Mị Ảnh

Chương 873: Hỏa Cốc nguy cơ

 
Hỏa Lân nghe được Nghệ Phong hỏi, hắc cười cười hai tiếng, ngữ khí đầy vẻ khoa khoang:
- Không cẩn thận phát hiện ra một cái ngụy chủ điện, chiếm được một tia truyền thừa của cường giả viễn cổ. Thế nên…
Nghe được Hỏa Lân nói, Nghệ Phong ngạc nhiên nhìn lại, nghĩ không ra tên thiếu nhân phẩm này cư nhiên có vận khí tốt như vậy.
- Nhờ vào tia truyền thừa của cường giả viễn cổ, ta tấn cấp một bậc. Hơn nữa, có truyền thừa của cường giả viễn cổ, đối với tu luyện của ta sau này cũng có lợi thật lớn.
Hỏa Lân mỉm cười nhìn Nghệ Phong, lần này tiến vào di chỉ có thu hoạch không tồi, đủ khiến bất luận kẻ nào cũng phải đối kị.
- Ách!
Nghệ Phong gật đầu, nhưng cũng không quá để trong lòng, ngày trước hắn được truyền thừa Tà Đế, so với truyền thừa viễn cổ mạnh hơn nhiều lắm. Nghệ Phong không khỏi hoài niệm tới khỏa xá lợi của Tà Đế, nếu như có được mấy lần truyền thừa, thực lực của hắn có thể tăng vọt rồi.
Có điều đây cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi. Lão đầu tử rất chú ý tới căn cơ, tuyệt đối sẽ không cho phép hắn sử dụng biện pháp mau lẹ. Cho tới nay, lão đầu tử đều buộc hắn phải đi bước một, tự mình tu luyện.
Hỏa Lân thấy Nghệ Phong cũng không lộ ra vẻ đố kị như hắn tưởng, hắn cảm giác có chút nghẹn khuất. Theo lý thuyết, Nghệ Phong hẳn phải tỏ vẻ đố kị mới đứng.
- Ta gặp được một tia truyền thừa, ngươi lẽ nào không chút ước ao sao?
Hỏa Lân thở phì phì, thật vất vả mới tìm được một điểm cảm giác ưu việt trước đối phương, thế nhưng người ta căn bản không hề quan tâm.
Nghệ Phong nhún vai, nói thuận theo giọng Hỏa Lân:
- Ta vô cùng ước ao!
Hỏa Lân nhìn biểu tình chẳng thèm để ý của Nghệ Phong, đâu thấy chút tia ước ao nào? Hắn cũng cảm thấy không còn thú vị nữa, phiền muộn nhìn Nghệ Phong, nói:
- Được rồi, vì sao một đám cường giả Văn Linh cốc vây công ngươi? Còn có, tiểu tử ngươi từ khi nào biến thành lợi hại vậy, cường giả ngũ giai cũng chết dưới một chiêu của ngươi?
Nghệ Phong hắc hắc cười hai tiếng, nói:
- Không cẩn thận xông vào chủ điện, thế nên bị bọn họ vây công.
- A!
Hỏa Lân vô thức kêu lên một tiếng, nhưng lập tức lại phản ứng qua, kinh hô lên, rồi trừng mắt không dám tin tưởng nhìn Nghệ Phong, nói:
- Ngươi xông vào chủ điện?
- Nếu không ngươi cho vì cái gì lại khiến bọn họ truy sát ta?
Nghệ Phong nhún nhún vai, tùy ý nói.
Hỏa Lân dại người nhìn Nghệ phong, khóe miệng lộ ra tia cười khổ, thảo nào đối phương chẳng hề biểu hiện hứng thú với chuyện hắn tìm được ngụy chủ điện, nguyên lai đối phương đã đi vào chủ điện rồi. Tuy rằng ngụy chủ điện cũng có danh xưng chủ điện, thế nhưng bảo vật được cất ở bên trong lại khác một trời một vực.
- Ngươi tìm thấy thứ gì trong chủ điện?
Hỏa Lân hiếu kỳ hỏi.
- Ngươi muốn xem?
Nghệ Phong cổ quái nhìn Hỏa Lân, khóe miệng đầy tà mị.
Hỏa Lân thấy biểu hiện của Nghệ Phong như vậy, hắn không khỏi lạnh run, vội xua tay nói:
- Không cần không cần, ngươi chỉ cần nói cho ta thứ gì là được.
- Là thứ có thể khiến Vương cấp không chịu nổi một kích, khiến Tôn cấp phải tránh xa.
Nghệ Phong tự nhiên sẽ không nói ra thần khí Tru Tiên Kiếm, chỉ nói cho Hỏa Lân biết Phệ Châu. Tuy rằng Phệ Châu cũng là chí bảo, thế nhưng với võ giả như Hỏa Lân mà nói, loại chí bảo này không có một nửa điểm tác dụng với hắn.
- Đó là thứ gì?
Hỏa Lân nghi hoặc hỏi, không biết là bảo vật gì lại cường hãn như vậy.
- Phệ Châu!
Nghẹ Phong nhìn Hỏa Lân rồi nói, cũng không biết Hỏa Lân đã nghe qua tới chưa.
- Phệ Châu? Ngươi nói đặt trong chủ điện chính là Phệ Châu, thứ có khả năng thôn phệ tất cả năng lượng? Là chí bảo của nhiếp hồn sư?
Hỏa Lân kinh hô thành tiếng, hắn đã nghe qua Phệ Châu từ một vị tiền bối trong sư môn, khi vị tiền bối sư môn này nhắc tới Phệ Châu, biểu hiện cũng đầy khát vọng. Chỉ bất quá là một võ giả, dù có được Phệ Châu cũng vô dụng, căn bản không thể sử dụng được nó.
- Bằng không ngươi nghĩ ta dựa vào bản lĩnh gì có thể trốn khỏi vòng vây của một vị Tôn gia và một đám cường giả?
Nghệ Phong cười nói.
Hỏa Lân nhớ tới Nghệ Phong dung một chưởng tiêu diệt một cường giả ngũ giai, hắn gật đầu. Chỉ thật không ngờ là, Nghệ Phong có thể phát hiện được chí bảo như vậy, hơn nữa còn thu phục thành công. Tỷ lệ này cũng quá nhỏ đi.
- Không nên a! Nhân phẩm ngươi kém như vậy, không lý nào còn gặp may mắn hơn cả ta!
Hỏa Lân cười khổ. Hắn cũng không đố kỵ Nghệ phong, dù sao hắn cũng chẳng dùng được Phệ Châu. Thế nhưng hắn lại ước ao dị thường, hắn rất rõ Nghệ Phong là một nhiếp hồn sư, sở hữu Phệ Châu giống như hổ thêm cánh, đương nhiên đây là khi Nghệ Phong dung hợp thành công.
Chung quy nhãn lực của Hỏa Lân không được tốt, lúc trước cũng không nhận ra Nghệ Phong thi triển năng lượng Phệ Châu đối phó với Văn Bân và Phong Khiếu. Nếu như hắn biết trong người Nghệ Phong còn có một viên Phệ Châu, sợ rằng sẽ không chỉ có kinh ngạc.
- Người so với người, thật tức chết! Ta còn tưởng tằng có được truyền thừa viễn cổ cũng đủ may mắn lắm rồi, nghĩ không ra tiểu tử ngươi càng dẫm phải cứt chó.
Hỏa Lân thở phì phì, nói. Nghệ Phong cười ha ha, thầm nghĩ nếu ngươi biết ta còn kiếm được một thanh thần khí, ngươi sẽ thế nào đây?
- Hỏa huynh, cả hai chúng ta đều không dám tiến vào di chỉ, huống chi có vào cũng không tìm được gì. Hiện tại nên rời đi?
Nghệ Phong đề nghị. Hỏa Lân gật đầu, nói với Nghệ Phong:
- Nếu Nghệ Huynh vẫn muốn đi Hỏa cốc, vậy tiểu đệ sẽ dẫn đường, hai ta cùng đi.
- Cầu còn không được!
Nghệ Phong cũng muốn sớm đến Hỏa Linh cốc một chút, thu về vị dược liệu kia, luyện chế đan dược tạm thời áp chế tử khí khuếch tán.
- Vậy đi thôi, có điều đường xá hơi xa, đại khái phải qua mấy truyền tống trận mới có thể đến được Hỏa cốc.
Hỏa Lân nói.

Nghệ Phong tỏ ý hiểu rõ, mặc dù có chút rườm rà, thế nhưng so với tự mình đi vẫn tốt hơn.

Hai người vòng vo qua bốn năm lần truyền tống trận, sớm đã ra khỏi lãnh thổ đế quốc Trạm Lam, tới khi Nghệ Phong không còn rõ được phương hướng, rốt cuộc cũng nghe được một câu khiến hắn vui mừng từ miệng Hỏa Lân.
- Nghệ huynh, đây là truyền tống trận cuối cùng rồi. Truyền tống trận này có thể đưa chúng ta tới vị trí bên ngoài Hỏa cốc năm mươi dặm, Nghệ huynh đi theo ta.
Nói xong, Hỏa Lân lấy ra từ trong nhẫn hai viên ma tinh ngũ giai, cho vào trong truyền tống trận.
Rất nhanh, hai người Nghệ Phong và Hỏa Lân bị một đạo quang mang bao trùm. Quang mang chớp động, Nghệ Phong và Hỏa Lân cũng biến mất tại trong truyền tống trận.
Tại một địa phương xa xôi phía bên kia truyền tống trận, trong một hạp cốc, đồng dạng cũng có một tòa truyền tống trận được đặt đó. Hai bên truyền tống trận có hai nam tử mặc hồng bào đang sốt ruột nhìn về phía truyền tống trận ở bên cạnh, hai tay xoa xao vào nhau, đi tới đi lui phía trước truyền tống trận.
- Lưu tam ca, ngươi nói vì sao mấy người cốc chủ còn chưa trở về. Nếu không kịp trở lại, Hỏa cốc chúng ta nguy rồi.
Một vị thiếu niên trong đó, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.
- Đừng nóng vội! Cốc chủ khẳng định có việc gấp, thế nên chưa trở về, chúng ta cứ chờ một chút xem.
Nam tử được gọi bằng Lưu tam ca an ủi đối phương. Bất quá, trong mắt hắn cũng không giấu được vẻ sốt ruột.
Hỏa thành đã bị người ta bao vây, nếu như Cốc chủ không trở lại, những người đang tử thủ bên trong căn bản không chống lại được đối phương.
Ngay khi hai người đang sốt ruột trong lòng, hư không bỗng nhiên vặn vẹo. Hai người nhìn thấy liền mừng rỡ, mạnh mẽ bay nhanh tới.
- Cốc chủ! Ngươi rốt cục đã trở về?
Nghệ Phong vừa xuất hiện, chợt nghe một tiếng la lên hưng phấn. Hắn không khỏi sửng sốt, nhìn về phía hai nam tử có tuổi tác cao hơn hắn một chút, trên mặt mang theo một tia cười cổ quái.
- Từ khi nào? Nhân phẩm ta tốt đến tình trạng này. Mới ra khỏi truyền tống trận, đã có người hưng phấn nghênh tiếp.
Nghệ Phong tự sướng trong lòng.
Bên phía hai vị nam tử, nhìn người vừa mới xuất hiện cũng không phải cốc chủ bọn họ đang chờ, không khỏi hơi nhíu màu. Được truyền tống tới đây, cơ bản đều là người Hỏa cốc, thế nhưng nam tử trước mắt này, bọn họ chưa thấy qua bao giờ.
Có điều, rất nhanh bọn họ liền hiểu ra, trên mặt đồng dạng lộ ra tia mừng rỡ, ở ngay phía sau Nghệ Phong, Hỏa Lân đã xuất hiện.
- Hỏa Lân thiếu gia! Người đã trở về!
Hai người mừng rỡ hô lên.
Hỏa Lân vừa ra khỏi truyền tống trận, nghe được hai người hô lên, cúi đầu nhìn xuống phía dưới, thấy được hai người, hắn đồng dạng cũng vui vẻ hô lên:
- Tam ca, vì sao ngươi ở chỗ này?
Nói xong, thân ảnh Hỏa Lân rơi thẳng xuống trước mặt đối phương. Nghệ Phong thấy không phải hai người này tới đón tiếp mình, hơi nhún vai, thân ảnh cũng rơi xuống bên người Hỏa Lân. Thầm nghĩ, sau này tại truyền tống trận của Tội Ác chi thành, nhất định phải an bài hai tên thủ vệ, khi thấy mình trở về sẽ hô to:
- Thành chủ, người rốt cuộc đã trở về. Ta nhớ người muốn chết!
Nghệ Phong nghĩ chuyện này chắc chắn phải làm, dù thế nào cũng không thể thua kém loại đãi ngộ này của Hỏa Lân được.
Hai người Lưu tam ca nghe được Hỏa Lân hỏi, sắc mặt cả hai đang mừng rỡ lập tức biến mất không còn một mảnh, thay vào đó là một bộ lo lắng.
- Làm sao vậy?
Hỏa Lân cau mày, hắn có dự cảm không tốt.
Lưu tam ca cười khổ, nói:
- Mấy ngày trước vì có việc gấp, cốc chủ dẫn theo Tôn giả trưởng lão và đông đảo cường giả rời khỏi Hỏa thành. Không biết vì sao người Quỷ Quật động có được tin tức này. Thiếu gia, người cũng biết Quỷ Quật động và Hỏa cốc chúng ta luôn luôn đối đầu, tranh thủ lúc mấy người cốc chủ không ở nhà, người của Quỷ Quật động liền nghĩ mượn gió bẻ măng, hiện tại đã vây kín Hỏa thành. Hiện tại Hỏa Diễm thiếu gia đang xuất lĩnh lực lượng trong cố chống lại, còn giao phó chúng ta tới chỗ này chờ cốc chủ, đợi khi cốc chủ xuất hiện tại truyền tống trận, mời người trở về nhanh nhất có thể.
Trong lòng Hỏa Lân cũng lo quýnh lên, lấy thực lực đại ca hắn, cư nhiên còn sốt ruột như vậy, xem ra Hỏa thành xác thực đang lâm nguy.
- Lưu tam ca, ngươi tiếp tục chờ cốc chủ ở chỗ này. Ta đi trước!
Trên mặt Hỏa Lân lộ ra vẻ sốt ruột.
Lưu tam cam gật đầu, nói:
- Hỏa Lân thiếu gia mau đi đi, lần này Quỷ Quật động hầu như kéo đến toàn bộ lực lượng. Đại thiếu gia cũng đang cật lực mười phần.
Hỏa Lân nghe được Lưu tam ca nói, trong lòng càng căng thẳng, tuy Quỷ Quật động không phải cực mạnh trong ba mươi sáu động, thế nhưng cũng không phải yếu. Cường giả Vương cấp đỉnh phong có hai người, thất giai bát giai cũng có trên ba người. Về phần trên ngũ giai càng nhiều hơn, có tới bảy tám người.
Nếu như mấy người cốc chủ đều có mặt, thật ra không đáng sợ, thế nhưng hai người mạnh nhất trong cốc đều rời đi, còn dẫn theo một chúng cường giả. Hỏa cốc hiện nguy rồi.
- Nghệ Phong huynh…
Hỏa Lân quay về phía Nghệ Phong, chắp tay thi lễ. Tuy Hỏa Lân không nói rõ, thế nhưng Nghệ Phong rất rõ ý tứ của hắn.
Nghệ Phong cười cười, gật đầu nói:
- Nếu Hỏa Lân huynh mời, ta không thể cự tuyệt.
- Cảm tạ!
Hỏa Lân nói lời cảm tạ chân thành. Hắn đã chứng kiến qua thực lực của Nghệ Phong, có thêm Nghệ Phong hỗ trợ, chính là một trợ lực lớn.
Nhận được hứa hẹn, Hỏa Lân cũng không dám dừng lại lâu, thân ảnh phát huy tới mức tận cùng, bay nhanh về phía Hỏa thành.
Nghệ Phong thấy thế, cước bộ hơi di động, cũng hóa thành một đạo tàn ảnh đi theo phía sau Hỏa Lân, không nhanh không chậm, vẫn duy trì khoảng cách ba thước.
Ban đầu hai người Lưu tam ca thấy Hỏa Lân thiếu gia trịnh trọng nhờ cậy một thiếu niên, cả hai còn có chút kinh ngạc. Thế nhưng thấy Nghệ Phong nhàn nhã đi phía sau Hỏa Lân, cả hai không nhịn được lộ ra vẻ chấn động.
Bọn họ vốn tưởng thiếu gia của mình đã là kỳ tài, thế nhưng nhìn qua vị thiếu niên kia dường như càng tốt hơn nữa.

Hỏa thành là tòa thành thị đại diện cho Hỏa cốc. Những thế lực giống như Hỏa cốc, đều tự sở hữu cho mình một tòa thành trì, hơn nữa không có quốc gia nào dám lớn mật không công nhận tính độc lập của những thành trì và cương vực này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Cho nên, trong đại lục, tuy lãnh thổ những đế quốc là lớn nhất, thế nhưng trên đại lục vẫn có đủ loại thành trì và cương vực đều tồn tại một cách độc lập.
Đứng trước vũ lực tuyệt đối, tất cả đều dựa theo ý nguyện của mình hành sự.

Hỏa cốc chính là như vậy, tiêu hao vô số tài nguyên, dựng lên một tòa thành trì trong cốc. Tuy rằng nơi này thuộc lãnh thổ của đế quốc Đại Thương, thế nhưng đế quốc Đại Thương chưa khi nào dám tới đây thu thuế. Thậm chí quân đội trong phạm vi trăm dặm xung quanh đều phải chuyển đi. Đây là đãi ngộ với thực lực tuyệt cường, Hỏa cốc có hai Tôn cấp tọa trấn, dù là đế quốc cũng phải nể mặt.
Chỉ vì một tòa thành trì nho nhỏ, đối nghịch với thế lực như Hỏa cốc là không xứng. Thế nên, trên đại lục cũng không thiếu những thành trì và cương vực như vậy. Có chỗ tại thâm sơn rừng già, ngay cả trên đỉnh núi lớn. Ví như Tội Ác chi thành của Nghệ Phong, tuy rằng cũng thuộc lãnh thổ của đế quốc Trạm Lam, nhưng có ai dám nói nó thuộc về đế quốc Trạm Lam?
Hiện tại Hỏa Thành đang rơi vào trong kinh hoảng, tuy rằng chỉ có hơn trăm người vây đánh, thế nhưng người trong Hỏa thành không có một ai dám ra ngoài, đơn giản là vì trong số hơn trăm người này, thực lực thấp nhất cũng đến Sư giai.
Sư giai không đáng gì ở trước mặt cường giả chân chính, thế nhưng đứng trước dân chúng bình thường lại là tồn tại siêu cường. Có người cho dù cả đời tu luyện, cũng không đạt được đến trình tự Sư giai.
Thế nên, dù chỉ có trăm người, cũng đủ phong tỏa toàn bộ Hỏa thành.
Tại trung tâm Hỏa thành có một tòa cung điện thật lớn, tòa cung điện này so với cung điên bên trong di chỉ phải lớn hơn gấp mấy lần. Thậm chí có thể sánh ngang với vương cung của một vương quốc nhỏ.
Cung điện được trang hoàng màu vàng xanh rực rỡ, lúc này như đang lâm đại địch, bầu không khí áp lực đến cực điểm. Tại phía chính diện của tòa cung điện, mấy trăm người giơ binh khí, cảnh giác nhìn đối phương, tinh thần đề cao tới cực hạn. Chỉ cần một mệnh lệnh, bọn họ sẽ xông lên trong nháy mắt, dùng binh khí chém tới.
Tại phía trước trăm người, có ba nam tử đang đứng, sắc mặt âm trầm nhìn về phía trước, trong mắt hiện lên đạo đạo tơ máu. Tại phía đối diện, có mấy người mặc ào hồng đang nằm trên vũng máu, vừa nhìn liền biết chuyện gì vừa mới xảy ra.
- Quỷ động chủ, ngươi muốn gì? Lẽ nào ngươi muốn khai chiến với Hỏa cốc chúng ta?
Một vị nam tử đứng đối diện với người có sắc mặt âm trầm và hơn trăm người phía sau, phẫn nộ quát.
Gần ngay phía sau nam tử âm hàn có hơn mười người, thế nhưng nếu có người cẩn thận điều tra một chút, sẽ phát hiện hơn mười người này cư nhiên không một ai có thực lực dưới Vương cấp. Gần mười Vương cấp, trận doanh như vậy đủ khiến dân chúng bình thường phải kinh hãi.
- Ha ha…
Nam tử được gọi là Quỷ động chủ kia cười lên mấy tiếng khó nghe.
- Hỏa Diễm, ngươi đừng làm ta sợ. Nếu hai lão già kia còn ở trong cốc các ngươi, ta còn không dám đến. Chỉ là bọn họ hiện không ở Hỏa Thành, Ha ha… Không trách được ta rồi.
Trong thanh âm Quỷ động chủ có mang theo khí tức âm lãnh, mấy người thực lực yếu một chút đều nhịn không được lạnh run người.
- Hừ! Lẽ nào ngươi không sợ cốc chủ và chúng trưởng lão sẽ trở về sao? Khi đó sợ rằng ngươi chắp cánh cũng khó chạy.
Hỏa Diễm phẫn nộ quát.
- Ha ha… Vậy cũng phải chờ hắn quay lại đã.
Quỷ động chủ càn rỡ cười lớn.
Nghe được Quỷ động chủ nói, trong lòng Hỏa Diễm dấy lên tia dựa cảm không tốt. Hắn mơ hồ đoán được, mấy người cốc chủ lâu như vậy chưa thấy trở về, sợ là đã bị người chế trụ rồi.
- Hỏa động trong ba mươi sáu động?
Hỏa Diễm cắn răng hỏi. Hỏa động bài danh trước hạng năm trong số ba mươi sáu động, thực lực không hề thua kém Hỏa cốc, nhưng vì luôn thèm muốn vị trí thuận lợi của Hỏa cốc, vẫn không ngừng tranh đấu với Hỏa cốc.
Quỷ Quật động là bên dựa vào Hỏa động, nếu nói Quỷ Quật động là con chó của Hỏa động cũng không quá đáng, chỉ bất quá con chó này xác thực có vài phần sức lực.
- Ha ha… Không sai! Hỏa động chủ đã dẫn người đi bao vây tiễu trừ mấy người cốc chủ các ngươi rồi, thế nên đừng vọng tưởng cốc chủ các ngươi trở về, không có khả năng a. Chỉ cần các ngươi thức thời bỏ ra Hỏa cốc, tự phế đấu khí, ta sẽ lưu lại cái mạng chó của các ngươi. Giao dịch này thế nào?
Quỷ động chủ cười cười.
- Hừ! Nhà ngươi mộng tưởng hão huyền. Nếu muốn Hỏa cốc, vậy phải nhìn vào bản lĩnh của các ngươi rồi.
Hỏa Diễm hít sâu một hơi, vận chuyển đấu khí trong cơ thể, nhưng trong lòng vẫn có chút khổ sáp. Đối phương cư nhiên xuất động hơn phân nửa lực lượng Quỷ Quật động, nếu như bình thường còn có thẻ khinh thường đối phương. Thế nhưng, lúc này cốc chủ đã dẫn phần lớn cao thủ ra ngoài, chỉ để lại năm người đạt thực lực Vương cấp ngũ giai, trong khi đối phương có bảy tám người.
Hơn nữa, Quỷ động chủ kia càng có thực lực Vương cấp đỉnh phong. Tuy rằng bản thân mình cũng đạt tới trình tự này, thế nhưng chỉ vừa tấn chức không lâu, so với Quỷ động chủ trước mặt này đã tấn chức bảy tám năm, vẫn còn tồn tại một khoảng chênh lệch.
Huống chi đối phương còn có cường giả thất giai bát giai, đều là cường giả Vương cấp cao đoạn. Tính cấp bậc, Hỏa cốc đã ở thế hạ phong, hơn nữa số đối phương còn chiếm thượng phong về cả số lượng, một trận chiến này sợ là lành ít dữ nhiều rồi.
- Ngu ngốc khó dạy! Hừ!
Quỷ động chủ quát một tiếng, hàn quang trong mắt chớp động, một cỗ năng lượng đen kịt từ trên cánh tay ngưng tụ lại về phía lòng bàn tay.
- Đã như vậy, bản động chủ liền tự mình đưa ngươi đi.
Quỷ động chủ xẹt qua hư không thành một đạo quỹ tích, bàn tay chụp về phía ngực đối phương.
Ánh mắt Hỏa Diễm ngưng lại, nhìn năng lượng màu đen tản mát ra khí tức âm hàn, thân ảnh hắn mạnh mẽ chớp động. Hắn sớm đã nghe nói, Quỷ động chủ tu luyện công pháp cực kỳ quỷ dị, có tính ăn mòn cực mạnh, chạm vào sẽ chết!
- Ha ha… Thi khí của bản động chủ còn chưa từng giết qua cường giả Vương cấp đỉnh phong, vừa lúc dùng ngươi luyện tập chút.
Quỷ động chủ thấy Hỏa Diễm né tránh, không chút nóng nảy.
Tuy rằng đối phương và hắn đều là Vương cấp đỉnh phong, thế nhưng Vương cấp đỉnh phong cũng chia yếu mạnh. Đối phương rõ ràng thuộc về bên yếu, hơn nữa yếu hơn không phải chỉ một hai điểm. Thi khí này của hắn lấy từ thi thể trăm người, phong bế ăn mòn trong quan tài hơn ba năm, lúc này mới đưa vào trong cơ thể rồi tu luyện thành. Dựa vào cỗ thi khí này, trong số cường giả Vương cấp đỉnh phong, hắn cũng coi như nhân vật hàng đầu.
- Ngươi cho là thi khí này có thể làm gì được ta sao? Hỏa Tuyệt đan của Hỏa cốc ta không phải dùng chơi!
Nói xong, Hỏa Diễm có chút nhịn đau lấy ra một viên đan dược tản mát khi tức nóng bỏng, cho vào trong miệng.
Nhất thời, toàn thân Hỏa Diễm như bao trùm trong lửa đốt. Khí thế của hắn cư nhiên tăng lên vài phần, nguyên bản không dám chạm vào thi khí, hiện tại có lửa đốt quanh thân, thi khí cũng bị đốt sạch.
Quỷ động thủ thấy đối phương chỉ dùng một viên đan dược nho nhỏ liền có được biến hóa như vậy, trong mắt hắn tràn đầy vẻ tham lam. Hỏa động đánh chủ ý tới Hỏa cốc, có phân nửa nguyên nhân chính là vì Hỏa Tuyệt đan này.
- Ha ha… Dùng Hỏa Tuyệt đan thì sao? So với bản động chủ, ngươi còn kém xa lắm.
Nói xong, thi khí của Quỷ động chủ tăng vọt, một lần nữa đánh về phía đối phương.
- Quỷ Nhị, Quỷ Tam. Dẫn người động thủ, một người đều không tha.
- Dạ, động chủ!
Nghe được động chủ phân phó, hơn mười người phía sau lập tức giết vào.
- Hỏa Thiên, ngươi ngăn trở bát giai của đối phương. Hỏa Đồ, ngươi dẫn người kết trận, ngăn trở số Vương cấp còn lại!
Hỏa Diễm lớn tiếng phân phó, đồng thời bản thân cũng xông lên đón đỡ Quỷ động chủ. Hai người ở trên hư không bạo phát ra từng đợ thanh âm ầm vang.
Ngay khi Hỏa Đồ làm theo Hỏa Diễm phân phó, đi tổ chức nhân thủ kết trận. Một giọng nói âm lãnh bỗng vang lên bên tai hắn:
- Hiện tại kết trận, có phải quá muộn rồi không.
Lời vừa dứt, Hỏa Đồ liền cảm giác phía sau có một đạo kình khí bá đạo đánh tới, trong lòng hắn hoảng hốt, nhanh lắc mình né qua, sau đó xoay người nhìn kẻ đánh lén mình.
- Hắc hắc, để ta chơi đùa với ngươi xem thế nào?
Quỷ Tam âm trầm nói, đánh tiếp một chưởng về phía Hỏa Đồ, nơi chưởng đi qua, kéo theo từng tiếng gió rít mạnh.
- Ngươi cho rằng ta sợ ngươi?
Hỏa Đồ thấy đối phương chắn đường mình, không khỏi có chút sốt ruột, hắn có nhiệm vụ làm trận tâm, thiếu hắn uy lực trận pháp sẽ giảm xuống phân nửa. Hắn nhận thức kẻ trước mắt này có thực lực Vương cấp thất giai, cao hơn hắn một tầng thứ, tuy rằng chỉ là một tầng thứ nhưng chênh lệch đủ cao một trời một vực.
- Hừ..
Quỷ Tam thấy ánh mắt Hỏa Đồ luôn không tự giác chuyển về một phương hướng, hắn hừ một tiếng, đánh tiếp ra một quyền. Lúc tranh đấu với hắn còn dám phân tâm, đây không khác nào là muốn chết
- Có ta ở đây, ngươi đừng mơ vào trận.
Hỏa Đồ thấy đối phương ào ào tấn công, liền nhanh chóng vận chuyển đấu khí nghênh đón.
"Binh…" Một tiếng va chạm, sắc mặt Hỏa Đồ đỏ lên, lảo đảo lui về phía sau, cánh tay run run.
Hỏa Đồ hoảng hốt, thực lực đối phương ít nhất đạt được thất giai đỉnh phong, lấy thực lực vừa bước vào lục giai của mình, sao có thể là đối thủ.
Quỷ Tam đánh một quyền đẩy lui đối phương, cũng không dừng lại, cánh tay mạnh mẽ huy động, hung hăng đập về phía đối phương. Không một chút tinh mỹ, hoàn toàn là dùng lực lượng công kích.
Mặc dù như vậy, thế nhưng Hỏa Đồ cũng chỉ có thể né tránh, về phương diện lực lượng, hắn không thể so bằng được đối phương. Mặc dù đối phương không biến đổi công kích, nhưng hắn vẫn chịu uy hiếp cực lớn.
Hỏa Đồ quýnh lên, động tác tránh né dưới chân không khỏi cứng đờ, tốc độ nguyên bản đã kém đối phương, bị phải một sai lầm nhỏ, lập tức không kịp tránh né nữa.
Chỉ thấy một quyền đầy uy lực của Quỷ Tam hung hăng đánh xuống, một quyền mang đủ mười thành lực đạo của Quỷ Tam, nơi quyền đi qua vang lên những tiếng gió rít thật lớn.
- Hỏa Đồ!
Hỏa Diễm đứng cách đó không xa, nhìn được không khỏi khẩn trương, nếu như bị trúng một quyền này, Hỏa Đồ chắc chắn trọng thương. Hắn vừa định thỉ triển thủ đoạn nghĩ cách cứu viện, lại bị Quỷ động chủ cười Ha ha hai tiếng, ra tay ngăn trở.
- Thi khí Vương cấp lục giai, không tồi! Quỷ Tam, giết hắn!