trà trong tay Huệ quý phi rơi ở trên mặt đất vỡ thành mấy khối, bà liều mạng khắc chế mới không có thét ra tiếng chói tai, nhưng mà còn không có xong, trên hết thảy đèn lồng trong phòng đều chậm rãi xuất hiện đồng dạng chữ viết.
- “Trả mệnh cho ta.....”
- “Trả mệnh cho ta.....”
- “Trả mệnh cho ta.....”
....
Chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo đó giống như là bùa đòi mạng giương nanh múa vuốt, Huệ quý phi rốt cuộc khắc chế không được, thét chói tai nghiêng ngả lảo đảo chạy tới cửa, thời điểm gần đến cửa phòng bị cái gì vướng một cái té ngã thật mạnh trên đất, tóc đều xõa ra, bà nghĩ quỷ đang níu kéo bà sợ tới mức thét chói tai, thanh âm lớn hơn nữa, không quan tâm té ngã lộn nhào từ trên mặt đất bật dậy mở cửa phòng chạy ra ngoài.
Động tĩnh trong phòng thực mau khiến cho người bên ngoài phản ứng, Quế ma ma cùng bọn thái giám xông tới, lại thấy Huệ quý phi tóc tán loạn vẻ mặt kinh hoảng thất thố chạy ra, làm sao còn có nửa phần dáng vẻ ngày thường?
- “Nương nương, ngài làm sao vậy?”
Huệ quý phi run rẩy một chữ đều cũng không nói ra được, thấy Quế ma ma, bà trợn mắt hôn mê đi....
**** *** *** *** ****
Tử Trúc Uyển.
Diệp Xu Xu đang ấn tỉ lệ trộn dấm, nước chanh, nước cà chua, nước hành tây lại với nhau, biến thành một lọ chất lỏng kỳ lạ.
Xuân Đào không biết nàng đang làm gì, nghĩ ngày thường Diệp Xu Xu thích mân mê đồ ăn ngon nước uống tốt, nàng còn tưởng rằng Diệp Xu Xu đang làm nước uống, dưới sự tò mò, nàng dùng ngón tay chấm chút chất lỏng đưa vào miệng nếm một chút.
- “Ô…… Ê ẩm ê ẩm ê ẩm……”
Xuân Đào bị chua mặt nhăn thành một cục, không chỉ có chua lại còn có mùi hành tây, mấy hỗn hợp này quyện lại với nhau tư vị đó thật không dễ chịu, nàng vọt tới ngoài cửa “Phi phi phi” phun ra.
Diệp Xu Xu dở khóc dở cười:
- “Cái này có dấm cùng chanh, đương nhiên chua, còn có cái này lại không phải để ăn, ngươi không có việc gì nếm nó làm gì?”
Nàng bưng một chén nước đưa cho Xuân Đào súc miệng, Xuân Đào súc miệng xong rốt cuộc dễ chịu chút, Niệm Thu ở một bên cười trêu nói:
- “Ai kêu ngươi ham ăn, bị như thế, rất tốt?”
Xuân Đào giận nàng liếc mắt một cái, ủy khuất nói:
- “Ngày thường cô nương thích làm đồ ăn ngon, ta..... cho rằng đây là dùng để uống, cho nên mới nghĩ thay cô nương nếm thử hương vị mà?”
Niệm Thu cười nhạo nói:
- “Còn nếm thử hương vị, ta xem căn bản chính là chính ngươi thèm ăn.”
Nghe vậy, Xuân Đào hậm hực rụt cổ, không có phản bác Niệm Thu, mà là vẻ mặt ủy khuất mà nhìn Diệp Xu Xu.
Tĩnh ma ma hỏi:
- “Cô nương, rốt cuộc người đang làm cái gì vậy?”
Diệp Xu Xu cười cười, đi đến bên bàn dùng bút lông chấm bình chất lỏng kia, ở trên tờ giấy trắng tùy ý phác hoạ vài nét bút, bên trên trừ bỏ vệt nước nhàn nhạt ra cái gì đều không có, sau đó nàng hơ hơ trang giấy ở trên ngọn nến, nguyên bản ở trên tờ giấy trắng trống không thế nhưng chậm rãi xuất hiện một cái đầu heo màu đỏ nâu cực kỳ qua loa.
Xuân Đào và Niệm Thu đều sợ ngây người, Tĩnh ma ma cũng cực kỳ kinh ngạc.
- “Đây là có chuyện gì?” Ba người trăm miệng một lời hỏi.
Diệp Xu Xu cũng không biết làm sao giải thích, nếu nàng nói cái này chính là phản ứng hoá học đơn giản, phỏng chừng các nàng cũng nghe không hiểu cái gì kêu “Phản ứng hoá học”, cho nên nàng chỉ có thể nói:
- “Cái này bất quá là một chút kỹ xảo nhỏ của người giang hồ mà thôi, trước kia ta học được ở chỗ một lão tiên sinh.”
- “Cái này thật là lợi hại, cô nương, người hiểu được cũng thật nhiều!” Tĩnh ma ma cười nói.
Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Xu Xu nghe được tin tức thứ nhất, nói là tối hôm qua Di Hòa Cung lại có quỷ xuất hiện, hơn nữa là hiện ra ở dưới mí mắt các tăng lữ, sau lại thậm chí còn hiện ra trong phòng ngủ của Huệ quý phi.
Mà quá trình quỷ xuất hiện, Diệp Xu Xu không cẩn thận nghe, dù sao chi tiết đều là nàng một tay kế hoạch, bất quá nàng nghe nói Huệ quý phi bởi vậy té xỉu, sáng nay thái y tới xem, nói bà là đã bị kinh hách mà nhiễm bệnh.
Nghe được tin tức Huệ quý phi bị bệnh, Diệp Xu Xu miễn bàn có bao nhiêu vui sướng.
Xứng đáng, ai kêu cái nữ nhân ác độc này năm lần bảy lượt muốn hại nàng?
Tình huống chỗ Huệ quý phi càng loạn, tâm tình Diệp Xu Xu càng tốt.
Chuyện bởi vì trong phòng Huệ quý phi xuất hiện quỷ nên nhiễm bệnh cũng thực mau truyền khắp, các phi tần đều âm thầm nói Huệ quý phi làm bậy làm nhiều gặp báo ứng.
Tại những lời đồn đãi này, Diệp Xu Xu còn lén thêm mắm thêm muối một phen, nói Huệ quý phi đã bị quỷ quấn thân, hiện tại bà là người mang điềm xấu, dính ai người đó sẽ bị xui xẻo, khiến cho mọi người sôi nổi đối với Di Hòa Cung kính nhi viễn chi, ngay cả mấy phi tử dựa vào Huệ quý phi sinh tồn đều trốn đến rất xa, thậm chí ngay cả Thái Hậu đều kiêng kị gặp mặt Huệ quý phi.
Khang Nguyên Đế càng là không lại đặt chân tới Di Hòa Cung.
Bởi vì quỷ xuất hiện, nguyên bản Di Hòa Cung rất náo nhiệt lập tức quạnh quẽ xuống. Huệ quý phi bởi vì chuyện quỷ sứt đầu mẻ trán, căn bản không có tinh lực lại làm chuyện gì!
Huệ quý phi không làm được chuyện này, Diệp Xu Xu liền an toàn.