Rốt cục Nghệ Phong nhận được từ đại trưởng lão kia tài nguyên cường giả là cái gì? Tại phiến đại lục, tồn tại không ít Truyền Tống Trận. Nhưng những cái này cũng không phải mỗi người đều có thể sử dụng. Người có thể sử dụng Truyền Tống Trận, ngoài một ít tình huống đặc biệt, yêu cầu thấp nhất cũng muốn đạt được Vương cấp. Thậm chí có một vài người phải đạt được trên ngũ giai mới có thể sử dụng.
Thế giới vốn là không công bình, cho nên loại tài nguyên hi hữu này, phần lớn người trong thế giới này cũng không có phúc khí được hưởng dụng.
Nghệ Phong không biết thế giới này còn có bao nhiêu tài nguyên chỉ có thể để cường giả hưởng thụ, nhưng từ điểm đó có thể nhìn ra, cá lớn nuốt cá bé vĩnh viễn là điều chủ chốt.
Nghệ Phong cũng biết, ở đế quốc Trạm Lam này, ngoại trừ thực lực bản thân Truyền Tống Trận ra, có thể cung cấp cho cường giả dùng là Truyền Tống Trận chỉ có năm thành phố. Điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc là, bên trong năm thành trì, lại có một cái ở Tội Ác Chi Thành.
Nghệ Phong không biết Truyền Tống Trận ở Tội Ác Chi Thành nằm chỗ nào, nhưng nghe đại trưởng lão nói như vậy, khẳng định không sai được.
Thánh địa làm một đại phái lánh đời, tất nhiên đủ Truyền Tống Trận. Khi Nghệ Phong biết được điểm ấy, thiếu chút nữa thì bóp cổ đại trưởng lão. Nếu thánh địa có Truyền Tống Trận, lại bắt hắn bôn ba nhiều lần như vậy.
Tuy nhiên đại trưởng lão giải thích là, trước kia ngươi quá yếu, không đủ tư cách hưởng dụng đãi ngộ chỉ dành cho cường giả của thế giới này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Một câu này, khiến Nghệ Phong oán hận trừng mắt nhìn đại trưởng lão vài lần. Sau đó, mới lãng phí một viên ma tinh ngũ giai, biến mất khỏi thánh địa.
Tuy rằng thánh địa và Tội Ác Chi Thành đều có Truyền Tống Trận, nhưng phạm vi truyền tống của mỗi Truyền Tống Trận có hạn. Mỗi khi chế tác Truyền Tống Trận đều có xác định địa điểm phương hướng. Đáng tiếc chính là, Tội Ác Chi Thành truyền tống đến thánh địa lại không có.
Nghệ Phong rơi vào đường cùng, chỉ có thể trước truyền tống đến một thành trì khác, sau đó lại quay lại Tội Ác Chi Thành. Điều đó khiến Nghệ Phong nhớ tới năm đó đi xe lửa, đi từ một địa phương hơi xa xôi, chung quy phải chuyển vài lần xe.
Truyền Tống Trận không hổ danh là vật thời kì viễn cổ lưu lại. Sau một lát ngắn ngủn, trong hư không của Bàn Long Cổ Thành trấn động, Nghệ Phong xuất hiện ở trong hư không. Nghệ Phong vừa xuất hiện, cảm giác lăng không khiến hắn vội vàng thi triển đấu khí ổn định thân hình của hắn. Lúc này mới từ từ hạ xuống.
Những người nhìn thấy cảnh tượng này, nhìn gương mặt trẻ tuổi của Nghệ Phong, bọn họ không khỏi có chút thất thần. Vương cấp trẻ tuổi như thế, không thể tưởng tượng được mấy ngày nay lại xuất hiện nhiều như vậy.
Tuy nhiên so với những người đó, dường như thiếu niên này càng có vẻ mạnh hơn.
Nghệ Phong thấy ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người hắn, không ngừng đánh giá hắn, Nghệ Phong thoáng nhíu mày. Một lát sau hắn liền biến mất khỏi tầm mắt mọi người. Tàn ảnh theo gió bồng bềnh, khiến những người vốn đang có chút thất thần, càng thêm thừ người ra.
- Tòa cổ thành này, chỉ trong mấy ngày đã có càng ngày càng nhiều tuấn tài trẻ tuổi đến. Xem ra sẽ càng thêm náo nhiệt!
...
Bàn Long Cổ Thành từng là Đế Đô của một đế quốc. Chẳng qua sau khi đế quốc kia bị đế quốc Trạm Lam thay thế, tòa cổ thành này mới dần dần xuống dốc. Nhưng, cho dù xuống dốc, nơi đã từng là Đế Đô cũng không đến mức quá xuống dốc. Tuy rằng mức độ phồn hoa không thể so sánh với không Đế Đô, nhưng ở toàn bộ đế quốc cũng có thể tiến vị trí thứ ba. Hơn nữa vì nơi này có một Truyền Tống Trận, lưu lượng khiến cường giả nơi này nhiều hơn so với thành trì khác mấy lần, cũng tạo thành dân phong dũng mãnh ở Bàn Long Cổ Thành. Thượng võ chi phong nồng hậu!
Thật ra năm đó Nghệ Phong từng ngẫu nhiên nghe được, thành chủ của Bàn Long Cổ Thành chính là thân vương do hoàng đế Trạm Lam thân phong, thực lực đạt được Vương cấp đỉnh phong. Trước đây và bây giờ vẫn là phụ tá đắc lực hoàng đế Trạm Lam, vì hắn trấn thủ tòa thành trì cũng không phải rất yên ổn này.
Mà quan trọng nhất, Bàn Long Cổ Thành là một yếu địa quân sự. Sau khi đế quốc Trạm Lam một phân thành hai, đúng lúc Bàn Long Cổ Thành nằm ở vị trí trung gian giữa hai đế quốc. Mặc kệ là tam hoàng tử hay Đại hoàng tử, nếu có được Bàn Long Cổ Thành, đối với bọn họ đều có sự trợ giúp rất lớn. Ngoại trừ vị trí địa lý, quan trọng hơn là Bàn Long Cổ Thành dân phong dũng mãnh, một là địa điểm tốt để chiêu mộ lính. Huống chi thành chủ Bàn Long Cổ Thành đạt được thực lực Vương cấp đỉnh phong. Thực lực như vậy ở bất kỳ chỗ nào, cũng có thể khiến người ta liếc mắt và sùng bái.
Tuy rằng Nghệ Phong biết Bàn Long Cổ Thành có Truyền Tống Trận truyền thẳng đến Tội Ác Chi Thành, nhưng lại không biết nó ở chỗ nào. Nghệ Phong suy nghĩ một chút vẫn quyết định ở lại trong cổ thành một ngày.
Tuy rằng tòa cổ thành này không phồn hoa bằng Đế Đô, không duy mỹ bằng Tĩnh Hinh Thành, nhưng khí tức phong cách cổ xưa lại có thể cho người một loại cảm thán năm tháng.
Nghệ Phong tùy ý tìm một khách điếm. Khi hắn đang chuẩn bị kêu điếm tiểu nhị sắp xếp phòng cho hắn, tiểu nhị lại ân cần chạy tới, nhìn Nghệ Phong thật xin lỗi nói:
- Công tử, thật sự ngại quá. Bản khách điếm chật kín rồi!
Nghệ Phong sửng sốt, nhìn quy mô khách điếm này rất lớn, thoáng nhíu mày hỏi:
- Chật kín người?
- Đúng! Đã chật kín người!
Tiểu nhị mang theo giọng điệu rất xin lỗi nói.
Nghệ Phong thấy bộ dáng tiểu nhị, cũng không giống như giả vờ, hắn chỉ đành phải hỏi:
- Vậy ngươi biết gần đây còn có khách điếm nào hay không?
Tiểu nhị lắc đầu nói:
- Công tử, ngài không cần đi tìm. Cho dù tìm được cũng tuyệt đối không còn phòng.
Nghệ Phong nghe tiểu nhị nói như vậy, rất nghi hoặc hỏi:
- Vì sao?
- Chẳng lẽ công tử tới đây không phải vì trận quyết đấu giữa ma nữ và tiên tử sao?
Tiểu nhị nghi hoặc nhìn Nghệ Phong.
- Tiên tử và ma nữ quyết đấu?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi tiểu nhị. Đầu hắn như muốn phát mộng, không biết có ý tứ gì.
Tiểu nhị thấy Nghệ Phong như thế, liền hiểu Nghệ Phong quả thật không biết. Hắn giải thích:
- Ngày mai Bàn Long Cổ Thành chính là nơi tiên tử và ma nữ quyết đấu. Cho nên vô số tuấn tài trẻ tuổi ngưỡng mộ hai nàng đều đã chạy đến Bàn Long Cổ Thành. Cho nên khách điếm Bàn Long Cổ Thành đã sớm chật ních. Cho dù là phòng củi của khách điếm, đều có người vào ở.
Nghệ Phong nghe tiểu nhị nói, trong lòng bỗng nhiên hiện ra hai bóng người. Hắn nghi hoặc nhìn tiểu nhị nói:
- Tiên tử và ma nữ, sẽ không là Thủy Nhược Vân và Thi Đại Nhi chứ?
Tiểu nhị lắc đầu nói:
- Thật ra ta cũng không biết, tuy nhiên quả thật mọi người gọi các nàng Thủy tiên tử và ma nữ.
Nghệ Phong nghe tiểu nhị nói, trong nháy mắt liền xác định thân phận của hai nàng. Chỉ có hai người bọn họ mới xứng với tên gọi này.
- Chỉ có điều các nàng quyết đấu cái gì?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi.
- Ngài không biết?
Tiểu nhị kinh ngạc nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong gật đầu nói:
- Hi vọng Tiểu ca giải thích một chút!
Nghệ Phong ném ra một kim tệ. Sau khi tiểu nhị nhìn thấy, sắc mặt lập tức biến thành cung kính:
- Chuyến này bọn họ quyết đấu chính vì quyền sở hữu Bàn Long Cổ Thành. Hai vị tiên tử đều là nhân vật lớn. Mỗi người đều đứng ở phía hai vị đại đế khác nhau. Lần này các nàng quyết đấu, chính là vì quyền sở hữu Bàn Long Cổ Thành. Thành chủ đại nhân nói, chỉ cần các nàng ai thắng, hắn liền quy thuận người đó!
Nghệ Phong nghe tiểu nhị nói, vẻ nghi hoặc trong mắt càng đậm. rốt cuộc hai nàng này chơi trò gì vậy? Thân phận của các nàng, lại bị cuốn vào cuộc tranh đấu đế quốc sao?